Nhân vật chị Dậu trong tác phẩm Tắt đèn đặc biệt trong đoạn trích Tức nước vỡ bờ là đại diện tiêu biểu cho những người Việt Nam trong bối cảnh thực dân phong kiến. Dưới đây là bài viết tham khảo về Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ mời bạn đọc theo dõi chi tiết.
Mục lục bài viết
1. Mở bài dàn ý Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ:
Giới thiệu về nhà văn Ngô Tất Tố: Ngô Tất Tố là tác giả văn học hiện thực tiêu biểu chuyên viết về đề tài người nông dân nghèo trước cách mạng, để từ đó ông khám phá và khai thác vẻ đẹp tiềm ẩn trong tâm hồn của họ.
Giới thiệu về tác phẩm Tắt đèn và đoạn trích Tức nước vỡ bờ: Nổi bật trong kho tàng văn học của Ngô Tất Tố là tác phẩm “Tắt đèn” trong đó đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” là một trong những đoạn trích tiêu biểu kể về cuộc sống khó khắn của nhân dân ta dưới ách thống trị của thực dân Pháp và bọn phong kiến tay sai.
Giới thiệu về nhân vật chị Dậu: Ngô Tất Tố đã khắc họa xuất sắc hình tượng nhân vật chị Dậu – một người phụ nữ có phẩm chất cao đẹp ngay trong hoàn cảnh cùng cực nhất thì phẩm chất ấy vẫn được tỏa sáng. Và vẻ đẹp ấy được bộc lộ rõ nhất trong cuộc nổi loạn của chị Dậu khi đứng lên chống lại bọn quan lại cường hào tàn nhẫn.
2. Thân bài dàn ý Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ:
- Chị Dậu là người phụ nữ có những phẩm chất tốt đẹp
Chị Dậu trong tác phẩm “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố là hình ảnh tiêu biểu cho người phụ nữ Việt Nam truyền thống với những phẩm chất tốt đẹp và đáng trân trọng. Chị không chỉ là một người vợ, người mẹ hết mực yêu thương chồng con, mà còn là một con người giàu lòng hy sinh, tháo vát, đảm đang và nhẫn nhịn. Những phẩm chất này được khắc họa rõ nét trong hoàn cảnh gia đình khó khăn, khi chị phải đối mặt với những thử thách lớn lao mà cuộc sống đè nặng lên vai.
- Chị Dậu là người vợ, người mẹ hết mực thương yêu chồng con
Trong hoàn cảnh đói nghèo, chị Dậu luôn đặt chồng con lên trên hết. Tình thương yêu của chị dành cho gia đình không chỉ thể hiện qua những hành động chăm sóc nhỏ nhặt hàng ngày mà còn qua sự hy sinh thầm lặng. Khi anh Dậu bị bắt đi, chị đã dốc hết sức mình để kiếm tiền nộp sưu cứu chồng, bất chấp việc phải bán đi những tài sản quý giá nhất của gia đình, thậm chí bán cả con gái đầu lòng. Điều này thể hiện lòng yêu thương vô bờ bến và sự hy sinh cao cả của chị, sẵn sàng đánh đổi tất cả vì gia đình.
- Đức hy sinh cao cả, tháo vát, đảm đang, nhẫn nhịn
Chị Dậu là hiện thân của đức hy sinh cao cả. Chị luôn tự nguyện gánh vác mọi gánh nặng gia đình, không bao giờ để chồng con phải lo lắng hay chịu khổ. Sự tháo vát của chị được thể hiện qua cách chị xoay sở, chạy đôn chạy đáo tìm mọi cách để cứu chồng trong hoàn cảnh khó khăn. Đồng thời, chị cũng là người phụ nữ đảm đang, biết chăm lo cho gia đình từ những điều nhỏ nhặt nhất. Tuy nhiên, sự nhẫn nhịn của chị không phải là sự cam chịu mà là biểu hiện của sự kiên cường, sức mạnh nội tại, chờ đợi thời cơ để bùng nổ.
- Chị Dậu là trụ cột của gia đình khi anh Dậu bị bắt
Khi anh Dậu bị bắt đi, chị Dậu không chỉ đảm nhận vai trò người vợ mà còn là trụ cột chính của gia đình. Chị trở thành điểm tựa tinh thần và vật chất cho cả nhà, gánh vác trách nhiệm nặng nề để bảo vệ gia đình trước những áp lực từ xã hội. Chị không chỉ lo toan việc trong nhà mà còn phải đối mặt với bọn cai lệ và người nhà lý trưởng, những kẻ đại diện cho quyền lực tàn bạo. Chính trong những hoàn cảnh như vậy, phẩm chất của chị Dậu mới được bộc lộ rõ nét hơn, chị không chỉ là một người phụ nữ yếu đuối mà còn là một người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường và đầy ý chí.
- Diễn biến tâm lý và hành động của chị Dậu
+ Hoàn cảnh anh Dậu được trả về nhà
Khi anh Dậu được trả về nhà trong tình trạng sức khỏe kiệt quệ, chị Dậu không chỉ lo lắng mà còn rất đau khổ. Chị vội vàng xin gạo nấu cháo, ngồi lặng lẽ quạt cho cháo nguội để chồng có thể ăn được chút gì đó để lấy lại sức. Hành động này tuy nhỏ nhưng chứa đựng biết bao tình yêu thương và sự chăm sóc dịu dàng của một người vợ dành cho chồng. Chị Dậu không chỉ lo cho sức khỏe của chồng mà còn luôn ân cần, dịu dàng với anh thể hiện sự tôn trọng và tình cảm sâu đậm trong mối quan hệ vợ chồng.
+ Khi cai lệ và người nhà lý trưởng hùng hổ đến
Khi bọn cai lệ và người nhà lý trưởng xông vào nhà, chị Dậu dù rất sợ hãi nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh để đối phó. Giọng nói của chị ban đầu nhẹ nhàng, tha thiết, chị cố gắng nài nỉ, van xin họ tha cho chồng mình, hy vọng rằng lòng thương xót của họ có thể cứu được anh Dậu. Sự hạ giọng, nhún nhường của chị không phải là sự yếu đuối mà là vì chị hiểu rằng trong hoàn cảnh này, sự an toàn của chồng con là trên hết. Chị chấp nhận hạ mình, hy sinh lòng tự trọng để bảo vệ gia đình.
+ Khi bọn cai lệ đánh anh Dậu
Tuy nhiên, khi bọn cai lệ bắt đầu đánh đập anh Dậu, chị Dậu không thể nhẫn nhịn thêm được nữa. Sự tức giận và lòng căm phẫn trong chị bùng nổ, chị mạnh mẽ đứng lên cãi lại người nhà lý trưởng. Từ giọng nói dịu dàng, cầu xin, chị chuyển sang giọng điệu đay nghiến, bày tỏ sự khinh bỉ với bọn cai lệ tàn bạo. Sự phẫn nộ của chị thể hiện rõ qua hành động quyết liệt khi chị xông vào đánh đổ tên cai lệ, ấn dúi hắn ra cửa. Hành động này không chỉ là sự phản kháng trước bất công mà còn là biểu hiện của sức mạnh tiềm tàng bên trong con người chị Dậu, một sức mạnh được kích hoạt bởi tình yêu thương và lòng căm phẫn.
3. Kết bài dàn ý Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ:
Khẳng định lại giá trị của Đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” đầy tính hiện thực với hình ảnh chị Dậu mộc mạc, đầy vị tha, giàu tình yêu thương, biết chịu đựng nhưng có một sức sống tiềm tàng .
Qua hình ảnh chị Dậu trong “Tắt đèn”, ta thấy được hình ảnh người phụ nữ Việt Nam với tinh thần ý chí luôn quyết tâm bảo vệ gia đình thân yêu của mình.
Có thể nêu suy nghĩ cá nhân về nhân vật chị Dậu
4. Bài văn Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ hay nhất:
Đoạn văn “Tức nước vỡ bờ” trong tiểu thuyết Tắt đèn của Ngô Tất Tố là một trong những tác phẩm văn xuôi xuất sắc nhất của văn học Việt Nam, thể hiện rõ nét hiện thực khắc nghiệt của xã hội phong kiến thời bấy giờ và số phận bi thương của người nông dân nghèo khổ. Nhân vật chị Dậu trong tác phẩm là một biểu tượng điển hình cho tầng lớp nông dân chịu cảnh áp bức, bóc lột đến mức cùng cực, bị đẩy vào tình thế phải đấu tranh để giành giật sự sống cho bản thân và gia đình.
Gia đình chị Dậu là một trong những gia đình nghèo nhất làng, thuộc hạng “nhất nhì trong hạng cùng đinh”. Mặc dù đã bán hết những gì có thể bán, từ những củ khoai – nguồn lương thực cuối cùng của gia đình, đến đàn chó mới đẻ và thậm chí cả đứa con gái đầu lòng, chị vẫn không thể gom đủ tiền để đóng thuế cho chồng và người chú đã qua đời từ lâu. Việc phải đóng thuế cho người đã mất, một gánh nặng phi lý và tàn nhẫn, đã đẩy gia đình chị vào cảnh khốn cùng. Ngôi làng chìm trong không khí ngột ngạt của những ngày thu thuế, càng làm cho hoàn cảnh của anh chị Dậu thêm bế tắc, không còn đường thoát. Anh Dậu, dù đang ốm nặng, vẫn bị lôi ra đình đánh đập, trói buộc, khiến chị Dậu chỉ biết kêu khóc trong nỗi uất ức tột cùng.
Dù phải đối mặt với những khó khăn chồng chất, tình cảm vợ chồng giữa chị Dậu và anh Dậu vẫn luôn sâu đậm. Khi anh Dậu được thả về từ đình, chị Dậu xót xa nhìn chồng, lo lắng từng miếng ăn giấc ngủ cho anh. Chị xin ít gạo nấu cháo rồi ngồi quạt cho cháo mau nguội, giục chồng ăn nhanh trước khi bọn lính lại đến đòi thuế. Tình yêu thương của chị dành cho chồng con thật lớn lao, chị sẵn sàng gánh vác mọi trách nhiệm để bảo vệ gia đình. Trong hoàn cảnh đó, chị Dậu không chỉ lo cho chồng con mà còn sẵn sàng đứng lên chống lại bọn cai lệ, kẻ đại diện cho quyền lực áp bức.
Khi bọn cai lệ đến nhà đòi bắt anh Dậu, ban đầu chị Dậu rất sợ hãi, giọng nói run run cầu xin họ tha cho chồng mình: “Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho!”. Những lời van xin ấy, tuy chân thành, nhưng không thể làm mềm lòng những kẻ vô nhân tính. Khi họ tiếp tục dọa nạt và đánh đập anh Dậu, chị Dậu đã không còn nhẫn nhịn được nữa, chị bùng lên phản kháng với một sự dũng cảm và sức mạnh tiềm ẩn. “Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ!” – câu nói đầy kiên quyết ấy không chỉ là sự bảo vệ cho chồng mà còn là tiếng nói đòi lại sự công bằng cho những người nông dân nghèo bị chà đạp. Hành động quyết liệt của chị Dậu khi túm cổ cai lệ, đẩy hắn ra khỏi cửa là biểu hiện của một sức mạnh tiềm tàng trong chị, sức mạnh của tình yêu thương và lòng căm phẫn trước bất công.
Ngòi bút của Ngô Tất Tố trong đoạn văn “Tức nước vỡ bờ” đã khắc họa rõ nét hình ảnh chị Dậu không chỉ là một người phụ nữ nông dân bình thường mà còn là biểu tượng của sức sống mãnh liệt và tinh thần quật cường. Từ một người phụ nữ nhẫn nhục, cam chịu, chị đã dám đứng lên đối đầu với bọn cường quyền, bất chấp mọi nguy hiểm. Điều này không chỉ phản ánh sự bế tắc của người nông dân trong xã hội phong kiến mà còn cho thấy sức mạnh tiềm ẩn trong con người khi bị dồn đến đường cùng.
Hành động của chị Dậu là sự tự vệ, bảo vệ chồng và con, nhưng cũng là một phản ứng tất yếu của con người trước sự bất công, bạo tàn của chế độ phong kiến. Chính xã hội thối nát, vô nhân đạo đã đẩy chị Dậu và những người nông dân khác vào tình thế không thể nhịn nhục thêm nữa. Qua đó, Ngô Tất Tố không chỉ phê phán sự bất công của xã hội thực dân phong kiến mà còn tôn vinh vẻ đẹp tâm hồn và sức mạnh tiềm ẩn của người nông dân.
Bằng cách miêu tả chân thực, sinh động qua từng chi tiết, Ngô Tất Tố đã vạch trần bản chất xấu xa, thối nát của xã hội đương thời, đồng thời tôn vinh hình ảnh người nông dân như chị Dậu – người phụ nữ có tâm hồn cao đẹp và sức sống tiềm tàng mạnh mẽ.