Nam Cao, một trong những tác gia vĩ đại của văn học Việt Nam, nổi tiếng với việc sáng tạo những câu chuyện ngắn thú vị về cuộc sống và khó khăn của người nông dân thời xưa. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Phân tích diễn biến tâm trạng Lão Hạc khi bán Cậu Vàng, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý phân tích diễn biến tâm trạng Lão Hạc khi bán Cậu Vàng:
1.1 Giới thiệu về tác phẩm Lão Hạc:
– Giới thiệu về Nam Cao, một trong những tác giả tiêu biểu của thế kỷ 20 với thể loại truyện ngắn và tiểu thuyết.
– “Lão Hạc” là một tác phẩm nổi bật của ông, ra đời năm 1943, phản ánh thực tế xã hội Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám.
1.2. Phân tích diễn biến tâm trạng:
– Tóm tắt nội dung câu chuyện “Lão Hạc.”
– Trước khi bán chó, diễn biến tâm trạng của nhân vật Lão Hạc:
- Lão Hạc coi Cậu Vàng như con người, đối xử tốt với nó, và tạo dựng một mối quan hệ đặc biệt với chú chó này.
- Cậu Vàng là niềm tự hào, ký ức duy nhất của con trai Lão Hạc, và ông đặt niềm hy vọng cuối cùng vào chú chó này.
– Sau khi bán chó, diễn biến tâm trạng của Lão Hạc:
- Ông bàng hoàng, đau đớn khi nhận ra đã bán Cậu Vàng.
- Tâm trạng an ủi bản thân vì đã “hóa kiếp” cho chú chó.
- Sự ăn năn và tự trách nhiệm vì ông cho rằng đã “lừa dối một con chó.”
- Ông không thể tha thứ cho bản thân và khóc trong nỗi đau đớn.
- Đặc sắc nghệ thuật trong cách tác giả miêu tả diễn biến tâm trạng của Lão Hạc.
1.3. Giá trị của tác phẩm:
- Khẳng định giá trị nhân đạo trong câu chuyện “Lão Hạc,” và lên án xã hội với sự thương xót đối với những con người lương thiện.
- Đánh giá tác phẩm là một minh chứng cho tình thương và lòng nhân ái trong xã hội, cũng như việc tác giả sử dụng tâm trạng nhân vật để làm nổi bật thông điệp nhân văn.
2. Phân tích diễn biến tâm trạng Lão Hạc khi bán Cậu Vàng hay nhất:
“Lão Hạc” của Nam Cao được công bố lần đầu vào năm 1943, ghi dấu ấn sâu sắc với độc giả qua câu chuyện về số phận bi thảm của người nông dân Việt Nam trong bối cảnh đói nghèo đe dọa và cuộc sống cùng cực. Tác phẩm đã tập trung lột tả tâm trạng nhân vật chính – lão Hạc – thông qua việc bán chú chó yêu quý, để từ đó làm nổi bật hình ảnh một người cha giàu tình thương, một con người với nhân cách cao cả, nhưng lại bị số phận nghiệt ngã vùi dập.
Cuộc đời lão Hạc là chuỗi ngày đầy đau khổ và bất hạnh. Vợ mất sớm, lão một mình nuôi con. Khi con trai đến tuổi dựng vợ, vì nhà nghèo không đáp ứng được lễ thách cưới, cậu phẫn chí bỏ đi làm thuê ở đồn điền cao su. Từ đó, lão sống trong cô đơn, âu lo vì không làm tròn bổn phận của người cha. Nỗi cô độc ấy chỉ được xoa dịu phần nào bởi con chó vàng – kỷ vật mà con trai để lại. Lão Hạc yêu thương nó như người thân, gọi nó là “cậu Vàng”, chăm chút cho nó từng bữa ăn, thậm chí nói chuyện với nó như với con cháu trong nhà. Tuy nhiên, sự nghèo đói ngày càng bủa vây, buộc lão phải bán cậu Vàng để không tiêu vào số tiền dành dụm cho con.
Lão Hạc coi cậu Vàng không chỉ là một con vật mà còn như người bạn tri kỷ, một thành viên trong gia đình. Tình yêu thương ấy khiến việc bán nó trở thành nỗi dằn vặt lớn nhất trong cuộc đời lão. Khi kể lại với ông giáo, lão nghẹn ngào, đau đớn đến mức khiến người nghe cũng không kìm được cảm xúc. Lão đau khổ khi phải lừa cậu Vàng để bán, điều mà lão cảm thấy như một sự phản bội không thể tha thứ. Những giọt nước mắt xót xa, tiếng khóc nức nở của lão là minh chứng cho tấm lòng đầy tình cảm nhưng bất lực trước hoàn cảnh.
Sau khi bán cậu Vàng, lão Hạc chuẩn bị cho cái chết của mình. Lão gửi mảnh vườn lại cho ông giáo để con trai sau này còn có chút tài sản. Số tiền bán chó và dành dụm được, lão cũng nhờ ông giáo lo ma chay cho mình. Quyết định tự vẫn của lão không chỉ vì bế tắc mà còn là cách bảo vệ những gì lão để dành cho con. Lão thà chết đói chứ không muốn tiêu vào tài sản của con trai, cũng không muốn trở thành gánh nặng cho người khác.
Cái chết dữ dội mà lão tự chọn là biểu tượng của lòng tự trọng, nhân cách cao quý và phẩm giá sáng ngời. Lão Hạc đại diện cho những con người “đói cho sạch, rách cho thơm”, coi trọng nhân phẩm hơn cả mạng sống. Tuy nhiên, cái chết ấy cũng phơi bày bi kịch của người nông dân nghèo trong xã hội cũ – một cuộc đời lương thiện nhưng bị dồn vào đường cùng.
Nam Cao đã viết nên những trang văn thấm đẫm tinh thần nhân đạo, đồng cảm sâu sắc với những con người nghèo khổ và lương thiện. Với “Lão Hạc”, ông không chỉ khắc họa số phận một con người mà còn phản ánh hiện thực tăm tối của xã hội Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Tác phẩm để lại trong lòng độc giả những xúc cảm mãnh liệt, đồng thời khẳng định vị trí của Nam Cao như một cây bút xuất sắc, người đã “khơi những nguồn chưa ai khơi” trong văn học Việt Nam.
3. Phân tích diễn biến tâm trạng Lão Hạc khi bán Cậu Vàng chọn lọc:
Nam Cao, một trong những tác giả vĩ đại của văn học Việt Nam, nổi tiếng với việc sáng tạo những câu chuyện ngắn thú vị về cuộc sống và khó khăn của người nông dân thời xưa. Một trong những tác phẩm nổi bật của ông là “Lão Hạc,” nơi ông thành công trong việc đặc biệt hóa nhân vật Lão Hạc, một biểu tượng của tầng lớp nông dân bần cùng và tấm lòng yêu thương động vật và con người.
Lão Hạc, một người đàn ông già cô đơn và nghèo khổ, đã phải đối mặt với cuộc đời đầy gian truân sau khi vợ ông qua đời và con trai xa nhà lên làm công nhân ở đồn điền cao su. Ông sống một cuộc đời đơn độc, chỉ có Cậu Vàng, một con chó mà ông yêu thương vô cùng, đặt tên cho nó như một đứa con. Khi người con trai rời bỏ, ông trở nên cô đơn và Cậu Vàng trở thành người bạn duy nhất của ông, người mà ông có thể chia sẻ cảm xúc và tâm sự.
Mỗi ngày, khi ngồi một mình, Lão Hạc trò chuyện với Cậu Vàng, thể hiện tình yêu thương của ông dành cho con chó này. Ông vỗ về và dỗ dành Cậu Vàng như một người cha yêu thương con cái: “À không! À không! Không giết cậu Vàng đâu nhỉ!… Cậu Vàng của ông ngoan lắm! Ông không cho giết… Ông để cậu Vàng ông nuôi…” Đối với Lão Hạc, Cậu Vàng không chỉ là một con chó, mà còn là niềm hy vọng, niềm tin vào ngày con trai của ông sẽ trở về.
Tuy nhiên, cuộc đời thường không theo ý muốn của chúng ta. Lão Hạc mắc bệnh và phải nằm liệt giường suốt hai tháng mười tám ngày. Cuộc sống khó khăn hơn khi bão tới, làm hỏng hoa màu trong vườn và làm mất mối nguồn thu nhập duy nhất của ông. Mỗi ngày, ông và Cậu Vàng phải ăn hết ba hào gạo. Ông lo lắng rằng nếu giữ Cậu Vàng ở lại và tiếp tục ăn hết gạo, con chó sẽ trở nên yếu đuối và không thể bán được với giá tốt. Cuối cùng, trong sự đau khổ và bất ươn, Lão Hạc đã quyết định phải bán Cậu Vàng đi.
Lão Hạc đánh mất một phần của chính mình khi buộc lòng phải tách khỏi người bạn thân thiết như Cậu Vàng. Cuộc đời ông nghèo khó và khó khăn hơn nhiều so với cuộc đời của con chó, và nhận ra điều này khiến ông cảm thấy thật đau đớn và uất ức. Tuy nhiên, câu chuyện này thể hiện rõ tình yêu thương và lòng lương thiện của Lão Hạc đối với người và động vật, đồng thời khẳng định giá trị của việc sống đúng đắn và đối xử tốt với mọi người trong xã hội.
Vào một buổi sáng, Lão Hạc đã đến thăm ông giáo để thông báo rằng ông đã bán Cậu Vàng. Mặc dù ông cố tỏ ra hạnh phúc vì đã có chút tiền từ việc bán con chó, nhưng sự thật là ông đang trải qua một đau khổ tột cùng. Khi ông giáo hỏi ông về chi tiết hơn, từ tâm trạng vui vẻ, Lão Hạc bất ngờ co rúm mặt và bắt đầu khóc. Ông tự trách mình đã xử sự quá tàn nhẫn và tàn độc. Trong tâm hồn của ông, chỉ có sự cảm thấy hối tiếc và tự trách nhiệm khi đã “đánh lừa” một con chó.
Sự việc bán chó đối với ông cũng đồng nghĩa với việc ông đã mất đi người bạn duy nhất của mình. Sự cô đơn của ông trở nên nặng nề hơn. Ông đã tiết kiệm được một chút tiền cùng số tiền từ việc bán Cậu Vàng, và ông quyết định gửi toàn bộ số tiền đó cho ông giáo, yêu cầu ông giữ quản vườn cây của mình và lo cho tang lễ của ông sau này.
Từ đó, Lão Hạc sống trong cảnh đói khổ và đau đớn, không có đủ thức ăn để nuôi sống mình. Cuối cùng, khi tình trạng khó khăn đạt đến đỉnh điểm, ông đã chọn tự kết liễu cuộc đời mình như một cách để thoát khỏi nỗi đau và cảnh day dứt hiện tại, và hi vọng vào một cuộc sống mới tốt đẹp hơn.
Với lối viết tinh tế và ngôn ngữ giản dị, Nam Cao đã thành công trong việc tạo nên nhân vật Lão Hạc với những phẩm hạnh cao đẹp. Lão Hạc, dù đối diện với cuộc sống khó khăn và bất công, vẫn giữ vững đức tính lương thiện và tốt lành, không làm hại người khác. Đồng thời, tác phẩm cũng phản ánh một xã hội đầy bất công và những nỗi uất ức trong thời kỳ đó.