Viết một bài văn đóng vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích rất thú vị và hấp dẫn. Trong câu chuyện này, nhân vật chính của chúng ta sẽ trải qua nhiều cuộc phiêu lưu kỳ thú và gặp gỡ nhiều nhân vật phụ thú vị.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích:
a. Mở bài: Tôi sẽ đóng vai một nhân vật để tự giới thiệu về bản thân và cung cấp một tóm tắt ngắn gọn về câu chuyện mà tôi sắp kể.
b. Thân bài: Tôi sẽ kể lại diễn biến của câu chuyện một cách chi tiết và rõ ràng hơn.
Đầu tiên, tôi sẽ giới thiệu về các nhân vật chính trong câu chuyện để bạn hiểu rõ hơn về họ.
Tiếp theo, tôi sẽ mô tả về hoàn cảnh diễn ra câu chuyện, vì điều này cũng rất quan trọng để bạn có cái nhìn tổng quan về câu chuyện.
Sau đó, tôi sẽ kể về các diễn biến chính của câu chuyện theo trình tự thời gian, điều này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về sự phát triển của câu chuyện và các sự kiện quan trọng trong đó.
c. Kết bài: Cuối cùng, tôi sẽ kết thúc câu chuyện và đưa ra bài học quan trọng mà tôi đã rút ra từ câu chuyện này. Bài học này sẽ giúp bạn có cái nhìn sâu sắc hơn về ý nghĩa của câu chuyện và những giá trị mà nó mang lại.
2. Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại 1 truyện cổ tích siêu hay:
Tôi là Sọ Dừa – một vị Trạng Nguyên tài giỏi của nước ta.
Câu chuyện về tôi bắt đầu từ khi mẹ tôi quyết định uống nước mưa đọng lại trong một cái gáo dừa để mang thai tôi. Khi mới sinh ra, tôi không có chân, không có tay, và có hình dạng tròn lông lốc giống như một cái gáo dừa. Vì vậy, mẹ quyết định đặt tên cho tôi là Sọ Dừa.
Lớn lên một chút, tôi đã nhờ mẹ xin cho tôi công việc chăn bò tại nhà Phú Ông. Với khả năng chăn bò tài ba của tôi, ông Phú rất hài lòng với tôi. Hằng ngày, con gái út của ông, cô Út, thường mang đến cho tôi bữa cơm. Tôi đã phải lòng cô Út và quyết định nhờ mẹ tôi đến hỏi cưới cô về làm vợ. May mắn thay, cô Út đã đồng ý và điều đó khiến tôi cảm thấy sung sướng vô cùng. Tôi quyết định thay đổi hình dạng xấu xí của mình để trở thành một người đẹp trai hơn. Tôi đã sử dụng phần của cải để sửa lại ngôi nhà và thuê người hầu tổ chức một đám cưới hoành tráng. Vợ tôi cảm thấy rất hạnh phúc với điều đó.
Sau đám cưới, tôi đã cố gắng học tập và đỗ vào vị trí Trạng Nguyên. Không lâu sau đó, tôi được nhà vua cử đi làm Sứ. Trước khi đi, tôi lo lắng rằng vợ tôi có thể gặp phải những khó khăn, vì vậy tôi đã dặn nàng luôn mang theo ít đồ vật để tự bảo vệ. Điều này đã giúp vợ tôi sống sót sau khi bị hai chị gái độc ác hãm hại và bị bỏ rơi trên một hòn đảo hoang.
Sau một thời gian dài xa cách, cuối cùng tôi và vợ tôi đã gặp nhau trở lại khi tàu của tôi trở về sau chuyến đi sứ. Hai vợ chồng chúng tôi đã tràn đầy niềm vui và hạnh phúc khi được ôm nhau trong lòng.
Sau sự cố đó, hai chị gái xấu xa đã rời đi và không còn xuất hiện trong cuộc sống của chúng tôi. Vợ chồng tôi vẫn sống hạnh phúc và hòa thuận mãi mãi sau đó.
3. Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại 1 truyện cổ tích chọn lọc hay:
3.1. Sơn Tinh – Thủy Tinh:
Xin chào tất cả mọi người, ta là công chúa Mị Nương, vợ của Sơn Tinh. Ngày hôm nay, ta muốn kể cho mọi người cùng nghe về cuộc đời của mình.
Ta là con gái duy nhất của Vua Hùng, một vị vua tài ba và nhân từ. Từ nhỏ, ta đã được mọi người ngợi khen là xinh đẹp, hiền dịu và thông minh. Mỗi khi ta xuất hiện, những đóa hoa nở rộ, chim chóc ca hát, tượng đài lập tức trở nên sống động hơn. Đến tuổi cập kê, vua cha quyết định tìm cho ta một tấm chồng thật tốt, nên đã tổ chức một hội kén rể hoành tráng. Nhiều chàng trai tài giỏi từ khắp nơi đã kéo đến để thử vận may và cầu hôn ta. Họ mang theo những món quà quý giá, tỏ tình bằng những bài thơ ca ngợi vẻ đẹp và tài năng của ta. Tuy nhiên, qua nhiều lần thử thách của cha ta, thì chỉ còn lại hai chàng trai là Sơn Tinh và Thủy Tinh. Cả hai chàng đều rất tuấn tú, vạm vỡ và có tài phép thần thông. Sơn Tinh có thể dời non lấp bể, còn Thủy Tinh có thể hô mưa gọi gió. Cả hai ngang sức ngang tài khiến vua cha không biết phải làm sao. Thế là, ngài tổ chức họp bàn với các quan đại thần để tìm ra giải pháp. Sau nhiều ngày cân nhắc và tranh luận, cuối cùng vua cha đưa ra thử thách cuối cùng. Đó là giao nộp một loạt những món quà đặc biệt và quý giá theo yêu cầu của ngài. Mỗi chàng trai phải đem đến “một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao”. Nghe xong, cả hai chàng trai đều bất ngờ và không biết phải làm sao để hoàn thành yêu cầu khó khăn này.
Tối hôm đó, ta thao thức mãi không ngủ được vì không biết mình sẽ được gả cho ai. Đến khi tờ mờ sáng hôm sau, khi gà còn chưa gáy, ngoài cổng thành đã có tiếng reo hò rộn ràng. Thì ra Sơn Tinh đã mang đầy đủ những món quà đến để hỏi cưới ta. Vậy là theo như ước định, ta trở thành vợ của Sơn Tinh. Nhìn chàng khôi ngô tuấn tú, ta cũng rất vui lòng và tự hào. Sau khi hôn lễ diễn ra, ta từ biệt vua cha và theo chồng về núi Tản Viên, nơi chúng ta sẽ xây dựng một cuộc sống hạnh phúc và viên mãn. Sơn Tinh và ta sống hòa thuận và yêu thương nhau. Chàng luôn che chở và bảo vệ ta khỏi mọi nguy hiểm. Trên núi Tản Viên, chúng ta xây dựng một căn nhà nhỏ xinh, với vườn hoa đầy màu sắc và những con thú vui nhộn. Mỗi ngày, chúng ta cùng nhau đi dạo trong khu rừng xanh tươi, ngắm nhìn cảnh đẹp của thiên nhiên và hít thở không khí trong lành. Ta học được nhiều điều từ chồng mình, từ cách trồng cây, chăm sóc động vật cho đến những bài học về tình yêu và sự hy sinh. Cuộc sống trên núi Tản Viên của chúng ta tràn đầy hạnh phúc và sự thăng hoa. Mỗi ngày đều trôi qua trong niềm vui và sự trìu mến. Ta và Sơn Tinh cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, xây dựng một gia đình hạnh phúc và đoàn kết. Chúng ta luôn tôn trọng và yêu thương lẫn nhau, tạo nên một môi trường ấm cúng và yên bình.
Không ai ngờ rằng, khi chúng ta mới đi được một nửa con đường, thì một cơn lũ dữ mạnh kéo tới. Cơn lũ ấy mang theo gió lốc, mưa bão quét qua thành trì, làm chìm cả thành Phong Châu. Và kẻ gây ra thảm họa ấy chính là Thủy Tinh – kẻ đến sau nên không thể cưới được ta. Nhìn quê hương đang chống chịu trong cơn gió bão, ta cảm thấy đau khổ và sợ hãi vô cùng. Nhưng may mắn thay, chồng ta đã đứng ra để ngăn chặn tất cả. Chàng dời núi đắp đê, nâng đất lên cao để chống lại mưa gió. Cuộc đấu tranh kéo dài mấy ngày đêm, cuối cùng Thủy Tinh không còn sức lực nên buộc phải rút quân. Còn vợ chồng ta thì trở về quê hương trong sự hân hoan chào đón của bà con.
Từ đó về sau, hàng năm Thủy Tinh đều tấn công chúng ta bằng nước, nhưng mỗi lần đều thất bại trước sức mạnh và sự đoàn kết của mọi người. Trong khi đó, ta vẫn tiếp tục sống vui vẻ và hạnh phúc bên người chồng Sơn Tinh của mình. Cuộc sống của chúng ta trở nên thịnh vượng và an lành hơn sau mỗi trận đấu với Thủy Tinh.
3.2. Cây khế:
Chào mọi người, tôi là một chú chim phượng hoàng sống trên một đảo xa xôi giữa biển cả. Hôm nay, tôi muốn kể cho mọi người nghe một câu chuyện thú vị về sự hào hiệp và sẻ chia. Vào một ngày nọ, tôi quyết định bay đến đất liền để khám phá. Trên đường đi, tôi tình cờ phát hiện một cây khế với những quả to tròn, chín mọng. Tôi không thể cưỡng lại mà bay xuống và thưởng thức những quả khế ngon lành. Mỗi khi tôi ăn một quả, tôi lại càng thèm muốn ăn thêm. Vì thế, trong vài ngày liền, mỗi khi tôi khát nước, tôi lại ghé thăm cây khế này.
Một ngày, khi tôi đang thưởng thức quả khế, tôi phát hiện một người đứng đằng sau lưng. Hóa ra, đó là người đã trồng cây khế này. Tôi dừng lại để lắng nghe anh ta chia sẻ về cuộc sống và cây khế này. Tôi mới biết rằng người đàn ông này có cuộc sống khó khăn. Anh ta có một người anh trai lười biếng và tham lam. Sau khi cha mất, người anh trai đã chiếm đoạt toàn bộ gia sản và đất đai, chỉ để lại cho anh ta một căn nhà nhỏ và cây khế này. Vợ chồng anh ta phải làm việc vất vả để kiếm sống và chăm sóc cây khế. Khi cây khế cho quả nhiều, họ thu hoạch và mang ra chợ để bán. Nhưng không ngờ, mỗi ngày tôi lại đến và ăn quả khế, khiến số lượng quả trên cây giảm đi rất nhiều. Tôi cảm thấy xấu hổ và quyết định giúp anh ta bằng cách chia sẻ vàng vàng mà tôi có. Vợ chồng anh ta được nhờ sự giúp đỡ và trở nên giàu có, trong khi tôi cũng được thưởng thức quả khế ngon lành.
Sau một thời gian, khi tôi đến thăm cây khế, tôi nhận ra rằng chủ nhân cây đã thay đổi thành người anh trai tham lam và lười biếng. Hắn thường kể về hoàn cảnh khó khăn của mình, nhưng lại không có ý định làm việc chăm chỉ. Tôi đã gợi ý cho hắn mang theo một túi để thu vàng như tôi đã từng làm. Tuy nhiên, hắn lại nhét vàng vào túi áo và túi quần của mình để giấu. Điều này khiến hắn trở nên nặng nề và không thể di chuyển. Một ngày nọ, khi tôi đang bay trên bầu trời, tôi gặp một trận mưa dông mạnh. Tôi cố gắng vượt qua mưa và gió, nhưng hắn không thể chịu đựng được và bị sóng cuốn đi. Đó là hậu quả xứng đáng cho sự tham lam của hắn.
Câu chuyện này nhắc nhở chúng ta rằng lòng hào hiệp và sẻ chia mang lại hạnh phúc và thành công. Trái lại, lòng tham và sự lười biếng không bao giờ đem lại niềm vui lâu dài. Hãy luôn trân trọng những giá trị đích thực trong cuộc sống và chia sẻ niềm vui với những người xung quanh! Tôi hy vọng câu chuyện này đã mang lại cho mọi người cảm hứng và ý nghĩa. Hãy sống một cuộc sống hào hiệp và sẻ chia, để chúng ta cùng xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn! Bạn cũng có thể tìm hiểu thêm về các câu chuyện liên quan và những bài học quý giá khác về lòng hào hiệp và sẻ chia. Chúng ta hãy cùng nhau truyền cảm hứng cho nhau và lan tỏa những giá trị tốt đẹp đến mọi người xung quanh chúng ta.