Hành vi gièm pha doanh nghiệp khác theo quy định của Luật cạnh tranh Việt Nam.
Cạnh tranh không lành mạnh
Theo quy định tại khoản 4 Điều 3 Luật Cạnh tranh 2004 về hành vi cạnh tranh không lành mạnh thì: “Hành vi cạnh tranh không lành mạnh là hành vi cạnh tranh của doanh nghiệp trong quá trình kinh doanh trái với các chuẩn mực thông thường về đạo đức kinh doanh, gây thiệt hại hoặc có thể gây thiệt hại đến lợi ích Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của doanh nghiệp hoặc người tiêu dùng”.
Bản chất pháp lý của hành vi cạnh tranh không lành mạnh chính là mọi hành vi trái với các chuẩn mực trung thực và lành mạnh trong quan hệ thương mại gây thiệt hại chủ yếu đến doanh nghiệp là đối thủ cạnh tranh trên thị trường liên quan. Theo lý thuyết được thừa nhận rộng rãi ở các nước châu Âu lục địa, thì về bản chất, hành vi cạnh tranh không lành mạnh là hành vi vi phạm quyền dân sự; các yếu tố cấu thành của cạnh tranh không lành mạnh giống như các yếu tố các thành trách nhiệm dân sự truyền thống, đó là hành vi cạnh tranh không lành mạnh, lỗi, thiệt hại, mối quan hệ nhân quả giữa hành vi cạnh tranh không lành mạnh và thiệt hại.
Hành vi cạnh tranh không lành mạnh có các đặc điểm cơ bản sau:
– Về chủ thể: Hành vi cạnh tranh không lành mạnh là hành vi cạnh tranh do các chủ thể kinh doanh trên thị trường thực hiện, nhằm mục đích lợi nhuận. Chủ thể thực hiện hành vi cạnh tranh không lành mạnh trên thị trường là các doanh nghiệp tham gia hoạt động kinh doanh trên thị trường. Để mang về lợi nhuận các doanh nghiệp có thể thực hiện các hành vi đối với đối thủ của mình để tranh giành khách hàng cũng như thị trường, nên mỗi hành vi của doanh nghiệp đều phảo được xem xét là có phù hợp với nguyên tắc, cũng như đạo đức kinh doanh hay không.
– Về tính chất: Hành vi cạnh tranh không lành mạnh là hành vi có tính chất đối lập, đi ngược lại các thông lệ tốt, các nguyên tắc đạo đức kinh doanh: có thể hiểu là các quy tắc xử sự chung đã được chấp nhận rộng rãi và lâu dài trong hoạt động kinh doanh trên thị trường.
– Về đối tượng: Hành vi cạnh tranh bị kết luận là không lành mạnh và cần phải ngăn chặn khi nó gây thiệt hại hoặc có khả năng gây thiệt hại cho các đối tượng khác. Đối tượng bị thiệt hại ở đây ta có thể kể đến hai đối tượng chủ yếu là:
+ Nhóm doanh nghiệp bị ảnh hưởng bởi hành vi cạnh tranh không lành mạnh, thường được hiểu là các đối thủ cạnh tranh của các doanh nghiệp vi phạm.
+ Nhóm đối tượng là người tiêu dùng. Nhóm người tiêu dùng này là nhóm người tiêu dùng nằm trong đối tượng người tiêu dùng có nhu cầu và khả năng tiêu thụ hàng hóa dịch vụ được xem xét và trở thành khách hàng của doanh nghiệp thực hiện hành vi cạnh tranh.
Các loại hành vi cạnh tranh không lành mạnh
Theo Điều 39 Luật Cạnh tranh 2004, các hành vi cạnh tranh không lành mạnh bao gồm:
- Chỉ dẫn gây nhầm lẫn
- Xâm phạm bí mật kinh doanh
- Ép buộc trong kinh doanh
- Gièm pha doanh nghiệp khác
- Gây rối hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp khác
- Quảng cáo nhằm cạnh tranh không lành mạnh
- Khuyến mại nhằm cạnh tranh không lành mạnh
- Phân biệt đối xử của hiệp hội
- Bán hàng đa cấp bất chính
- Các hành vi cạnh tranh không lành mạnh khác theo tiêu chí xác định tại khoản 4 Điều 3 của Luật Cạnh tranh 2004 do Chính phủ quy định
Hành vi Gièm pha doanh nghiệp khác
Điều 39 quy định các hành vi cạnh tranh không lành mạnh, trong đó có hành vi gièm pha doanh nghiệp khác. Theo quy định tại Điều 43 về hành vi gièm pha doanh nghiệp : “Cấm doanh nghiệp gièm pha doanh nghiệp khác bằng hành vi trực tiếp hoặc gián tiếp đưa ra thông tin không trung thực gây ảnh hưởng xấu đến uy tín, tình trạng tài chính và hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp đó”. Hành vi gièm pha doanh nghiệp khác là một loại hành vi cạnh tranh không lành mạnh và tương đối phổ biến trong hoạt động kinh doanh, nhằm loại bỏ đối thủ cạnhtranh trong hoặc kìm hãm sự phát triển kinh doanh của đối thủ cạnh tranh thông qua việc giảm lượng khách hàng sử dụng sản phẩm của doanh nghiệp đó.
Hành vi này được biểu hiện dưới nhiều hình thức khác nhau, có thể từ đơn giản đến phức tạp, trực tiếp hoặc gián tiếp. Doanh nghiệp có thể trực tiếp thông tin cho khách hàng bằng lời nói, văn bản, hoặc cũng có thể cung cấp thông tin gián tiếp qua một bên thứ ba đến khách hàng. Nội dung được đưa ra rất đa dạng, như chất lượng sản phẩm, tình hình tài chính, uy tín và đạo đức của người quản lý, về cổ phiếu…Những thông tin này tác động đến nhận thức và đánh giá của chính khách hàng, người tiêu dùng về sản phẩm dịch vụ cũng như tình hình kinh doanh của doanh nghiệp khác.Để xác định có hay không hành vi này cần xác định tồn tại quan hệ cạnh tranh giữa bên gièm pha và bên bị gièm pha:
– Đối tượng thực hiện hành vi là các đối thủ cạnh tranh của doanh nghiệp.
– Biểu hiện của loại hành vi này có thể là việc tung những thông tin chưa được xác nhận tính đúng sai hoặc nguy hiểm hành vi bêu xấu, xuyên tạc sự thật về chất lượng hàng hóa, dịch vụ của đối thủ nhằm mục đích khiến khách hàng không sử dụng hàng hóa, dịch vụ của Doanh nghiệp đối thủ.
– Nội dung: được đưa ra rất đa dạng như chất lượng sản phẩm, tình hình tài chính, uy tín và đạo đức của người quản lý, về cổ phiếu… Những thông tin này tác động đến nhận thức và đánh giá của khách hàng về sản phẩm dịch vụ cũng như tình hình kinh doanh của doanh nghiệp khác. Trong trường hợp này quyền được thông tin của khách hàng đã bị xâm phạm để qua đó các quyết định không giao dịch với doanh nghiệp bị gièm pha không còn đúng đắn.
>>> Luật sư tư vấn pháp luật trực tuyến qua tổng đài: 1900.6568
– Hậu quả gây ảnh hưởng xấu đến uy tín, tình trạng tài chính và họat động kinh doanh của doanh nghiệp. Uy tín của doanh nghiệp như niềm tin và sự yêu thích của khách hàng đối với doanh nghiệp hoặc sản phẩm dịch vụ. Sự giảm sút uy tín thể hiện giảm sút giao dịch, giảm doanh số bán, giảm số lượng khách hàng.