Bên cạnh những kỉ niệm vui vẻ, hạnh phúc thì còn có những kỉ niệm làm cho chúng ta buồn, nhưng chính những kỉ niệm buồn ấy lại mang đến cho ta những bài học quý giá. Dưới đây là những mẫu đoạn văn kể lại một trải nghiệm buồn của em hay nhất.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Kể lại một trải nghiệm buồn của em:
a. Mở bài
Dẫn dắt vào vấn đề cần kể – kỉ niệm đáng buồn của em.
b. Thân bài
Kể về trải nghiệm của em/Diễn biến câu chuyện:
– Chuyện bắt đầu như nào, xảy ra ở đâu? Khi nào? Vào một ngày đẹp trời, tại một nơi mà em thường đến, một sự việc buồn đã xảy ra và làm thay đổi tất cả. Từ những khoảnh khắc đầu tiên, em đã cảm nhận được những dấu hiệu bất thường trong không khí.
– Nhân vật có liên quan đến câu chuyện: người thân, thầy cô, bạn bè… Em không thể quên được hình ảnh của những người đã gắn bó và chứng kiến những khoảnh khắc khó quên trong câu chuyện này. Họ đã trở thành những người đồng hành đáng tin cậy và đồng cảm trong những thời điểm khó khăn nhất.
– Hoàn cảnh xảy ra trải nghiệm: Một trải nghiệm đáng buồn của em. Trong một lần đặc biệt, em đã trải qua một hiện tượng không mong muốn và gặp phải nhiều khó khăn, khiến em cảm thấy thất vọng và buồn bã. Mọi thứ dường như đổ vỡ và những giấc mơ tươi đẹp của em tan thành mây khói.
– Những sự kiện xảy ra trải nghiệm: Kể lần lượt những sự kiện diễn ra theo trình tự cụ thể. Từ những khoảnh khắc đầu tiên cho đến những biến cố không ngờ, em sẽ dẫn dắt người đọc đi qua một hành trình đầy xúc cảm và cảm xúc. Mỗi sự kiện đều gắn liền với những cảm xúc sâu sắc và những bài học quý giá.
– Bài học rút ra được từ trải nghiệm: Nhận ra được bài học… Dù trải qua những khó khăn và đau khổ, em đã học được rất nhiều điều từ trải nghiệm này. Em đã nhận ra tầm quan trọng của sự kiên nhẫn, sự đồng cảm và khả năng vượt qua khó khăn. Bài học này đã giúp em trưởng thành và thay đổi suy nghĩ về cuộc sống.
– Suy nghĩ, cảm xúc sau trải nghiệm: Cảm thấy buồn bã, tiếc nuối… Sau khi trải qua những biến cố đáng buồn, em đã trở nên trầm tư và cảm thấy tiếc nuối về những gì đã xảy ra. Mọi thứ trong em đều như tan chảy trong cảm xúc buồn bã và tiếc nuối không thể nói thành lời.
c. Kết bài
Kỉ niệm ấy đem đến cho em những giá trị gì. Em học được những bài học qua kỉ niệm ấy.
2. Đoạn văn kể lại một trải nghiệm buồn của em hay nhất:
Trải qua cuộc sống, em đã trải nghiệm rất nhiều cảm xúc khác nhau, nhưng có một trải nghiệm buồn nhất đã để lại dấu ấn sâu sắc trong tâm trí em. Đó là khoảnh khắc phải chia tay với người bạn thân thiết nhất của em.
Hồi đó, khi em còn là một học sinh lớp 2, em đã có một người bạn thân tên là Huyền. Chúng em đã từng trải qua nhiều kỷ niệm vui vẻ và hạnh phúc bên nhau. Mỗi ngày, chúng em cùng nhau khám phá thế giới xung quanh, chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn, và luôn đồng hành cùng nhau trong mọi hoàn cảnh.
Nhưng rồi một ngày, mặt Huyền trở nên buồn bã và em không thể không quan tâm. Em lại tiến lại gần và hỏi Huyền với tình cảm chân thành: “Bạn sao vậy? Có chuyện gì buồn à? Nói cho em biết đi, em sẽ an ủi bạn.”. Huyền không thể nén nỗi buồn trong lòng và bật khóc. Em nhìn thấy nước mắt lăn dài trên khuôn mặt của Huyền và cảm nhận được sự đau đớn trong giọng nói của cô ấy: “Bố mẹ tớ có công việc đột xuất, nên chị em tớ sẽ phải chuyển nhà vào ngày mai. Tớ không được phép chơi với cậu nữa rồi!”. Lúc này, tim em như bị vụn vỡ vì mất đi người bạn thân thiết nhất.
Dù đau lòng, em vẫn cố gắng an ủi Huyền bằng những lời động viên: “Được rồi, cậu phải theo bố mẹ chứ. Nhưng chúng ta sẽ gặp lại nhau thôi, em tin vậy. Bởi vì nhà em ở đây, nên chúng ta sẽ có cơ hội gặp nhau một lần nào đó.”. Những lời an ủi ấy chắc chắn không thể xoa dịu hết nỗi đau trong trái tim của Huyền, nhưng đối với em, đó là sự hy vọng và niềm tin vào một ngày mai tươi sáng, khi chúng ta sẽ lại được gặp nhau.
Ngày hôm sau, khi mọi người đã chuẩn bị chuyển nhà, Huyền đã chia tay với tất cả bạn bè, thầy cô và người thân. Em cầm lấy tay của Huyền và nói: “Chúng ta sẽ gặp lại nhau đúng không, Huyền? Chúng ta là bạn bè mà.”. Huyền gật đầu và ôm em một cái trước khi chạy về nhà. Trước khi đi, Huyền để lại cho em một chiếc vòng tay tình bạn, như một lời nhắn nhủ rằng tình bạn của chúng ta sẽ mãi mãi tồn tại dù chúng ta phải xa cách.
Đây là một trải nghiệm buồn bã và đau lòng của em. Cảm giác chia tay người bạn tốt nhất là một mất mát khó lòng để thay thế. Nhưng qua trải nghiệm đó, em đã học được giá trị của tình bạn và sự quan tâm đến người thân yêu. Hiện tại, mặc dù chúng ta không còn gặp nhau thường xuyên như trước, nhưng tình bạn giữa chúng em vẫn mãi mãi trong trái tim em.
3. Đoạn văn kể lại một trải nghiệm buồn của em ấn tượng nhất:
Có lẽ lần mẹ nhờ tôi trong em gái vào mùa hè năm lớp 4 đã để lại trong tôi kỉ niệm buồn nhất.
Lúc ấy, tôi đã lên lớp 4 và được nghỉ hè, vì vậy tôi có nhiều thời gian rảnh để chơi với đám bạn hàng xóm. Một hôm, mẹ nhờ tôi trông nhà và chăm sóc em gái mới 2 tuổi trong khi mẹ đi có việc đột xuất. Chỉ sau một thời gian ngắn, mẹ đã quay lại. Em gái của tôi thật ngoan, cô bé đã ngủ say trên giường mà không có bất kỳ tiếng khóc nào. Bỗng nhiên, bạn Tuấn từ nhà bên kia gọi tôi sang xem phim hoạt hình. Vì tôi nghĩ rằng em gái đang ngủ, tôi đã đóng cửa và rủi ro chạy sang nhà bạn để chơi.
Sau một thời gian xem phim, tôi bị giật mình bởi tiếng khóc của một đứa trẻ. Tôi nhanh chóng chạy về nhà và thấy em gái đang cầm phích nước nóng trên bếp, nhưng phích nước đã bị đổ và cô bé đã bị bỏng ở một cánh tay, làm da trở nên đỏ và đau đớn. Tôi vội vã bế em gái sang nhà bác Thanh – một bác sĩ hàng xóm. May mắn thay, em gái đã được cấp cứu kịp thời, nhưng trên cánh tay cô bé vẫn còn để lại vết sẹo từ lần bỏng nặng đó.
Mặc dù mẹ và em gái đã tha thứ cho tôi, nhưng tôi không thể nào quên được kỉ niệm buồn ấy. Kỉ niệm đó sẽ luôn là một bài học đáng nhớ, nhắc tôi không bao giờ được lơ là và quên đi những lời dặn của mẹ, tôi phải luôn chăm sóc và yêu thương em gái mình.
Trong suốt quá trình trưởng thành, tôi đã học được rất nhiều từ kinh nghiệm đau buồn đó. Tôi hiểu rằng trách nhiệm của mình không chỉ đơn giản là chơi và vui vẻ mà còn là phải quan tâm và bảo vệ người thân yêu. Tôi đã học cách trở nên chín chắn hơn và biết cách đối mặt với khó khăn. Kỹ năng quản lý thời gian và trách nhiệm cũng được rèn luyện thông qua trải nghiệm đó. Dù đôi khi cảm thấy tiếc nuối vì đã gây ra tai nạn cho em gái, nhưng tôi sẽ không ngừng học hỏi và trưởng thành từ những sai lầm của mình để trở thành người tốt hơn.
Bài học từ kỉ niệm đau buồn ấy cũng giúp tôi nhận ra sự quan trọng của gia đình và tình yêu thương. Tôi thấu hiểu rằng không có gì quý hơn việc có một môi trường an lành và ấm áp để phát triển. Từ đó, tôi học cách trân trọng những gia đình và những người thân yêu xung quanh, và luôn cố gắng để tạo ra một môi trường yêu thương và hạnh phúc cho mọi người.
Với những bài học quý giá từ kỉ niệm buồn ấy, tôi đã trưởng thành và biết trân trọng những giá trị trong cuộc sống. Tôi sẽ luôn ghi nhớ và giữ vững những bài học đó, để không bao giờ lặp lại những lỗi lầm và để trở thành người con có ích cho gia đình và xã hội.
Dù đã trải qua nhiều năm, kỉ niệm đau buồn ấy vẫn còn rất sống động trong ký ức của tôi . Mỗi khi nhìn thấy vết sẹo trên cánh tay em gái, tôi nhớ lại sự sợ hãi và hối tiếc trong lòng. Nhưng giờ đây, tôi không chỉ nhìn nhận kỉ niệm ấy với tiếc nuối mà còn là với lòng biết ơn vì nó đã giúp tôi trưởng thành và hiểu rõ hơn về tình yêu và trách nhiệm. Tôi sẽ luôn mang trong mình bài học kỉ niệm đau buồn ấy và sẽ không bao giờ quên điều quan trọng nhất là yêu thương và chăm sóc những người thân yêu nhất trong cuộc sống.