Trong thế giới ngày càng phát triển của quảng cáo thương mại, việc phân cấp quản lý nhà nước đối với quảng cáo thương mại đóng vai trò quan trọng trong việc đảm bảo sự minh bạch, công bằng và an toàn trong lĩnh vực này. Bài viết này sẽ tìm hiểu cách các cấp quản lý nhà nước đóng góp vào sự phát triển của quảng cáo thương mại.
Mục lục bài viết
1. Quảng cáo thương mại được pháp luật quy định như thế nào?
Quảng cáo là một hoạt động quan trọng trong lĩnh vực kinh doanh, nhằm giới thiệu đến người tiêu dùng về các hoạt động kinh doanh liên quan đến hàng hóa và dịch vụ. Điều này bao gồm cả việc quảng bá dịch vụ có mục đích sinh lợi nhuận và các hoạt động không có mục đích sinh lợi nhuận, như các chiến dịch quảng cáo từ thiện hoặc những thông điệp về văn hóa và xã hội.
Mục tiêu của quảng cáo là tạo sự nhận biết và tạo ấn tượng tích cực đối với khách hàng về sản phẩm hoặc dịch vụ được quảng cáo. Điều này có thể thúc đẩy quá trình mua sắm và giúp doanh nghiệp thu lợi nhuận. Quảng cáo không chỉ giới thiệu sản phẩm, mà còn xây dựng thương hiệu, tạo dựng uy tín, và thúc đẩy sự phát triển kinh doanh.
Theo quy định tại Điều 102 của
Tóm lại, quảng cáo là một công cụ quan trọng trong chiến lược kinh doanh của mọi tổ chức và cá nhân, và quảng cáo thương mại là một khía cạnh quan trọng trong việc thúc đẩy kinh doanh và tạo lợi nhuận.
2. Quy định về phân cấp quản lý nhà nước đối với hoạt động quảng cáo thương mại:
2.1. Quản lý nhà nước đối với hoạt động quảng cáo thương mại:
Luật quảng cáo năm 2012 đã thiết lập cơ sở quan trọng cho việc quản lý nhà nước về hoạt động quảng cáo tại Việt Nam. Quy định này tập trung vào hai khía cạnh quan trọng: cơ quan quản lý nhà nước về quảng cáo và nội dung quản lý nhà nước về quảng cáo.
Theo quy định tại Điều 4 Luật quảng cáo 2012 đã xây dựng một hệ thống quản lý toàn diện bao gồm việc ban hành và thực hiện các văn bản pháp luật liên quan đến quảng cáo, cùng việc xây dựng và chỉ đạo chiến lược quy hoạch, kế hoạch, và chính sách phát triển. Ngoài ra, quản lý nhà nước còn bao gồm việc tiến hành thanh tra, kiểm tra, giải quyết khiếu nại, tố cáo, và xử lý vi phạm trong hoạt động quảng cáo. Quản lý nhà nước về quảng cáo không dựa vào một cơ quan duy nhất mà được phân công và phối hợp giữa nhiều cơ quan khác nhau như Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch; Bộ Thông tin và Truyền thông; Bộ Công thương; UBND các cấp.
Tổ chức và thực hiện các nội dung quản lý nhà nước về quảng cáo đóng vai trò quan trọng trong việc đảm bảo sự phát triển ổn định của lĩnh vực quảng cáo tại Việt Nam và đảm bảo rằng tổ chức và cá nhân thực hiện hoạt động quảng cáo tuân thủ đúng hành lang pháp lý.
2.2. Phân cấp quản lý nhà nước đối với hoạt động quảng cáo thương mại:
Thẩm quyền quản lý nhà nước về quảng cáo là tập hợp nhiệm vụ và quyền hạn của các cơ quan nhà nước ở mọi cấp, từ Trung ương đến địa phương, đối với hoạt động quảng cáo. Đây là một khía cạnh quan trọng trong việc thực thi và tuân thủ các quy định về quản lý nhà nước trong lĩnh vực quảng cáo, nhằm đảm bảo tính hợp pháp, đúng quy định và hiệu quả của các hoạt động quảng cáo.
Theo quy định tại Điều 5 của Luật Quảng cáo năm 2012, việc quản lý nhà nước về hoạt động quảng cáo được thực hiện theo các nguyên tắc sau đây:
– Chính phủ đảm nhận vai trò thống nhất quản lý nhà nước về hoạt động quảng cáo trên toàn quốc;
– Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch là cơ quan chịu trách nhiệm trực tiếp thực hiện quản lý nhà nước về hoạt động quảng cáo và có nhiệm vụ chủ lực trong việc xây dựng các chính sách, quy chế, và pháp luật liên quan đến quảng cáo;
– Các Bộ và cơ quan ngang bộ trong phạm vi nhiệm vụ, quyền hạn của mình phải phối hợp với Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch để thực hiện quản lý nhà nước về hoạt động quảng cáo;
– Ủy ban nhân dân các cấp thực hiện quản lý nhà nước về hoạt động quảng cáo tại địa phương theo thẩm quyền của họ.
Điều này đồng nghĩa với việc Chính phủ chịu trách nhiệm tổng quan, trong đó Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đóng vai trò quan trọng trong quản lý quảng cáo cả nước. Các cơ quan khác cũng có nhiệm vụ hợp tác để đảm bảo tính chặt chẽ và hiệu quả trong quản lý hoạt động quảng cáo ở cấp Trung ương. Tại cấp địa phương, Ủy ban nhân dân địa phương được giao trách nhiệm quản lý quảng cáo tương ứng với thẩm quyền của họ.
Cụ thể, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch có các nhiệm vụ và quyền hạn như sau:
– Xây dựng cơ chế, chính sách, và pháp luật liên quan đến hoạt động quảng cáo;
– Hướng dẫn và đôn đốc quy hoạch quảng cáo ngoài trời tại địa phương;
– Thành lập Hội đồng thẩm định và tổ chức thẩm định sản phẩm quảng cáo;
– Tổ chức đào tạo và bồi dưỡng về chuyên môn nghiệp vụ và quản lý trong hoạt động quảng cáo;
– Thanh tra, kiểm tra, và xử lý các hành vi vi phạm về quảng cáo theo quy định của pháp luật;
– Hợp tác quốc tế trong lĩnh vực quảng cáo.
Các Bộ khác như Bộ Thông tin và Truyền thông, Bộ Y tế, Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Bộ Công thương cũng phối hợp với Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch trong việc quản lý quảng cáo theo các lĩnh vực và ngành nghề cụ thể mà họ đảm nhận.
– Ủy ban nhân dân cấp tỉnh đảm nhận trách nhiệm quản lý nhà nước đối với hoạt động quảng cáo trên địa bàn tỉnh theo thẩm quyền. Cụ thể, Ủy ban nhân dân tỉnh có các nhiệm vụ được quy định chi tiết tại Điều 28 của
– Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch là cơ quan chủ trì và phối hợp với các ngành khác để:
- Xây dựng dự thảo quy hoạch quảng cáo và trình Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương phê duyệt.
- Tiếp nhận hồ sơ, chủ trì thẩm định và đề xuất cho Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương cấp giấy phép thành lập Văn phòng đại diện của tổ chức hoặc cá nhân kinh doanh dịch vụ quảng cáo nước ngoài đặt tại địa phương.
Tóm lại, quản lý nhà nước về hoạt động quảng cáo là một hệ thống khép kín, với sự tham gia và phối hợp của nhiều cơ quan và tổ chức để đảm bảo tính minh bạch, công bằng và hiệu quả trong lĩnh vực này.
3. Những hành vi bị cấm trong hoạt động quảng cáo:
Tại Điều 8 của Luật Quảng cáo năm 2012, quy định một loạt hành vi cấm trong hoạt động quảng cáo như sau:
– Hoạt động quảng cáo mà có chứa các sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ quy định tại Điều 7 của Luật này;
– Thực hiện hoạt động quảng cáo tiết lộ bí mật nhà nước, đe dọa đến độc lập, chủ quyền quốc gia, an ninh, quốc phòng;
– Hoạt động quảng cáo thiếu thẩm mỹ, vi phạm truyền thống lịch sử, văn hóa, đạo đức, thuần phong mỹ tục Việt Nam; làm ảnh hưởng đến mỹ quan đô thị, trật tự an toàn giao thông, an toàn xã hội;
– Hoạt động quảng cáo có nội dung xâm phạm tôn nghiêm của các biểu tượng quốc gia, anh hùng dân tộc, danh nhân văn hóa. Bên cạnh đó cũng cấm các hành vi quảng cáo có tính chất kỳ thị dân tộc, phân biệt chủng tộc, vi phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo, và định kiến về giới, người khuyết tật;
– Hoạt động quảng cáo gây xúc phạm uy tín, danh dự, và nhân phẩm của tổ chức, cá nhân hoặc các hoạt động quảng cáo có sử dụng hình ảnh, lời nói, chữ viết của cá nhân mà chưa có sự đồng ý của họ, trừ khi được pháp luật cho phép;
– Quảng cáo có chứa thông tin không chính xác hoặc gây hiểu nhầm về sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ của tổ chức, cá nhân cho khách hàng, bao gồm cả giá, chất lượng, xuất xứ, và các thông tin khác;
– Cấm các hành vi quảng cáo có sự so sánh trực tiếp về giá cả, chất lượng, và hiệu quả sử dụng sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ của họ với các tổ chức, cá nhân khác hoặc có sử dụng các từ ngữ như “nhất,” “duy nhất,” “tốt nhất,” “số một” mà không có chứng minh hợp pháp theo quy định của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch;
– Quảng cáo có nội dung cạnh tranh không lành mạnh theo quy định của pháp luật về cạnh tranh và vi phạm pháp luật về sở hữu trí tuệ;
– Quảng cáo gây hại đến trẻ em, bao gồm cả hành vi gây ảnh hưởng đến sức khỏe, an toàn, và phát triển bình thường của trẻ;
– Ép buộc cơ quan, tổ chức, cá nhân thực hiện quảng cáo hoặc tiếp nhận quảng cáo trái ý muốn;
– Treo, đặt, dán, vẽ các sản phẩm quảng cáo trên cột điện, trụ điện, cột tín hiệu giao thông và cây xanh nơi công cộng.
Những hành vi cấm này nhằm đảm bảo tính minh bạch, công bằng và đúng đạo đức trong hoạt động quảng cáo, bảo vệ lợi ích của người tiêu dùng và xã hội.
Các văn bản pháp luật được sử dụng trong bài viết:
– Luật Quảng cáo 2012.