Chủ đề tả người ông đáng kinh của em là dạng bài phổ biến, thường gặp trong chương trình tiếng Việt tiểu học. Các đề văn này được đưa ra để rèn luyện khả năng quan sát, lựa chọn hình ảnh mô tả và diễn đạt ý của các em học sinh
Mục lục bài viết
1. Tả người ông đáng kính của em ngắn gọn:
Bố mẹ của em là bác sĩ nên công việc của họ luôn rất bận rộn. Nhưng nhờ vậy, em được ông chăm sóc và yêu thương rất nhiều từ nhỏ. Ông là người em vô cùng yêu quý. Ông em nay đã sáu mươi ba tuổi, đã về hưu khá lâu. Ông cao khoảng một mét sáu lăm, thân hình cân đối. Mặc dù tuổi đã cao và công việc trước đây đòi hỏi nhiều thời gian ngồi, lưng ông hơi cong. Tuy nhiên, điều đó không làm mất đi vẻ đẹp của sự già dặn của ông. Tóc ông bạc phần nhiều, ông thường đùa rằng nó có màu như muối tiêu. Khuôn mặt ông rất phúc hậu, với vầng trán cao và đôi mắt hiền lành. Thường thì, ông phải đeo kính gọng đen để nhìn rõ hơn. Ông của em không có râu, bởi ông cho rằng không thích để râu. Hàng ngày ở nhà, ông thích mặc bộ áo bà ba với những màu trầm như nâu, đen, xanh dương. Lúc đó, ông trông rất bình dị và gần gũi. Khi có việc phải đi xa, ông sẽ mặc vest, trông nghiêm túc lắm. Ông là một người ôn hòa và yêu thương, luôn dành thời gian cho gia đình và em. Hành động nhỏ như đi tập thể dục, đánh cờ tướng hay chăm sóc vườn cây cảnh đều thể hiện tình yêu thương và quan tâm của ông đối với môi trường sống xung quanh. Nhưng điều đặc biệt nhất là cách ông dành thời gian và tâm huyết cho em. Ông không chỉ chơi các trò chơi đơn giản mà em thích, mà còn dạy em những điều quan trọng trong cuộc sống. Từ việc học, đến việc giữ gìn vệ sinh cá nhân và quy tắc ứng xử đúng mực, ông luôn là người hướng dẫn và gương mẫu mà em ngưỡng mộ. Những kỷ niệm và những khoảnh khắc bên ông luôn là điều quý giá nhất đối với em. Em không chỉ nhìn thấy ông là người thầy, người chơi, mà còn là người bạn đồng hành trên con đường trưởng thành. Mỗi ngày, em mong ước ông sẽ mãi khỏe mạnh và có thể ở bên em thật lâu. Mỗi lần nhìn thấy ông trên những hoạt động hàng ngày, em cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Em biết mình rất may mắn khi có một ông như ông, người luôn bên cạnh và hướng dẫn em trong cuộc sống.
2. Tả người ông đáng kính của em hay nhất:
Ông của em thật là một người đáng kính. Kể từ khi em còn nhỏ, ông đã luôn ở bên em, thay thế cho bố mẹ khi họ phải công tác xa nhà. Ông chính là người mà em kính yêu và ngưỡng mộ nhất. Nhìn vào khuôn mặt của ông, ta có thể thấy những dấu vết của thời gian, những nếp nhăn chứng tỏ những năm tháng khó khăn mà ông đã trải qua. Tuy tuổi đã năm mươi, nhưng ông vẫn toát lên vẻ nhanh nhẹn và sự khỏe khoắn. Đôi mắt trong veo của ông vẫn sáng ngời, như ngọn đèn dẫn lối cho em. Khi ông cười, đó là điều tuyệt vời nhất, bởi vẻ hiền hòa và tươi vui của ông tỏa ra sự ấm áp cho cả gia đình. Mỗi lần em nhìn thấy ông chăm sóc cây cỏ, cho chim ăn, em thấy lòng mình ấm áp và hạnh phúc. Đó chính là tình thương mà ông dành cho môi trường xung quanh. Ông không chỉ là người thầy dạy cho em những điều quan trọng trong cuộc sống, mà còn là người bạn đồng hành, người mẫu sống mà em luôn hướng tới. Ông là một người sống đơn giản và khiêm tốn. Trang phục của ông luôn thể hiện sự tiết kiệm và tinh tế. Khi ở nhà, ông thường mặc áo sơ mi và quần dài, thể hiện sự thoải mái và tiện ích. Nhưng khi đi ra ngoài hoặc đến những dịp quan trọng, ông biết cách lựa chọn trang phục để phù hợp với tình hình. Điều này cho thấy ông không chỉ quan tâm đến việc chăm sóc gia đình mà còn biết cách duy trì hình ảnh đáng kính. Ông có đam mê đọc sách, và việc đeo kính lão nhỏ để đọc cho thấy sự quyết tâm của ông trong việc học hỏi và tìm hiểu. Điều này cũng cho thấy ông luôn muốn cập nhật kiến thức và khám phá thế giới xung quanh. Bên cạnh đó, ông còn là người hướng dẫn và người kể chuyện tuyệt vời. Những câu chuyện về ngày xưa, về chiến tranh và về văn hóa dân tộc được kể lại bằng giọng nói ấm áp của ông luôn khiến em cảm thấy như đang sống trong từng khung hình của câu chuyện đó. Tuy tuổi đã cao, nhưng ông vẫn không ngừng yêu thương và chăm sóc cho gia đình. Dù có những khó khăn về sức khỏe, ông vẫn luôn kiên nhẫn và mạnh mẽ.
3. Tả người ông đáng kính của em ý nghĩa:
Ông ngoại của tôi là người tuyệt vời nhất. Ông đã trải qua bao khó khăn và gian khổ trong cuộc đời, nhưng vẫn luôn mang trong mình vẻ đẹp của sự kiên nhẫn và sự tươi sáng. Kể cả khi tuổi đã cao, ông vẫn giữ được sự trẻ trung trong tâm hồn và tình yêu thương dành cho gia đình. Mỗi lần được ông nói chuyện về những kỷ niệm xưa, về những thời khắc trong chiến trường, tôi cảm nhận được sự vững vàng của ông, cũng như sự quý trọng của những giá trị gia đình và tình yêu thương chân thành. Ngoài ra, nét đẹp của ông không chỉ nằm ở khuôn mặt mà còn ở trong những cử chỉ, trong cách ông vuốt ve chòm râu điểm bạc của mình. Đó là những điều nhỏ nhặt nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Khi tôi nghĩ về ông, hình ảnh của ông luôn đi kèm với một cảm giác ấm áp và an lành. Ông ngoại chính là điểm tựa vững chắc, nguồn động lực lớn lao của gia đình. Nắm tay ông là một trải nghiệm đặc biệt, như một cách ông truyền đạt tình cảm và sự quan tâm của mình. Đó là một thứ ấm áp và an lành, làm tôi cảm nhận sự yêu thương thặm thừng từ ông. Bố mẹ luôn bận rộn với công việc, nhưng ông với tôi luôn tận hưởng những khoảnh khắc đặc biệt này cùng nhau. Giọng nói của ông trầm ấm và sâu lắng, mang trong đó một tấm lòng giàu kinh nghiệm và tri thức. Ông từng là một diễn viên kịch nghiệp dư nổi tiếng, điều này khiến những câu chuyện ông kể trở nên sống động và thú vị hơn bao giờ hết. Khi ông kể chuyện, lũ cháu tôi đều bị cuốn hút, từng chi tiết như được hòa quyện vào một bức tranh vừa thực vừa mơ. Ông là một người ôn hòa và chân thành. Tình yêu thương của ông dành cho cháu tròn tràn và không điều kiện. Ông luôn thể hiện tình cảm của mình một cách thật thà và chân thành. Điều đó khiến lũ cháu tôi cảm thấy yêu quý và ấm áp khi ở bên ông. Ông tôi thực sự là một người ngoại trợ xuất sắc. Bà tôi thường tự nhận mình vụng về trong việc nấu nướng và làm việc nhà. Mỗi buổi sáng, sau khi tập thể dục và luyện dưỡng sinh, ông lại xách giỏ đi chợ. Ông yêu thích tiếng chào mời và những lời kì kèo của chợ nhỏ ở khu chung cư của chúng tôi. Những thực phẩm mà ông mua về luôn tươi ngon, và các màu sắc đa dạng khiến chúng trở nên rất đẹp mắt. Ông tôi còn là một đầu bếp xuất sắc, mời bạn đến nhà chúng tôi để thưởng thức các món ngon do ông chuẩn bị, đảm bảo bạn sẽ không thể chê. Ngoài ra, ông luôn quan tâm đến tình hình thời sự cả trong và ngoài nước. Ông không bỏ qua bất kỳ chương trình thời sự nào trên truyền hình, đài Tiếng nói Việt Nam hoặc các báo chí khác. Ông còn thường trao đổi và thảo luận về những tin tức quan trọng với bạn bè. Điện thoại của ông, có vẻ như chỉ dùng để hỏi thăm con cháu và bàn bạc về các sự kiện nóng hổi. Mỗi lần ông nói chuyện, ông tỏ ra say sưa và nhiệt tình, như thể đang trò chuyện trực tiếp với bạn. Tôi thường nhận được nhiều thông tin thú vị về thời sự từ ông tôi. Vườn cây trên tầng thượng của nhà tôi là một kho tàng đích thực. Mỗi cây, mỗi loại hoa đều mang trong mình một câu chuyện, một kỉ niệm đặc biệt. Chúng là những dấu mốc quan trọng trong cuộc đời của ông, như ngày trở về từ chiến trường, ngày thăm Điện Biên Phủ hay ngày sinh của đứa cháu đầu lòng. Ông đã dành rất nhiều tâm huyết để tạo nên vườn cây này, từ việc tưới bón, chăm sóc đến việc ngăn chặn sâu bệnh. Sinh nhật vừa qua, ông tặng cho tôi một chiếc kèn nhỏ xinh. Tôi đã tự tìm hiểu và bây giờ tôi có thể thổi bài “Nhạc rừng” mà ông yêu thích. Ông tự hào với tài năng của tôi và thường khoe về cháu mình khắp nơi. Nhưng tôi hiểu rằng điều quan trọng không phải là tài năng, mà là tình cảm mà ông dành cho tôi. Tôi yêu quý và kính trọng ông rất nhiều, và tôi biết rằng ông cũng yêu quý tôi không kém. Ông là người đặc biệt đối với tôi, có thể là một người thầy, một người bạn hay thậm chí còn cao hơn. Tôi thường nói trong lòng: “Cháu sẽ phải cố gắng nhiều để làm vui lòng ông, ông ơi!”.