Để học tốt Ngữ văn lớp 7, chúng minh đã soạn ra bài soạn hay nhất, ngắn gọn nhưng đầy đủ nội dung cần thiết được biên soạn bám sát các câu hỏi trong SGK Ngữ văn 7 giúp học sinh dễ dàng soạn văn 7. Cùng tìm hiểu bài viết: Soạn bài Trở gió - Kết nối tri thức SGK Ngữ văn 7 trang 44 của chúng minh nhé.
Mục lục bài viết
1. Soạn bài Trở gió – Kết nối tri thức SGK Ngữ văn 7 trang 44:
Nội dung chính:
Truyện Trở gió của Nguyễn Ngọc Tư kể về mùa gió mùa cuối năm với những thay đổi về cảnh quan cũng như những thay đổi trong cách cảm nhận, suy nghĩ của con người. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu quê hương, đất nước, hương thơm quê hương mà chỉ có thể tìm thấy ở quê hương Nam Bộ.
Soạn bài Trở gió – Kết nối tri thức SGK Ngữ văn 7 trang 44:
Gợi ý trả lời câu hỏi sau khi đọc:
Câu 1 (trang 46 SGK Ngữ văn lớp 7, tập 1) Gió chướng được tác giả miêu tả qua chi tiết, hình ảnh:
– Lúc đầu gió nhẹ nhàng e ấp qua tiếng chuông gió “âm thanh hơi trong trẻo, trầm lắng và e ấp”.
– Về sau gió hóa thành suối, nắng vàng óng ào ạt. Gió mạnh, nồng nàn nhưng cũng “rất dịu dàng”
Câu 2 (trang 46 SGK Ngữ văn lớp 7, tập 1) Biểu hiện tâm trạng “lộn xộn, hỗn loạn” ở nhân vật “tôi” khi gió dữ ập đến:
– Hãy vui mừng khi gió chướng về vì gió chướng đang đến và Tết sắp đến nên bạn có thể mua quần áo mới.
– Cảm giác tức giận, buồn bã khi gió thổi về vì gió làm bạn già đi, cảm giác như vừa đánh mất một thứ gì đó.
Sở dĩ tạo dựng nhân vật “Tôi” là luôn mong chờ, chờ đợi mùa gió mùa, cũng là mùa thu.
Câu 3 (trang 46 SGK Ngữ văn lớp 7, tập 1) Tác giả khẳng định “mùa gió chướng cũng là mùa thu hoạch” bởi vì gió lộng ập đến:
– Là khi lúa chín, niềm hy vọng tỏa sáng cùng màu lúa.
– Mía già ngọt đậm, cầm miếng mía trong tay củ nghệ nặng trĩu
– Vú sữa chín cây lúc lỉu, căng bóng.
– Dưa hấu chín.
Câu 4 (trang 47 SGK Ngữ văn lớp 7, tập 1):
– Câu cuối cùng của văn bản: “Ở đó, siêu thị chất đầy dưa hấu, dưa hành, dưa kiệu, bánh chưng, bánh tét, liệu ở đó có ai bán một mùa gió cho tôi?” Lời khuyên cho tôi để nghĩ về một cái Tết ấm áp và trọn vẹn ở thành phố sang trọng. Tuy nhiên, ở nơi sang trọng đó, không có ký ức tuổi thơ, không có mùa mưa như nhân vật của tôi mong đợi. Qua đây, người đọc có thể thấy nỗi nhớ quê hương luôn hiện hữu trong nhân vật tôi.
Câu 5 (trang 47 SGK Ngữ văn lớp 7, tập 1):
– Qua đoạn văn Trở Gió (Nguyễn Ngọc Tư), người đọc tưởng tượng cảnh cuối năm có thể thay đổi và cũng nhận thấy sự thay đổi trong cách cảm nhận, suy nghĩ của con người. Qua cách cảm nhận đó, chúng ta yêu quê hương, đất nước của tác giả. Người ta phải yêu quê hương và có tấm lòng nặng trĩu với quê hương thì mới có được những tình cảm sâu sắc và tỉ mỉ như vậy.
2. Tóm tắt Trở gió:
Mẫu 1:
Đoạn văn “Trở gió” của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư nói về cảm xúc bối rối của nhân vật “Tôi” khi mùa gió về. “Tôi” buồn vì gió về, báo hiệu một năm sắp kết thúc, khiến tôi già thêm một tuổi. Nhưng hơn hết, “tôi” luôn run rẩy chờ đợi những cơn gió dữ. Gió xuất hiện khi Tết đến, xuân về, ai cũng mua sắm quần áo mới. Những cơn gió ấy vẫn hát cùng mùa thu. Và nhìn thấy gió, “tôi” lại càng nhớ nhà hơn.
Mẫu 2:
Tác phẩm “Trở gió” của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư viết về cảm xúc của nhân vật tôi trong giây phút nghĩ tới việc gió về là sắp hết một năm. Ban đầu, “tôi” cảm thấy hơi buồn khi nghĩ đến việc một năm sắp kết thúc và mình sẽ già thêm một tuổi. Nhưng sự chờ đợi và chờ đợi đã lấn át cảm giác đó. “Tôi” chờ gió bụi báo hiệu Tết sắp đến để mọi người cùng nhau đi sắm đồ mới. Từ cơn gió cũng đến khi mùa thu đến. Và những cơn gió dữ xuất hiện khiến trái tim “tôi” xao xuyến nỗi nhớ quê hương.
Mẫu 3:
“Trở gió” nói về cảm xúc của nhân vật “tôi” khi chờ đợi cơn gió dữ dội. Mùa gió đến khiến tôi vừa vui vừa buồn vì điều đó có nghĩa là một năm sắp kết thúc, tôi sẽ già thêm một tuổi và thời gian dường như trôi qua nhanh hơn. Mỗi cơn gió xấu cũng báo hiệu Tết sắp đến, mọi người mua sắm quần áo mới. Gióng gắn liền với mùa gặt. Điều đặc biệt nhất là cơn gió mang hương vị quê hương, gợi lên nỗi nhớ sâu sắc của nhân vật tôi.
Mẫu 4:
Lời văn “Trở gió” của nhà văn Nguyễn Ngọc Tú nói về những cảm xúc lẫn lộn của nhân vật “tôi” khi gió mùa về. “Tôi” buồn vì gió báo hiệu một năm đã qua và tôi lại thêm một tuổi. Nhưng trên hết, “tôi” luôn chờ gió. Những cơn gió hiện tại cũng là lúc Tết đến, xuân về, mọi người đều sắm sửa quần áo mới. Những cơn gió đó song song với mùa tiếp theo. Và nhìn cơn gió “tôi” lại càng nhớ nhà hơn.
Mẫu 5:
“Trở gió” viết về cảm xúc xúc động của nhân vật “tôi” khi chờ đợi cơn gió dữ. Mùa gió đến khiến “tôi” háo hức vì một năm sắp kết thúc, tôi sẽ già thêm một tuổi và thời gian dường như càng trôi nhanh hơn. Mỗi cơn gió thổi cũng báo hiệu Tết đến, mọi người mua sắm quần áo mới. Lốc xoáy vẫn gắn liền với mùa lúa. Đặc biệt hơn hết, cơn gió chướng mang hương vị quê hương, khơi dậy nỗi nhớ nhà của nhân vật “tôi”.
3. Tìm hiểu về tác giả và tác phẩm Trở gió:
3.1. Tác Giả Nguyễn Ngọc Tư:
– Năm sinh: 1976.
– Quê quán: Cà Mau.
– Sáng tác thành công ở nhiều thể loại như: truyện ngắn, tản văn, tiểu thuyết,…
– Lối viết: trong sáng, mộc mạc, có thể tạo nên một tâm hồn tinh tế, nhạy cảm và yêu thương.
3.2. Tác Phẩm Trở Gió:
– Thể loại của tác phẩm Trở gió
– Thể loại: tạp văn.
– Xuất xứ của tác phẩm Trở gió In trong tập “Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư”, NXB Trẻ, Thành phố Hồ Chí Minh, năm 2015.
– Phương thức biểu đạt của tác phẩm Trở gió: tự sự.
– Bố cục tác phẩm Trở gió gồm: 2 phần
+ Phần 1: từ đầu đến “khi ngày bắt đầu buông…”: Tâm trạng hỗn loạn của nhân vật “tôi” khi gió về.
+ Phần 2: phần còn lại: những mong đợi, kỳ vọng và cảm xúc của “tôi” đối với cơn gió chướng.
– Giá trị nội dung của tác phẩm Trở gió: Tác phẩm đã giúp người đọc cảm nhận rõ hơn về cơn gió chướng và những cảm xúc, cảm xúc hỗn loạn trong lúc chờ gió về. Qua đó, tác giả cũng bày tỏ nỗi nhớ nhung kỷ niệm gia đình và tình yêu nồng nàn với thiên nhiên, đất trời, quê hương.
– Giá trị nghệ thuật của tác phẩm Trở gió
+ Sử dụng các hình ảnh so sánh, nhân hóa.
+ Xây dựng hình ảnh độc đáo “gió chướng”.
+ Từ ngữ đậm chất Nam Bộ.
3.3. Phân tích tác phẩm Trở gió:
Đến với văn bản Trở gió, người đọc có thể hiểu được tình cảm, cảm xúc của Nguyễn Ngọc Tư rất giản dị và gần gũi. Tác giả có một tình yêu quê hương chân thành và sâu sắc. Gió là hình ảnh trung tâm trong văn bản, gợi lên những điều quen thuộc, gần gũi với người viết.
Yêu gió cũng là yêu tâm hồn giản dị của miền quê, gắn liền với cuộc sống của những con người cần cù. Tác giả luôn chờ cơn gió xấu về, bởi tựa đề bài thơ gợi lại những kỷ niệm tuổi trẻ và quê hương. Khi gió cản trở về, nhà thơ trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau từ đó đến vui, buồn.
Dù xã hội ngày càng phát triển nhưng nhà văn vẫn nhớ về quê hương, nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ của mình. Như vậy, đoạn văn “Trở gió” không chỉ sâu sắc bởi những cảm xúc tinh tế của tác giả mà còn phản ánh quê hương với những điều bình dị, quen thuộc.
Tâm trạng của nhân vật “Tôi” khi đón cơn gió chướng trong tác phẩm “Trở gió” của Nguyễn Ngọc Tư hiện lên vô cùng độc đáo. Khi gió xấu ập đến, nhân vật của tôi cảm thấy rất bụi bặm và bừa bộn, vì tôi vừa dọn dẹp vừa vui chơi.
Tôi thư giãn vì mỗi khi gió cản trở, tôi cảm thấy như mình già đi, mất đi một điều gì đó mơ hồ. Tâm lý này cũng dễ hiểu vì khi Tết đến, con người sẽ có nhiều tâm trạng khác nhau. Với người dân trong làng, họ sợ Tết đến vì nghèo đói, sợ không đủ tiền đón một cái Tết yên bình.
Tuy nhiên, việc chờ gió về cũng là một điều đặc biệt trong tâm trạng của tôi, bởi gió về chính là thời điểm mùa thu được mong đợi sẽ mang lại sự bình yên, niềm vui cho con người. Không dừng lại ở niềm vui, nỗi buồn, những cơn gió chướng, tôi còn sáng tạo ra một nhân vật để thể hiện nỗi nhớ nhà của mình.
Tôi nhớ những hình ảnh quen thuộc từ lâu đã gắn liền với những điều bình dị, gần gũi và khung cảnh thiên nhiên yên bình của quê hương. Ở một nơi xa thành phố, nhân vật của tôi có đủ loại hoa quả, bánh ngọt xa hoa nhưng chỉ ở miền quê tôi mới tìm được cơn gió như vậy.