Sách Cánh diều lớp 6 là bộ sách được nhà xuất bản Giáo dục biên soạn và xuất bản phục vụ cho việc dạy và học của học sinh và giáo viên. Mỗi chủ đề trong trong sách, sẽ giúp học sinh mở mang thêm kiến thúc mới. Để hỗ trợ cho việc học tập được thuận lợi, bài viết dưới đây sẽ Tổng hợp các bài văn mẫu lớp 6 sách Cánh Diều hay nhất.
Mục lục bài viết
- 1 1. Suy nghĩ của em về nhân vật Dế Mèn trong văn bản Bài học đường đời đầu tiên:
- 2 2. Đoạn kết cho câu chuyện Ông lão đánh cá và con cá vàng:
- 3 3. Suy nghĩ về mệt thị ngoại hình trong văn bản “Gấu con chân vòng kiềng”:
- 4 4. Viết đoạn văn miêu tả con vật nuôi trong nhà:
- 5 5. Suy nghĩ về vấn nạn bạo lực học đường:
- 6 6. Miêu tả về nhân vật Kiều Phương trong “Bức tranh của em gái tôi”:
1. Suy nghĩ của em về nhân vật Dế Mèn trong văn bản Bài học đường đời đầu tiên:
– Trong văn bản “Bài học đường đời đầu tiên,” Dế Mèn là một nhân vật có tâm hồn sâu sắc và tinh thần học hỏi. Nhìn từ nhân vật Dế Mèn, ta rút ra một điều rằng học hỏi không chỉ qua những lời dạy trên sách vở, mà còn từ chính cuộc sống hàng ngày. Câu chuyện về Dế mèn phiêu lưu ký cũng giúp ta nhận ra rằng, để thành công và vươn lên trong xã hội, không chỉ cần kiến thức mà còn có lòng tin, lòng kiên nhẫn và khả năng tự học hỏi.
– Dế Mèn chấp nhận thách thức của cuộc sống và không ngần ngại bước ra khỏi “lòng hang”, cái vòng an toàn của mình để đối mặt với thế giới. Dế Mèn học hỏi được nhiều điều xảy đến với mình, học từ những sai lầm và từ những người xung quanh. Sự tò mò và lòng ham học của chú chính là nguồn động viên thúc đẩy Dế Mèn tiếp tục hành động. Tóm lại, nhân vật Dế Mèn mở ra cho độc giả một góc nhìn tích cực và sâu sắc về giá trị của học vấn trong cuộc sống.
2. Đoạn kết cho câu chuyện Ông lão đánh cá và con cá vàng:
– Một hôm, cũng như bao lần, ông lão đánh cá ra biển đánh cá nhưng không thấy bắt được con cá vàng quen thuộc nữa. Thay vào đó, ông lão nhìn thấy một con cá khác, to lớn và lấp lánh ánh vàng bóng loáng trên bề mặt nước. Con cá này nói: “Ông lão, tôi là linh vật của nơi đây, đã được thần biến hóa để giúp đỡ ông. Hãy để tôi giúp ông thực hiện một điều ước.”
– Ông lão rất vui mừng và nhanh chóng nghĩ ra một điều ước. Ông muốn làm cho ngôi làng nhỏ nơi ông sống trở nên giàu có và phồn thịnh hơn. Con cá vàng gật đầu đồng ý và hóa thân thành một vị thần biến hóa. Kể từ ngày đó, làng nhỏ của ông lão bắt đầu thay đổi. Không còn những ngày khô cằn khiến mọi người lo lắng cầu mưa, bởi vì từ nay, mỗi khi ông lão muốn mưa, ông chỉ cầu con cá vàng, và mưa sẽ đến ngay lập tức.
– Ngôi làng nhỏ trở nên xanh tốt, mọi người sống hạnh phúc và tràn đầy niềm vui. Nhờ ông lão và nhờ sự giúp đỡ của con cá vàng, đã mang lại hạnh phúc và phồn thịnh cho cả làng. Cuối cùng, ông lão nhận ra rằng sự hạnh phúc không chỉ đến từ những thứ vật chất mà còn từ trái tim biết ơn và sẻ chia. Ông lão cảm ơn con cá vàng với tấm lòng trân trọng, và câu chuyện kết thúc với một làng nhỏ hạnh phúc và đầy ắp tình thương.
3. Suy nghĩ về mệt thị ngoại hình trong văn bản “Gấu con chân vòng kiềng”:
– Trong câu chuyện “Gấu con chân vòng kiềng”, chú gấu con phải đối mặt với thách thức của việc bị miệt thị ngoại hình. Chân vòng kiềng của gấu con làm cho nó trở nên đặc biệt so với những chú gấu khác trong khu rừng. Điều này đã tạo ra cho chú gấu cảm nhận được sự khác biệt và làm cho gấu con cảm thấy mình không giống ai. Tuy nhiên, câu chuyện này mang đến thông điệp tích cực về việcvấn đề chấp nhận bản thân và vượt qua những rào cản do ngoại hình tạo ra. Trái ngược với sự miệt thị từ những chú gấu khác, chú gấu con chân vòng kiềng không nghĩ rằng sự khác biệt làm cho mình tự ti hay xấu hổ. Thay vào đó, gấu con sử dụng chân vòng kiềng của mình để thực hiện những hành động đặc biệt và hữu ích cho cả khu rừng.
Câu chuyện này cho chúng ta thấy rằng miệt thị ngoại hình có thể tạo ra những áp lực, nhưng nó cũng có thể là nguồn động lực để chúng ta phát huy sức mạnh bên trong và chứng minh giá trị cá nhân. Sự khác biệt không nên làm cho người ta tự ti mà thay vào đó, có thể trở thành điểm độc đáo và động viên cho những hành động tích cực và ý nghĩa.
4. Viết đoạn văn miêu tả con vật nuôi trong nhà:
– Nhà em nuôi một chú mèo rất đáng yêu, tên là MiMi. Đó là một chú mèo con khoác trên mình bộ lông mềm mại trắng muốt như tuyết. Đôi mắt lấp lánh xanh lá cây của MiMi tỏa sáng khắp mọi nơi mà MiMi nhìn đến, trông thật sinh động. MiMi thường xuyên nằm bên cửa sổ, dõi theo từng đàn chim bay qua và đăm chiêu suy nghĩ về thế giới ngoài kia. Thỉnh thoảng, mặt trời chiếu ánh nắng nhẹ nhàng vào bộ lông trắng của MiMi, tạo ra một bức tranh yên bình đến lạ. Mỗi khi gia đình ngồi xem TV, MiMi thường ngồi bên cạnh, đầu cọ cọ vào người em và đôi khi MiMi còn biết làm trò khiến mọi người cười. MiMi thích được âu yếm và luôn tìm cách thu hút sự chú ý của mọi người. MiMi còn có một mặt khác khác với hình ảnh yên bình khi ở nhà, những lúc MiMi chơi đùa, MiMi trở nên năng động hơn. Em mèo sẽ nhảy và vồ lấy những đồ chơi nhỏ, tạo ra những tiếng động nhỏ và làm cho không khí trở nên ấm áp và vui vẻ hơn. MiMi không chỉ là một con vật nuôi trong nhà mà còn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống gia đình em . Bằng sự trung thành và luôn vui tươi, MiMi mang lại không khí ấm cúng và hạnh phúc cho ngôi nhà nhỏ của em.
5. Suy nghĩ về vấn nạn bạo lực học đường:
– Bạo lực học đường là một vấn đề nhức nhối trong xã hội ngày nay. Việc học sinh dùng bạo lực để đe dọa, cảnh cáo, “trừng phạt” các học sinh mà các bạn “không ưa” đang bắt đầu trở nên phổ biến ở nhiều trường học. Đây là một hành vi bạo lực và sai trái cần phải lên án. Những hành vi bạo lực mà những người bắt nạt gây ra không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất, tinh thần, sinh lý của nạn nhân mà còn làm mất đi hình tượng trong sáng, hồn nhiên, tươi đẹp vốn nên có trong mỗi học sinh. Bạo lực học đường là con dao hai lưỡi. Nó không chỉ khiến nạn nhân tổn thương sâu sắc, khiến nạn nhân sợ hãi, đau đớn, tủi nhục mà còn khiến người gây bạo lực dần dần trở nên bạo lực hơn. Bạo lực khiến người thực hiện hành vi bạo lực ảo tưởng về sức mạnh, vị thế của mình, từ đó dẫn đến những suy nghĩ, hành động lệch lạc, thiếu chuẩn mực đạo đức. Việc tiếp xúc với nhiều chương trình, trò chơi bạo lực và mong muốn thể hiện bản thân ở tuổi thiếu niên là những nguyên nhân chính gây ra bạo lực học đường. Ngoài ra, việc quản lý yếu kém của nhà trường và sự quan tâm lỏng lẻo của gia đình cũng góp phần làm nảy sinh những suy nghĩ và hành động lệch lạc của học sinh. Ở độ tuổi này, nhu cầu thể hiện bản thân không phải là điều xấu nếu chúng ta thực hiện nó bằng cách cố gắng học tập, rèn luyện và phát triển bản thân. Bạo lực trong trường học là hành vi bạo lực tồi tệ nhất và đáng lên án nhất. Mỗi học sinh chúng ta phải nhận thức được sự nguy hiểm của bạo lực học đường và có trách nhiệm cùng nhau ngăn chặn, loại bỏ vấn nạn này khỏi môi trường học đường.
6. Miêu tả về nhân vật Kiều Phương trong “Bức tranh của em gái tôi”:
– Truyện “Bức tranh của em gái tôi” của Tạ Duy Anh khắc họa hình ảnh nhân vật Kiều Phương – một cô bé với những vẻ đẹp thật đáng ngưỡng mộ. Trước hết tác giả miêu tả nhân vật Kiều Phương là một cô bé có tính cách vô cùng duyên dáng và ngây thơ. Anh trai cô đặt cho cô biệt danh là “Mèo” bởi mặt của Kiều Phương lúc nào cũng lấm lem. Để thỏa mãn niềm đam mê, cô bé đã tự tay làm sơn bằng cách cạo hết nồi niêu xoong chảo trong nhà. Hành động này đã bị anh trai phát hiện nhưng trước hành động kỳ lạ của em, anh không hề để ý tới. Tài năng của Kiều Phương được chú Tiến Lê, một người bạn của bố cô phát hiện. Anh đã phải thốt lên: “Con là thiên tài hội họa” và những bức tranh của em “có thể được đóng khung và treo ở bất kỳ phòng trưng bày nào”. Điều này khiến bố mẹ Kiều Phương rất vui mừng. Mọi người đều vui mừng khi phát hiện ra tài năng của Kiều Phương: “Bố mẹ tôi đã nhiệt tình mua cho em gái tôi mọi thứ em ấy cần cho công việc vẽ tranh của mình”.Bác Tiến Lê tặng cho Kiều Phương chiếc hộp có màu sắc rất lạ. Duy chỉ có người anh là tỏ ra buồn bã, thất vọng vì anh không phát hiện ra tài năng ở bản thân. Anh càng ngày càng xa cách với em gái mình. Kiều Phương vẫn như vậy, bố mẹ và cậu Tiến Lê mua cho cô dụng cụ vẽ tranh để thỏa mãn đam mê của em, em luôn miệt mài rèn luyện phát huy tài năng cùng khuôn mặt lúc nào cũng lấm lem, khi bị anh mắng cô xìu xuống, miệng dẩu ra. Nhưng tất cả những cử chỉ, hành động của Kiều Phương lại càng khiến anh trai cô bực bội và tức giận hơn.
– Nhưng Kiều Phương không để tâm đến thái độ khó chịu và những lời mắng mỏ của anh mà vẫn rất yêu thương anh. Cô thực sự là một người có trái tim ấm áp, tâm hồn trong sáng và rộng lượng. Điều này được thể hiện rõ ràng qua bức tranh “Anh trai tôi” mà cô gái mang đi dự thi và đạt giải nhất. Khi nghe tin Kiều Phương đoạt giải, cả nhà đều vui như Tết. Cô lao tới ôm lấy cổ anh, anh trai cô lại lấy cớ bận đẩy cô ra, nhưng Kiều Phương vẫn như vậy, cô bé thì thầm nhẹ nhàng vào tai anh: “Em muốn chúng ta đi cùng nhau đi nhận giải.” Có lẽ cô em gái đủ nhạy cảm và tinh tế để nhận ra những thay đổi trong cảm xúc và hành động của anh trai đối với mình, nhưng với tấm lòng nhân hậu của cô, điều đó không hề khiến cô bận tâm. Khi anh từ chối và đẩy cô ra xa, cô vẫn cố gắng nói lời yêu thương nhất, mong anh sẽ đến chia sẻ niềm vui với cô. Bằng những hành động và lời nói giản dị, tác giả đã cho người đọc thấy được sự tốt đẹp, trong sáng của tâm hồn người em gái. Như vậy, truyện đã thành công trong việc khắc họa được nhân vật Kiều Phương. Thông qua nhân vật này, tác giả nhấn mạnh vào vai trò quan trọng của tình cảm gia đình.