Thương nhớ bầy ong - Huy Cận bao gồm tóm tắt nội dung chính, lập dàn ý phân tích, bố cục, giá trị nội dung, giá trị nghệ thuật cùng các mẫu tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn. Xin mời bạn đọc tham khảo.
Mục lục bài viết
- 1 1. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn:
- 1.1 1.1. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 1:
- 1.2 1.2. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 2:
- 1.3 1.3. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 3:
- 1.4 1.4. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 4:
- 1.5 1.5. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 5:
- 1.6 1.6. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 6:
- 1.7 1.7. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 7:
- 1.8 1.8. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 8:
- 2 2. Khái quát về tác phẩm Thương nhớ bầy ong của Huy Cận:
- 3 3. Đọc hiểu văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận:
1. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn:
1.1. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 1:
Tác phẩm “Thương nhớ bầy ong” của Huy Cận là một hồi ức về những đàn ong mà tác giả đã từng được nhìn thấy, cảm nhận và mê đắm trong tuổi thơ. Tác phẩm này được chia thành hai phần: phần đầu kể về những kỷ niệm đẹp của tác giả về đàn ong, còn phần sau kể về nỗi buồn khi chúng rời xa. Tác phẩm có giá trị nghệ thuật cao, giúp người đọc hiểu được sự quan trọng của những vật nhỏ bé, vô tri vô giác trong cuộc sống.
1.2. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 2:
“Thương nhớ bầy ong” là ký ức của nhân vật tôi về những chú ong mà tác giả đã từng nhìn thấy, cảm nhận và yêu mến khi còn nhỏ. Những kỷ niệm đẹp đẽ này được theo sau bởi nỗi buồn vô tận, buồn đến mức phát khóc khi chúng rời đi. Từ nay cho biết về triết lý rằng những vật nhỏ bé vô tri, vô giác còn đọng lại trong tâm hồn và ám ảnh, ảnh hưởng đến thơ ca, nghệ thuật của mỗi người.
1.3. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 3:
Kể từ ngày ông qua đời, bố và chú của nhân vật tôi đã nuôi một ít đõ ong. Nhân vật tôi mê lắm, xem tới mức bị đốt mà vẫn không thôi. Điều đáng buồn nhất là khi đàn ong liên tục rời tổ. Lúc ấy có chú của nhân vật tôi thì còn hô cả xóm ném đất vụn để đàn ong mệt quay về. Một hôm chú ra đồng, một mình nhân vật tôi không thể làm gì chỉ biết nhìn đàn ong bay đi. Nỗi buồn này khiến cậu cảm thấy như một phần linh hồn mình đã bay đi.
1.4. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 4:
Gia đình nhân vật tôi có truyền thống nuôi ong. Tuổi thơ của nhân vật tôi gắn liền với những đõ ong đó, mặc dù bị ong đốt nhiều lần nhưng cậu vẫn rất say mê theo dõi cảnh đàn ong bay về tụ tập trước đõ. Nhân vật tôi rất buồn khi chứng kiến đàn “ong” đi rời bỏ tổ mang theo một con ong chúa bay đi. Nhiều lần, khi thấy ong “trại”, người chú phải hô lên cho cả xóm ném đất vụn vào khiến bầy ong không thể bay được nữa vì kiệt sức. Một lần ở nhà, nhìn thấy đàn ong “trại” hình, nhân vật tôi đã cố gắng ném đất vụn vào chúng nhưng không có ích gì. Nhân vật tôi buồn bã không nói nên lời, hình ảnh đàn ong bay đi như một mảnh linh hồn của nhân vật tôi bị san sẻ đi nơi khác.
1.5. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 5:
Sau nhà nhân vật tôi có hai đõ ong lớn. Nhân vật tôi thích ngắm nhìn đàn ong họp đàn, ngắm nhiều đến nỗi nên đôi khi bị ong đốt. Nhiều khi đàn ong “trại” làm nhân vật tôi buồn lắm. Nếu đàn ong “trại” bay ra vào buổi trưa, cả xóm biết chuyện và ném đất vụn vào bầy ong khiến những chú ong kiệt sức phải trở về tổ, nhưng khi đàn ong “trại” vào buổi chiều thì đành chịu vì chú của nhân vật tôi đang bận cày ruộng. Có lần nhân vật tôi ở nhà một mình và nhìn thấy đàn ong “trại”. Nhân vật tôi cũng ném đất vụn vào bầy ong nhưng chẳng ích gì, đàn ong vù vù bay lên và biến mất trong chốc lát. Nhìn đàn ong “trại”, một cảm giác buồn bã như một mảnh linh hồn đã bay đi nơi khác trong nhân vật tôi. Mọi vật vô tri vô giác đều có linh hồn, chúng sống cùng linh hồn của chúng ta và khiến chúng ta yêu mến, khao khát chúng.
Thể loại hồi ký kết hợp với các biện pháp tu từ so sánh, câu hỏi tu từ, đối chiếu, văn bản “Thương nhớ bầy ong” là ký ức của nhân vật tôi về những đõ ong mà nhân vật tôi đã được nhìn thấy, biết và yêu mến khi còn nhỏ. Những kỷ niệm đẹp đẽ này được theo sau bởi nỗi buồn vô tận, buồn không dứt, buồn đến mức phát khóc khi chúng rời đi.
1.6. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 6:
Nhà của nhân vật tôi nuôi rất nhiều ong. Sau khi ông mất, cha và chú của nhân vật tôi vẫn nuôi một ít đõ nhưng không còn “vượng” như trước. Chiều lỡ buổi, ong hay bay ra hợp đàn trước đõ. Nhân vật tôi hay đi xem, thường bị ong đốt nhưng vẫn mê mẩn. Tôi nghĩ điều đáng buồn nhất là khi đàn ong mấy lần trại, rời tổ. Vào buổi trưa, khi người chú có mặt ở nhà, biết được chú kêu cả xóm ném đất vụn để đàn ong mệt mỏi về đõ. Còn chiều muộn, người chú phải ra đồng, tôi chỉ biết đứng nhìn, buồn bã không nói nên lời.
1.7. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 7:
Nhà của nhân vật tôi có truyền thống nuôi ong. Khi ông mất, cha và chú của nhân vật tôi chỉ nuôi được một ít đõ, không còn được nhiều như trước. Nhân vật tôi thường xuyên ra ngoài xem, có khi bị ong đốt nhưng vẫn không dừng lại mà vô cùng say mê. Đôi khi đàn ong trại và rời tổ. Vào buổi trưa, người chú có nhà nên hô gọi cả xóm tới ném đất vụn cho đàn ong mệt mỏi về trại. Còn nếu vào buổi chiều tôi lỡ buổi, người chú phải ra đồng, nhân vật tôi một mình không thể làm được gì, nhìn theo và buồn không nói nên lời. Nỗi buồn này khiến cậu cảm thấy như một phần linh hồn của mình đã bay mất đi.
1.8. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận ngắn gọn – Mẫu 8:
Nhà của nhân vật tôi có truyền thống nuôi ong. Sau khi ông qua đời, bố và chú của nhân vật tôi vẫn nuôi đõ nhưng không còn “vượng” như trước. Nhân vật tôi thích xem ong hợp đàn trước đõ, bị ong đốt rất nhiều nhưng vẫn say mê không dừng lại. Buồn nhất là khi đàn ong liên tục “trại” rồi rời tổ. Nếu đến trưa, chú của nhân vật tôi sẽ hô hào cả xóm ném đất vụn để đàn ong mệt mỏi quay về đõ. Nhưng khi trời đã xế chiều và chú của nhân vật tôi phải ra đồng, nhân vật tôi một mình không thể làm gì, chỉ biết nhìn lũ ong bay đi và buồn không thể nói nên lời. Nỗi buồn này khiến cậu cảm thấy như một phần linh hồn mình đã mất đi.
2. Khái quát về tác phẩm Thương nhớ bầy ong của Huy Cận:
2.1. Bố cục:
Bố cục: 2 đoạn
– Đoạn 1 (Từ đầu đến “ra đồng cày tra”): Bầy ong trong kí ức tuổi thơ của nhân vật tôi.
– Đoạn 2 (Đoạn còn lại): Bầy ong và nỗi buồn của nhân vật tôi trong hiện tại.
2.2. Giá trị nội dung:
Thương nhớ bầy ong là ký ức của nhân vật tôi về những đõ ong mà anh ấy đã nhìn thấy, biết và say đắm khi còn nhỏ. Kèm theo những hồi ức tươi đẹp ấy là nỗi buồn không dứt, buồn đến phát khóc khi chúng rời xa. Từ đó nêu lên triết lý rằng những vật nhỏ bé vô tri vô giác thì còn đọng lại và ám ảnh trong tâm hồn, ảnh hưởng đến thơ ca, nghệ thuật của mỗi người.
2.3. Giá trị nghệ thuật:
– Trong hồi ký, các biện pháp tu từ được kết hợp: so sánh, câu hỏi tu từ, tương phản.
– Thể loại hồi ký kết hợp giữa truyện kể, miêu tả và cách diễn đạt (tường thuật bằng giọng điệu trữ tình) để thể hiện đầy đủ và sâu sắc chủ đề của văn bản.
3. Đọc hiểu văn bản Thương nhớ bầy ong của Huy Cận:
Ký ức về loài ong
– Ông nuôi rất nhiều ong, thậm chí có đến hai dãy đõ ong mật.
– Đõ ong “sây” lắm.
– Chiều lỡ buổi, đàn ong bay bay ra tụ tập trước ngõ.
– Nhân vật tôi thích xem ngay cả khi bị đốt.
→ Bầy ong trở thành một phần quan trọng của tuổi thơ.
Nỗi buồn của hiện tại
– Sau khi ông mất, cha và chú nuôi ít hơn và không còn “vượng” như trước nữa.
– Mấy lần ong “trại”: một phần đàn ong rời xa, bỏ tổ nhà, mang theo một ong chúa.
– Có lần, tôi ở nhà một mình, nhìn thấy đàn ong trại và không thể làm gì được. Nhìn cảnh này tôi buồn đến nỗi không nói được lời nào:
+ Nỗi buồn của đứa trẻ sâu rộng đến mức nào? Các nhà thơ, nhà văn đã từng nhắc đến nó chưa? → Câu hỏi tu từ.
+ Nhìn trại ong đi, tôi có cảm giác như một mảnh linnh hồn mình đã bay đi nơi khác. Nơi xa xôi nào đó đã nhận một phần cốt tủy của linh hồn nhà tôi với bầy ong trại? → Câu hỏi tu từ.
→ Buồn bã, nỗi buồn không thôi, buồn đến phát khóc.
➩ Ý nghĩa:
– Mọi vật vô tri đều có linh hồn, nó ở lại với tâm hồn chúng ta và khiến chúng ta yêu mến chúng.
– Biết bao điều nhỏ bé, tầm thường đã mang đến cho nhân vật tôi những cảm xúc đầu tiên, những cái nhìn đầu tiên về mục đích của cuộc sống và vũ trụ.
– Ý thơ cuộc đời, ý thơ vũ trụ, cái xa xôi vắng vẻ sau này ám ảnh tôi, ngày thơ bé tôi đã nghe rồi. Linh hồn của đất đá, có phải là một điều bịa đặt của các thi nhân đâu.