"Chiếc lá cuối cùng" là một câu chuyện đầy tình cảm và ý nghĩa về tấm lòng cao cả và tình người trong những thời điểm khó khăn nhất. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri ngắn gọn, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
- 1 1. Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri ngắn gọn:
- 2 2. Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri hay nhất:
- 3 3. Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri chọn lọc:
- 4 4. Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri điểm cao:
- 5 5. Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri ý nghĩa:
1. Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri ngắn gọn:
Xiu và Giôn-xi là hai nữ họa sĩ nghèo, sống chung trong một căn gác xép nhỏ, họ gắn bó với nhau như hai chị em ruột. Cuộc sống khó khăn càng trở nên u ám hơn khi Giôn-xi mắc bệnh viêm phổi nặng giữa mùa đông lạnh giá. Căn bệnh không chỉ làm suy yếu cơ thể mà còn khiến Giôn-xi rơi vào trạng thái tuyệt vọng. Cô mất đi ý chí sống, không chịu chữa trị và dường như chỉ chờ đợi cái chết đến.
Hằng ngày, Giôn-xi ngồi bên cửa sổ, ánh mắt buồn bã hướng ra ngoài nhìn những chiếc lá thường xuân bám trên bức tường gạch đỏ đối diện. Trong tâm trí yếu đuối của cô, chiếc lá cuối cùng rơi xuống sẽ là dấu hiệu cho sự kết thúc cuộc đời mình. Xiu vô cùng lo lắng khi thấy bạn thân không còn hy vọng và ý chí để chiến đấu với bệnh tật.
Biết được suy nghĩ của Giôn-xi, cụ Bơ-men, một họa sĩ già sống ở tầng dưới, đã âm thầm lên kế hoạch để cứu cô. Cụ là một người đàn ông khắc khổ, cả đời ấp ủ mơ ước vẽ một kiệt tác, nhưng cuộc đời lại chỉ cho phép cụ vẽ những bức tranh nhỏ kiếm sống qua ngày. Thế nhưng, trong đêm mưa gió lạnh lẽo, cụ đã bất chấp nguy hiểm để thực hiện một tác phẩm đặc biệt nhất đời mình. Cụ lặng lẽ vẽ một chiếc lá thường xuân sống động như thật trên bức tường gạch, thay thế cho chiếc lá thật đã rơi xuống.
Sáng hôm sau, khi Giôn-xi mở mắt, cô nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy chiếc lá cuối cùng vẫn kiên cường bám trên cành, dù gió mưa dữ dội đêm qua. Sự bền bỉ của chiếc lá đã thắp lên trong cô một tia hy vọng, khơi dậy quyết tâm sống và chiến đấu với bệnh tật. Từ đó, Giôn-xi dần hồi phục sức khỏe và tìm lại niềm vui trong cuộc sống.
Tuy nhiên, trong khi Giôn-xi được cứu sống, cụ Bơ-men lại không thể qua khỏi vì viêm phổi do dầm mưa cả đêm để hoàn thành bức tranh. Chiếc lá thường xuân cuối cùng mà cụ vẽ chính là kiệt tác của lòng yêu thương và sự hy sinh. Nó không chỉ là một bức tranh, mà còn là biểu tượng của niềm tin, sức mạnh và tinh thần quật cường.
Câu chuyện để lại một thông điệp sâu sắc về tình người, sự đồng cảm và sức mạnh của hy vọng trong những lúc khó khăn nhất.
2. Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri hay nhất:
Xiu và Giôn-xi là hai nữ họa sĩ trẻ tuổi, nghèo khổ, sống cùng nhau trong một căn hộ nhỏ bé ở khu gần công viên Oa-sinh-tơn. Họ luôn sát cánh, đỡ đần nhau giữa cuộc sống khó khăn. Ở tầng dưới, cụ Bơ-men, một họa sĩ già với dáng vẻ khắc khổ, thuê một căn phòng nhỏ để ở. Dù đã sống hơn bốn mươi năm với cây cọ vẽ, cụ vẫn chưa hoàn thành được giấc mơ vẽ nên một kiệt tác để đời.
Vào một mùa đông khắc nghiệt, Giôn-xi mắc bệnh sưng phổi. Căn bệnh cùng với cảnh nghèo túng khiến cô rơi vào trạng thái tuyệt vọng tột cùng. Cô không còn tin vào khả năng hồi phục và từ chối mọi nỗ lực chăm sóc của Xiu. Mỗi ngày, Giôn-xi nằm trên giường, ánh mắt buồn bã nhìn qua cửa sổ ra cây thường xuân bám trên bức tường gạch đối diện. Trong lòng cô, từng chiếc lá rụng xuống là dấu hiệu của thời gian ngắn ngủi còn lại của cuộc đời mình. Cô tin rằng khi chiếc lá cuối cùng rơi, cô cũng sẽ buông xuôi và lìa đời.
Xiu vô cùng lo lắng khi chứng kiến bạn mình suy sụp tinh thần. Cô kể với cụ Bơ-men về tình trạng của Giôn-xi và ý nghĩ tiêu cực của cô. Nghe xong, cụ Bơ-men không nói gì, nhưng ánh mắt cụ ánh lên sự quyết tâm. Đêm hôm đó, trong cơn mưa gió dữ dội, cụ Bơ-men lặng lẽ ra ngoài với bộ dụng cụ vẽ của mình. Bất chấp thời tiết lạnh giá, cụ đã đứng trước bức tường và cẩn thận vẽ một chiếc lá thường xuân giống như thật, để thay thế cho chiếc lá cuối cùng đã rụng.
Sáng hôm sau, khi Giôn-xi thức dậy, cô ngạc nhiên nhìn ra cửa sổ và thấy chiếc lá thường xuân vẫn còn nguyên vẹn trên cành, dù cơn bão đêm qua vô cùng khắc nghiệt. Sự bền bỉ của chiếc lá đã khiến cô thay đổi suy nghĩ. Giôn-xi dần lấy lại hy vọng, cô quyết tâm chữa bệnh và sống tiếp.
Tuy nhiên, trong khi Giôn-xi hồi phục, cụ Bơ-men lại lâm bệnh nặng. Vì dầm mưa gió suốt đêm để hoàn thành bức tranh, cụ đã mắc bệnh sưng phổi và qua đời không lâu sau đó. Trước khi ra đi, cụ để lại một kiệt tác – chiếc lá thường xuân cuối cùng, không chỉ cứu sống Giôn-xi mà còn trở thành biểu tượng bất diệt của tình yêu thương, sự hy sinh và lòng nhân ái.
3. Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri chọn lọc:
Giôn-xi, một nữ họa sĩ trẻ tuổi, không may mắc phải căn bệnh viêm phổi nặng giữa mùa đông giá rét. Sức khỏe yếu dần, cộng với sự nghèo khó và bi quan, khiến cô hoàn toàn buông xuôi, không còn thiết tha với cuộc sống. Cô tự nhủ rằng khi chiếc lá cuối cùng trên cây thường xuân ngoài cửa sổ rụng xuống, đó cũng sẽ là lúc cô kết thúc cuộc đời mình.
Xiu, bạn cùng phòng của Giôn-xi, vô cùng đau lòng trước sự tuyệt vọng của cô. Xiu không ngừng động viên, chăm sóc và tìm mọi cách để vực dậy ý chí sống của bạn, nhưng mọi nỗ lực đều trở nên vô ích. Chứng kiến bạn mình rơi vào bế tắc, Xiu tìm đến cụ Bơ-men, một họa sĩ già sống ở tầng dưới. Cụ Bơ-men là một người cả đời mơ ước vẽ được một kiệt tác, nhưng cuộc sống nghèo túng và khắc nghiệt đã khiến cụ phải chôn giấu ước mơ ấy.
Khi nghe Xiu kể về tình trạng của Giôn-xi, cụ Bơ-men không nói gì nhiều, nhưng trong ánh mắt cụ ánh lên sự quyết tâm. Đêm đó, trong cơn giông bão dữ dội, cụ Bơ-men lặng lẽ cầm lấy cọ và màu vẽ, đến bên bức tường gạch nơi cây thường xuân bám vào. Cụ đã miệt mài làm việc, bất chấp cái lạnh cắt da và mưa gió không ngừng quất vào người, để vẽ nên một chiếc lá thường xuân sống động như thật.
Sáng hôm sau, khi Giôn-xi thức dậy, cô nhìn ra cửa sổ và thấy chiếc lá cuối cùng vẫn bám chặt trên cây, dù đêm qua bão lớn. Sự kiên cường của chiếc lá ấy đã làm cô thay đổi suy nghĩ. Cô nhận ra mình đã sai khi buông bỏ hy vọng và quyết định phải chiến đấu với bệnh tật để sống tiếp.
Nhưng chính lúc Giôn-xi hồi sinh hy vọng thì cụ Bơ-men lại gục ngã. Sau đêm dầm mưa gió vẽ chiếc lá, cụ bị viêm phổi nặng và không thể qua khỏi. Trước khi ra đi, cụ đã để lại một kiệt tác không chỉ cứu sống Giôn-xi mà còn trở thành biểu tượng của tình thương và sự hy sinh cao cả.
Câu chuyện về cụ Bơ-men, chiếc lá thường xuân và Giôn-xi không chỉ khiến người đọc xúc động mà còn gửi gắm thông điệp sâu sắc về giá trị của sự sống, niềm hy vọng và tình người. Cụ Bơ-men đã hiến dâng mạng sống của mình để đánh thức ý chí sống trong Giôn-xi, để lại bài học về tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng vì người khác.
4. Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri điểm cao:
Xiu và Giôn-xi, hai nữ họa sĩ trẻ đầy nhiệt huyết, sống cùng nhau trong một căn phòng trọ nhỏ ở khu dân cư nghèo. Họ chia sẻ niềm đam mê nghệ thuật nhưng cũng phải đối mặt với cuộc sống khó khăn, đặc biệt trong mùa đông khắc nghiệt. Ở tầng dưới căn nhà trọ ấy, cụ Bơ-men, một họa sĩ già, sống một mình trong cảnh túng thiếu. Suốt đời, cụ ôm ấp ước mơ vẽ nên một kiệt tác để đời, nhưng hiện thực khắc nghiệt đã khiến giấc mơ ấy mãi chưa thành.
Mùa đông năm đó, Giôn-xi không may mắc bệnh sưng phổi nghiêm trọng. Những cơn sốt cao, cái lạnh giá, và nỗi ám ảnh về sự nghèo khó đã khiến cô rơi vào trạng thái tuyệt vọng. Mất đi ý chí sống, Giôn-xi đặt cược mạng sống của mình vào những chiếc lá thường xuân bám vào bức tường gạch đối diện cửa sổ. Cô tin rằng khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, đó sẽ là lúc cô buông xuôi tất cả.
Xiu, với tình yêu thương sâu sắc dành cho bạn, đã làm mọi cách để chăm sóc và vực dậy tinh thần Giôn-xi. Cô gọi bác sĩ, trò chuyện, an ủi, nhưng những nỗ lực ấy dường như chẳng thể lay chuyển được suy nghĩ tiêu cực của bạn mình. Trong nỗi lo lắng tột độ, Xiu đã chia sẻ câu chuyện đau lòng này với cụ Bơ-men.
Cụ Bơ-men, dù già yếu, đã âm thầm quyết định làm điều gì đó để cứu lấy Giôn-xi. Trong một đêm mưa bão dữ dội, khi gió rít từng hồi và mưa quất vào từng ngóc ngách của thành phố, cụ lặng lẽ mang cọ và màu vẽ ra bức tường gạch. Bằng đôi tay run rẩy và trái tim kiên định, cụ đã sáng tạo nên một chiếc lá thường xuân sống động như thật, bám chặt vào nhánh cây trơ trọi.
Sáng hôm sau, khi ánh nắng yếu ớt rọi qua cửa sổ, Giôn-xi nhìn thấy chiếc lá cuối cùng vẫn còn nguyên trên cây. Điều đó làm cô sững sờ. Cô bắt đầu cảm nhận sự kiên cường và bất khuất của chiếc lá nhỏ bé trước thiên nhiên khắc nghiệt. Từ đó, trong lòng Giôn-xi bừng lên hy vọng và khát khao sống. Cô quyết định chiến đấu với bệnh tật và cuối cùng đã vượt qua.
Nhưng niềm vui của Giôn-xi lại kèm theo nỗi đau. Xiu thông báo cho cô biết về sự ra đi của cụ Bơ-men. Cụ đã mắc bệnh sưng phổi sau đêm dầm mưa gió để vẽ chiếc lá cứu cô. Chiếc lá thường xuân không chỉ là một kiệt tác mà còn là biểu tượng của tình thương, sự hy sinh cao cả và lòng nhân ái.
5. Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của O.Henri ý nghĩa:
Xiu, Giôn-xi và cụ Bơ-men là ba họa sĩ nghèo sống chung trong một căn hộ nhỏ, hai tầng, ở khu phố gần thành phố Oa-sinh-tơn. Họ gắn bó với nhau không chỉ vì cùng chung hoàn cảnh khó khăn mà còn bởi tình cảm láng giềng ấm áp. Cụ Bơ-men, tuy đã già, vẫn nuôi trong lòng ước mơ suốt đời là sáng tạo được một kiệt tác nghệ thuật, nhưng vì cuộc sống thiếu thốn, cụ chưa bao giờ thực hiện được điều đó.
Mùa đông năm ấy, không khí lạnh giá và bệnh tật ập đến làm cho Giôn-xi, cô họa sĩ trẻ, mắc phải chứng sưng phổi nghiêm trọng. Căn bệnh, cộng với sự nghèo túng và mệt mỏi kéo dài, khiến cô rơi vào trạng thái tuyệt vọng. Trong suy nghĩ tiêu cực, Giôn-xi tự nhủ rằng mình sẽ từ bỏ cuộc sống khi chiếc lá thường xuân cuối cùng, bám trên bức tường gạch đối diện cửa sổ rụng xuống.
Khi biết được suy nghĩ u ám này của Giôn-xi, Xiu vô cùng lo lắng. Cô ra sức khuyên nhủ, an ủi bạn, nhưng mọi lời nói đều không thể lay chuyển được sự bi quan của Giôn-xi. Xiu tâm sự với cụ Bơ-men, và cả hai đều cảm thấy đau lòng và bất lực trước ý nghĩ “ngu ngốc” của cô gái trẻ.
Rồi một đêm mưa gió lớn kéo đến, gió rít từng cơn và mưa nặng hạt dường như muốn quật ngã mọi thứ. Sáng hôm sau, khi ánh sáng đầu tiên lọt qua cửa sổ, Giôn-xi nhìn thấy chiếc lá thường xuân cuối cùng vẫn bám chặt trên cành cây, mặc cho gió bão. Cô kinh ngạc trước sự kiên cường của chiếc lá nhỏ bé và bắt đầu suy nghĩ lại. Từ đó, một tia hy vọng dần lóe lên trong lòng Giôn-xi. Cô nhận ra rằng mình đã sai khi từ bỏ cuộc sống quá dễ dàng và bắt đầu cố gắng hồi phục.
Những ngày tiếp theo, sức khỏe của Giôn-xi cải thiện rõ rệt. Nhưng cùng lúc đó, Xiu nhận được tin cụ Bơ-men đã qua đời. Cụ bị sưng phổi nặng sau đêm mưa gió. Trong giây phút xúc động, Xiu ôm chầm lấy Giôn-xi và kể cho cô nghe một bí mật: chính cụ Bơ-men đã thức suốt đêm bão táp ấy để vẽ một chiếc lá thường xuân lên bức tường gạch, thay thế cho chiếc lá thật đã rụng. Đó chính là “chiếc lá cuối cùng” – một kiệt tác mà cụ Bơ-men hằng mơ ước, không chỉ đẹp về nghệ thuật mà còn đẹp ở ý nghĩa nhân văn sâu sắc.