Bài viết dưới đây là tổng hợp các mẫu Trình bày ý kiến quan niệm: Đàn bà chớ kể Thúy Vân Thúy Kiều. Mong rằng sẽ giúp cho các bạn học sinh có thêm nhiều tài liệu và kiến thức để ôn tập. Cùng tìm hiểu nhé.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Trình bày ý kiến quan niệm: Đàn bà chớ kể Thúy Vân Thúy Kiều:
1.1. Mở bài:
– Dẫn dắt vấn đề, đưa ra quan niệm: “Đàn bà chớ kể Thúy Vân, Thúy Kiều”.
1.2. Thân bài:
* Giải thích câu nói.
– Người xưa muốn gửi gắm lời khuyên rằng phụ nữ không nên đọc (chớ kể) Truyện Kiều và không nên bắt chước Thúy Kiều vì họ cho rằng nàng là một cô gái hư hỏng, buông thả không theo lễ giáo phong kiến.
* Ý kiến của bản thân trước câu nói này.
– Đây là một quan niệm sai lầm, bảo thủ, chỉ nhìn nhận và đánh giá Thúy Kiều một cách hời hợt. Dùng đạo đức Nho giáo một cách vội vã làm tiêu chuẩn để đánh giá phẩm chất của một cô gái.
– Thúy Kiều là một cô gái đáng thương và đáng kính.
+ Trong tình yêu
+ Trong quan hệ với cha mẹ
+ Trong nghịch cảnh
Như vậy, Thúy Kiều là một người đáng thương và đáng kính, không đáng ghét hay đáng khinh.
– Đọc Truyện Kiều, ta thấy được sự tàn bạo của chế độ phong kiến đối với con người, đặc biệt là phụ nữ.
– Truyện Kiều cũng là đỉnh cao của nghệ thuật thơ ca ở nhiều phương diện: ngôn ngữ, xây dựng nhân vật, phân tích tâm lý nhân vật, miêu tả cảnh, miêu tả con người…
1.3. Kết bài:
Nêu cảm nghĩ của bản thân về quan niệm “Đàn bà chớ kể Thúy Vân Thúy Kiều”
2. Trình bày ý kiến quan niệm: Đàn bà chớ kể Thúy Vân Thúy Kiều hay nhất:
“Truyện Kiều” là kiệt tác của đại thi hào Nguyễn Du, Thúy Kiều, Thúy Vân với những nhân cách đẹp đẽ, quý giá đã để lại nhiều ấn tượng tốt đẹp trong lòng bạn đọc trong và ngoài nước. Tuy nhiên, người xưa có câu “Đàn bà chớ kể Thúy Vân, Thúy Kiều”. Đây là một quan điểm sai lầm, chúng ta cần nhìn nhận đúng đắn để hiểu câu nói này chính xác;.
Nguyên văn câu nói đầy đủ là:
“Đàn ông chớ kể Phan Trần,
Đàn bà chớ kể Thúy Vân, Thúy Kiều.”
Ông bà ta ngày xưa nhìn nhận vấn đề này rất phiến diện. Phụ nữ bị cấm đọc những câu chuyện tình lãng mạn. Đàn ông bị cấm đọc những câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, yếu đuối, ảnh hưởng đến chí hướng nam nhi “Đầu đội trời, chân đạp đất”. Câu nói ở đây có nghĩa là ông bà ta ám chỉ rằng phụ nữ không được đọc (chớ kể) Truyện Kiều và không được noi gương Thúy Vân, Thúy Kiều vì cho rằng các cô không có phép tắc và không tuân theo lễ giáo phong kiến.
Quan niệm đạo đức xã hội phong kiến theo các học giả Nho giáo cổ đại bao gồm lễ nghi phong kiến nghiêm ngặt, ràng buộc quyền con người, đặc biệt là phụ nữ phải tuân theo “tam tòng tứ đức”, phải giữ ” tam cương ngũ thường”, “công dung ngôn hạnh”… đặc biệt phải nghe lời cha mẹ “cha mẹ đặt đâu con ngồi đó”. Theo quan điểm ràng buộc ấy, các học giả Nho giáo nhận thấy Thúy Vân, Thúy Kiều có những hành động ứng xử không phù hợp với lễ giáo phong kiến. Thứ nhất, hành động của Kiều theo tiếng gọi tình yêu được coi là tự do yêu đương, thề non hẹn biển, đi muộn một mình, tự nguyện đính ước nhân duyên mà không cần sự cho phép của cha mẹ. Đây là điều tối kị trong lễ giáo của xã hội phong kiến đương thời. Kiều bán mình chuộc cha, cô bị lừa và trở thành gái lầu xanh, cô bị ghép cho cái tội lẳng lơ, phạm vào lễ giáo phụ nữ không được lấy nhiều chồng, không coi trọng trinh tiết.
Vào thời điểm đó, khách quan mà nói, quan điểm này đúng với lễ nghi nghiêm ngặt, nhưng đây là quan điểm rất phiến diện. Đó là một đánh giá bảo thủ, sai lầm khi không nhìn nhận một cách khách quan hơn trong trường hợp cụ thể của chị em nhà Kiều, đặc biệt là Thúy Kiều. Thúy Kiều là một cô gái tài năng và đức hạnh… Điểm nổi bật nhất của nàng ngay từ đầu tác phẩm là tấm lòng. Nàng đã hy sinh tình yêu, bán mình để cha và em trai, làm tròn đạo hiếu của phận làm con. Chính sự bất công và tha hóa của chế độ phong kiến đã gây nên những bất công và bi kịch trong cuộc đời của Kiều. Trong những giông bão của cuộc đời, Kiều vẫn giữ được phẩm giá cao quý của mình. Kiều có một tình yêu cao quý, trước khi bán mình, nàng đã trao lại duyên phận của mình cho Thúy Vân, hai lần sống trong lầu xanh nhưng vẫn chung thủy với Kim Trọng.
“Đàn bà chớ kể Thúy Vân, Thúy Kiều” thực ra là một quan điểm sai lầm. Thúy Vân, Thúy Kiều là những nạn nhân của một xã hội phong kiến bạo lực, của lễ nghi nghiêm ngặt, nhưng vẻ đẹp tâm hồn của họ vẫn tươi sáng, cần được tôn trọng. Đó chính là tấm lòng nhân đạo của đại thi hào Nguyễn Du, đồng thời cũng thể hiện vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam trong thời đại bấy giờ.
3. Trình bày ý kiến quan niệm: Đàn bà chớ kể Thúy Vân Thúy Kiều ấn tượng nhất:
Truyện Kiều từ lâu đã được coi là kiệt tác, đỉnh cao của nghệ thuật thơ ca Việt Nam, và nhà thơ Nguyễn Du được công nhận là Danh nhân văn hóa thế giới. Tuy nhiên, trong thời kỳ phong kiến trước đó, có một thời Truyện Kiều bị cáo buộc là “dâm thư” và câu nói được lưu truyền trong nhân dân: “Đàn bà chớ kể Thúy Vân, Thúy Kiều”. Dựa trên giá trị bất hủ của Truyện Kiều, chúng ta có thể khẳng định rằng đây là quan điểm sai lầm của một số người bảo thủ.
Đầy đủ câu nói như sau:
Đàn ông chớ kể Phan Trần,
Đàn bà chớ kể Thúy Vân, Thúy Kiều.
Ý nghĩa của câu nói này là đe dọa nam nữ không được noi gương Phan Trần trong bài thơ Phan Trần và Thúy Kiều trong Truyện Kiều, làm những điều trái với phép tắc phong kiến. Đạo lý đó quy định phụ nữ phải ngay thẳng và phải giữ gìn trinh tiết là ưu tiên hàng đầu. Trong khi quy định là nam nữ không được chạm vào nhau, Thúy Kiều lại dám một mình sang nhà gặp Kim Trọng để thổ lộ tình cảm.
Ta thấy họ đã sai và phiến diện khi đánh giá Thúy Kiều và Truyện Kiều vì Thúy Kiều là một cô gái đáng thương và đáng trân trọng. Nàng không chỉ tài giỏi, xinh đẹp mà còn có một phẩm hạnh hiếm có và cao quý. Trong tình yêu với Kim Trọng, Thúy Kiều là một con người tuyệt vời. Nàng đã vượt qua những ràng buộc hà khắc của lễ nghi phong kiến để chủ động tìm kiếm hạnh phúc. Điều đó cho thấy khát vọng sống, khát vọng yêu thương. Hành động của Thúy Kiều thật đáng phục. Thúy Kiều không làm gì sai với đạo đức, nàng chỉ không tuân theo những ràng buộc vô lý, lỗi thời của chế độ phong kiến. Đối với cha mẹ, Thúy Kiều là một đứa con hiếu thảo hiếm có. Sau khi gia đình nàng gặp tai ương, Thúy Kiều phải từ bỏ mối tình đầu trong sáng, bán mình cho Mã Giám Sinh để chuộc cha và em trai.
Để thoát khỏi số phận kĩ nữ tủi nhục chốn lầu xanh bẩn thỉu, Thúy Kiều phải chấp nhận làm vợ lẽ Thúc Sinh. Từ Hải yêu nàng vì nhan sắc và tài năng nên đã trả tiền chuộc Thúy Kiều ra khỏi lầu xanh và cưới nàng làm vợ. Chàng cũng giúp nàng thực hiện ước muốn đền đáp ân tình, giúp nàng thanh thản tâm hồn, gột rửa mọi nỗi buồn chất chứa trong lòng bấy lâu nay. Sống hạnh phúc, thoải mái bên người anh hùng hiểu mình, hết lòng yêu thương mình, Thúy Kiều vẫn không quên mối tình với chàng Kim. Thúy Kiều không chỉ đáng thương mà còn đáng trân trọng. Đọc Truyện Kiều, ta đồng cảm với nỗi đau khổ và trân trọng vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ tài hoa, xinh đẹp ấy.
Quan niệm: “Đàn bà chớ kể Thúy Vân Thúy Kiều” không chỉ đưa ra nhận định sai lầm về nhân vật Thúy Kiều mà còn đưa ra nhận định sai lầm về Truyện Kiều của Nguyễn Du, khi cho rằng đây là một “dâm thư” và không nên đọc. Truyện Kiều là một kiệt tác của văn học dân tộc, đỉnh cao của thi ca Việt Nam, vì vậy khi đánh giá Truyện Kiều, chúng ta cần có thái độ đúng đắn, khách quan.