Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng là đoạn trích tiêu biểu của Những ngày thơ ấu, đoạn trích không chỉ là tấm lòng yêu thương mẹ của bé Hồng mà còn khắc họa nên hình ảnh người bà cô với những đặc trung cổ hủ của xã hội. Dưới đây là bài viết tham khảo về Phân tích nhân vật bà cô đoạn trích Trong lòng mẹ kèm dàn ý.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý phân tích nhân vật bà cô đoạn trích Trong lòng mẹ hay nhất:
Mở bài:
Giới thiệu về tác giả và tác phẩm
Nêu nội dung khái quát yêu cầu của đề bài: Phân tích nhân vật bà cô đoạn trích Trong lòng mẹ
Thân bài:
Giới thiệu về hoàn cảnh của bé Hồng: hoàn cảnh vô cùng bất hạnh. Cha mất, mẹ bỏ đi theo người khác nên cô bị nhà chồng ghét bỏ. Bé Hồng sống với họ hàng bên nội. Sau cái chết của cha Hồng gần một năm, ngày giỗ đầu của ông đã cận kề mà mẹ bé ở Thanh Hóa vẫn chưa về.
Người cô xuất hiện trong đoạn nói chuyện với bé Hồng với tâm địa thâm độc, độc ác:
“mày có muốn vào Thanh Hóa chơi với mẹ mày không” Đây không phải là lo lắng, cũng không phải tình cảm. Nụ cười này thể hiện sự thiếu thiện chí, muốn xoáy vào nỗi đau của bé Hồng.
Nhận ra ý nghĩ ấy của cô, Hồng cúi đầu trả lời không, cuối năm mợ con mới về – bé Hồng rất yêu và kính trọng mẹ mình, bé có thể thấy sự giễu cợt của bà cô trong giọng nói và nụ cười đầy kịch tính.
“Sao lại không vào! Mợ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu” – Giọng cô bình tĩnh nhưng đầy mỉa mai. Vẻ mặt cho thấy người cô đang có ý lôi kéo đứa cháu tội nghiệp của mình vào một trò chơi độc ác đã được sắp đặt sẵn. Động tác vỗ vai, cười nói – thể hiện sự dối trá độc ác.
Sự nhẫn tâm của bà cô khiến bé Hồng dù muốn cũng không dám nói ra mong muốn thực sự của mình. Đối với một đứa trẻ như Hồng, việc phải kìm nén cảm xúc thật là đáng thương. Nhân vật bà cô cũng là người cố chấp, khi mục đích chưa đạt được sẽ làm mọi cách để nó diễn ra theo ý mình: “Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu vào. Vào mà bắt má mày may và sắm sửa cho và thăm em bé chứ”
Lúc này, sự nhẫn tâm của dì đã đi quá giới hạn của bé Hồng, bé khóc vì thương mẹ, đến lúc này người cô mới giả vờ an ủi bé Hồng.
Kết bài:
Nhân vật người dì trong đoạn trích “Trong lòng mẹ” có tính cách cay nghiệt, nhẫn tâm. Đây cũng là nhân vật điển hình cho những định kiến của xã hội đối với người phụ nữ mà cụ thể ở đây là mẹ của Hồng.
2. Bài văn mẫu phân tích nhân vật bà cô đoạn trích Trong lòng mẹ hay nhất:
Nhắc đến nhà văn Nguyên Hồng là nhắc đến những trang văn thấm đẫm chất trữ tình, ngôn từ dạt dào, làm sống dậy biết bao xúc cảm mạnh mẽ của lòng người, đặc biệt là những trang viết về phụ nữ và trẻ em. Tác phẩm của ông không chỉ hay mà còn đẹp, đẹp bởi tình cảm chân thành, tha thiết được thể hiện rõ nét trong từng hơi thở, cử chỉ, lời nói của nhân vật. Đó là Bỉ vỏ, Khi con chào đời hay hồi ký Những ngày thơ ấu đều mang những nét hấp dẫn riêng. Đoạn trích Trong Lòng Mẹ của tập hồi ký Những ngày thơ ấu không chỉ xúc động bởi tình mẫu tử thiêng liêng cao đẹp mà còn cảm thông cho một bé Hồng chịu nhiều bất hạnh. Nhưng khi đọc tác phẩm, ta cũng không khỏi căm phẫn trước sự cay nghiệt, độc ác của người dì của cậu bé – một hình ảnh tiêu biểu cho hủ tục của xã hội phong kiến lạc hậu, cũ kỹ vẫn còn tồn tại.
Bé Hồng từ nhỏ đã phải chịu nhiều thiệt thòi, từ nhỏ đã thiếu thốn tình thương của những người thân yêu. Sống xa mẹ, em phải chịu nhiều cay đắng tủi nhục, nhất là sự hắt hủi của họ hàng nội ngoại. Dù đã lâu không có tin tức gì của mẹ nhưng Hồng vẫn không trách mẹ một lời nào, em vẫn một lòng tin và tình yêu mãnh liệt dành cho mẹ. Chắc hẳn một người phụ nữ, một người mẹ, người cô phải hiểu hơn ai hết những thiệt thòi mà mình phải nhận. Vậy mà người phụ nữ đó sẵn sàng chà đạp lên tình yêu của bé Hồng dành cho mẹ của em, âm mưu hiểm độc trong từng lời nói. Câu hỏi tưởng như là sự quan tâm thật lòng nhưng đằng sau đó là cả một sự tính toán của bà cô. Đằng sau câu hỏi ấy là một nụ cười nham hiểm khiến bé Hồng nhận ra đó chỉ là sự giễu cợt, câu hỏi ấy đã chạm vào những nỗi nhớ người mẹ của đứa con đã nhiều ngày xa cách. Nỗi nhớ mẹ da diết ấy càng làm bé Hồng đau lòng hơn.
Người cô tỏ ra rất quan tâm đến mối quan hệ mẹ con của Hồng, nhưng sâu bên trong lại âm mưu gieo rắc hận thù trong lòng cậu bé, rồi ngờ đâu lại bỏ mặc người mẹ tha hương xứ người để kiếm sống. Người dì cay đắng đã giết chết trái tim đứa trẻ bằng chính lời nói của mình. Nhưng trái với toan tính của bà cô độc ác, bé Hồng đã cảm nhận được tất cả sự giả dối trong lời nói của bà cô nên đáp không muốn vào và đợi cuối năm mẹ sẽ về, dì vẫn giọng ngọt ngào nhưng nham hiểm đó: “Sao lại không vào! Mợ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu” và hai con mắt dán chặt vào đứa trẻ tội nghiệp như tìm kiếm một cảm xúc nào đó trong nó.
Rồi bà cô cười vỗ vai bé Hồng, bằng cái giọng bình thản mà mỉa mai ấy thốt ra từng chữ như cứa vào tâm hồn đứa trẻ “Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu vào. Vào mà bắt má mày may và sắm sửa cho và thăm em bé chứ”. Người dì cố tình cho đứa bé biết mẹ nó có con trước khi mãn tang chồng, mục đích của nó là chế nhạo, chế nhạo mẹ nó.
Thật độc ác và ghê tởm, một người đàn bà độc ác máu lạnh khi bất chấp giọt máu của mình để trêu ghẹo, hành hạ đứa cháu đáng thương của mình. Bà cô coi đó là một trò chơi và bé Hồng càng đau đớn, nhục nhã bao nhiêu thì bà cô càng thỏa mãn, tự mãn bấy nhiêu. Tâm trạng của bé Hồng trở nên nghẹn ngào với những giọt ncước mắt của em từ khoé mắt chảy ra hai bên khóe miệng, rồi chảy xuống cằm, xuống cổ. Hai tiếng “em bé” mà bà cô thốt ra thật ngọt ngào, thật trong trẻo, thật thà nhưng lại tự nhiên xoắn trái tim bé Hồng như bà cô ấy muốn vậy.
Thấy con như vậy, ngay cả những người xa lạ cũng không khỏi chạnh lòng, nhưng bà cô vẫn tỏ ra không chút thiện cảm, lạnh lùng, hồ hởi như vừa làm được một điều gì đó vô cùng thú vị. Bà cô kể về những vất vả và hoàn cảnh đáng thương của người mẹ cho cậu bé nghe trong niềm hân hoan. Cho đến khi nỗi đau của bé Hồng lên đến cực hạn, bà cô ấy mới hạ giọng và giả vờ an ủi.
Một người cô độc ác, tàn nhẫn, vô cảm, đanh đá. Một hành động độc ác, một ý nghĩ đê tiện, hèn hạ, bẩn thỉu trong chính con người cô chính là sự tố cáo, phê phán của tác giả trước hiện thực xã hội phong kiến lúc bấy giờ, đồng thời lên án những kẻ có bản chất xấu xa, độc ác, có lời nói và hành động đánh mất tình yêu. Đó là tiếng nói cảm thương và là lời cảnh tỉnh mỗi người hãy trân trọng tình cảm gia đình trong cuộc sống. Chỉ là một đoạn đối thoại ngắn ngủi trong đoạn trích nhưng tác giả đã thể hiện nhân vật người cô độc ác với chính đứa cháu ruột của mình.
3. Phân tích nhân vật bà cô đoạn trích Trong lòng mẹ điểm cao:
Đoạn trích “Trong lòng mẹ” của Nguyên Hồng là một bức tranh xúc động khắc họa tình yêu sâu sắc và mãnh liệt của bé Hồng dành cho người mẹ bất hạnh. Qua đó, nhà văn đồng thời phơi bày sự cay nghiệt, độc ác của bà cô, một nhân vật đại diện cho những hủ tục khắt khe và định kiến xã hội thời bấy giờ.
Chú bé Hồng sinh ra từ một cuộc hôn nhân không tình yêu, đầy gượng ép. Sau khi cha cậu qua đời, mẹ cậu rơi vào cảnh khốn khó và buộc phải tha hương cầu thực. Hồng phải sống trong sự cô đơn, lạnh lẽo của gia đình và dòng họ, nơi cậu không nhận được chút tình thương nào, kể cả từ bà cô ruột. Không những không cảm thông, bà cô còn khinh ghét mẹ Hồng vì cho rằng bà đã phạm tội “động trời” – mang thai với người khác khi chưa hết tang chồng. Thành kiến cay nghiệt ấy không chỉ đổ lên người mẹ mà còn trút lên Hồng, đứa trẻ vô tội.
Trong đoạn trích, cuộc trò chuyện giữa bà cô và Hồng đã phơi bày sự độc ác tinh vi của bà ta. Ngay từ đầu, Hồng đã nhận ra mục đích thực sự của bà cô: “Tôi biết rõ, nhắc đến mẹ tôi, cô tôi chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẫy mẹ tôi.” Dưới vẻ ngoài tươi cười, cử chỉ thân thiện và giọng nói ngọt ngào, bà cô thực chất chỉ muốn đào sâu thêm nỗi đau trong lòng đứa cháu bé nhỏ.
Khi bà cô hỏi Hồng có muốn vào Thanh Hóa thăm mẹ không, lời nói bề ngoài nghe như đầy quan tâm nhưng thực chất ẩn chứa sự chế nhạo. Thậm chí, bà còn bịa đặt rằng mẹ Hồng đã “phát tài” để mỉa mai. Thực tế, mẹ Hồng chỉ buôn bán bóng đèn để kiếm sống qua ngày. Lời nói của bà cô không chỉ cay độc mà còn đánh thẳng vào tâm hồn non nớt của Hồng, khiến cậu thêm phần đau khổ.
Sự tàn nhẫn của bà cô không dừng lại ở đó. Bà tiếp tục đay nghiến với giọng điệu mỉa mai: “Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu vào. Vào mà bắt má mày may và sắm sửa cho và thăm em bé chứ.” Hai từ “em bé” được cố tình kéo dài, như một nhát dao cắm sâu vào trái tim Hồng, làm cậu bật khóc, nước mắt tuôn trào không ngừng. Hồng không chỉ đau vì những lời nói cay nghiệt mà còn vì nỗi nhớ và thương mẹ.
Những lời nói độc ác của bà cô chỉ càng làm Hồng thêm yêu thương và trân trọng mẹ mình. Cậu cảm thấy nỗi đau quặn thắt, lòng đầy căm phẫn trước những thành kiến bất công đã đày đọa mẹ cậu. Hồng muốn xóa tan những hủ tục lỗi thời, những định kiến vô nhân đạo đã bức tử cuộc đời người phụ nữ cậu yêu thương nhất.
Qua nhân vật bà cô, Nguyên Hồng đã khắc họa rõ nét một con người lạnh lùng, thiếu tình thương, bị ám ảnh bởi những quan niệm lạc hậu. Song, chính trong bối cảnh ấy, tình yêu thương mãnh liệt của bé Hồng dành cho mẹ lại tỏa sáng rực rỡ. Dù phải chịu đựng những tổn thương sâu sắc, Hồng vẫn không hề bị lay động bởi những lời cay nghiệt. Cậu trở thành biểu tượng của tình mẫu tử thiêng liêng, vượt lên trên mọi định kiến và sự tàn nhẫn của con người.