Trần Quốc Toản đã chạm vào trang sử Việt Nam với tâm hồn dũng cảm và lòng yêu nước sâu sắc, sẵn sàng hi sinh cả cuộc đời vì tình thân dân tộc. Tinh thần kiên định ấy đã được biểu thị rõ nét trên lá cờ thêu sáu chữ vàng mà ông mang theo: “Phá cường địch, báo hoàng ân”. Bài viết dưới đây cung cấp cho độc giả bài văn cảm nhận về nhân vật Trần Quốc Toản.
Mục lục bài viết
- 1 1. Bài văn cảm nhận của em về nhân vật Trần Quốc Toản ý nghĩa:
- 2 2. Bài văn cảm nhận của em về nhân vật Trần Quốc Toản cảm xúc:
- 3 3. Bài văn cảm nhận của em về nhân vật Trần Quốc Toản tình cảm:
- 4 4. Bài văn cảm nhận của em về nhân vật Trần Quốc Toản ngắn nhất:
- 5 5. Bài văn cảm nhận của em về nhân vật Trần Quốc Toản dễ hiểu:
1. Bài văn cảm nhận của em về nhân vật Trần Quốc Toản ý nghĩa:
Trải qua bao năm, cuốn sách “Lá cờ thiêu sáu chữ vàng” vẫn in sâu vào tâm hồn em như một bức tranh sống động về lá cờ đỏ rực chiến đấu của một thiếu niên mười sáu tuổi, người đương đầu với quân Nguyên, từng bước đi kiên định, phất lên trong gió hè lồng lộng, bước đi mãi, tới những vùng đất nào vẫn còn có bóng quân Nguyên. Từ những dòng văn đơn giản trên trang lịch sử, nhà văn Nguyễn Huy Tưởng đã khéo léo làm nên một trang anh hùng toàn vẹn trong một triều đại anh hùng, để lại trong em sự kính phục và tự hào không thể nào quên.
Chính từ trang mở đầu, em đã được đắm chìm trong câu chuyện cùng Hoài Văn Hầu, theo dấu chân của Sài Thung – viên sứ thần ngạo nghễ của quân Nguyên. Em hoàn toàn đồng tình với sự phẫn nộ trong câu hỏi đầy dữ tợn: “Ai chủ hòa? Dâng giang sơn gấm vóc này cho giặc hay sao?” Và lời kêu gọi đầy dũng khí của Hoài Văn: “Xin quan gia cho đánh!”. Em cảm thông sâu sắc với sự bất mãn của chàng khi không được tham gia hội nghị Bình Than. Tình yêu mãnh liệt dành cho đất nước và sự căm thù đối với kẻ thù phẫn nộ đầy trong tim chàng, khiến chàng không thể tận hưởng cuộc sống trong yên bình, với tư cách ngoài cuộc, và phải bộc lộ quan điểm của mình trong bão táp bất ngờ của Tổ quốc. Chính bản năng can đảm vượt qua mọi khó khăn, vượt qua sự cấm đoán của Triều đình, càng chứng minh cho sự hào hứng trung quân, tình yêu dành cho quê hương, và lòng quyết tâm “biết lo cho vua cho nước, chí ấy đáng trọng”, như lời khen ngợi ca ngợi của vua Thiệu Bảo.
Càng thêm quan trọng hơn, Trần Quốc Toản không chỉ thể hiện sự nhiệt tình và cao quý đó thông qua lời nói, mà còn tự nguyện thể hiện nó qua hành động. Đầu tiên, nhìn vào những cử chỉ sáng ngời ghi dấu trong trang sử, ta nhận thấy sự phẫn nộ mạnh mẽ và quyết tâm tiêu diệt kẻ thù đã được biến thành một lượng năng lượng không nguôi. Điều đó còn thể hiện rõ trong việc bóp nát quả cam mà vua ban cho trong tay, chẳng biết từ khi nào! Chàng trai nhiệt tình đó đã tập luyện không ngừng, nôn nóng để đạt được mục tiêu của mình, với quyết tâm “Làm thế nào để ta bằng chú ta được? Ba keo liền bị Chiêu Thành Vương vật ngã trắng bụng”, và vẫn luôn hăng hái xin thêm. Điều này cho thấy chẳng chỉ gan dạ lớn lao và quyết tâm của một Hoài Văn, mà còn khiến em rất tự hào với tráng khí của một thời đã từng khắc hai chữ “Sát Thát” vào tay, quyết định chấm dứt những trận chiến với một kẻ thù khổng lồ, từ Âu đến Á, mà không hề do dự.
Tương tự như Thánh Gióng trong truyền thuyết, từ những tháng ngày ấu thơ được nuôi dưỡng bằng cơm của người mẹ, và vượt qua những khó khăn, Trần Quốc Toản đã lớn lên, vững vàng đối mặt với quân thù Ân. Điều khiến em rất xúc động chính là sự ca ngợi của Hoài Văn vừa đặt cao giá trị của lòng trung thành, vừa không quên tôn vinh lòng hiếu thảo. Chàng trai đã xin mẹ may một lá cờ với sáu chữ, bởi chàng muốn “đến khi bước chân vào chiến trận, con có thể nhìn vào lá cờ và thấy hình ảnh mẫu thân yêu”.
Cũng như Thánh Gióng từng nhổ gốc tre, Hoài Văn đã sử dụng quyết tâm chiến thắng, như trong ba keo vật trước đó. Trong trận đánh Toa Đô, Hoài Văn đã dũng cảm đấu với hổ tướng này ba lần, khiến y phải tháo chạy để cứu thân. Rõ ràng rằng “Tuổi trẻ, chí cao”. Hoài Văn không ngần ngại khi đưa ra lời thề “đuổi giặc cứu dân” của mình trong buổi xuất quân. Điều này xứng đáng với lời khen ngợi kinh ngạc của các tiền bối: “Chú không ngờ! Thật chú không ngờ!” Sự uy phong của Trần Quốc Toản cũng được so sánh với uy phong của những anh hùng khác như Lí Tự Trọng và Đoàn Văn Luyện, những tấm gương kiên cường trước kẻ thù.
Em cảm thấy vô cùng tự hào về tấm gương lịch sử sáng ngời của Hoài Văn Hầu – Trần Quôc Toản, được miêu tả sống động và hấp dẫn trong truyện “Lá cờ thêu sáu chữ vàng”. Em tự hỏi, nếu Trần Quốc Toản đã nhận thức rằng “khi quốc gia gặp khó khăn, cả thế hệ cũng phải chung tay cứu vãn”, thì liệu chúng ta ngày nay có thể lơ ngơ trước hoàn cảnh khó khăn của đất nước?
2. Bài văn cảm nhận của em về nhân vật Trần Quốc Toản cảm xúc:
Qua các dòng chữ, Trần Quốc Toản đã không chỉ thể hiện lòng căm thù sâu sắc với bọn quân cướp nước, mà còn tôn lên ý chí quyết chiến, quyết thắng, sẵn sàng hy sinh vì độc lập của dân tộc. Hình ảnh của Trần Quốc Toản hiện ra trước mắt chúng ta như một chàng trai sừng sỏ, mang trong mình một tình yêu vô bờ bến đối với quê hương, cùng với căm hận sâu đậm đối với kẻ thù, và một trí tuệ sắc bén, biết nhìn xa trông rộng, đầy nhạy bén về cục diện toàn cảnh. Ông là người có chí lớn, tính nam nhi và trách nhiệm cao cả như một thế hệ thánh tử trung hiếu với non sông quê hương. Không ngần ngại đương đầu với mọi khó khăn, ông thể hiện sự mạnh mẽ và quyết đoán. Hơn nữa, Trần Quốc Toản còn là một chàng trai trí tuệ và kiên định, sở hữu một trái tim yêu nước mãnh liệt, căm hận thù địch tận xương tủy, hành động có phần dũng cảm nhưng vẫn thể hiện được lo lắng sâu thẳm cho tương lai và vận mệnh của đất nước. Điều đặc biệt nổi bật, khi ông bóp nát quả cam, đó chính là điều khó hiểu và đầy ý nghĩa mà độc giả cần suy tư. Đó là một chi tiết bất ngờ, thu hút, thể hiện sự phẫn nộ trước sự chế nhạo, coi thường của người khác. Đồng thời, nó cũng là cách thể hiện lòng căm thù đối với kẻ thù và ý chí quyết tâm chiến đấu của Trần Quốc Toản. Nhìn vào những điều này, chúng ta không thể không kính phục một anh hùng dân tộc, một người hy sinh cho đất nước và cảm thấy rằng ông là một tấm gương đáng để noi theo.
3. Bài văn cảm nhận của em về nhân vật Trần Quốc Toản tình cảm:
Trần Quốc Toản, một tài năng trẻ tuổi xuất sắc, đã dũng cảm bước chân vào hàng ngũ chiến sĩ tham gia cuộc kháng chiến vĩ đại chống lại quân xâm lược Nguyên Mông. Câu chuyện về sự hy sinh và kiên định của anh vẫnđược kể lại trong lòng người dân Việt Nam. Trong buổi hội nghị quân sự, khi vua Trần Nhân Tông và các quan tham gia bàn bạc về chiến lược đánh giặc, Trần Quốc Toản, mặc dù còn rất trẻ, nhưng đã thể hiện sự sẵn lòng hy sinh và động lực bất tận. Dù không được tham gia vào buổi hội nghị, nhưng anh vẫn nhận được một quả cam từ vua. Khi quay về, quả cam trong tay đã nát tan, nhưng điều đó không làm mờ đi quyết tâm và lòng dũng cảm của Trần Quốc Toản.
4. Bài văn cảm nhận của em về nhân vật Trần Quốc Toản ngắn nhất:
Trần Quốc Toản, từ khi còn trẻ, đã chấp nhận trách nhiệm lớn lao là bảo vệ Tổ quốc. Ông không ngần ngại chiêu tập binh mã, sẵn sàng xông pha vào mỗi trận địa với sự phóng khoáng và lòng dũng cảm của một tướng quân thực thụ. Những nét đặc trưng của vị tướng tài ba này khiến quân địch không dám đối mặt và phải tránh xa gươm kiếm của ông. Mặc dù thời gian có thể làm mờ đi những kỷ niệm về sự hy sinh vĩ đại của danh tướng trẻ tuổi này, nhưng tên tuổi của ông vẫn được khắc sâu trong tâm hồn của nhân dân Việt Nam. Đó là một phần của thế kỷ dũng cảm của những người lính Trần, một trang sử vẻ vang về những anh hùng yêu nước, những người đã đứng lên chống lại sự xâm lược của kẻ thù ngoại xâm, để giữ vững biên cương của Việt Nam.
5. Bài văn cảm nhận của em về nhân vật Trần Quốc Toản dễ hiểu:
Trần Quốc Toản, người anh hùng tôi vô cùng kính trọng, là một trong những tấm gương sáng về lòng yêu nước và tinh thần kiên định chống giặc. Mặc dù còn trẻ, nhưng cậu đã tự thấy trách nhiệm và ý thức về việc bảo vệ Tổ quốc. Một lòng căm thù giặc, sức mạnh tinh thần bất diệt đã nảy sinh trong tâm hồn cậu, giúp cậu vượt qua cả nỗi sợ hãi về cái chết khi trái lệnh vua. Quyết tâm và kiên định, cậu đã băng qua sóng biển trên thuyền Rồng, sẵn sàng hy sinh tất cả vì nền độc lập. Khi được vua ban cho quả cam, cảm xúc của cậu không thể nào kìm nén, bóp nát nó bằng sự căm hận sâu thẳm dành cho kẻ thù, và cả sự tức giận về sự bất lực khi không thể góp sức vào cuộc chiến. Trần Quốc Toản sau đó trở về nhà, học tập binh thư, rèn luyện võ nghệ với sự quyết tâm hơn bao giờ hết. Khi giặc xâm lược, cậu đã đứng lên cùng với nhiều người lính dũng cảm, mang về những chiến công vang dội. Đó chính là hành động của một anh hùng thực sự, một tấm gương sáng cho thế hệ trẻ nước Việt.