Bài viết dưới đây chúng minh xin giới thiệu bài văn mẫu Viết một đoạn văn cảm nhận về văn bản Tuổi thơ tôi hay nhất giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem.
Mục lục bài viết
- 1 1. Viết một đoạn văn cảm nhận về văn bản Tuổi thơ tôi hay nhất:
- 2 2. Viết một đoạn văn cảm nhận về văn bản Tuổi thơ tôi ngắn gọn:
- 3 3. Viết một đoạn văn cảm nhận về văn bản Tuổi thơ tôi ấn tượng nhất:
- 4 4. Viết một đoạn văn cảm nhận về văn bản Tuổi thơ tôi sâu sắc nhất:
- 5 5. Viết một đoạn văn cảm nhận về văn bản Tuổi thơ tôi điểm cao nhất:
1. Viết một đoạn văn cảm nhận về văn bản Tuổi thơ tôi hay nhất:
Qua câu chuyện “Tuổi thơ tôi”, em học được bài học về cách ứng xử trong cuộc sống, chúng ta cần sự cảm thông, sẻ chia, an ủi và bao dung. Những cậu bé trong truyện đều là những cậu bé nghịch ngợm với đủ trò chơi dân dã, mộc mạc. Bọn trẻ ghen tị với Lợi nên bày ra trò chơi để Lợi không còn khoe khoang về “chiến binh bất bại” của mình nữa. Sau khi đạt được mục đích khiến dế yêu quý của Lợi chết oan uổng, những cậu bé nghịch ngợm cảm thấy áy náy và cố gắng chuộc lỗi bằng cách đến dự đám tang và chuẩn bị chu đáo một nơi an nghỉ rộng rãi cho dế. Theo em, cái chết của dế lửa đã tạo ra sự thay đổi lớn trong tình cảm của bạn bè và thầy Phú đối với Lợi. Sự thay đổi đã góp phần hiện thực hóa chủ đề câu chuyện một cách chân thực và rõ ràng nhất. Từ câu chuyện những đứa trẻ ghen ghét, căm ghét nhau đến sự bao dung, cảm thông và thấu hiểu nhau một cách thoải mái. Có thể nói, những trò chơi nghịch ngợm và suy nghĩ trẻ con của các nhân vật trong truyện khiến chúng ta nhìn thấy chính mình thời thơ ấu và cũng khiến chúng ta suy ngẫm về tình bạn cũng như cách ứng xử trong cuộc sống và từ đó giúp bản thân mỗi chúng ta sống tốt hơn hàng ngày. Với giọng điệu hóm hỉnh và cách xây dựng đồ vật độc đáo, tác phẩm không cần quá nhiều lời thoại mà chỉ qua ngôn từ, người đọc có thể dễ dàng nhìn thấy vẻ đẹp tiềm ẩn sâu trong từng nhân vật và từ đó rút ra được ý nghĩa, bài học quý giá cho chính mình.
2. Viết một đoạn văn cảm nhận về văn bản Tuổi thơ tôi ngắn gọn:
Nguyễn Nhật Ánh với tác phẩm “Tuổi thơ tôi” đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Câu chuyện được kể thông qua hồi tưởng của nhân vật “tôi” khi ngồi ở quán Đo Đo, nghe tiếng dế kêu văng vẳng lập tức nhớ lại những kỷ niệm cũ. Sự nghịch ngợm khi bày ra đủ thứ trò chơi của thời thơ ấu, hay sự “ghen tị một cách hồn nhiên” của một đứa trẻ khi bạn mình có một món đồ chơi đẹp. Đặc biệt là về người bạn Lợi – lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện “thu vén cá nhân”. Nhân vật Lợi khiến người đọc bật cười khi nhớ lại những câu chuyện tuổi thơ của mình. Thầy Phú cũng là người gửi gắm những bài học giá trị. Hành động của thầy đã góp phần giáo dục và vun đắp những phẩm chất tốt đẹp ở mỗi học sinh. Tác phẩm “Tuổi thơ tôi” đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng và bài học giá trị.
3. Viết một đoạn văn cảm nhận về văn bản Tuổi thơ tôi ấn tượng nhất:
Nguyễn Nhật Ánh là nhà văn chuyên viết cho lứa tuổi thiếu nhi. Và “Tuổi thơ tôi” là một trong những tác phẩm của ông, truyện nằm trong tập “Sương khói quê nhà”. Nhân vật tôi ngồi ở quán Đo Đo, nghe tiếng dế kêu văng vẳng liền nhớ lại những kỷ niệm cũ. Nhất là về người bạn Lợi – lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện “thu vén cá nhân”. Nhân vật Lợi khiến người đọc bật cười khi nhớ lại tuổi thơ của mình. Bởi có lẽ, bất kỳ đứa trẻ nào cũng từng có những suy nghĩ và hành động như anh. Không chỉ riêng Lợi, mà cả những cậu bé trong truyện. Sự nghịch ngợm khi cả nhóm bày ra đủ thứ trò chơi, hay sự “ghen tị một cách hồn nhiêncủa một đứa trẻ khi thấy bạn có được một món đồ chơi đẹp. Và rồi vì sự ghen tị đó, mà Bảo đã bày trò khiến cho chiếc hộp đựng dế bị thầy Phú tịch thu, dẫn đến việc chiếc cặp đè vào khiến con dế bị chết. Điều đó khiến Lợi rất buồn, anh khóc. Đọc đến đây, chúng ta thực sự cảm động trước tình yêu động vật của Lợi. Đặc biệt, ở cuối truyện, Lợi đã đem chú dế tội nghiệp đi chôn. Tất cả bạn bè của Lợi, bao gồm cả thầy Phú – người đã vô tình làm chú dế bị chết cũng đến và còn tặng một vòng hoa kèm theo lời động viên dành cho học trò của mình “Đừng buồn thầy nghe con!”. Một hành động thực sự đẹp, đáng trân trọng. Chính nhờ hành động của thầy Phú mà thầy đã góp phần giáo dục và bồi dưỡng những phẩm chất tốt đẹp ở mỗi học sinh. Nhờ đó, tác phẩm “Tuổi thơ tôi” đã để lại nhiều bài học quý giá cho người đọc.
4. Viết một đoạn văn cảm nhận về văn bản Tuổi thơ tôi sâu sắc nhất:
Văn bản “Tuổi thơ tôi” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mỗi độc giả. Tác giả đã khắc họa các nhân vật trong truyện trở nên chân thực và sống động. Qua hồi tưởng của nhân vật “tôi”, chúng ta đã tìm lại những ký ức đẹp đẽ về những ngày tháng đi học hồn nhiên, trong sáng. Các bạn học sinh rất nghịch ngợm với những trò chơi rất quen thuộc như bắn bi, đá dế… Nhất là tình huống xảy ra với Lợi. Vì ghen tị với Lợi có một chú dế lửa “bất khả chiến bại” – ai đổi gì cậu cũng không chấp nhận nên tụi bạn đã bày trò trêu cậu. Nhưng sau trò nghịch ngợm đó, hậu quả là hộp dế của Lợi đã bị thầy Phú tịch thu, rồi chiếc cặp của thầy giáo đã vô tình đè lên chiếc hộp đựng dế, khiến chú dế chết. Các cậu bé cảm thấy vô cùng tội lỗi khi nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe, nước mắt và nước mũi của Lợi tuôn thành dòng. Một đám tang được diễn ra ngay sau đó, với sự có mặt đầy đủ của các bạn, đặc biệt là sự xuất hiện của thầy Phú. Có thể thấy rằng những trò chơi nghịch ngợm, những suy nghĩ trẻ con của các nhân vật trong truyện đã gợi cho người đọc nhớ lại tuổi thơ của chính mình. Chắc hẳn ai cũng có một thời ngây thơ, trong sáng như cậu bé Lợi, Bảo hay nhân vật tôi. Đồng thời, nhân vật thầy Phú với những hành động đẹp của mình khiến chúng ta nhận ra bài học mà tác giả muốn truyền tải. Trước đồ chơi của học sinh, thầy Phú vẫn tỏ ra tôn trọng và có lỗi. Lời xin lỗi của thầy Phú cho thấy một tấm lòng đẹp. Câu chuyện có giọng điệu hài hước và xây dựng nhân vật ấn tượng, truyền tải một thông điệp ý nghĩa độc đáo.
5. Viết một đoạn văn cảm nhận về văn bản Tuổi thơ tôi điểm cao nhất:
“Tuổi thơ tôi” trích từ hồi ký “Sương khói quê nhà” của Nguyễn Nhật Ánh đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc, gợi mở những suy nghĩ về tình bạn, tình thầy trò. Với lối viết dí dỏm, hài hước, tác giả đã khắc họa rõ nét hình ảnh các nhân vật xuất hiện xuyên suốt tác phẩm bằng những chân dung đẹp đẽ, sinh động. Những cậu bé trong “Tuổi thơ tôi” đã khiến người đọc bật cười với những khoảnh khắc khó quên của tuổi thơ. Những cậu bé trong truyện là những cậu bé nghịch ngợm với đủ mọi trò chơi dân dã, thôn quê. Lũ trẻ con ganh tị với Lợi nên bày trò để Lợi không còn khoe khoang về “chiến binh bất bại” của mình nữa. Sau khi đạt được mục đích, khiến chú dế yêu của Lợi chết oan, lũ trẻ nghịch ngợm cảm thấy tội lỗi và cố sức chuộc lỗi lầm của mình bằng cách đến dự đám tang và cẩn thận chuẩn bị một nơi an nghỉ rộng rãi cho chú dế. Có thể nói, những trò chơi nghịch ngợm và suy nghĩ trẻ con của các nhân vật trong truyện đã khiến chúng ta nhìn thấy chính mình trong tuổi thơ và cũng khiến chúng ta suy nghĩ về tình bạn, về cách ứng xử trong cuộc sống và tự nhủ mình sẽ sống tốt hơn mỗi ngày. Với giọng văn hài hước và cách xây dựng nhân vật độc đáo, tác phẩm không cần quá nhiều lời thoại mà chỉ qua lời văn, người đọc dễ dàng nhìn thấy vẻ đẹp ẩn chứa trong mỗi nhân vật và từ đó rút ra những bài học quý giá cho bản thân.