Với những ý nghĩa và giá trị như vậy, bài thơ "Chuyện cổ nước mình" thực sự là một tác phẩm đáng để đọc và suy ngẫm. Nó giúp chúng ta nhận ra những bài học ý nghĩa và sâu sắc, và khám phá thêm về tình yêu, lòng trung thành và giá trị gia đình trong cuộc sống.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý cảm nghĩ bài thơ Chuyện cổ nước mình:
Mở bài:
Giới thiệu tác giả, tác phẩm và cảm nhận tổng quan về bài thơ.
Thân bài:
Cảm nhận về nội dung: Bài thơ truyền đạt thông điệp về giá trị quan trọng và sự bền bỉ của chuyện cổ trong việc giữ gìn lịch sử, văn hóa và văn học.
Lý do tác giả yêu thích chuyện cổ: “nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa”.
Chuyện cổ giúp con cháu hiểu về phong tục, tập quán và văn hóa của tổ tiên: “Ở hiền thì lại gặp hiền/ Người ngay thì gặp người tiên độ trì”, “Thị thơm thị giấu người thơm/ Chăm làm thì được áo cơm cửa nhà”,…
Phân tích về nghệ thuật: Sử dụng thể thơ lục bát truyền thống, sử dụng biện pháp ẩn dụ “người thơm”, sử dụng ngôn từ tinh tế và hình ảnh thơ gần gũi.
Kết bài:
Tổng kết cảm nhận về tác phẩm.
2. Cảm nghĩ về bài thơ Chuyện cổ nước mình hay chọn lọc:
Lâm Thị Mỹ Dạ là một nhà thơ nổi tiếng của Việt Nam, và tác phẩm mà tôi thích nhất là “Chuyện cổ nước mình”.
Bài thơ mở đầu với lời khẳng định: “Tôi yêu chuyện cổ nước tôi, nhân hậu và tuyệt vời. Thương người trước khi thương ta, yêu nhau dù xa cách”. Điều này thể hiện giá trị và ý nghĩa của câu chuyện cổ, khuyến khích con người sống thiện, có tình yêu và ý nghĩa. Chuyện cổ trở thành hành trang trong cuộc sống: “Mang chuyện cổ đi, nghe tiếng xưa trong cuộc sống. Nắng và mưa là vàng và trắng, sông chảy có rặng dừa nghiêng soi”.
Chuyện cổ còn là sợi dây gắn kết các thế hệ với nhau:
“Đời cha ông với đời tôi
Như con sông với chân trời đã xa
Chỉ còn chuyện cổ thiết tha
Cho tôi nhận mặt ông cha của mình”
Lâm Thị Mỹ Dạ sử dụng so sánh: “Đời cha ông với đời tôi/ Như con sông với chân trời đã xa” để diễn tả sự khác biệt giữa thế hệ trước và sau, tương tự như khoảng cách giữa con sông và chân trời. Dù đã trải qua hàng nghìn năm, thế hệ trước vẫn để lại những câu chuyện cổ, giúp con cháu hiểu về phong tục tập quán và đời sống của cha ông.
Khi đọc đến những câu thơ tiếp theo, tôi nhớ ngay đến những truyện cổ tích quen thuộc:
“Rất công bằng, rất thông minh
Vừa độ lượng lại đa tình, đa mang
Thị thơm thì giấu người thơm
Chăm làm thì được áo cơm cửa nhà
Đẽo cày theo ý người ta
Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì
Tôi nghe chuyện cổ thầm thì
Lời cha ông dạy cũng vì đời sau
Đậm đà các tích trầu cau
Miếng trầu đỏ thắm nặng sâu tình người”
Mỗi câu chuyện chứa một bài học quan trọng về cách sống. Ví dụ, trong truyện “Tấm Cám”, chúng ta nhớ đến cô Tấm xinh đẹp và hiền từ, đại diện cho những người có phẩm chất tốt và tấm lòng thảo thơm. Truyện cổ cũng giáo dục về thái độ “ba phải” và không có chủ kiến, như trong câu “Đẽo cày theo ý người ta/Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì”. Ngoài ra, nó còn truyền đạt lời răn dạy về tình nghĩa và thủy chung qua tích “trầu cau”.
Cuối cùng, tác giả khẳng định lại giá trị của chuyện cổ qua những câu thơ cuối cùng:
“Sẽ đi qua cuộc đời tôi
Bấy nhiêu thời nữa chuyển dời xa xôi.
Nhưng bao chuyện cổ trên đời
Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm.”
Bốn dòng thơ tuy ngắn nhưng lại chứa đựng một sức mạnh lớn, nhằm khẳng định sự quan trọng vô cùng của chuyện cổ và giá trị mãi mãi của nó trong lòng con người. Tác giả muốn gửi gắm một thông điệp sâu sắc rằng chúng ta hãy biết trân trọng, lưu giữ và phát huy những giá trị đẹp đẽ mà cha ông để lại cho chúng ta.
Chuyện cổ là những hạt giống văn hóa, là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chúng ta. Chúng mang lại cho con người những bài học, tri thức và giá trị văn hóa sâu sắc. Bài thơ này đã để lại trong tôi không chỉ những ấn tượng mà còn là một lời nhắc nhở quan trọng về sự quý giá của chuyện cổ.
Nó giúp tôi nhìn nhận và đánh giá cao hơn những câu chuyện cổ xưa, và tạo ra một sự yêu quý, trân trọng sâu sắc đối với chúng. Nó khuyến khích tôi không chỉ đọc mà còn tìm hiểu và khám phá thêm về những giai thoại, truyền thuyết và huyền thoại của dân tộc, từ đó kết nối với quá khứ và tìm thấy giá trị thực sự trong chúng.
3. Cảm nghĩ về bài thơ Chuyện cổ nước mình siêu hay:
Bài thơ “Chuyện cổ nước mình” của Lâm Thị Mỹ Dạ đã đóng góp không nhỏ trong việc giúp người đọc có cái nhìn sâu sắc hơn về giá trị vô cùng quý giá của những câu chuyện cổ truyền trong văn hóa dân gian. Trong bài thơ này, tác giả đã khéo léo truyền tải thông điệp về sự quan trọng và ý nghĩa của việc kể chuyện cổ qua những hình ảnh tươi sáng, những lời thơ tràn đầy cảm xúc.
Ngay từ cảnh mở đầu bài thơ, tác giả đã thể hiện một tình yêu đặc biệt dành cho “chuyện cổ nước mình”, những câu chuyện truyền thống được truyền lại từ đời này sang đời khác. Sự đặc biệt này được thể hiện qua cách tác giả mô tả những hình ảnh sống động, những chi tiết tinh tế về những câu chuyện cổ, những nhân vật huyền thoại và những giá trị đích thực mà chúng mang lại:
“Tôi yêu chuyện cổ nước tôi
Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
Thương người rồi mới thương ta
Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm
Ở hiền thì lại gặp hiền
Người ngay thì được phật tiên độ trì”
Không chỉ chứa đựng những giá trị nhân văn cao đẹp, mà chuyện cổ còn gửi gắm bài học làm người. Đó là tinh thần tương thân tương ái, tình nghĩa thủy chung son sắc và ở hiền gặp lành.
Những câu chuyện cổ đã là sợi dây vô hình liên kết giữa hai thế hệ, giúp cho thế hệ sau hiểu hơn về thế hệ đi trước. Thông qua những câu chuyện này, chúng ta học được ý nghĩa của tình yêu thương và lòng trung thành. Chúng ta cũng hiểu rằng cuộc sống không chỉ có những khó khăn và thử thách, mà còn có những niềm vui và may mắn. Những câu chuyện cổ giúp chúng ta nhìn nhận và đối diện với mọi khía cạnh của cuộc sống. Chúng ta cũng học được tầm quan trọng của sự hiền lành, khi chúng ta thấy rằng những nhân vật trong câu chuyện thường được đền đáp cho lòng tốt và nhân ái của mình:
“Đời cha ông với đời tôi
Như con sông với chân trời đã xa
Chỉ còn chuyện cổ thiết tha
Cho tôi nhận mặt ông cha của mình”
Đọc đến những câu thơ tiếp theo, chúng ta lại nhớ đến những câu truyện cổ tích quen thuộc:
“Rất công bằng, rất thông minh
Vừa độ lượng lại đa tình, đa mang
Thị thơm thì giấu người thơm
Chăm làm thì được áo cơm cửa nhà
Đẽo cày theo ý người ta
Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì
Tôi nghe chuyện cổ thầm thì
Lời cha ông dạy cũng vì đời sau
Đậm đà các tích trầu cau
Miếng trầu đỏ thắm nặng sâu tình người”
Khi nhắc đến câu chuyện “thị thơm giấu người thơm”, chúng ta không thể không nhớ đến truyện cổ tích “Tấm Cám” với hình ảnh cô Tấm xinh đẹp và hiền từ. Truyện “Tấm Cám” mang đến cho chúng ta một câu chuyện đầy cảm xúc về sự đau khổ, nhục nhã và cuối cùng là sự báo thù của Tấm trước người mẹ kế. Cô Tấm, một cô gái có tâm hồn trong sáng và tình yêu thương vô điều kiện, đã trở thành biểu tượng của sự đáng yêu và sự hy sinh.
Ngoài ra, câu thơ “Đẽo cày theo ý người ta/Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì” trong bài thơ “Chuyện cổ” là một cách phê phán những người không có chính kiến và chỉ biết theo đuổi ý kiến của người khác mà không dám tự mình hành động. Tác giả muốn nhắc nhở chúng ta rằng chỉ khi có ý chí và quyết tâm của bản thân, chúng ta mới có thể đạt được thành công và đem lại giá trị thực sự.
Cùng với những ý nghĩa sâu sắc trên, bài thơ “Chuyện cổ” còn ca ngợi lối sống thủy chung và tình nghĩa gia đình. Tác giả lấy sự tích “trầu cau” làm ví dụ, miếng đỏ thắm tình người sâu nặng, để thể hiện tình yêu và lòng trung thành của ông cha ta. Bài học từ đó là rất quan trọng và cần thiết trong cuộc sống hiện đại, khi mà giá trị gia đình và tình thân đã trở nên phù phiếm và bị lãng quên.
Cuối cùng, tác giả khẳng định rằng “chuyện cổ” không chỉ đơn thuần là những câu chuyện kể cho trẻ em nghe mà đã trở thành một hành trang quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Những câu chuyện cổ gửi gắm những bài học nhân văn sâu sắc, nhằm giáo dục và thúc đẩy sự phát triển tư duy và lòng nhân ái. Những giá trị đó sẽ tồn tại mãi với thời gian và truyền đạt cho nhiều thế hệ sau này.
4. Cảm nghĩ về bài thơ Chuyện cổ nước mình chọn lọc ấn tượng:
Một trong những nhà thơ nữ tiêu biểu và đáng chú ý nhất trong nền văn học Việt Nam chính là Lâm Thị Mỹ Dạ. Tác phẩm nổi tiếng của bà mang tên “Chuyện cổ nước mình” đã không chỉ làm cho người đọc hiểu thêm về giá trị và ý nghĩa của những câu chuyện cổ truyền trong đất nước, mà còn đem đến cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về quê hương và tình yêu dành cho nó.
Trong bài thơ đầy cảm xúc này, nhà thơ đã bộc lộ một cách trực tiếp, chân thật và sâu sắc nhất tình yêu mãnh liệt mà bà dành cho chuyện cổ nước mình. Bằng cách truyền đạt những hình ảnh sống động, những câu chuyện đậm chất dân gian, Lâm Thị Mỹ Dạ đã tạo nên một tác phẩm vô cùng đặc biệt và đáng trân trọng.
Được viết bằng ngôn ngữ tình cảm và lãng mạn, bài thơ này không chỉ là một tấm gương sáng về lòng yêu nước và tình yêu quê hương, mà còn là một lời kể đầy cảm xúc về những câu chuyện cổ truyền, những truyền thuyết và huyền thoại đã truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Lâm Thị Mỹ Dạ đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh để tái hiện lại những câu chuyện cổ truyền đầy màu sắc, đem đến cho người đọc một cảm giác như đang đắm chìm trong một thế giới kỳ diệu, nơi mà quá khứ và hiện tại giao thoa tạo nên một không gian đẹp đẽ và lạ lẫm.
Bài thơ “Chuyện cổ nước mình” của Lâm Thị Mỹ Dạ xứng đáng được coi là một tác phẩm văn học tuyệt vời, không chỉ vì nó mang trong mình giá trị văn hóa và lịch sử của dân tộc, mà còn vì nó là một lời tri ân sâu sắc đến quê hương và những người đã truyền lại những câu chuyện cổ truyền đầy ý nghĩa.
“Tôi yêu chuyện cổ nước tôi
Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
Thương người rồi mới thương ta
Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm
Ở hiền thì lại gặp hiền
Người ngay thì được phật tiên độ trì”
Tác giả đã rất ca ngợi “chuyện cổ” với những phẩm chất nhân hậu và tuyệt vời sâu xa. “Chuyện cổ” không chỉ là nơi để ông cha ta truyền đạt những bài học cho con cháu mai sau, mà còn là một kho tàng của lối sống tình nghĩa thủy chung, hiền lành, và nhân hậu – những đức tính đáng quý không thể đo lường. Những câu chuyện cổ không chỉ đơn giản là những câu chuyện, mà chúng còn là sợi dây gắn kết mạnh mẽ giữa thế hệ trước và thế hệ sau. Nhờ vào những câu chuyện này, chúng ta có thể hiểu và học hỏi từ những truyền thống và giá trị đã được truyền lại từ xưa:
“Mang theo truyện cổ tôi đi
Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi
Đời cha ông với đời tôi
Như con sông với chân trời đã xa
Chỉ còn truyện cổ thiết tha
Cho tôi nhận mặt ông cha của mình”
Trong hành trình của cuộc sống, “tôi” có được những câu chuyện cổ là một nguồn tài nguyên vô cùng hữu ích. Tác giả không chỉ giúp người đọc hiểu hơn về quá khứ của dân tộc mình, mà còn mang đến những kiến thức sâu sắc về lịch sử và văn hóa. Thời gian qua có thể trải qua hàng thế kỉ, nhưng những câu chuyện cổ vẫn luôn tồn tại và được kể lại từ đời này qua đời khác. Chúng là một phần không thể thiếu trong di sản văn hóa của chúng ta.
Những câu thơ ngắn gọn không chỉ giúp người đọc hình dung ra về truyện cổ tích với chàng Thạch Sanh thông minh, cô Tấm hiền lành hay anh chàng đẽo cày giữa đường, mà còn mở ra một cánh cửa cho trí tưởng tượng và khám phá. Bằng cách kể lại những câu chuyện này, chúng ta có thể khám phá thêm những giá trị văn hóa và nhân văn sâu sắc. Câu chuyện cổ tích không chỉ là giải trí, mà còn là một cách để truyền đạt những bài học quý giá cho thế hệ mai sau:
“Rất công bằng, rất thông minh
Vừa độ lượng lại đa tình, đa mang.
Thị thơm thì giấu người thơm
Chăm làm thì được áo cơm cửa nhà
Đẽo cày theo ý người ta
Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì”
Tác giả muốn truyền bài học quan trọng: “Ở hiền gặp lành” qua hình ảnh. Cách sống của người dân Việt Nam từ ngàn đời.
“Chuyện cổ nước mình” mang đến sức mạnh cho nhà thơ vượt qua mọi thử thách trong cuộc đời, để đi tới miền quê, chân trời xa xôi đẹp đẽ. Bài thơ sử dụng hình ảnh quen thuộc, ngôn ngữ giản dị để giúp người đọc hiểu “chuyện cổ” hơn.
Đọc thơ của Lâm Thị Mỹ Dạ, chúng ta hiểu vì sao mọi người đều yêu thích chuyện cổ nước mình. Người đọc thích thú khi đọc bài thơ này.
5. Cảm nghĩ về bài thơ Chuyện cổ nước mình điểm cao:
“Chuyện cổ nước mình” Lâm Thị Mỹ Dạ đưa người đọc bước vào thế giới phong phú và thú vị của những câu chuyện cổ. Từ đó, mỗi người sẽ thêm yêu mến và trân trọng hơn kho tàng văn học quý giá của nước mình, những tác phẩm truyền cổ tích và huyền thoại từ thời xa xưa cho đến hiện tại.
Trước hết, chúng ta cần phải hiểu được rằng chuyện cổ là những câu chuyện kỳ bí và hấp dẫn được lưu truyền từ thời xa xưa. Ở những câu thơ đầu tiên, tác giả đã bộc lộ trực tiếp tình yêu và đam mê dành cho “chuyện cổ nước mình”, những câu chuyện mang ý nghĩa sâu sắc về lịch sử, văn hóa và tâm linh của dân tộc:
“Tôi yêu chuyện cổ nước tôi
Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
Thương người rồi mới thương ta
Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm
Ở hiền thì lại gặp hiền
Người ngay thì được phật tiên độ trì”
Những câu chuyện này mang lại giá trị nhân văn cao cả như tình thương, tình bạn và lòng tốt. Đó là truyền thống đẹp của dân tộc Việt Nam hàng ngàn năm qua.
Trong những câu thơ tiếp theo, Lâm Thị Mỹ Dạ sử dụng hình ảnh quen thuộc từ những câu chuyện cổ. Như Thạch Sanh dũng cảm, cô Tấm hiền lành và người đẽo cày giữa đường. Những câu chuyện này chứa đựng bài học từ ông cha dành cho con cháu:
“Lời cha ông dạy cũng vì đời sau.
Đậm đà cái tích trầu cau
Miếng trầu đỏ thắm nặng sâu tình người.
Sẽ đi qua cuộc đời tôi
Bấy nhiêu thời nữa chuyển dời xa xôi.
Nhưng bao chuyện cổ trên đời
Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm”
Nhà thơ đặt một sự khẳng định mạnh mẽ rằng “chuyện cổ” đã trở thành một phần không thể thiếu và vô cùng quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Những câu chuyện cổ không chỉ là những trang sách cổ điển, mà chúng còn là những mảnh ghép vô cùng quý giá trong việc hình thành và phát triển con người. Bởi vì trong những câu chuyện cổ, chúng ta không chỉ tìm thấy giải trí và giải trí mà chúng còn chứa đựng những bài học nhân văn sâu sắc, những giá trị văn hóa và đạo đức mà chúng ta cần phải học hỏi và trân trọng.
Những câu chuyện cổ gửi gắm những thông điệp vô cùng quan trọng về tình yêu thương, lòng nhân ái, tình bạn, sự công bằng và nhiều giá trị nhân văn khác. Chúng là những câu chuyện kể về cuộc sống, về những thử thách và khó khăn mà con người phải đối mặt, nhưng cũng là những câu chuyện về sự hy vọng, lòng dũng cảm và khả năng vượt qua mọi trở ngại. Những câu chuyện cổ không chỉ truyền cảm hứng mà còn giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản chất con người và xây dựng những giá trị đích thực trong cuộc sống.
Với thời gian, những câu chuyện cổ vẫn còn mãi trong trái tim và tâm trí của chúng ta. Chúng không chỉ là một phần của quá khứ, mà còn là một phần của hiện tại và tương lai. Chúng là những hành trang quan trọng, những nguồn động lực và sự tròn trị của chúng ta. Hãy lắng nghe và học hỏi từ những câu chuyện cổ, để chúng ta có thể trở thành những con người tốt hơn và xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.