Dưới đây là các bài văn mẫu viết hay và đa dạng về cảm nghĩ, biểu cảm về người bố thân yêu của em sẽ giúp các em học sinh sẽ có thêm tài liệu tham khảo, để học tập tốt môn Ngữ văn 7. Xin mời các em học sinh đón xem.
Mục lục bài viết
1. Viết bài cảm nghĩ, biểu cảm hay nhất về người bố thân yêu của em:
Người bố đóng một vai trò quan trọng trong cuộc đời của mỗi con người. Và tôi yêu bố tôi rất nhiều. Bố tôi là một người rất bận rộn và thường xuyên phải xa nhà, chẳng hạn như khi đi công tác. Chính vì vậy tôi luôn sống cùng với ông bà, mẹ, chị gái. Lúc nào tôi cũng mong ngóng ngày bố về. Mặc dù trên thực tế mỗi khi bố về là tôi thường khóc và trốn sau cánh cửa, lén nhìn bố. Tôi luôn dõi theo từng bước đi của bố và luôn cảm thấy hạnh phúc khi có bố bên cạnh. Nếu bố chiều em gái tôi nhiều hơn thì tôi lại hờn dỗi rồi khóc, mè nheo bố yêu thương mình hơn.
Bố tôi là người điềm tĩnh, quyết đoán và tốt bụng, luôn khiến người khác cảm thấy an toàn và thoải mái. Bố hay mua quà cho tôi với hy vọng những món quà ấy có thể bù đắp phần nào cho con gái tình yêu thương của người cha những khi mình xa nhà. Bố mong rằng những món quà ấy sẽ kết nối gần gũi mối quan hệ giữa hai cha con và hạnh phúc khi chứng kiến con gái mình chân lon ton chạy đến gần, hôn lên má và nói: “Con yêu bố”.
Tôi cũng đã nhiều lần tưởng tượng ra cảnh tượng đẹp đẽ ấy và tự hứa với bản thân mình rằng: Hãy luôn sống thật với cảm xúc của mình, đừng bao giờ sợ hãi sự chia ly. Thời gian trôi qua, bố tôi đã nghỉ hưu nhưng tôi lại lớn lên và đi học xa nhà nên chúng tôi cũng ít có cơ hội được gặp nhau. Khi rảnh rỗi, tôi thường gọi điện cho bố và kể những câu chuyện hài hước về bạn bè, về trường lớp và những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống thường ngày. Tôi chợt nhận ra rằng trên đời này ngoài bố ra, tôi chưa từng thấy người đàn ông nào hoàn hảo cả.
Bố thật quan trọng đối với tôi. Tôi sẽ luôn yêu thương, kính trọng và mãi tự hào về bố.
2. Viết bài cảm nghĩ, biểu cảm ấn tượng về người bố thân yêu của em:
Giống như mẹ, bố là người thân thiết và gần gũi nhất trong cuộc đời của mỗi một con người. Và bố cũng chính là người đàn ông tuyệt vời nhất đối với tôi.
Năm nay bố tôi ngoài ba mươi lăm tuổi. Bố là một người đàn ông khỏe mạnh và cường tráng. Thân hình bố rắn chắc với làn da bánh mật và cơ bắp săn chắc. Thế mà bố lại có một nụ cười vô cùng ngọt ngào và chân thật. Bố vui tính và thường hay hát. Vì vậy, khuôn mặt của bố lúc nào cũng toát lên vẻ tươi sáng và đầy sức sống. Dù trải qua nhiều vất vả, khó khăn, nhọc nhằn để kiếm sống và mưu sinh, nhưng gương mặt tuy già hơn tuổi một chút của bố chưa bao giờ tỏ ra là tiều tụy cả. Mắt bố rất sáng, lông mày đen rậm, môi hơi đậm và dày nhưng ngược lại, bố có hàm răng rất mịn và trắng. Nụ cười của bố chính là niềm vui của tôi.
Bố tôi còn là một người nông dân “chính hiệu, thực thụ”. Vào mùa thu hoạch, bố làm việc chăm chỉ trên cánh đồng. Bố ra đồng từ rất sớm và chỉ trở về khi đã quá trưa. Ăn uống qua loa, nằm một lát rồi bố lại tiếp tục làm việc. Mẹ tôi là giáo viên mầm non nên mẹ có rất ít thời gian giúp đỡ bố công việc đồng áng. Những lúc như vậy công việc của bố lại càng bận rộn hơn. Khi lúc nông nhàn, bố cũng không được phép nghỉ ngơi. Mỗi mùa đều có những công việc khác nhau, bố làm đủ hết mọi việc. Khi nước cạn, bố đi đánh cá. Đến mùa thu hoạch, bố đi bắt chuột thịt. Khi mùa xuân đến, bố đi buôn đào, buôn mai. Ở nhà, bố còn có một mảnh vườn nhỏ để trồng rau và trồng hoa. Mẹ con tôi thường giúp bố cắt cỏ, cắt lá và bắt sâu. Bố còn nuôi vịt và vài con gà đẻ quanh năm để gia đình có thức ăn luôn luôn.
Hồi nhỏ tôi thường đi câu cá cùng với bố. Bố mặc bộ quần áo màu đục đục bùn đất, đầu đội mũ cối, tay mang theo mồi và vài cái rọ đơm cá rồi túc tắc đi bộ ra đồng. Tôi thường hay đòi đi theo. Tôi cũng đội một chiếc mũ rơm rộng vành và bên ngoài là chiếc áo sơ mi lao động của bố. Chiếc áo dài lấm bùn che kín cả đầu gối. Tôi đi đôi dép cũ. Sau đó hai bố con nắm tay nhau “đi làm”. Tôi thích lắm.
Đôi bàn tay của bố thô ráp nhưng lại rất ấm áp. Bàn tay nhỏ bé của tôi nằm gọn trong lòng bàn tay của bố. Đôi tay này đã làm việc rất chăm chỉ. Đôi bàn tay của bố có sức mạnh che nắng bầu trời hay ngăn một trận mưa lớn ập đến gia đình. Bàn tay của bố tuy có đầy vết chai nhưng vẫn rất khỏe khoắn và mạnh mẽ. Tôi luôn cảm thấy an toàn và vững tâm khi đi cạnh bố.
Bố còn là người dạy tôi biết về con người và thế giới xung quanh. Những ngày cùng bố đi câu cá, bắt chuột và ra đồng là những ngày tôi học được nhiều “sàng khôn”. Bố dạy tôi về tâm lý của thiên nhiên, về sức sống của cây lúa và về thế giới động vật. Khi trời mưa, khi trời nắng, khi lúa mọc, khi chim di cư… tất cả những lý thuyết khoa học và kinh nghiệm sống thú vị đó đều được bố truyền dạy một cách thực tế. Tôi sẽ luôn biết ơn và trân trọng những gì bố đã dạy cho tôi.
Bố tôi là người lạc quan, yêu đời. Trong khi làm việc, bố hào hứng ngân nga vài bài hát. Câu hát dân gian cò lả, câu hát có chị hai, cô sáu, anh ba… khiến cho không gian xung quanh bố trở nên êm đềm, bình yên đến lạ thường. Tôi cũng thích ngân nga theo lời mà bố hát. Tình yêu cuộc sống và mong muốn chia sẻ của bố đã truyền cảm hứng cho tôi tin tưởng hơn vào cuộc sống này.
Tôi rất tự hào về bố! Tôi yêu bố tôi rất nhiều. Tôi luôn thầm cảm ơn bố vì đã ở bên cạnh, yêu thương tôi và cho tôi một tuổi thơ tươi đẹp.
3. Viết bài cảm nghĩ, biểu cảm đặc sắc về người bố thân yêu của em:
Bố – sao tiếng gọi ấy lại tha thiết và tràn đầy tình yêu thương đến thế? Bố là người đã sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta. Bố chính là mái ấm bảo vệ, chở che cho chúng ta và là chỗ dựa vững chắc của gia đình.
Bố tôi cũng là một người như vậy. Năm nay bố tôi bước sang bốn mươi tuổi. Nghề nghiệp của bố là bác sĩ. Dáng người bố cao mảnh khảnh, nhưng khá đầy đặn. Bố có nụ cười thật ấm áp và hiền từ. Da bố màu bánh mật. Đôi mắt bố sáng ngời như sao. Đôi bàn tay của bố đã thô ráp sau nhiều năm làm việc vất vả. Mọi công việc lớn trong gia đình đều cần có đôi bàn tay ấy của bố. Bố chính là trụ cột của gia đình tôi.
Mặc dù công việc bác sĩ của bố rất bận rộn nhưng tôi lại rất tự hào vì bố tôi đang làm công việc thật có ý nghĩa khi cứu được nhiều người. Dù công việc vất vả nhưng bố luôn quan tâm, yêu thương tôi và chăm sóc rất nhiều. Nếu mẹ là người chăm lo cho tôi từ bữa ăn đến giấc ngủ thì bố lại là người dạy cho tôi biết bao những bài học quý giá về tri thức và cuộc sống. Bố luôn dặn tôi phải học hành chăm chỉ và đừng làm mẹ buồn hay lo lắng. Đôi khi tôi mắc lỗi, bố thường nhẹ nhàng nhắc nhở, giúp tôi hiểu ra và sửa chữa lỗi lầm của mình. Đôi khi tôi vẫn nhớ bố tôi đã giảng bài cho tôi. Nhờ có bố mà tôi có thể giải được nhiều bài toán khó và vẽ được những bức tranh đẹp. Bố không chỉ là bác sĩ giỏi mà còn có nhiều tài năng khác.
Những lúc không phải làm việc, bố thường đưa tôi đi chơi. Hoặc nếu tôi đạt danh hiệu học sinh giỏi, bố sẽ mua cho tôi nào là đồ chơi, sách vở, quần áo mà tôi yêu thích. Không những vậy, bố còn dạy tôi nhiều điều hay trong cuộc sống. Bố như người thầy luôn cho tôi những lời khuyên hữu ích, cho tôi động lực, niềm tin để vượt qua mọi nỗi buồn. Bố vừa là người thầy vừa là người bạn.
Tôi luôn cảm thấy yêu quý, kính trọng và biết ơn bố rất nhiều. Thế nên tôi tự nhủ rằng mình sẽ cố gắng học giỏi để bố vui và tự hào.