Tấm Cám là chuyện cổ tích được lưu truyền lâu đời và hẳn nó đã gắn liền với tuổi thơ của rất nhiều người. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Hóa thân vào cá bống kể lại truyện Tấm Cám hay chọn lọc, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Hóa thân vào cá bống kể lại truyện Tấm Cám hay chọn lọc:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu về “tôi” – cá bống
– Nhập vai cá bống và giới thiệu tình cảnh ban đầu.
– Kể về cuộc sống và nguy cơ mà cá bống phải đối mặt.
1.2. Thân bài:
– Kể lại câu chuyện theo từng sự kiện:
+ Tấm bị Cám lừa trút hết tôm cá:
Cám lừa gạt và lấy tài sản của Tấm.
Sự thất vọng và khó khăn của Tấm sau sự việc này.
+ “Tôi” bị mẹ con Cám hãm hại, giết thịt:
Mẹ con Cám âm mưu hại Tấm.
Cách thể hiện sự tàn nhẫn của mẹ con Cám.
Bụt hiện ra và giúp Tấm thoát khỏi nguy hiểm.
+ Mẹ con Cám không cho Tấm đi hội, Tấm được Bụt giúp đỡ:
Mẹ con Cám ngăn cản Tấm tham gia hội.
Sự can thiệp của Bụt giúp Tấm có cơ hội tham dự.
+ Tấm thử vừa giày hội và được lên ngôi Hoàng hậu:
Tấm thử vừa giày hội dưới sự giúp đỡ của Bụt.
Sự ngạc nhiên và vinh danh khi Tấm vừa giày hội thành công.
Tấm được lên ngôi Hoàng hậu.
+ Tấm bị giết hoá thành chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi:
Mẹ con Cám trả thù và biến Tấm thành những vật quý giá.
Sự biến đổi khủng khiếp của Tấm.
+ Tấm hoá thành quả thị, gặp được bà cụ tốt bụng:
Tấm trở thành quả thị, trải qua những khó khăn.
+ Gặp bà cụ tốt bụng và nhận được sự giúp đỡ.
Tấm gặp lại nhà vua, hạnh phúc, còn mẹ con Cám bị trừng trị đích đáng:
Tấm được tái ngộ nhà vua.
Sự hạnh phúc trọn vẹn và sự báo ứng đối với mẹ con Cám.
1.3. Kết bài:
Suy nghĩ của tôi sau những gì đã chứng kiến.
Tóm tắt lại hành trình của Tấm và những bài học rút ra.
Nhấn mạnh về sự công bằng, lòng kiên nhẫn và niềm tin.
Suy ngẫm về ý nghĩa của câu chuyện đối với cuộc sống hiện tại.
2. Hóa thân vào cá bống kể lại truyện Tấm Cám hay chọn lọc:
Tôi là một con cá bống nhỏ sống ở một con sông nhỏ chảy qua làng. Tôi vui vẻ với cuộc sống đơn giản của mình, thích bơi lội tìm kiếm thức ăn cùng bạn bè. Nhưng đời sống không luôn êm đềm, và có những biến cố không thể đoán trước. Trải qua nhiều sự kiện thú vị và bi thảm, tôi nhớ đến một câu chuyện đặc biệt – cuộc sống của nàng Tấm.
Một ngày, sau một buổi tìm kiếm thức ăn, tôi mệt mỏi và ngủ quên trong một chiếc giỏ mà không biết. Khi tỉnh dậy, tôi nhận ra mình bị mắc kẹt trong chiếc giỏ mà không thể thoát ra. Những người bạn cá và tôm khác cũng bị nhốt trong đó. Họ khuyên tôi nên bình tĩnh, chấp nhận tình hình. Tuy nhiên, sau một thời gian, tất cả họ đều tìm cách thoát ra, chỉ còn mình tôi còn lại trong sự tăm tối. Tôi thầm thở dài, bỗng nghe tiếng khóc thảm thiết. Tiếng khóc đó tràn ngập bi thương và buồn bã, gần như ánh sáng của nỗi đau. Tôi cảm thấy thương hại và xót xa, như thể muốn đến an ủi và chia sẻ nỗi đau của cô gái ấy. Đúng lúc đó, một vầng sáng rực rỡ xuất hiện và một người cụ già với mái tóc bạc phơ và khuôn mặt hiền từ bước tới, cầm một cây gậy sáng lấp lánh. Người cụ nhìn nàng gái đang khóc và hỏi:
“Vì sao con lại khóc thế?”
Cô gái tiếp tục khóc và thổ lộ với tiếng tủi nhục:
– Con là Tấm, con cùng em Cám đi bắt cá tôm. Ai bắt được nhiều hơn sẽ được mẹ tặng yếm đào. Con đã cố gắng bắt nhiều hơn, nhưng em Cám đã lừa dối con và đổ tất cả cá tôm của con vào giỏ của mình… hức… hức… hức…
Nghe câu chuyện này, tôi mới nhận ra đó là nàng Tấm. Tôi đã thường nghe những người trong làng nói về cô Tấm – một người con gái có tấm lòng tốt đẹp. Cô đã mất mẹ từ nhỏ và sống với hai mẹ con ghẻ độc ác. Tuy bị bắt nạt và khổ sở, Tấm vẫn luôn giữ tinh thần hiền lành và lòng nhân ái. Tôi biết cô Tấm thường phải chịu đựng những đau khổ từ mẹ con Cám, nhưng cô vẫn không ngừng yêu thương họ.
Về việc Bụt xuất hiện, khi nghe câu chuyện của Tấm, Bụt hỏi Tấm:
– Con xem trong giỏ còn cái gì nữa không?
Tấm mở giỏ ra và tìm thấy tôi. Theo lời dạy của Bụt, cô Tấm mang tôi ra khỏi giỏ và đưa tôi trở về nhà. Tôi rơi vào giếng nước trong nhà, cảm giác trở lại môi trường thân quen làm tôi rất vui. Tấm chăm sóc tôi chu đáo, luôn dành một phần cơm cho tôi mỗi bữa ăn. Tôi luôn mong chờ thời điểm ăn để được nghe giọng dịu dàng của cô:
“Bống bống bang bang
Lên ăn cơm vàng Cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm Cháo hoa nhà người”
Từ đó, tôi và Tấm trở thành bạn đồng hành hàng ngày. Tấm thường tâm sự với tôi về những niềm vui và nỗi buồn mà cô gặp phải trong cuộc sống.
Một ngày nọ, tôi nghe thấy tiếng gọi và bất ngờ thấy hai người mặt tươi như ác quỷ, đó là mẹ con nhà Cám. Tôi đã cố gắng chạy trốn nhưng không kịp, họ bắt tôi và giết tôi để làm thịt. Xương tôi bị vùi sâu vào đống tro bếp. May mắn thay, tinh thần của tôi được Bụt cứu rỗi và được đồng hành cùng Tấm. Tấm biết về chuyện này và khóc thảm thiết vì tội nghiệp cho tôi. Sau khi được Bụt hướng dẫn, Tấm tìm thấy xương tôi và chôn nó dưới bốn chân giường.
Vào năm đó, nhà vua tổ chức một cuộc thi để tìm vợ cho mình. Mọi người cùng nhau đến tham gia, bao gồm cả mẹ con Cám. Tuy nhiên, họ không để Tấm tham dự. Để ngăn Tấm ra khỏi nhà, mụ dì ghẻ bắt Cám phải xử lý toàn bộ thóc và gạo đỏ trong nhà trước khi được đi. Tấm phải làm việc mệt nhọc và trong cơn tủi hờn, cô đã khóc. Bụt xuất hiện để giúp đỡ cô, và khi công việc hoàn thành, Bụt hướng dẫn Tấm đào lên bốn lọ xương tôi để lấy trang phục cho cuộc thi. Bất ngờ, xương tôi đã biến thành những bộ váy lộng lẫy và đôi giày thật xinh đẹp. Khi Tấm mặc chúng lên, cô trở nên xinh đẹp như một nàng công chúa.
Tôi ước mong rằng Tấm sẽ được nhà vua chọn làm hoàng hậu, để đền bù cho những khổ cực mà cô đã phải chịu đựng. Nhưng trong hành trình đến cuộc thi, do vội vàng nên Tấm đã để mất một chiếc giày. Tuy nhiên, chiếc giày ấy đã được nhà vua nhặt lên. Tại buổi thi, nhà vua ra lệnh ai đeo vừa chiếc giày đó sẽ được lấy làm vợ. Mọi người cố gắng thử, nhưng không ai có thể vừa với nàng Tấm. Vì thế, Tấm được nhà vua chọn làm hoàng hậu và được sống một cuộc sống hạnh phúc bên vua.
Còn mẹ con nhà Cám, họ về nhà với lòng căm tức và ghen ghét, khi thấy Tấm sống hạnh phúc trong cung điện.
Mẹ con Cám không bao giờ từ bỏ ý định hại hòng hại Tấm. Vào ngày giỗ cha, Tấm đã quyết định vượt đường xa để trở về nhớ thương cha và cúng cau. Nhưng mụ dì ghẻ đã chặt gốc cau khiến Tấm ngã xuống và qua đời. Sự tàn ác và ích kỷ của mẹ con Cám đã giết chết Tấm. Sau đó, họ đưa con gái của Tấm vào cung để làm hoàng hậu, nhờ cuộc sống giàu sang.
Nhưng Tấm đã không thể được an nghỉ. Nàng đã biến thành chim vàng anh để ở bên người vua. Nhưng mẹ con Cám vẫn không ngừng hại họ, họ đã giết chết con chim vàng anh. Tấm sau đó trở thành cây xoan đào, khung cửi, nhưng cũng bị mẹ con Cám hại hùng hết. Cuối cùng, Tấm hoá thành trái thị thơm ngon, mang lại hương thơm cho đời.
Một ngày nọ, một cụ già đi ngang qua và cảm nhận mùi thơm từ trái. Cụ già nói:
“Thị ơi, thị rụng bị bà
Bà để bà ngửi chứ bà không ăn”
Và khi cụ nói xong, trái thị rụng xuống. Cụ già mang về và trữ cẩn thận, thường xuyên vuốt ve như chăm sóc một người thân. Tấm biết ơn và đền ơn bằng cách giúp cụ già trong việc nhà cửa, bếp núc mỗi khi cụ đi ra ngoài. Qua thời gian, cụ già nhận ra Tấm và mở lòng mời nàng ở lại để làm bạn cùng mình.
Một ngày, nhà vua đi ngang qua và gặp cụ già. Anh ta cung cấp nước và trầu cho cụ. Nhận ra đó là trầu cánh phượng mà Tấm từng cho anh ta ăn, nhà vua hỏi về Tấm và được cụ già kể về cuộc đời nàng. Nhà vua và Tấm hạnh phúc gặp lại nhau và trở về cùng nhau. Hai người sống hạnh phúc và viên mãn. Trong khi đó, mẹ con Cám nhận lấy cái kết xứng đáng cho sự ác độc của họ.
Tôi đã cùng Tấm trải qua nhiều chuyện, theo dõi cuộc hành trình đấu tranh để đạt lại hạnh phúc của cô. Từ đó, tôi thấy rằng Tấm là một người tốt và xuất sắc. Cô đã thể hiện lòng nhân ái, sự mạnh mẽ để đối mặt với khó khăn và đánh bại ác quỷ. Tấm đích thực xứng đáng được hạnh phúc.
Tấm là hình mẫu hoàn hảo của lòng tốt trong cuộc sống. Hy vọng rằng thế hệ sau sẽ học theo tấm gương của Tấm, sống chân thật, biết tha thứ và tràn đầy lòng tốt.
3. Hóa thân vào cá bống kể lại truyện Tấm Cám ngắn gọn:
“Ở hiền gặp lành”, “ác giả ác báo” những câu thành ngữ này luôn thể hiện sự kết quả tương ứng với hành động của chúng ta. Câu chuyện về Tấm, một cô gái tốt bụng và hiền lành, là ví dụ thực sự cho những tấm gương đó. Dù tôi chỉ là một con cá bống nhỏ, nhưng tôi đã chứng kiến toàn bộ cuộc hành trình đầy gian nan của Tấm.
Cuộc sống của tôi bắt đầu ở một con sông nhỏ, nơi tôi được thảnh thơi và vui vẻ chơi đùa hàng ngày. Một ngày đẹp trời, khi tôi tỉnh dậy, tôi nhận ra mình đang nằm trong một không gian chật hẹp, với những đồng loại và bạn bè của tôi như tôm và cua hàng xóm. Trong tình trạng bất ngờ, tôi cảm nhận được giỏ di chuyển và ngay sau đó, trời đất dường như đảo lộn. Các bạn của tôi bị đổ thẳng xuống một giỏ khác, trong khi tôi đã liều mình bám vào bên trong để tránh nguy hiểm. Sau một thời gian, mọi thứ yên lặng trở lại, và tôi nghe tiếng khóc và thấy ánh sáng.
Một giọng nói dịu dàng xuất hiện cùng với ánh sáng:
– Vì sao con khóc?
Tiếng khóc tạm thời dừng lại và một giọng nữ hiền lành kể về nguyên nhân. Người đang khóc là Tấm, một cô gái từ nhỏ đã mất mẹ, và sau đó cha cưới vợ khác, nhưng không lâu sau, ông qua đời. Tấm thường bị dì ghẻ và người em cùng cha khác mẹ là Cám áp đặt làm mọi việc trong nhà. Trong ngày đó, dì ghẻ sai Tấm và Cám đi bắt tôm tép, hứa rằng ai bắt được nhiều hơn sẽ được thưởng yếm đào. Tuy nhiên, Cám chỉ tập trung vào việc chơi đùa, và cuối cùng cô ấy lừa Tấm chuyển toàn bộ tôm tép của mình vào giỏ của Cám. Với trái tim đau khổ, Tấm chỉ biết ngồi khóc. Lúc đó, Bụt xuất hiện và hỏi về tình cảnh của Tấm. Tôi được Tấm đưa về nhà, và từ đó, mỗi ngày cô gọi tôi lên để ăn:
Bống bống bang bang
Lên ăn cơm vàng, cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm tấm, cháo hoa nhà người.
Mẹ và con Cám không bỏ qua cơ hội để lừa dối và sau đó giết thịt tôi. Nhưng tình cờ, linh hồn của tôi được Bụt bảo vệ. Tôi thấy Tấm khóc thảm khi nghe tin tôi qua đời, và Bụt dạy cho cô cách giúp đỡ tôi. Tấm đã đưa gà trống để nắm thóc, sau đó tìm xương của tôi và chôn vào bốn góc chân giường.
Không lâu sau, nhà vua tổ chức một hội. Tấm xin dì ghẻ cho phép đi, nhưng dì ghẻ đã trộn gạo với thóc để thử Tấm. Tấm ngồi khóc, nhưng Bụt xuất hiện và qua sự giúp đỡ của một con chim sẻ, việc lựa thóc đã được hoàn thành nhanh chóng. Tuy nhiên, Tấm không có trang phục để tham gia hội, Bụt đề xuất đào lên bốn chiếc lọ ở chân giường. Điều kỳ diệu là bốn chiếc lọ biến thành bộ trang phục, đôi giày và một con ngựa, giúp Tấm tham gia hội.
Tấm vội vàng đến hội, nhưng đã không may làm rơi một chiếc giày. Nhà vua nhặt được giày và bắt đầu yêu thương người mà giày thuộc về. Vua tuyên bố ai có thể đi vừa với chiếc giày sẽ trở thành Hoàng hậu. Tất cả đều thử nhưng chỉ có Tấm đi vừa.
Tuy nhiên, bi kịch vẫn tiếp diễn với Tấm. Trong ngày giỗ cha, dì ghẻ đã lừa Tấm leo lên cây cau và ngã chết khi dì đứng dưới chặt gốc cây. Sau đó, dì đem con Cám vào cung thay Tấm. Sau nhiều lần bị mẹ con Cám hãm hại, Tấm không chết mà biến thành chim vàng anh, cây xoan đào, rồi thành cây thị. Một ngày, một bà lão mang về quả thị và để nơi góc giường. Để đền ơn, Tấm giúp bà cụ làm việc nhà nhưng bị phát hiện, nhưng bà nhận Tấm như con của mình. Một hôm, nhà vua đi ngang qua quán nước của bà và nhìn thấy miếng trầu cánh phượng, anh hỏi và sau cùng tìm thấy Tấm. Tấm được đưa về cung và sống hạnh phúc bên nhà vua. Mẹ con Cám bị trừng phạt và Tấm cuối cùng có một cuộc sống viên mãn.