Với tác giả, tác phẩm Một chuyện đùa nho nhỏ Ngữ văn lớp 10 hay nhất, chi tiết sách Kết nối tri thức trình bày đầy đủ nội dung chính quan trọng nhất về tác phẩm Một chuyện đùa nho nhỏ gồm bố cục, tóm tắt, nội dung chính, giá trị nội dung, giá trị nghệ thuật, dàn ý. Bố cục và tóm tắt nội dung chính Một chuyện đùa nho nhỏ, mời bạn đọc tham khảo.
Mục lục bài viết
1. Tóm tắt văn bản Một chuyện đùa nho nhỏ:
Tóm tắt mẫu 1
Văn bản mở đầu bằng kỉ niệm trượt tuyết của tác giả với Na – đi – a. Kỷ niệm đó gợi lại cho tác giả những cảm xúc đầu tiên của Na – đi – a, khi cô không dám trượt do nỗi sợ hãi. Tuy nhiên, sau lần đầu tiên Na – đi – a đã vượt qua sự sợ hãi và trượt thêm rất nhiều lần sau đó, không ngừng tìm kiếm chủ nhân của câu nói “Tôi yêu em”. Mỗi lần trượt, Na – đi – a tràn đầy hy vọng và mong muốn tìm ra người đặc biệt đó, nhưng đến cuối cùng cô vẫn không thể tìm ra. Câu chuyện kết thúc với một nỗi niềm tiếc nuối không thể diễn tả của tác giả, người đã chứng kiến cuộc tìm kiếm đầy cảm xúc và hy vọng của Na – đi – a. Những kỷ niệm trượt tuyết ấy sẽ mãi mãi khắc sâu trong tâm trí tác giả, như một biểu tượng cho sự hy vọng và tiếc nuối trong tình yêu.
Tóm tắt mẫu 2
Văn bản kể lại một kỷ niệm đáng nhớ giữa nhân vật “tôi” và Na-đi-a. Khi cả hai cùng nhau trượt tuyết từ đỉnh đồi cao xuống thung lũng, “tôi” đã đùa Na-đi-a bằng cách nói “anh yêu em” trong tiếng gió, khiến Na-đi-a tò mò và quyết định trượt tuyết một mình để tìm ra ai đã nói câu đó. Dù lời yêu vẫn là một bí mật, nhưng câu chuyện này đã tạo nên một kỷ niệm đáng nhớ trong lòng cả hai. Câu chuyện tiếp tục phát triển nhiều năm sau đó, khi Na-đi-a kết hôn với một người khác, trong khi “tôi” vẫn không hiểu vì sao lại đùa như vậy trong quá khứ. Nhưng dù thế nào, kỷ niệm đó vẫn còn mãi trong tâm trí và trái tim của cả hai.
Tóm tắt mẫu 3
Câu chuyện được kể bằng ngôi thứ nhất, kể về một câu chuyện đùa nho nhỏ của nhân vật “tôi” với cô nàng Na-đi-a. Nhân vật tôi trong một buổi trưa mùa đông đã rủ Na-đi-a chơi trượt tuyết. Khi trượt xuống dốc, anh đã nói đùa “Na-đi-a, anh yêu em”. Sự ngạc nhiên và băn khoăn đã hiện lên trong ánh mắt của Na-đi-a, khiến nàng không biết ai đã nói câu nói ấy. Tuy nhiên, sự hồi hộp và tò mò đã thúc đẩy nàng cố gắng hết sức để trượt tuyết từ trên đỉnh dốc xuống, lần này đến lần khác. Đây là một việc mà lúc bình thường, các cô gái khác chẳng bao giờ làm, nhưng Na-đi-a đã dũng cảm vượt qua nỗi sợ hãi để được nghe câu: “Na-đi-a, anh yêu em”. Nàng không biết câu nói ấy là gió nói hay nhân vật tôi nói, nhưng sự nữ tính và nhẹ nhàng của nàng đã khiến nàng ngại ngùng không dám hỏi. Rồi nàng đắm chìm trong sự ngọt ngào và cảm xúc mãnh liệt của câu nói ấy, nàng sống mà không thể thiếu nó. Mỗi lần trượt tuyết, nàng như đắm say trong hạnh phúc và tình yêu trong trái tim.
Cuối cùng, dù không biết ai là người đã nói, và cũng không còn được nghe câu nói ấy sau khi nhân vật tôi đi Petersburg, nhưng điều ấy đã trở thành một kỷ niệm hạnh phúc nhất, xúc động nhất, và đẹp đẽ nhất trong cuộc đời Na-đi-a. Đó là khoảnh khắc đáng nhớ mà nàng sẽ mãi mãi ghi nhớ và trân trọng.
2. Bố cục bài Một chuyện đùa nho nhỏ:
Văn bản được chia thành hai phần để trình bày chi tiết hơn về nội dung:
Phần 1: (Từ đầu đến “Còn tôi trở vào nhà thu xếp đồ đạc”): Truyền đạt lại những kỷ niệm đáng nhớ về chuyến trượt tuyết của “tôi” và Na-đi-a, cùng với những lời đùa bí ẩn giữa hai người.
Phần 2: (Phần còn lại): Tiết lộ sự thật về câu nói “Na-đi-a, anh yêu em!”, đưa ra thông tin và chi tiết để làm rõ ý nghĩa và tình cảm đằng sau câu nói đó.
3. Nội dung chính bài Một chuyện đùa nho nhỏ:
Văn bản này kể về một kỷ niệm đáng nhớ trong cuộc sống của nhân vật “tôi” và Na-đi-a. Cả hai đã có một trải nghiệm đầy thú vị khi cùng nhau trượt tuyết từ đỉnh của một đồi cao xuống. Trong giây phút hồi hộp đó, “tôi” đã không ngần ngại đùa cợt Na-đi-a bằng cách thốt ra tiếng “anh yêu em” cùng với tiếng gió lạnh lẽo. Lời nói này đã gợi lên sự tò mò của Na-đi-a và cô đã quyết định tự mình trượt tuyết một mình để tìm hiểu ý nghĩa đằng sau câu nói đó. Dù cố gắng khám phá, nhưng lời yêu vẫn là một bí mật không thể lộ ra ngoài.
Câu chuyện này diễn ra trong quá khứ, và nhiều năm sau đó, Na-đi-a đã đi đến quyết định lấy chồng. Trái tim “tôi” vẫn còn đau đáu không hiểu tại sao mình lại đùa như vậy trong quá khứ. Từng khắc khoải và hối tiếc tràn đầy trong tâm trí, “tôi” cảm thấy hối hận vì đã không trân trọng và đánh giá đúng giây phút đặc biệt kia. Nhưng đời sống không ngừng chuyển động, và câu chuyện này đã trở thành một phần trong hồi ức đầy màu sắc của “tôi”.
4. Tác giả văn bản Một chuyện đùa nho nhỏ:
An – tôn Sê – khốp (1860 – 1904) sinh ra và lớn lên trong một gia đình buôn bán nhỏ tại thị trấn Ta – gan – rốc, miền Nam nước Nga. Ông bắt đầu sáng tác truyện ngắn và kịch ngay khi theo học ngành Y tại Trường Đại học Tổng hợp Mát – xcơ – va từ năm 1879. Đến khoảng những năm 1890, Sê – khốp đã được thừa nhận là một trong những nhà văn lớn nhất của văn học Nga. Ông đã góp phần làm phong phú thêm bộ sưu tập truyện ngắn và kịch của mình bằng những tác phẩm đầy tình cảm và tính nhân văn. Những câu chuyện của ông mang đậm tinh thần Nga, với những tình huống đời thường và những nhân vật đa dạng và đặc biệt.
Nam 1904 ông qua đời vì bệnh lao phổi ở một khu điều dưỡng tại nước Đức. Sự ra đi đột ngột của ông đã khiến cho văn học Nga mất đi một tài năng sáng tạo và đầy triển vọng. Tuy nhiên, di sản văn học của ông vẫn tồn tại và được truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ văn sĩ sau này.
Văn phong của ông hàm xúc, cô đọng và đầy sức sống. Phần lớn truyện ngắn của ông được biết đến với những câu chuyện đầy tình cảm và suy ngẫm, tạo nên những hình ảnh sắc nét về cuộc sống và con người. Các tác phẩm của ông đã góp phần định hình thêm thể loại “truyện không có truyện” trong văn học Nga. Từ những câu chuyện sơ khai, ông đã khéo léo xây dựng những tình tiết, những nhân vật và những thông điệp sâu sắc, để người đọc có thể cảm nhận và suy ngẫm về cuộc sống và nhân sinh.
5. Tìm hiểu tác phẩm Một chuyện đùa nho nhỏ:
1. Thể loại: Truyện ngắn.
2. Xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác: Truyện ngắn Một truyện đùa nhỏ của Sê – khốp được xuất bản lần đầu trên tạp chí Dế Mèn của Nga, số 10, vào ngày 12/3/1886. Được xem là một truyện ngắn kinh điển, năm 1899, Sê – khốp đã thực hiện việc chỉnh sửa và bổ sung câu chữ, thay đổi phần kết truyện để đưa vào tuyển tập Truyện ngắn Sê – khốp. Dịch giả Phan Hồng Giang đã rất thành công trong việc chuyển ngữ Một chuyện đùa nho nhỏ từ bản tiếng Nga thuộc tuyển tập này, mang lại cho độc giả tiếng Việt những trải nghiệm tuyệt vời.
Phương thức biểu đạt: Tự sự kết hợp với biểu cảm, truyện ngắn Một truyện đùa nhỏ mang đến cho người đọc một cái nhìn sâu sắc vào tâm trạng và suy nghĩ của người kể chuyện.
3. Người kể chuyện: Ngôi kể thứ nhất (người kể sử dụng từ “tôi”), giúp người đọc dễ dàng đồng cảm và hiểu rõ hơn về nhân vật chính.
4. Giá trị nội dung:
Truyện ngắn Một truyện đùa nhỏ mang lại những dư vị bâng khuâng lạ lùng của tuổi trẻ, khi người kể chuyện tái hiện lại những kỷ niệm và cảm xúc đáng nhớ của mình.
Truyện thể hiện những cảm xúc ngọt ngào, trong sáng và trẻ trung, khi nhân vật chính đối diện với những tình huống và thách thức của cuộc sống.
5 .Giá trị nghệ thuật:
Tình huống trong truyện được mô tả đặc sắc và nổi bật, khi người kể chuyện tạo ra những bất ngờ và sự đảo ngược trong câu chuyện.
Các chi tiết trong truyện được viết với sự gợi mở, lôi cuốn và thu hút sự chú ý của bạn đọc, khi mang lại những suy nghĩ và cảm nhận sâu sắc về cuộc sống và con người.