Chí Phèo là một tác phẩm kinh điển làm lên tên tuổi của nhà văn Nam Cao. Để có một bài văn hay về tác phẩm Chí Phèo, không thể không có một mở bài xuất sắc. Dưới đây là tổng hợp mẫu mở bài về tác phẩm Chí Phèo siêu hay chọn lọc nhất.
Mục lục bài viết
1. Mẫu mở bài về tác phẩm Chí Phèo chọn lọc:
- Mẫu số 1:
Trước Cách mạng tháng Tám, số phận người nông dân là sự chú ý đặc biệt của dòng văn học hiện thực phê phán. Ngô Tất Tố có “Tắt đèn” với chị Dậu, Nguyễn Công Hoan có “Bước đường cùng” với anh Pha,…Và đặc biệt là Nam Cao với những tác phẩm hay của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng. Trong đó nổi bật nhất là nhân vật Chí Phèo của tác phẩm cùng tên đã đọng lại nơi độc giả những ấn tượng sâu đậm.
- Mẫu số 2:
Chí Phèo – một tấn bi kịch của một người nông dân nghèo bị tha hoá trong xã hội cũ. Chí Phèo vốn dĩ là một con người lương thiện, vẫn khát khao được đối xử với một người bình thường, mong muốn sống lương thiện song đã bị xã hội lúc đó biến đổi trở thành con quỷ ác của làng Vũ Đại. Qua nhân vật chí phèo, Nam Cao muốn nhắn gửi nhiều ý nghĩa.
- Mẫu số 3:
“Chí Phèo” (1941) là một truyện ngắn đặc sắc của nhà văn Nam Cao viết cho đề tài nông dân và Cách mạng. Nó là một truyện ngắn có thể “đánh mù tất cả những tác phẩm viết cùng ra một thời” và đã đưa Nam Cao đến vị trí hàng đầu của thế hệ các nhà văn hiện thực phê phán 1930 – 1945. Tác giả đã xây dựng thành công một nhân vật điển hình – nhân vật Chí Phèo như một tấn bi kịch có ý nghĩa lịch sử thuộc dạng nổi tiếng nhất của nền văn học Việt Nam.
- Mẫu số 4:
Nam Cao một trong các tác giả nổi bật nhất của thời kì 1945 – 1954. Dưới ngòi bút chân thực của mình, đời sống, số phận và cả nỗi khổ của người nông dân được ông khắc hoạ một cách hết sức sinh động. Đặc biệt nhất phải nói đến truyện ngắn Chí Phèo với nhân vật cùng tên tiêu biểu là hình ảnh người nông dân lương thiện bị thoái hoá. Trong giai đoạn văn học 1930 – 1945, hầu hết mọi tác giả đều viết về thân phận những người nông dân nghèo nhưng mỗi một người lại có cách nghĩ, lối thể hiện các nhân vật của riêng mình. Còn riêng Nam Cao, ông luôn muốn tìm hiểu và viết về sự thống khổ của thân phận người nông dân nghèo. Nam Cao sinh ra trong một gia đình nông dân ở làng Đại Hoàng, nhưng cuộc đời ông vất vả lam lũ, ông là người đầy lòng thương yêu và nặng nghĩa tình đặc biệt là với thân phận người nông dân nghèo chịu thiệt thòi. Trong đó truyện ngắn “Chí Phèo” là điển hình nhất. Truyện đã khắc hoạ thành công quá trình tha hoá của Phèo với nhiều ý nghĩa sâu sắc.
2. Mở bài Chí Phèo chọn lọc xuất sắc nhất:
- Mẫu số 1:
Giữa bao bộn bề phức tạp của buổi chợ văn chương, giữa những nhộn nhịp tấp nập của gian hiện thực phê phán, Nam Cao được nhận thấy là một chủ cửa hàng rất đặc biệt, với tấm lòng nhân ái sâu sắc và mối quan tâm đặc biệt giành cho tầng lớp người nông dân nghèo khổ trong xã hội Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Ông đã đưa người xem đi sâu vào sự khó khăn, gian khổ mà bao con người cùng với toàn xã hội cùng phải chịu và khám phá ra nét đẹp đẽ ẩn giấu bên trong tâm hồn của họ. Tiêu biểu cho cuộc hành trình ấy là tác phẩm “Chí Phèo”, đặc biệt thông qua nhân vật Chí Phèo.
- Mẫu số 2:
“Chí Phèo” là một trong các tác phẩm của nền văn xuôi Việt Nam hiện đại trước Cách mạng. Tác phẩm đã khắc hoạ một nhân vật có tính cách tiêu biểu là người nông dân vốn dĩ hiền hoà lương thiện lại bị đưa đến con đường tha hoá trong xã hội đương thời – Chí Phèo. Nam Cao là nhà văn hiện thực xuất sắc, một nhà nhân đạo chủ nghĩa lớn. Sáng tác của ông đã vượt lên được sự thử thách khốc liệt của thời gian, trong khó khăn tài năng càng toả sáng. Trong đó nổi bật hơn tất cả phải kể là tác phẩm “Chí Phèo”. Tác phẩm là sự tổng hợp của tài năng nghệ thuật, là góc nhìn hiện thực sâu sắc cùng tấm lòng nhân đạo cao đẹp của nhà văn. Đặc biệt, diễn biến tâm trạng và hành vi của Chí Phèo sau khi gặp gỡ Thị Nở đến lúc tự tay dùng dao kết liễu cuộc đời đã là một thành công lớn về nghệ thuật khắc hoạ tâm lí nhân vật của Nam Cao.
- Mẫu số 3:
“Chí Phèo” được viết vào khoảng năm 1941 cũng là một truyện ngắn xuất sắc của nhà văn Nam Cao viết cho chủ đề người nông dân trước cách mạng tháng 8. Đây là một trong số ít truyện ngắn có thể coi là nổi bật nhất của những tác phẩm khác xuất bản cùng thời và đưa Nam Cao bước lên vị trí dẫn đầu trong thế hệ nhà văn hiện thực, phê phán xã hội ở giai đoạn 1930-1945. Tác giả đã xây dựng thành công và nổi bật hình tượng một nhân vật điển hình chính là nhân vật Chí Phèo, thể hiện một tấn bi kịch có ý nghĩa vô cùng sâu sắc thuộc dạng đỉnh cao của nền văn học Việt Nam lúc ấy.
- Mẫu số 4:
Khi nhận xét về một số tác phẩm của Nam Cao, Nguyễn Hoành Khung cho biết: “Trong các truyện ngắn đề tài nông dân của Nam Cao, người đọc hay bắt gặp nhiều nhân vật xấu, thô lỗ bẩn thỉu cùng với cuộc sống tủi nhục của họ. Chính vì thế nên một số người tỏ ý nghi ngờ tính hiện thực và nhân đạo của ngòi bút Nam Cao, có nghĩ rằng, chỉ với những nhân vật “có vấn để” như vậy mà cái nhìn hiện thực cùng tư tưởng nhân đạo của nhà văn mới thể hiện rõ ràng, trọn vẹn nhất “.
- Mẫu số 5:
Tên Cách mạng tháng Tám, hàng loạt tác phẩm thuộc dòng văn học hiện thực khác viết về thân phận người nông dân ra đời như Tắt đèn của Ngô Tất Tố với chị Dậu, Đường làng của Nguyễn Công Hoan với anh Phan… cũng không thể không nhắc đến Nam Cao với những tác phẩm hay ca ngợi người nông dân Việt Nam. Trong đó nổi bật là hình tượng nhân vật Chí Phèo qua tác phẩm cùng tên Chí Phèo.
3. Mở bài tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao sâu sắc nhất:
- Mẫu số 1:
Nam Cao cây bút cuối của văn học giai đoạn 1930 – 1945, chính nhờ có ông cùng những tác phẩm nổi tiếng của mình, Nam Cao đã làm rực sáng cả một giai đoạn văn học và ông đã đóng góp không ít vào mảng tranh hiện thực xã hội Việt Nam trước cách mạng tháng tám. Hai đề tài chủ yếu của ông gồm người nông dân và người lao động, trong đó đề tài người nông dân là nổi trội hơn tất cả. Với đề tài nông dân truyện Chí Phèo đã trở thành bài viết kinh điển của Nam Cao nói riêng và của văn học Việt Nam nói chung.
- Mẫu số 2:
Mở đầu cho thiên truyện “Chí Phèo” của Nam Cao là tiếng chửi bới của một thằng say, tác giả mở ra cuộc đời nhiều bi kịch của Chí Phèo khi hận thù tất cả. Chí thù hận với cuộc đời, với xã hội, với con người và với ngay bản thân Chí. Nhà văn cho người đọc hình dung một kiếp sống mà không phải sống giữa không gian ngột ngạt xã hội Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám, đó là một vòng luẩn quẩn thất bại. Nói không quá lời khi nhận định “Chí Phèo” là một kiệt tác văn xuôi đương thời, là tác phẩm tiêu biểu đã nâng tên tuổi của Nam Cao đến một tầm cao mới. Nhà văn thể hiện góc tiếp cận đầy mới lạ, táo bạo và có chiều sâu khi thể hiện cái thật của con người.
- Mẫu số 3:
Nam Cao vốn là một nhà văn hiện thực đến muộn, ông gia nhập làng văn học khi tài nguyên của người nông dân đã không còn nữa. Ấy thế mà ông đã khai thác được nó một cách tài tình để sáng tạo nên tác phẩm được cho là đỉnh cao. Tác phẩm “Chí Phèo” thực sự trở thành một hồi chuông lớn, ở đấy tiếng kêu cứu của con người tha thiết cất lên, tất cả đã được nhà văn thể hiện thông qua cuộc đời của nhân vật và tên tác phẩm. Có người cho biết: Nếu không viết: “Chí Phèo” thì Nam Cao đã bỏ lại cho Văn học Việt Nam một khoảng trống lớn. Đây là tác phẩm điển hình viết cho người nông dân và ở đây người đọc mới thấu hiểu thế nào là tận cùng cái khốn khổ của họ trong xã hội phong kiến. Nếu như ở các tác phẩm của một số nhà văn hiện thực khác: Ngô Tất Tố, Nguyễn Công Hoan. .. hình ảnh người nông dân thường hiện lên với sự áp bức bất công và bị đẩy vào đường cùng, tuy vậy họ vẫn luôn là được con người lương thiện, khi trở lại với Nam Cao thì đã có nhiều khám phá phát hiện mới, ông không những phát hiện ra bi kịch bị bóc lột mà khám phá phát hiện cả bi kịch bị lưu manh tha hoá bị khước từ quyền làm người của người nông dân.
- Mẫu số 4:
Nam Cao là một nhà văn hiện thực lớn có tư tưởng nhân đạo vừa phong phú, mới lạ, lại sâu sắc. Ông là nhà văn hiện thực xuất sắc đầy tính nhân đạo, chuyên viết cho hai đề tài: người trí thức nghèo sống mỏi mòn, tuyệt vọng trong xã hội cũ và người nông dân bị bóc lột, áp bức trước Cách mạng tháng Tám. Trong đó, “Chí Phèo” là một kiệt tác về văn xuôi Việt Nam hiện đại của nhà văn Nam Cao viết vào khoảng năm 1941. Truyện kể về cuộc đời của một người dân cùng khổ tên là Chí Phèo. Chí Phèo là biểu hiện sống động của bi kịch đẻ ra đời là người mà lại không được làm người. Câu chuyện có nhiều bi kịch, nhưng trước hết, trong cả quá trình thức tỉnh tái sinh và bi kịch khước từ của Chí Phèo trong tác phẩm là một trong các chi tiết thể hiện rõ giá trị tư tưởng cùng tính nhân đạo của tác phẩm.