Đất nước Việt Nam có vô vàn cảnh đẹp, đó có thể là danh lam thắng cảnh hoặc những khung cảnh hết sức bình dị quanh ta. Bài viết dưới đây cung cấp thông tin về Tả một cảnh thiên nhiên ở địa phương mà em thích nhất.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý tả một cảnh thiên nhiên ở địa phương mà em thích nhất:
a. Mở đoạn:
Khái quát chung về cảnh thiên nhiên địa phương và nêu được cảnh thiên nhiên đó
b. Thân đoạn:
– Khái quát chung về cảnh thiên nhiên mà bài viết hướng tới
– Miêu tả về cảnh thiên từ xa, gần,….
– Nêu cảm nhận của bản thân về cảnh thiên nhiên đó
c. Kết đoạn:
Khái quát chung về cảnh thiên nhiên, nêu cảm nhận chung
2. Tả một cảnh thiên nhiên ở địa phương mà em thích nhất:
Quê hương em là một vùng sông nước yên bình và mang vẻ đẹp tự nhiên với những nét độc đáo của thiên nhiên, nơi mà ngọn núi và thác nước hòa quyện tạo nên một cảnh hùng vĩ và tràn ngập sức sống.
Nhìn từ xa, thác nước trông như một dải lụa trắng bồng bềnh như là một tác phẩm nghệ thuật được vẽ nên một cách tinh vi. Cảnh tượng huyền bí đó khiến cho lòng người say đắm giữa không gian mộng mơ và huyền bí. Khi bước đến gần, dòng nước trong vắt đến mức có thể nhìn rõ đáy nhấp nhô và ngắm nhìn bản thân dưới dòng nước. Cảnh tượng tiếng nước chảy mạnh, lấn át mọi âm thanh khác giống như là bản hòa nhạc của tự nhiên. Những khối đá mà nước thác mài mòn dữ dội ngày càng trở nên nhẵn, trắng.
Ánh mặt trời phản chiếu xuống dòng thác, làm cho nước lấp lánh như ngọc trai. Cây cỏ xung quanh, như những người bạn thân quen, đong đưa chào đón em mỗi khi bước chân đặt xuống. Đó không chỉ là cảnh vật quen thuộc mà em chiêm ngưỡng mỗi ngày trên đường đến trường, mà còn là niềm hạnh phúc bất tận, điểm nhấn cho sự kỳ diệu và vẻ đẹp của thiên nhiên quê em. Mỗi lần xa quê em đều nhớ về cảnh tượng hùng vĩ mà nên thơ này
Mỗi lần em nhìn ngắm những bức tranh sống động ấy, trái tim em như được đắm chìm trong sự hài hòa và yên bình. Quê hương em, với vẻ đẹp và hùng vĩ không ngừng lan tỏa, là nguồn cảm hứng bất tận cho trái tim trẻ thơ, là nơi nuôi dưỡng tình yêu và lòng tự hào về nguồn gốc và văn hóa xứ sở mình. Đó chính là cảnh thiên nhiên tại quê hương mà em thích nhất.
3. Tả một cảnh thiên nhiên ở địa phương hay nhất:
Quê hương bé nhỏ của em, một miền quê nghèo tại đồng bằng Bắc Bộ, có lẽ không nổi tiếng với những danh lam thắng cảnh hùng vĩ, nhưng chính vẻ đẹp yên bình và tình yêu thương của mọi người từ những làng quê ấy đã in sâu vào trái tim em. Có lẽ vì vậy, mỗi khi nói đến quê hương, em không khỏi tự hào và mong muốn được chia sẻ với mọi người về những khoảnh khắc đẹp nhất của nơi mình sinh ra. Bài viết dưới đây em sẽ tả cảnh đồng lúc quê hương em.
Vào mùa thu hoạch, cánh đồng lúa quê em trở nên như một bức tranh tuyệt vời. Vào vụ mùa cánh động khoác trên mình một bộ lụa lúa mới rực rỡ và xinh đẹp như một dải áo mới. Những thửa ruộng san sát nhau làm cho cánh đồng trở nên rộng lớn hơn, như một tấm thảm khổng lồ màu vàng óng ả trải dài tới tận chân trời. Bông lúa chín trĩu bông hòa quyện với hương thơm thoang thoảng trong không khí đã tạo nên một không gian tuyệt đêm cho em cảm giác được hòa mình vào thiên nhiên. Dù đi đâu thì đây cũng là một cảm giác quen thuộc, thương nhớ.
Nhìn xa xa, trên những thửa ruộng, những người nông dân của làng em đang hăng say thu hoạch lúa. Mặc dù công việc có phần mệt mỏi và vất vả, nhưng trên gương mặt của họ luôn là nụ cười hạnh phúc. Cánh đồng lúa quê em không chỉ là nơi sản xuất ra những hạt gạo thơm ngon, mang đến thu nhập cho bà con dân làng. Bên cạnh đó cảnh đồng còn là không gian gắn bó với tuổi thơ, nơi mà những đứa trẻ chăn trâu, thả diều, có những kỷ niệm đáng nhớ suốt đời. Quê hương bé nhỏ ấy của em, đẹp đẽ và tràn ngập tình yêu, chính là nguồn động viên và kiêu hãnh không ngừng trong cuộc sống. Đó chính là cảnh thiên nhiên tại quê hương mà em thích nhất.
4. Tả một cảnh thiên nhiên ở địa phương hay nhất:
Bước chân của em dạo bước trên con đường nhỏ dẫn vào ngôi làng thân thương, được bao trùm bởi sắc đỏ tươi tắn của những bông hoa sen nở rộ mỗi khi hè về. Đó chính là đường vào làng quê em, nơi mà mỗi đoạn đường lại trở thành một con đường hoa, nở rộ và tươi mới của những đầm sen. Đây cũng chính là cảnh thiên nhiên em muốn tả trong bài.
Đầm sen quê em, mỗi năm đều bắt đầu bung nở rực rỡ dưới ánh nắng hè. Những bông hoa sen hồng tươi như những viên ngọc màu đỏ, xen kẽ giữa lá sen xanh mát, tạo nên một bức tranh huyền bí và đẹp đẽ. Con đường làng quê em trở nên như một con đường hoa, nơi mà ai đi qua đều bị cuốn hút bởi vẻ đẹp mộng mơ ấy. Em thích cảnh vẻ đẹp bình dì đó của những đầm sen.
Mặc dù đầm sen không quá rộng, nhưng nó lại trải dài suốt con đường dẫn vào làng. Hương thơm của hoa sen thoảng trong gió, làm cho không gian xung quanh trở nên thư thái, dễ chịu, như một hơi thở của thiên nhiên dịu dàng. Khi bước chân ngang qua đầm sen đang nở rộ cho em một cảm giác bình yên, yêu vẻ đẹp của làng quê hơn.
Em yêu đầm sen nhỏ xinh của quê mình, yêu tất cả những vẻ đẹp giản dị, thanh bình của nơi đây. Đó không chỉ là một địa điểm đẹp mắt, mà còn là biểu tượng của sự thuần khiết và tình yêu thương của người dân làng quê. Mỗi bông sen nở rộ như là một câu chuyện tình yêu là niềm tự hào của người con quê và là nét đẹp vô cùng tinh tế giữa thiên nhiên quê hương em
5. Tả một cảnh thiên nhiên ở địa phương sâu sắc:
Em sinh ra và lớn lên tại Thái Bình. Bên cạnh bức tranh thiên nhiên đẹp nên thơ và trữ lượng phù sa giàu có mà dòng sông Thái Bình mang đến, quê hương còn cho em những câu chuyện ấm áp về những khoảnh khắc tuổi thơ trên triền đê xanh ngắt, nơi mà dòng sông ôm trọn bản làng yên bình của chúng em.
Dòng sông Thái Bình chảy qua quê em không chỉ là nguồn phù sa màu mỡ dồi dào, nuôi dưỡng ruộng đồng, mà còn là nhân chứng của những ký ức đẹp đẽ trong tuổi thơ. Triền đê dọc theo bờ sông trở thành sân chơi vô tận của chúng em mỗi chiều, nơi chúng em hòa mình vào những trò chơi vui nhộn, đầy năng động. Đó cũng là ký ức tuổi thơ khó quên đối với em
Từ triền đê, chúng em nhìn xuống dòng sông Thái Bình vừa dài vừa rộng, lòng sông êm ái chảy qua như một bản nhạc dịu dàng. Đây không chỉ là nơi chúng em vui chơi mà còn là nguồn cảm hứng cho cuộc sống nông thôn mà bà con quê em trân trọng. Sông Thái Bình đã mang đến vùng đất phong phú với lớp đất giàu phù sa màu mỡ, làm cho ruộng đất trở nên phì nhiêu và màu mỡ, là nơi tạo ra không gian xanh tươi cho những đồng hoa màu rực rỡ. Dòng sông Thái Bình, ngoài việc làm giàu cho đất đai, còn là nguồn nước tưới quan trọng giúp cây trồng phát triển mạnh mẽ. Tại triền đê có tiếng sóng nhẹ vỗ bờ, hương cỏ biếc thoang thoảng trong không khí, tất cả làm cho những khoảnh khắc cuối ngày trở nên thật yên bình và hạnh phúc.
Con sông Thái Bình, hữu tình và gần gũi với cuộc sống nông thôn, không chỉ là nguồn phù sa màu mỡ, mà còn là niềm tự hào và ký ức ngọt ngào của những người con quê em. Mỗi chiều, khi bình minh buông xuống, hình ảnh hòa mình vào bức tranh tự nhiên thanh bình trên triền đê là niềm hạnh phúc không nguôi của chúng em, những đứa trẻ hồn nhiên của làng quê bên bờ sông Thái Bình.