Niêm phong, kê biên tài sản là những biện pháp trong hoạt động tố tụng của các cơ quan tư pháp nhằm đảm bảo các điều kiện cho việc giải quyết vụ án có kết quả.
Niêm phong, kê biên tài sản là những biện pháp trong hoạt động tố tụng của các cơ quan tư pháp nhằm đảm bảo các điều kiện cho việc giải quyết vụ án có kết quả.
1. Cơ sở pháp lý: Điều 310 Bộ luật hình sự 1999 (sửa đổi, bổ sung 2009):
1. Người nào được giao giữ tài sản bị kê biên, bị niêm phong hoặc vật chứng bị niêm phong mà có một trong các hành vi sau đây, thì bị phạt tù từ sáu tháng đến ba năm:
a) Phá huỷ niêm phong;
b) Tiêu dùng, chuyển nhượng, đánh tráo, cất giấu hoặc huỷ hoại tài sản bị kê biên;
c) Gây hậu quả nghiêm trọng.
2. Phạm tội gây hậu quả rất nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng, thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm.
3. Người phạm tội còn có thể bị cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ một năm đến năm năm
2. Cấu thành tội phạm:
Niêm phong, kê biên tài sản là những biện pháp trong hoạt động tố tụng của các cơ quan tư pháp nhằm đảm bảo các điều kiện cho việc giải quyết vụ án có kết quả.
– Chủ thể:
Chủ thể của tội này là người được cơ quan tư pháp giao bảo quản tài sản bị kê biên, bị niêm phong hoặc vật chứng bị niêm phong. Người này có thể là chủ tài sản hoặc không phải là chủ tài sản.
– Hành vi khách quan:
Hành vi khách quan của tội này bao gồm:
+ Phá hủy niêm phong: Phá huỷ niêm phong là hành vi làm cho niêm phong không còn nguyên vẹn như khi được niêm phong. Chỉ cần người phạm tội phá huỷ niêm phong, còn tài sản hoặc vật chứng bị niêm phong có thể còn nguyên vẹn thì người có hành vi phá huỷ niêm phong đã cấu thành tội phạm rồi.
+ Tiêu dùng, chuyển nhượng, cất giấu, hủy hoại tài sản kê biên:
Tiêu dùng tài sản bị kê biên là dùng tài sản đã bị kê biên vào việc sinh hoạt hàng ngày như: lúa, gạo đã bị kê biên nhưng vẫn đem xay xát để nấu ăn; phân đạm đã bị kê biên nhưng vẫn đem bón ruộng; vật liệu xây dựng đã bị kê biên nhưng vẫn sử dụng để xây nhà.v.v…
Chuyển nhượng tài sản bị kê biên là dùng tài sản đã bị kê biên để bán, để đổi, để cho hoặc cho mượn, tức là người được giao giữ bị kê biên đã không thực hiện nghĩa vụ bảo quản, cất giữ mà đem tài sản đó chuyển dịch cho người khác.
Đánh tráo tài sản bị kê biên là dùng tài sản cùng loại tương tự như tài sản bị kê biên (thường là tài sản có giá trị thấp hơn tài sản bị kê biên) để đổi lấy tài sản đã bị kê biên.
Cất giấu tài sản bị kê biên là đem tài sản đã bị kê biên cất giấu để cơ quan tiến hành tố tụng hoặc cơ quan thi hành án dân không xử lý được tài sản đã bị kê biên, vì tài sản bị kê biên không còn nữa. Thông thường, người có hành vi cất giấu tài sản bị kê biên thường nại ra là bị mất trộm, bị thất lạc…
Huỷ hoại tài sản là làm cho tài sản bị kê biên mất hẳn giá trị sử dụng không thể khôi phục lại được và như vậy toàn bộ giá trị tài sản không còn.
Ngoài những hành vi kể trên, điều luật còn quy định “gây hậu quả nghiêm trọng” là trường hợp hành vi phạm tội của tội này.
– Yếu tố lỗi:
Lỗi của người phạm tội là lỗi cố ý.
>>> Luật sư tư vấn pháp luật trực tuyến qua tổng đài: 1900.6568
3. Hình phạt:
Điều 310 Bộ luật hình sự quy định 2 khung hình phạt:
– Khung cơ bản có mức phạt tù từ 6 tháng đến 3 năm áp dụng cho trường hợp phạm tội bình thường.
– Khung tăng nặng có mức phạt tù từ 2 năm đến 7 năm nếu phạm tội gây hậu quả nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng.
Hình phạt bổ sung đó là người phạm tội có thể bị cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định.