Qua truyện ngắn Cô bé bán diêm, chúng ta càng cảm thấy thương cảm đối với những số phận bất hạnh như cô bé.Viết đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về Cô bé bán diêm gồm các đoạn văn mẫu ngắn gọn, siêu hay. Qua đó, giúp các em học sinh lớp 8 cảm nhận sâu sắc hơn về số phận, cuộc đời của cô
Mục lục bài viết
1. Đoạn văn cảm nghĩ của em về Cô bé bán diêm ngắn gọn:
Truyện “Cô bé bán diêm” được xem là một
2. Đoạn văn cảm nghĩ của em về Cô bé bán diêm chi tiết:
Có thể ta không thể thấu hiểu hết nỗi đau của cô bé bán diêm trong câu chuyện này. Có gì đau khổ hơn khi một cô bé bị bỏ rơi, cô đơn giữa trời đông lạnh buốt. Khi đọc câu chuyện này, lòng ta như co lại trong cảm xúc đau buồn, thương tâm cho số phận không may của cô bé. Cô bé ban đầu có thể có một cuộc sống hạnh phúc như bao đứa trẻ khác, có cha mẹ và người thân yêu quý, nhưng cuộc sống không trọn vẹn, mang đến nỗi đau khổ. Mẹ em mất, và không lâu sau đó, người bà yêu thương cũng ra đi, bố em trở nên khó tính và hay la mắng em. Rồi, đêm giao thừa, giữa cái rét buốt của mùa đông, cô bé ra đi, co ro bên những bức tường lạnh lẽo. Có ai biết cô bé mơ ước gì không? Nhưng tất cả chỉ là những ước mơ tốt đẹp trong tâm hồn bé nhỏ. Vì vậy, giấc mơ đó cũng là sự giải thoát, cho cô bé gặp lại người bà và sống mãi cùng bà, không còn đói, không còn cô đơn. Nhưng cô bé đã ra đi, một đứa trẻ có quyền sống, quyền được hạnh phúc và tối thiểu là quyền sống. Nhưng tất cả đều không thuộc về em, niềm vui của ngày đầu năm ấy cũng là nỗi đau của cô bé. Nếu có một bàn tay nào đó giúp đỡ, liệu cô bé có còn sống? Nếu có sự che chở từ đồng loại, liệu cô bé có còn sống? Và nếu em được sống, được hạnh phúc bên gia đình, liệu có như vậy không? Nhân vật đầy đau khổ này đã làm tỉnh lại những tấm lòng nhân ái và vị tha của con người, và còn rất nhiều số phận như cô bé bán diêm cần được yêu thương và chăm sóc để không còn thảm cảnh nào xảy ra.
3. Đoạn văn cảm nghĩ của em về Cô bé bán diêm hay nhất:
Nhà văn An-đéc-xen đã tạo dấu ấn với vô số tác phẩm vĩ đại, trong đó “Cô bé bán diêm” là một điển hình. Tuy không có kết thúc viên mãn như nhiều tác phẩm khác của ông, nhưng nó để lại trong lòng người đọc những bài học quý giá về cuộc sống qua hình ảnh cô bé bán diêm trong đêm giao thừa lạnh giá. Em mất mẹ từ khi bà ra đi, sống cùng người cha trong căn gác xép tối tăm, lạnh lẽo, thường bị đòi đánh, khiến em sống trong sợ hãi. Đêm giao thừa, trong khi mọi người trở về nhà để đoàn tụ bên gia đình, cô bé tội nghiệp phải đi bán những que diêm nhỏ, trần truồng, chân đất giữa cái rét buốt. Trải qua cả ngày, em không bán được diêm nào, sợ quay về vì sợ cha đánh đập và mắng mỏ. Em cố nép vào góc tường, lo lắng rồi từ từ thắp những que diêm của mình để sưởi ấm. Từ đó, những ước mơ nhỏ bé hiện ra trong em rạng ngời. Đốt từng que diêm là như đốt từng ước mơ, từ lò sưởi ấm đến mâm cỗ đầy ắp, hay hình ảnh người bà ôm em trong đêm lạnh giá, cùng nhau bay lên trời cao mãi mãi, rời xa thực tại lạnh lẽo này. Những ước mơ của cô bé giản đơn nhưng chân thực, đó là những điều em cần, là hơi ấm trong cái rét buốt, là hơi ấm của gia đình, là tình yêu thương vô tận. Không ai quan tâm đến em, người ta đi qua nhưng không một ai để ý đến em. Cho đến khi cô bé ra đi, cái nhìn lạnh lùng vẫn hiện diện trước thân xác em. Nhưng đó cũng là sự giải thoát, rời xa tăm tối cuộc sống này, đến một thế giới có mẹ, có bà, có tình yêu thương, nơi không còn đau đớn, khó khăn. Cái chết của cô bé cũng là tiếng chuông cảnh tỉnh về xã hội lạnh lùng, thờ ơ lúc đó. Dưới bàn tay tài hoa của An-đéc-xen, câu chuyện “Cô bé bán diêm” không mang sự bi thương mà vẫn có màu sắc về giấc mơ, về tình yêu thương và sự ra đi của cô bé bán diêm cuối truyện, một cách nhẹ nhàng, gửi đi thông điệp về cách sống của nhà văn.
4. Đoạn văn cảm nghĩ của em về Cô bé bán diêm xúc động nhất:
Truyện “Cô bé bán diêm” của An-đéc-xen đã khơi gợi trong tôi một cảm xúc thương tâm trước cảnh ngộ bất hạnh, nghèo khó và cái chết đầy đau thương của cô bé. Cô bé đã trải qua khốn khó về
5. Đoạn văn cảm nghĩ của em về Cô bé bán diêm ý nghĩa nhất:
Nhân vật “Cô bé bán diêm” trong truyện cùng tên của tác giả An-đéc-xen là một đứa trẻ mồ côi, đơn độc và đầy khó khăn. Người mẹ yêu thương của em đã rời bỏ em mãi mãi. Em chỉ có người cha là điểm tựa, tuy nhiên, ông thường la mắng và