Kể về tình cảm của em đối với ông bà chọn lọc siêu hay gồm các mẫu bài viết dưới đây giúp các em học sinh có thêm nhiều vốn từ phong phú, rèn luyện kỹ năng viết để làm tốt bài văn của mình. Sau đây mời các em cùng tham khảo chi tiết.
Mục lục bài viết
1. Kể về tình cảm của em đối với ông bà chọn lọc siêu hay:
Bà tôi đã mất cách đây ba năm nhưng ký ức về bà vẫn còn đọng lại trong trái tim tôi. Tôi luôn nhớ ngày còn bé, bà ngoại đã đón nhận và chăm sóc tôi bằng tình yêu thương vô bờ bến. Điều tiếc nuối duy nhất là khoảng cách địa lý đã nhiều lần chia cắt tôi và bà. Tôi không thể quên những khoảnh khắc ấm áp khi bố bận rộn và gửi tôi về quê sống với ông bà ngoại. Bà luôn là người quan tâm, thương yêu chúng tôi nhất trong gia đình. Bất cứ khi nào chúng tôi muốn đi đâu đó, bà luôn sẵn sàng đưa chúng tôi đi cùng. Những buổi sáng đẹp trời, bà thường đưa tôi đi chợ, cũng có đôi khi, bà để chúng tôi ở nhà rồi sau đó mang về những món quà quê mùa như những chiếc bánh rán, cốc chè đậu, hay những chiếc nắm xôi bọc trong lá chuối… Dẫu đã một thời gian dài trôi qua nhưng tôi không thể nào quên, và tôi không còn có cơ hội thưởng thức những món ăn quê hương đó nữa nhưng trong lòng tôi, hương vị ngọt ngào, giản dị ấy vẫn còn đó. Có lẽ vì trong những món quà mộc mạc đó vẫn chứa đựng tình yêu thương mà bà ngoại dành cho chúng tôi. Nhớ những lúc tôi bị ốm, bà đã dành cả tâm huyết để chăm sóc tôi. Bà thường thức suốt đêm để đảm bảo chúng tôi có giấc ngủ ngon lành. Tình yêu và sự quan tâm của bà luôn ấm áp như ánh sáng dẫn đường cho cuộc đời tôi. Tôi sẽ luôn yêu thương và trân trọng bà ngoại của mình, và những ký ức về bà sẽ luôn ở trong trái tim tôi không bao giờ quên.
2. Kể về tình cảm của em đối với ông bà:
Trong gia đình tôi, người mà cưng chiều tôi nhất không ai khác chính là ông nội tôi. Ông nội tôi dù đã già nhưng vẫn giữ được nhịp sống nhanh nhẹn và làn da rám nắng như dấu vết của quá khứ khi ông từng là “bộ đội Cụ Hồ”.
Mỗi buổi sáng, tôi thường theo ông nội lên đồi tập thể dục. Ông là một người rất giỏi võ và thường dạy tôi học võ. Ông nói: “Võ này của Bình Định, làng mình ai cũng biết”. Từ khi bắt đầu tập võ, sức khỏe của tôi đã cải thiện đáng kể, mỗi bữa tôi có thể ăn được ba bát cơm. Ngoài việc dạy võ, ông còn hướng dẫn tôi làm một con diều từ sáo trúc. Con diều do ông làm có thể bay rất cao và phát ra những âm thanh nhẹ nhàng, êm dịu. Vào buổi tối, ông thường xem các bài vở của tôi và giảng giải từng bài học giúp tôi hiểu rõ hơn, ông giảng giải một cách giải thích chi tiết giúp tôi hiểu rõ bài. Khi tôi học lớp một, chữ viết rất xấu, ông đã nắm tay tôi luyện viết cho tôi. Ông động viên tôi, “Phải kiên nhẫn luyện tập, mỗi ngày một chút, chắc chắn sau này cháu sẽ viết đẹp”. Đúng như lời ông nói, chữ viết của tôi dần trở nên đẹp hơn. Và trong học kỳ vừa qua, cô giáo khen tôi có thành tích xuất sắc là viết chữ đẹp.
Thỉnh thoảng, ông nội sẽ về đơn vị cũ thăm đồng đội. Sau bao ngày xa nhà, khi trở về, ông luôn ôm tôi vào lòng, hôn lên má tôi và nói, “Thằng cháu con, ông nhớ cháu quá!”. Tôi luôn yêu thích những cử chỉ trìu mến đó của ông. Tôi luôn mong ông sẽ sống lâu, luôn khỏe mạnh, luôn hạnh phúc để có thể tiếp tục chia sẻ thật nhiều niềm vui, hạnh phúc với con cháu.
3. Kể về tình cảm của em đối với ông bà ngắn gọn:
Tình cảm của tôi dành cho ông nội rất chân thành và sâu sắc. Mùa hè năm ngoái, tôi cơ hội quý báu được về quê thăm ông nội. Vừa bước vào cổng sân, ông đã đứng đó chờ tôi với dáng vẻ vẫn ân cần trìu mến như hồi tôi còn nhỏ, dù ông đã lớn tuổi. Ông nội ôm tôi vào bằng một tay không còn vững chãi như trước, tay kia vẫn đang cầm gậy. Ông nội hỏi thăm về cuộc sống, sức khỏe của gia đình, đặc biệt là tình hình học tập của hai chị em. Ông rất quan tâm và nhắc nhở hai chị em phải chăm chỉ học tập và nghe lời bố mẹ. Mà chẳng kịp để mẹ và tôi trả lời, ông nội đã đòi vào nhà để thay quần áo và ăn cơm trước khi bắt đầu hành trình xa xôi. Bà nội đã chuẩn bị sẵn sàng bữa cơm từ lúc nào. Một bữa ăn ở quê không thể so sánh với sự sang trọng của thành phố nhưng luôn tràn ngập sự ấm áp và yêu thương. Ông nội luôn cho thức ăn vào bát của tôi và mẹ. Bữa ăn diễn ra trong không khí vô cùng ấm áp và vui vẻ. Ăn xong, ông nội gọi tôi đến bên giường ông và tâm sự đủ thứ chuyện. Tôi sà vào vòng tay của ông nội, trong đó tôi cảm nhận được sự ấm áp và yêu thương vô bờ bến.
4. Kể về tình cảm của em đối với ông bà chọn lọc siêu hay cho học sinh giỏi:
Bố mẹ tôi đều là bác sĩ, và vì công việc bận rộn nên ông nội đã đóng một vai trò quan trọng trong cuộc đời tôi từ khi tôi còn nhỏ. Tình yêu tôi dành cho ông nội là một tình yêu đặc biệt và sâu sắc không thể đo lường bằng lời.
Ông nội tôi năm nay đã 63 tuổi và đã nghỉ hưu đã lâu. Ông có chiều cao khoảng một mét sáu lăm và thân hình cân đối. Ông tuổi đã và do ảnh hưởng của và công việc trước đây đòi hỏi phải ngồi nhiều, lưng của ông đã có chút cong. Tuy nhiên, điều đó không làm mất đi sự phong độ của ông. Tóc ông đã bạc nhiều sợi, ông thường nói đùa rằng tóc ông giống như muối tiêu. Khuôn mặt của ông tràn đầy phúc hậu. Mắt ông đã kém, mỗi khi nhìn xa thì ông phải đeo mắt kính gọng đen để nhìn rõ hơn. Ông nội tôi không để râu, vì ông thích sự sạch sẽ. Trong ngày thường, ông thường mặc áo bà ba có gam màu tối như nâu, đen, xanh. Khi ăn mặc như vậy, ông trông bình dị và gần gũi. Khi có việc phải đi xa, ông sẽ mặc vest, những bộ đồ trông trang trọng hơn.
Mỗi ngày, ông dành thời gian tập thể dục ở công viên bên kia đường, chơi cờ tướng với bạn bè ở sân trước và chăm chút cho khu vườn của mình. Tuy nhiên, điều quý báu nhất mà ông dành cho tôi là thời gian và tình cảm yêu thương vô bờ bến của ông. Ông luôn sẵn sàng chơi cùng tôi, xây lâu đài, diễn kịch và thậm chí đóng vai bác sĩ để giúp tôi chữa bệnh. Ông không bao giờ phàn nàn về những trò chơi nhàm chán của tôi, mà luôn tham gia rất nhiệt tình. Hơn nữa, ông nội còn dạy tôi nhiều điều quý giá, từ những công việc học tập như đọc, viết, toán cho đến những kỹ năng sống hàng ngày như rửa bát, gấp quần áo, quét nhà. Ông đã truyền cho tôi những giá trị đạo đức quan trọng và tình yêu thương con người. Người ta thường nói tôi giống ông nội nhất trong gia đình, từ thói quen đến cách ăn nói. Có lẽ là vì từ nhỏ tôi đã luôn ở bên cạnh ông nội và chơi đùa với ông hàng ngày, hoặc cũng có thể đơn giản vì tôi là cháu của ông.
Hàng ngày tôi luôn cầu mong rằng ông nội luôn khỏe mạnh và sống với tôi thật lâu thật lâu. Mỗi buổi sáng, việc thấy ông nội đi tập thể dục là điều em luôn mong đợi. Mỗi buổi chiều, tôi đều thấy ông nội ngồi đánh cờ trước sân nhà là một hình ảnh thân thuộc và an lành. Mỗi khi tối đến, tôi lại thấy ông nội đang tỉa tót cây cảnh ở sau nhà. Nhìn ông tỉa canh tôi căng thấy rõ tình yêu và tận tâm của ông. Mỗi ngày, việc nói câu “Chào ông” là điều mà tôi trân trọng và khiến tôi vô cùng hạnh phúc.