Trong truyện ngắn "Lẵng quả thông", tác giả đã vẽ nên tình huống của người cho và nhận quà. Qua đó gửi gắm nêu ra một nhận định tựa như một chân lý xác đáng "Cho đi... là còn mãi". Bài viết dưới đây cung cấp cho độc giả đoạn văn cảm nhận về bài Lẵng quả thông hay nhất
Mục lục bài viết
1. Dàn ý cảm nhận bài Lẵng quả thông hay nhất:
1.1. Nhân vật Đa-ni:
– Là người con gái người gác rừng, tại một khu rừng gần thành phố
– Ngoại hình:
+ Xinh xắn, dễ thương
+ Có đôi bím tóc nhỏ xíu
+ Khuôn mặt trắng xanh nghiêm nghị
+ Mặc chiếc áo dài bằng nhung tơ, màu đen
– Là đưa trẻ dành được sự yêu thương từ mọi người
+ Được cô chú cho đi dự buổi hòa nhạc
+ Được chính nhà soạn nhạc thiên tài tặng cô một bản nhạc
– Diễn biến tâm trạng trong buổi hòa nhạc:
+ Đây là lần đầu tiên cô nghe nhạc giao hưởng.
+ Giật mình khi được nhắc tên
+ Bồn chốn, xúc động, vui sướng khi biết được bản nhạc do chính tay người soạn nhạc viết dành tặng cho mình
+ Nhớ đến những hình ảnh, nhớ que hương, giống như những giấc mộng
+ Cảm động, biết ơn:
Khóc
Chạy ra bãi biển
+ Hạnh phúc, vui vẻ nhận ra vẻ đẹp của cuộc sống, trân trọng cuộc sống
⇒ Đa-ni là người có tâm hồn nhạy cảm, nhân hậu và trân trọng cuộc sống
1.2. Món quà của nhà soạn nhạc dành cho Đa-ni:
– Là món quà thể hiện sự yêu thương, quý mến, giữu chữ tín của nhà soạn nhạc lừng danh cho Đa-ni
– Là một kiệt tác nghệ thuật thể hiện tài năng của nhà soạn nhạc, đem lại nhiều cảm xúc cho người nghe
– Là động lực khiến Đa-ni khám phá cuộc đời, yêu cuộc đời và sống một cuộc đời không uổng phí
2. Dàn ý cảm nhận bài Lẵng quả thông đầy đủ nhất:
2.1. Đa-ni chuẩn bị đi xem buổi hòa nhạc:
– Hoàn cảnh: Năm 18 tuổi, Đa-ni học xong trung học. Cha cô cho phép cô về chơi với bà Mac – đa → Bà Mac – đa muốn đưa Đa-ni đi xem hòa nhạc
– Ngoại hình Đa – ni: Khuôn mặt trắng xanh, hai bím tóc dài lấp lánh nổi bật với chiếc áo dài nhung đen nổi bật
– Cô cùng với bà Mac – đa và ông Nin – xơ đi đến buổi hòa nhạc, đây là lần đầu tiên cô đi nghe giao hưởng, nên nó tác động đến cô một cách kì lạ
2.2. Đa-ni bất ngờ với món quà nhà soạn nhạc E-đơ-va Gờ-ríc tặng mình:
* Tâm trạng của nhân vật Đa – ni
– Ban đầu, cô bất ngờ vô cùng với món quà, cô không ngờ rằng người khách tóc hoa râm năm nay xách hộ cô lẵng thông lại chính là người nghệ sĩ tài ba.
– Cô còn vô tình trách ông là tặng quà lâu.
– Khi nghe những âm thanh của của bản nhạc Đa-ni đã không kìm nổi nước mắt, cô khóc vì biết ơn và khóc vì hạnh phúc.
– Đa -ni còn rất buồn bã khi biết rằng người nghệ sĩ tài ba đó đã mất rồi, cô ước rằng ông ấy còn sống để mình có thể bày tỏ tình cảm thiêng liêng của mình với ông
→ Bản nhạc mà nhạc sĩ E-đơ-va Gờ-ríc tặng cô, đã giúp cô hiểu hơn về cuộc sống, trân trọng biết ơn và yêu thương cuộc sống này nhiều hơn.
* Giai điệu của bản nhạc
– Tiếng tù và mục đồng trầm bổng buổi sáng sớm.
– Giai điệu như lớn dần, cao dần, rồi ào ào như gió thổi qua
– Bỗng chuyển thành âm thanh tiếng chuông rừng chen chúc, tiếng chim hót trong không trung, tiếng trẻ con hú nhau, thành bài hát ca ngợi cô gái mà chàng trai vừa ném vào cửa sổ lúc rạng đông.
– Bản nhạc còn gọi cô đi theo nó đến xứ xở, nơi không có nỗi buồn nào làm nguội lạnh được tình yêu. Nơi không có ai cướp giật hạnh phúc của nhau, nơi mặt trời rực rỡ như chiếc mũ miện trên làn tóc của một bà tiên nhân từ trong truyện cổ tích.
→ Bản nhạc không chỉ là giai điệu đơn thuần nó còn mở ra cho ta cuộc sống bất tận, giúp ta biết ơn, trân trọng và hạnh phúc với cuộc sống mà ta đang may mắn có được.
→ Âm nhạc có tác dụng gắn kết con người với nhau, giúp chúng ta biết yêu thương, đồng cảm, sẻ chia.
3. Đoạn văn cảm nhận bài Lẵng quả thông hay nhất:
Đoạn văn cảm nhận văn bản Lẵng quả thông – Mẫu 1:
Khi tôi đọc văn bản “Lẵng quả thông”, lòng tôi tràn ngập những cảm xúc tuyệt vời. Câu chuyện kể về Đa-ni, một cô bé tinh khôi, cùng với cô Mac-đa và chú Nin-xơ tham dự một buổi hòa nhạc đáng nhớ. Đây là lần đầu tiên Đa-ni được trải nghiệm âm nhạc giao hưởng, và cô thấy như mình đã bước vào một thế giới thần tiên. Tiết tấu âm nhạc, những nốt nhạc tinh tế làm cho Đa-ni mê mải đắm chìm trong giấc mơ âm nhạc. Người trên sân khấu đã nói rằng bản nhạc tuyệt vời mà họ vừa trình diễn là tác phẩm của nhạc sĩ E-đơ-va Gờ-ric, viết tặng riêng cho Đa-ni Pơ-đơ-xơn. Khi nghe tên nhạc sĩ và nhớ về quá khứ, Đa-ni nhận ra món quà đặc biệt từ ông – chiếc lẵng đầy quả thông. Chiếc lẵng không chỉ là một món quà, mà còn là biểu tượng của tình cảm và tri ân mà nhạc sĩ dành cho cô bé. Sau khi buổi hòa nhạc kết thúc, Đa-ni đã dạo chơi đến bờ biển. Ánh nắng mặt trời chiếu sáng biển cả, sóng biển nhẹ nhàng đập vào bờ, tạo nên một khung cảnh thơ mộng. Đa-ni cảm thấy cuộc sống tươi đẹp hơn bao giờ hết. Cô nhận ra rằng không chỉ âm nhạc, mà còn cả bản dấu ấn của những món quà tinh thần mà ta nhận được trong cuộc sống làm cho cuộc sống thêm phong cách và đáng sống. Qua câu chuyện này, chúng ta học được bài học quý báu về tình yêu thương và sự biết ơn. Một món quà không nên được đánh giá bằng giá trị vật chất, mà nó thể hiện tình cảm sâu sắc và lòng biết ơn từ người tặng. Chúng ta cần tiếp nhận món quà với tấm lòng chân thành và biết trân trọng những điều nhỏ bé nhất trong cuộc sống. Câu chuyện về Đa-ni giống như một bài học đáng quý về giá trị của tình thương và sự hạnh phúc trong cuộc sống.
Đoạn văn cảm nhận văn bản Lẵng quả thông – Mẫu 2:
Trong văn bản “Lẵng quả thông” của tác giả nổi tiếng Pao-tốp-xki, chúng ta bắt gặp một câu chuyện đẫm đầy cảm xúc. Cô bé Đa-ni, cùng cô Mac-đa và chú Nin-xơ, tận hưởng một buổi hòa nhạc đáng nhớ. Đây là lần đầu tiên Đa-ni chập chững tiếp xúc với âm nhạc giao hưởng, và cảm nhận đó như một giấc mơ đẹp đẽ. Nhưng khi người trên sân khấu tiết lộ rằng tác phẩm này mang tên E-đơ-va Gờ-ric, dành tặng cho cô bé Đa-ni Pơ-đơ-xơn, nỗi xúc động của cô vượt lên trên từng nốt nhạc. Đa-ni nhớ về kỷ niệm khi nghe nhạc sĩ ôn lại quá khứ bằng việc đem đến chiếc lẵng thơm phức chứa đầy quả thông. Trong tiếng nhạc, cô thấy quê hương mình hiện lên rõ ràng, đến nỗi cô không kìm nén nổi nỗi xúc động và rơi nước mắt. Khi buổi hòa nhạc kết thúc, Đa-ni bước ra biển, nơi thế giới tuyệt đẹp thể hiện rõ ràng hơn bao giờ hết. Cô cảm nhận sự hòa quyện của thiên nhiên và vẻ đẹp tinh khôi trong từng con sóng. Câu chuyện đơn giản, nhưng chứa đựng sâu sắc trong từng từ ngữ nhẹ nhàng. Qua đó, chúng ta nhận ra giá trị đích thực của những món quà và cách tôn trọng sự đẹp đẽ của chúng.
Đoạn văn cảm nhận văn bản Lẵng quả thông – Mẫu 3:
Trong văn bản “Lẵng quả thông,” chúng ta được đắm chìm trong một thế giới đẹp đẽ và đầy cảm xúc. Nhân vật chính, cô bé Đa-ni, bước vào buổi hòa nhạc với cô Mac-đa và chú Nin-xơ, mang theo một tâm hồn như trong mơ. Lần đầu tiên nghe nhạc giao hưởng, Đa-ni bị cuốn vào như một cơn mê. Tiếng nói từ sân khấu tiết lộ rằng bản nhạc này của nhạc sĩ E-đơ-va Gờ-ric, dành tặng cô bé Đa-ni Pơ-đơ-xơn. Điều đó đủ để đọng mãi trong ký ức cô về người nhạc sĩ từng đến với chiếc lẵng dâng hương, tràn đầy quả thông. Khi buổi hòa nhạc kết thúc, Đa-ni bước ra bờ biển, nơi cuộc sống tươi đẹp hơn bao giờ hết. Từ những dòng chữ, chúng ta đều học được điều quý báu về việc cho đi và nhận lại. Cách tặng và nhận quà cần phải được thực hiện một cách tỉ mỉ, thể hiện sự trân trọng và biết ơn từ cả người tặng lẫn người nhận. Tương tự như cô bé Đa-ni trong câu chuyện, dù món quà chỉ là một bản nhạc, không mang giá trị vật chất hay danh vọng, nhưng nó cũng đủ để làm hạnh phúc tâm hồn và tràn ngập năng lượng tích cực.
Đoạn văn cảm nhận văn bản Lẵng quả thông – Mẫu 4:
Trong truyện ngắn “Lẵng quả thông,” tác giả đã tạo ra một tác phẩm cảm động, thấm đẫm ý nghĩa về việc cho đi và nhận lại. Câu chuyện này truyền đạt một thông điệp sâu sắc: “Cho đi… là còn mãi.” Đây thực sự là một bài học quý báu về lòng hảo tâm và lòng trái tim rộng lượng trong cuộc sống của chúng ta. Tác phẩm khuyên chúng ta nên chia sẻ không chỉ với những người gặp khó khăn và hoạn nạn mà còn với toàn xã hội. Bởi vì xã hội này còn tồn tại nhiều mảnh đời đang trải qua khó khăn, đang cần sự giúp đỡ và chia sẻ từ cộng đồng. Thậm chí, đôi khi chỉ cần một cử chỉ nhỏ như việc nắm tay, vỗ vai, hoặc lời động viên, động viên có thể làm thay đổi cuộc đời của họ. Điều quan trọng là khi chúng ta cho đi, chúng ta nhận lại nhiều hơn chúng ta mong đợi. Hành động chia sẻ và tình thần nhân ái sẽ lan tỏa tình yêu thương trong xã hội, tạo ra một môi trường tích cực và đầy yêu thương. Người nhận không phải lúc nào cũng mong đợi nhận được những quà tặng vật chất cao cấp. Đôi khi, họ đánh giá cao nhất sự ấm áp và tình cảm mà chúng ta có thể mang lại. Câu chuyện về cô bé Đa-ni, người nhận một bản nhạc đơn giản nhưng tràn đầy tình cảm, là minh chứng rõ ràng cho điều này. Đôi khi, một cử chỉ nhỏ có thể làm sáng ngời tâm hồn và mang lại niềm hạnh phúc và năng lượng tích cực. Cuối cùng, dù chúng ta có thể trở về với cát bụi và đất đỏ, nhưng những hành động nhân ái và lòng từ bi của chúng ta sẽ tồn tại mãi mãi. Chúng ta không thể ngăn chặn bản năng của con người chính là chia sẻ và giúp đỡ nhau. Đó cũng là giá trị vĩnh cửu của tình thương và lòng nhân ái, là một phần không thể thiếu của truyền thống đẹp của nước ta qua hàng thế kỷ. Vì vậy, hãy cho đi để cuộc sống trở nên đẹp đẽ và tươi mới, và để tình thương luôn tồn tại trong trái tim mọi người.