Truyện "Ếch ngồi đáy giếng" là một ví dụ xuất sắc về truyện ngụ ngôn, nó mang đến cho người đọc những bài học quý báu về sự kiêu ngạo, chủ quan và tầm hiểu biết hạn hẹp. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Kể lại câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng bằng lời văn của em, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
- 1 1. Dàn ý Kể lại câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng bằng lời văn của em:
- 2 2. Kể lại câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng bằng lời văn của em:
- 3 3. Kể lại câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng bằng lời văn của em hay nhất:
- 4 4. Kể lại câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng bằng lời văn của em ngắn gọn:
- 5 5. Kể lại câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng bằng lời văn của em điểm cao:
1. Dàn ý Kể lại câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng bằng lời văn của em:
I. Giới thiệu
Thể loại truyện ngụ ngôn là một trong những thể loại văn học phổ biến và có nguồn gốc lâu đời. Truyện ngụ ngôn thường sử dụng các tình huống, sự kiện và nhân vật biểu tượng để truyền đạt những thông điệp, bài học về cuộc sống, đạo đức, và nhân phẩm. Thông qua việc ám chỉ và gợi mở, truyện ngụ ngôn giúp người đọc hiểu được các khía cạnh phức tạp của xã hội và con người một cách sâu sắc và thú vị.
II. Thân bài
– Ếch khi ở trong giếng:
Ếch sống trong môi trường hạn chế với một số lượng nhỏ các đồng loại như nhái, cua, và ốc.
Chú ếch tỏ ra kiêu căng và tự cho mình là vị chúa tể của giếng, do không hiểu rõ về thế giới bên ngoài và nghĩ rằng bầu trời chỉ bằng một chiếc vung bé xíu.
– Ếch khi ra khỏi giếng:
Sau trận mưa lớn, nước mưa tràn vào giếng và đẩy ếch ra ngoài.
Chú ếch vẫn duy trì thái độ kiêu ngạo, không để ý đến môi trường mới xung quanh và cất tiếng kêu ồm ộp.
Thái độ này dẫn đến việc chú ếch không thấy một con trâu khổng lồ đi ngang qua, và cuối cùng, nó bị trâu đó giẫm chết.
– Bài học rút ra:
Môi trường sống chật hẹp, hạn hẹp có thể dẫn đến hiểu biết hạn chế. Sống lâu trong môi trường đó có thể làm cho con người trở nên chủ quan và kiêu ngạo.
Sự kiêu ngạo và chủ quan thường dẫn đến những hậu quả đáng tiếc.
Để tránh những sai lầm này, chúng ta cần mở rộng tầm hiểu biết và thái độ khiêm tốn trong cuộc sống.
Khi thay đổi môi trường sống, cần thận trọng và không nên tỏ ra quá tự tin.
III. Kết bài
Truyện “Ếch ngồi đáy giếng” là một ví dụ xuất sắc về truyện ngụ ngôn, nó mang đến cho người đọc những bài học quý báu về sự kiêu ngạo, chủ quan và tầm hiểu biết hạn hẹp. Qua câu chuyện của chú ếch, chúng ta nhận ra tầm quan trọng của việc mở rộng kiến thức và thái độ khiêm tốn trong cuộc sống hàng ngày. Truyện này thường được sử dụng để nhấn mạnh về ý nghĩa của việc học hỏi và sẵn sàng thích nghi với những thay đổi trong cuộc sống.
2. Kể lại câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng bằng lời văn của em:
Một câu chuyện nhỏ kể về một con ếch đã sống lâu trong một cái giếng. Cuộc sống của nó bên trong giếng này được bao quanh bởi những con vật nhỏ bé như nhái, cua, và ốc. Trong thế giới hạn chế này, ếch là những gì lớn lao nhất, và nó tự tin với tiếng kêu vang lên mỗi khi nó kêu gọi. Những tiếng kêu này làm rúng động cả giếng, khiến các con vật khác hoảng sợ và khiếp đảm. Ếch tự tưởng tượng rằng bầu trời phía trên chỉ to bằng một chiếc vung, trong khi nó tỏ ra oai phong như một vị chúa tể đang trị vì vương quốc nhỏ của mình dưới đáy giếng.
Tuy nhiên, một năm nọ, trời mưa to đổ xuống làm cho mực nước trong giếng dềnh lên. Dòng nước mưa tràn vào giếng và đưa ếch ra khỏi nơi ẩn náu quen thuộc. Không quen với thế giới bên ngoài, ếch vẫn duy trì thói quen cũ của mình, tự nghĩ rằng nó là vua trên đời và chỉ chú ý vào bầu trời phía trên. Nó bước đi trong tư duy hoàn toàn huênh hoang mà không để ý đến những gì xung quanh.
Rồi, đột nhiên, một con trâu khổng lồ đi qua và bước chân lên ếch, làm cho nó bị bẹp dí. Câu chuyện này là một lời nhắc nhở về việc không nên quá tự mãn khi sống trong hòa bình và thoải mái, bởi cuộc sống có thể thay đổi bất cứ lúc nào và khi đó, sự tự tin và oai phong có thể trở thành nguy cơ.
3. Kể lại câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng bằng lời văn của em hay nhất:
Truyện kể về chú ếch ẩn mình sâu dưới đáy cái giếng, nơi mà xung quanh chỉ có vài người bạn nhỏ như nhái, chị cua, và cậu ốc. Cuộc sống hàng ngày của chú ếch thường được bắt đầu bằng tiếng kêu vang vọng của nó, làm rộn ràng cả khu vực trong giếng. Những người bạn xung quanh nghe thấy tiếng kêu ấy thường cảm thấy lo sợ và hoảng hốt. Chú ếch, trong tư duy của nó, coi mình như vị chúa tể của giếng này. Mỗi khi chú ếch nhìn lên trời cao, nó luôn cho rằng bầu trời chỉ to bằng một chiếc vung bé xíu.
Một năm nọ, trời mưa tầm tã kéo dài suốt mấy ngày. Nước mưa tràn xuống giếng, dần dần nâng mực nước lên đến tận miệng giếng. Chú ếch bắt đầu thoát ra ngoài khỏi ngôi nhà thân thuộc này. Thế giới ngoài kia thật lạ lẫm với nó. Nhưng chú ếch vẫn duy trì thói quen cũ của mình, cứ bước đi trong sự huênh hoang. Nhìn lên bầu trời rộng lớn, nó cảm thấy ngạc nhiên đến mức không thể tin nổi. Ở dưới miệng giếng, bầu trời luôn nhỏ bé, chỉ to bằng một chiếc vung. Nhưng giờ đây, bầu trời mở rộng bao la đến đâu. Chú ếch đã bất ngờ trước vẻ đẹp của thế giới ngoài kia và không nhận ra rằng một con trâu lớn đang tiến tới gần. Con trâu cảnh báo:
– Chú ếch ơi, hãy tránh ra khỏi đường của tôi!
Nhưng chú ếch, vẫn tỏ ra kiêu ngạo và coi thường, không thèm để ý đến con trâu. Thế rồi, đột nhiên, nó bị bước chân nặng nề của con trâu giẫm bẹp, khiến cho cuộc sống của chú ếch kết thúc trong một cú đè nặng.
Câu chuyện “Ếch ngồi đáy giếng” mang đến cho chúng ta bài học quý báu rằng chúng ta không nên chủ quan, kiêu ngạo, và coi thường những người xung quanh mình. Dù cuộc sống của chúng ta có giới hạn và hạn chế, chúng ta cũng cần phải biết mở lòng ra để thấy rằng thế giới này vẫn còn rất nhiều điều để khám phá và học hỏi.
4. Kể lại câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng bằng lời văn của em ngắn gọn:
Một con ếch đã sống trong cái giếng ấy trong một thời gian dài. Xung quanh nó, chỉ có vài con nhái, cua, và ốc nhỏ bé làm bạn. Hàng ngày, ếch luôn cất tiếng kêu của mình, tạo ra âm thanh vang vọng khắp giếng, khiến cho các con vật xung quanh hoảng sợ. Ếch rất thích những khoảnh khắc này. Nó thường nhìn lên miệng giếng và tự tin rằng bầu trời chỉ bé bằng một chiếc vung, trong khi nó, chú ếch, lại oai phong như một vị chúa tể thống trị giếng.
Một năm nọ, trời mưa tầm tã kéo dài suốt mấy ngày. Nước mưa dâng lên và tràn xuống giếng, dần dần đưa chú ếch ra khỏi giếng. Ếch nhảy ra ngoài và nhìn xung quanh, cảnh vật bên ngoài hoàn toàn khác lạ so với cái giếng cũ. Nhưng thói quen của ếch không thay đổi, nó vẫn đi bước nhanh và tỏ ra huênh hoang, không màng đến xung quanh. Điều kỳ diệu xảy ra khi ếch nhìn lên bầu trời, và lần này, nó cảm thấy thật kỳ diệu. Ở dưới miệng giếng, bầu trời luôn nhỏ bé, chỉ to bằng một chiếc vung. Nhưng bây giờ, chú ếch thấy bầu trời rộng lớn và vô tận. Mối khám phá này khiến ếch quên mất thời gian và không chú ý đến xung quanh.
Thế rồi, một con trâu lớn đi qua và cảnh báo:
– Kìa, cậu ếch kia, hãy tránh ra khỏi đường tôi!
Tuy nhiên, chú ếch, vẫn kiêu ngạo và không quan tâm, tiếp tục đi bước nhanh mà không để ý đến bác trâu. Thế là, chú ếch bị bác trâu đè bẹp và đánh dấu sự kết thúc cuộc đời của ếch. Truyện “Ếch ngồi đáy giếng” đưa ra bài học quý báu rằng chúng ta không nên chủ quan và kiêu ngạo, bất kể hoàn cảnh xung quanh mình là gì.
5. Kể lại câu chuyện Ếch ngồi đáy giếng bằng lời văn của em điểm cao:
Có một con ếch đã ẩn mình trong một cái giếng sâu và hẻo lánh. Xung quanh giếng, chỉ có vài con nhái, chị cua, và cậu ốc là bạn đồng hành thường xuyên của nó. Hàng ngày, ếch lại lặp đi lặp lại hành động cất tiếng kêu đặc trưng của mình, tạo ra một âm thanh vang vọng động lòng người khắp giếng. Những con vật nhỏ bé xung quanh, như nhái, cua, và ốc, luôn cảm thấy sợ hãi và run rẩy mỗi khi ếch bắt đầu hát ca. Tuy nhiên, những khoảnh khắc này lại là nguồn thú vị và niềm hạnh phúc đối với ếch. Chú ta tự tin mà coi mình như vị chúa tể của giếng nhỏ này, và mỗi khi nhìn lên miệng giếng, nó cảm thấy bầu trời bao la chỉ bằng một chiếc vung bé xíu.
Một năm nọ, trời mưa suốt ngày và đêm, không ngừng đổ mưa tầm tã. Nước mưa tràn xuống giếng và dần dần nâng mực nước lên cao, đến tận miệng giếng. Ếch theo dòng nước mà thoát ra ngoài khỏi giếng. Khi nó bước ra khỏi cái giếng quen thuộc, cảnh vật bên ngoài thật kỳ lạ và xa lạ đối với chú. Tuy nhiên, thói quen của ếch chẳng mấy khi thay đổi, nó vẫn đi bước nhanh và cất tiếng kêu ộp ộp vang vọng. Ếch đưa cặp mắt nhòm nhẹm lên bầu trời bát ngát, và lần này, nó mới thực sự ngạc nhiên. Ở dưới miệng giếng, bầu trời thường nhỏ bé chỉ bằng một chiếc vung. Nhưng bây giờ, chú ếch thấy bầu trời mở rộng và vô tận hơn bao giờ hết.
Bởi vì mải mê ngắm nhìn bầu trời kỳ diệu, chú ếch đã không để ý đến xung quanh và không biết rằng một con trâu khổng lồ đang tiến đến gần. Bác trâu cuối cùng đã phải cảnh báo:
– Kìa, cậu ếch kia! Tránh ra khỏi đường tôi!
Tuy nhiên, chú ếch, vẫn kiêu ngạo và không màng đến lời cảnh báo của bác trâu. Thế là, chú ếch bị bác trâu dẫm nát mà không hề hay biết, và cuộc hành trình kiêu ngạo của nó kết thúc ngay lúc đó. Truyện “Ếch ngồi đáy giếng” mang đến cho chúng ta bài học quý báu rằng chúng ta không nên tự cao tự đại và coi thường người khác, bất kể hoàn cảnh của chúng ta ra sao.