Cảm nghĩ và kỷ niệm về ngày đầu tiên bước vào trường Trung học Phổ thông (THPT) của tôi là một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời học sinh hay và ấn tượng nhất, mời bạn đọc tham khảo.
Mục lục bài viết
1. Cảm nghĩ về ngày đầu tiên vào trường THPT hay nhất:
Tháng Tám, thời điểm giao mùa từ cuối hạ đến đầu thu, là khoảng thời gian đặc biệt đánh thức những kí ức trong tôi. Lá vàng rơi theo hương ổi găng, tạo nên một cảnh tượng thật đẹp và lãng mạn. Cảm giác mát mẻ và trong lành của mùa thu tràn về, khiến tôi không thể quên những khoảnh khắc tuyệt vời trong những ngày đầu bước chân vào trường Trung học phổ thông.
Đó là lúc tôi bước vào cánh cửa của một thế giới mới, một thế giới muôn màu muôn vẻ. Tôi nhận ra rằng những trải nghiệm đầu tiên tại trường mới sẽ ghi sâu trong tâm hồn tôi, làm nên những kí ức không thể phai nhòa. Tôi phải làm quen với môi trường mới, đối mặt với những thách thức khác biệt so với cấp Trung học cơ sở. Nhưng đó cũng là cơ hội để tôi phát triển và trưởng thành.
Buổi đầu tiên bước vào mái trường Trung học phổ thông Giao Thuỷ C là một trải nghiệm khó quên. Ngày hôm đó, không phải là một ngày trời đẹp thu mát, cũng không phải là ngày oi bức của mùa hạ, mà là một ngày nắng ấm, là khoảnh khắc tuyệt vời nhất của sự chuyển mùa. Bầu trời xanh trong, những đám mây trắng bồng bềnh dưới ánh bình minh, tạo nên một bức tranh huyền bí trong tâm trí tôi. Tôi cảm thấy mình trưởng thành hơn, một cảm giác lạ lùng và phấn khích tràn ngập tâm hồn.
Hồi tưởng về những năm thơ ấu dưới mái trường cấp Trung học cơ sở, những hàng cây, ghế đá thấm nhuần ký ức, nhưng bây giờ tôi đứng trước một khung cảnh hoàn toàn mới. Hai hàng dừa như là “đội ngũ lễ tân” chào đón chúng tôi, bảng điện tử hiển thị thông điệp chào mừng đầy tự hào. Dãy nhà hai tầng hình chữ U, bồn hoa, cây cảnh được cắt tỉa gọn gàng tạo nên một không gian trường đẹp và trang trọng. Tôi bước vào trường với lòng tự tin, đánh dấu bước khởi đầu mới trong cuộc hành trình dài.
Những kí ức khó phai về những ngày thơ ấu phá phách dưới mái trường cấp Trung học cơ sở hiện lên, nhưng giờ đây, tôi đứng trước những hàng phượng muộn màng, cánh hoa bằng lăng tím, và tiếng ve hòa quyện với hồn mùa hạ. Những khoảnh khắc này đánh thức trong tôi nhiều cảm xúc phức tạp. Tôi nhìn thấy những người bạn “lũ quỷ” từ lớp sáu, đánh dấu một sự đoàn kết, mở ra cánh cửa cho những kỷ niệm hạnh phúc của tuổi học trò. Những ngày thơ ấu tươi đẹp và vui vẻ đã khắc sâu trong tâm trí tôi, và tôi biết rằng những năm học tiếp theo sẽ mang đến nhiều điều thú vị và đáng nhớ.
Hai tuần học là thời gian ngắn ngủi, nhưng đủ để kết nối những tâm hồn mới, làm quen với môi trường, bạn bè và thầy cô trước khi bước vào cuộc đua học tập. Cảm giác hồi hộp, vui vẻ trong những giờ nghỉ, những cuộc trò chuyện đầy niềm vui làm tan biến những rụt rè ban đầu. Trong lòng tôi, cảm giác về sự mới mẻ và xa lạ đã tạo nên một bước ngoặt quan trọng trong cuộc hành trình. Những trải nghiệm này là những dấu mốc quan trọng, ghi nhận sự trưởng thành và khởi đầu mới trong cuộc sống học đường của tôi.
Tôi tin rằng những ngày tiếp theo sẽ đem đến nhiều thử thách và cơ hội phát triển. Tôi sẽ không ngừng học hỏi, vươn lên và khám phá những khả năng tiềm ẩn trong bản thân. Mỗi ngày là một cơ hội để tôi trưởng thành và trở nên tốt hơn. Với lòng đam mê và nỗ lực không ngừng, tôi tin rằng tương lai sẽ đầy hứa hẹn và thành công.
Hơn hai tháng đã trôi qua, một khoảng thời gian đầy cảm xúc và trải nghiệm mới đã làm nền tảng cho một hành trình dài. Tôi đã học và vui chơi tại gia đình lớn 10T1, nơi mà tôi cảm thấy hạnh phúc, tự hào và kiêu hãnh. Bài học đầu tiên về gia đình Giao Thuỷ C, nơi nuôi dưỡng ước mơ và niềm tin, đã là bước khởi đầu cho những hành trình mới.
Mỗi học sinh có những cảm xúc riêng biệt, nhưng trong tâm tư của tôi, có một thứ không thể diễn đạt bằng lời. Đó là sự hòa nhập và tự hào khi ngày khai giảng đến, sân trường tràn đầy sôi động, tiếng trống vang lên và bác Tô Huy Rứa, người con của Giao Thuỷ C, vinh dự đến dự. Tôi tự hào khi là một phần của sự kiện này, đầy hứng khởi trước năm học mới và sẵn sàng đối mặt với những thách thức.
Hơn hai tháng tiếp xúc với môi trường mới, mỗi người có những cảm xúc khác nhau, nhưng trong lòng tôi luôn tràn đầy kiêu hãnh và hạnh phúc. Điều đó càng lớn lên khi ngày khai trường đến, tạo nên bức tranh tuyệt vời của tuổi học trò dưới ánh nắng mặt trời mùa thu. Trường Giao Thuỷ C đã chào đón lãnh đạo cấp Trung ương, bác Tô Huy Rứa, và trong lòng tôi, niềm kiêu hãnh và tự hào bùng cháy. Tiếng trống mùa thu như một lời hứa về một năm học đầy năng lượng và hy vọng.
Cảm giác hạnh phúc, kiêu hãnh và tự tin khiến tôi nhận ra rằng tôi đã chính thức hòa nhập vào gia đình Giao Thuỷ C. Thời gian có thể làm phai mờ kí ức, nhưng tôi sẽ luôn giữ những kỷ niệm và dấu ấn của những ngày đầu học và những năm cố gắng. Ba năm dường như ngắn ngủi, nhưng đủ để tôi tự khẳng định và tìm ra hướng đi cho một tương lai sáng lạn.
Ngày khai giảng là một bước ngoặt, khi tôi cam kết sẽ trở thành một thành viên tích cực của gia đình Giao Thuỷ C. Chúng tôi, thế hệ khóa 53, sẽ cùng nhau đoàn kết, rèn luyện để không làm mất lòng mong mỏi của gia đình và các thầy cô. Mọi trái tim hướng về một tương lai tươi sáng, trở thành tấm gương cho những thế hệ sau. Tôi tin rằng, dù thời gian có trôi đi, nhưng những kỷ niệm và tình cảm trong trái tim chúng tôi sẽ mãi mãi không bao giờ phai nhạt.
2. Cảm nghĩ về ngày đầu tiên vào trường THPT chọn lọc:
Trong cuộc sống của mỗi người, chắc hẳn ai cũng sẽ có những khoảnh khắc đáng nhớ riêng của mình. Với tôi cũng vậy, những ngày chia tay trường cũ để bước vào ngôi trường mới là những khoảnh khắc khó quên.
Khi chia tay chiếc khăn quàng đỏ và trường trung học cơ sở, tôi đã bước vào trường phổ thông phổ thông. Một cảm giác bồi hồi, mới lạ tràn về trong tôi. Tôi cảm thấy như đang trở về ngày đầu tiên bước vào lớp 1 và ngày đầu tiên bước vào trường trung học cơ sở. Cảm giác đó vẫn còn ngọt ngào như ngày nào!
Tháng 8 là tháng chuyển mùa từ cuối hạ sang đầu thu. Đó là thời điểm tôi bước vào trường phổ thông phổ thông với những bài học đầu tiên.
Cánh cửa trường phổ thông phổ thông đã được mở sau ba tháng hè ôn luyện. Đây là một môi trường hoàn toàn mới đối với tôi. Mọi thứ đều mới lạ, từ cảnh quan, trường học và cả những người: trường mới, bạn mới, thầy cô mới, phong cách học mới và môi trường mới. Tuy nhiên, tất cả những điều này lại tạo nên những kỷ niệm đẹp về những ngày đầu. Tôi sẽ phải thích nghi và làm quen dần vì ba năm ở đây sẽ quyết định cuộc đời tôi. Đây là một quãng đường thử thách thực sự.
Ngày đầu tiên đến trường là một ngày nắng ấm, trời dịu êm ái. Tôi đã sẵn sàng với mọi thứ theo thông báo của trường. Nhưng trong lòng tôi vẫn tràn đầy cảm xúc khó tả. Bởi trước mắt tôi là một tương lai mới. Trong những năm học trước đây, sau ba tháng hè, chúng tôi luôn trở lại trường cũ với hàng cây, ghế đá,… đậm chất kỷ niệm của những lần chơi đùa cùng bạn bè. Nhưng năm nay, tôi đã bước chân vào cánh cửa trường phổ thông phổ thông – một thế giới hoàn toàn mới. Trường học của tôi năm nay rất đẹp với không gian rộng rãi. Từ cổng trường dẫn vào các dãy nhà ba tầng sang trọng trên đường bê tông nhẵn nhụi. Hàng cây, cột cờ, phòng học,… làm cho tôi cảm thấy ngạc nhiên và vui sướng.
Sau đó, chúng tôi được phân vào các lớp. Tôi trong lòng hy vọng có thể học chung với bạn bè cũ. Nhưng trong lớp, tôi hoàn toàn không quen biết ai. “Nhưng tôi sẽ thích nghi dần với họ thôi” – tôi tự an ủi mình. Sau một thời gian ngại ngùng, tôi thấy giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp. Hình ảnh của cô làm tôi nhớ về giáo viên chủ nhiệm lớp 9. Cô giống hệt với hình ảnh trong lòng tôi. Những lời đầu tiên cô nói là những lời dạy bảo về trách nhiệm với bản thân, với trường, với lớp trong học tập và rèn luyện trong ba năm học phổ thông phổ thông. Đó là bài học đầu tiên tôi nhận được tại ngôi trường mới này.
Ấn tượng lớn nhất trong tôi là ngày khai giảng. Trong bộ đồng phục trắng và quần đen, tôi trông giống một học sinh phổ thông thực sự. Tôi cảm thấy mình lớn lên hơn. Tiếng trống của trường do hiệu trưởng đánh lên như thúc đẩy chúng tôi học tốt. Tôi biết từ lúc đó, tôi đã chính thức hòa nhập vào môi trường mới.
Khi còn nhỏ, tôi đã mơ ước trở thành học sinh phổ thông, và giờ đây ước mơ đó đã trở thành hiện thực. Được mặc đồng phục mới mà trước đây tôi chưa từng mặc, ngồi gần những người bạn mới mà trước đây tôi chưa từng quen và học cùng giáo viên mà bây giờ tôi mới biết đến. Khi ước mơ nhỏ bé đã thành hiện thực, trong tôi lại nhen nhóm những ước mơ lớn hơn (tốt nghiệp phổ thông, đỗ đại học…). Cảm xúc khó tả trào dâng, kết hợp với niềm vui và nhớ thương. Vui vì tôi đã trưởng thành và học được nhiều điều mới từ những bài học mới, giáo viên mới, bạn bè mới… Hình ảnh trường cũ và những lời khuyên, lời chúc chân thành của mọi người vào ngày thi phổ thông phổ thông vẫn còn mãi trong tôi.
Thời gian không dừng lại, nó trôi đi lặng lẽ và không bao giờ dừng lại. Và tôi sẽ cố gắng để tận hưởng từng giây phút đó. Tận dụng ba năm, thời gian ít ỏi nhưng vô cùng quan trọng để phấn đấu. Được học trong một trường phổ thông với truyền thống và thành tích, tôi cảm thấy vui mừng và tự hào. Nhưng điều quan trọng đối với tôi lúc này là tôi hứa sẽ quyết tâm học tập và rèn luyện tốt để xứng đáng với truyền thống của trường.
Trường phổ thông Trần Hưng Đạo là nơi tôi sẽ dừng chân ba năm học. Những kỷ niệm đẹp về trường, bạn bè và giáo viên sẽ mãi mãi trong tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên những ngày đầu tiên bước vào trường phổ thông Trần Hưng Đạo, những ngày êm đềm giữa tháng 8.
3. Cảm nghĩ về ngày đầu tiên vào trường THPT ấn tượng:
Mùa hè đã qua, để lại trên sân trường những dấu vết thời gian bằng những cánh phượng rụng bên đường, vẫn còn ngổn ngang giữa bức tranh trời thu. Hình ảnh những học sinh trong bộ đồng phục trắng tinh khôi làm cho buổi sáng trở nên tươi vui và ấm áp, chuẩn bị cho một ngày mới tại trường. Bước chân nhẹ nhàng trên lối đi, tôi không khỏi nhớ đến những ngày đầu bước chân vào mái trường THPT Buôn Hồ, khi sự ngây ngô và bỡ ngỡ tràn ngập trong tâm hồn tôi.
Ngày đầu tiên ở trường THPT Buôn Hồ là cả một sự kiện lớn, không chỉ đối với tôi mà còn là cả đối với tất cả học sinh trong trường. Bước chân đi qua cánh cổng trường, tôi như bước vào một thế giới mới, mở ra một trang sách mới cho cuộc sống của mình. Ngôi trường này nổi tiếng với việc đào tạo học sinh xuất sắc và có lịch sử lâu dài, là ngôi trường lớn nhất trong tỉnh. Tôi tự hào khi là một phần của ngôi trường này, nhưng cũng tỏ ra lo lắng trước những thách thức mà năm học mới mang lại. Tâm lý lo sợ rằng với danh tiếng của trường, thầy cô giáo có thể sẽ khắt khe, và áp lực từ bạn bè cũng là điều không tránh khỏi. Tuy nhiên, ngay khi bước chân vào trường, tôi nhận ra rằng tất cả mọi người đều chào đón nhau với niềm vui, tặng nhau những nụ cười ấm áp và bắt đầu làm quen. Khi bước vào lớp học, cảm giác bỡ ngỡ lại trỗi dậy, giống như ngày đầu tiên tôi bắt đầu hành trình học tập, níu lấy tay cô giáo cho đến khi cô mỉm cười và dẫn tôi vào lớp. Trong lớp, những khuôn mặt mới lạ xuất hiện, tôi lưỡng lự tìm một chỗ ngồi trống và chưa biết làm thế nào để quen biết với mọi người, cho đến khi người ngồi cạnh tôi vui vẻ chào hỏi và trở thành bạn của tôi. Niềm vui của tôi khi nhận ra rằng dù là những khuôn mặt mới, nhưng mọi người vẫn thân thiện và quen thuộc. Sự thân thuộc này làm tôi nhớ về những ngày học cấp hai, những khoảnh khắc vui đùa và học tập cùng bạn bè. Tôi tin rằng những bạn mới bây giờ cũng trải qua những cảm xúc tương tự, sẽ trở nên thân thuộc và nhớ đến tôi.
Những ngày đầu học đồng thời là thời kỳ làm quen với môi trường mới và hiểu về nội quy của trường. Dù nói thế nào, trong thời học sinh THPT, ai cũng từng vi phạm ít nhất một lần nội quy, kể cả những học sinh ngoan nhất lớp. Ngay khi viết nội quy, có vài bạn đã vi phạm và được thầy giáo lấy làm mẫu cho cả lớp xem. Điều này tạo nên ấn tượng đầu tiên không tốt với thầy, không giống như ấn tượng mà thầy đã để lại cho tôi. Dù tất cả chỉ diễn ra nhanh chóng trong buổi đầu, nhưng lại để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng từng học sinh. Buổi đầu ấy có thể trôi qua nhanh chóng, nhưng chúng tôi đều cảm nhận được biểu hiện của nhiều cảm xúc khác nhau. Nhớ về ngôi trường cũ và lớp học cũ là điều tất nhiên, nhưng tôi chắc chắn không phải chỉ có mình tôi mới nhớ vậy. Mọi người đều giữ lại những nỗi nhớ đó, nhưng có lẽ họ không bày tỏ ra bởi niềm vui của việc quen bạn mới và sự cố gắng thích nghi với môi trường mới làm cho họ không biểu lộ cảm xúc nhiều như những ngày chia tay cũ.
Cũng vào khoảng thời gian đầu thu, khi bầu trời mang đến một sắc vàng nhẹ và gió thổi nhẹ nhàng, tôi lại càng nhớ về ngôi trường THPT. Đây là nơi tôi biết mình muốn điều gì, nơi đã đặt nền tảng và ước mơ cho cuộc sống của tôi, là ngôi trường mà tôi mãi nhớ về. Những kỷ niệm đẹp và những người bạn tuyệt vời đã gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tại trường. Tôi nhớ những buổi học đầy nhiệt huyết, những trò chơi và hoạt động ngoại khóa thú vị mà chúng tôi đã cùng tham gia. Cảm giác mỗi ngày đến trường là một cơ hội để học hỏi, gặp gỡ và khám phá thêm về bản thân. Thật sự, ngôi trường THPT Buôn Hồ đã trở thành một nơi đặc biệt trong trái tim tôi, nơi tôi đã trải qua những kỷ niệm đáng nhớ và hình thành những giá trị quan trọng trong cuộc sống.