Câu chuyện Cô bé bán diêm của An-đéc-xen kể về cuộc sống đầy bi thảm của một cô bé bán diêm, người từng sống trong một gia đình hạnh phúc và ấm áp. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Tóm tắt Cô bé bán diêm của An-đéc-xen ngắn và hay nhất, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Tóm tắt Cô bé bán diêm của An-đéc-xen ngắn:
Truyện kể về cô bé bán diêm, một câu chuyện cảm động và đầy tính nhân văn. Vào đêm giao thừa giá lạnh, cô bé lang thang trên đường, cố gắng bán những bao diêm để kiếm tiền. Nhưng không ai mua, và em sợ hãi khi nghĩ đến việc trở về nhà, nơi người cha say rượu sẽ trách mắng. Vừa đói, vừa rét, cô bé co ro trong một góc tường, ánh mắt ngập tràn nỗi cô đơn. Để xua đi cái lạnh, em run rẩy quẹt một que diêm. Trong ánh sáng nhỏ nhoi, em nhìn thấy một lò sưởi rực cháy, tỏa hơi ấm lan khắp. Nhưng khi que diêm vụt tắt, hình ảnh ấy biến mất, trả lại em vào hiện thực lạnh giá. Em tiếp tục quẹt que diêm thứ hai, và lần này, một bàn tiệc thịnh soạn với những món ăn ngon lành hiện ra trước mắt. Thế nhưng, như lần trước, tất cả lại tan biến khi ngọn lửa lụi tàn. Ở que diêm thứ ba, cô bé nhìn thấy một cây thông Nô-en lấp lánh, mang theo hy vọng của lễ hội. Rồi đến que diêm thứ tư, em thấy người bà thân yêu của mình – người đã từng che chở, yêu thương em nhất. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cô bé chìm đắm trong hạnh phúc khi được bà ôm ấp, nhưng hình ảnh ấy cũng mờ dần theo ánh sáng yếu ớt của que diêm. Đau khổ và sợ hãi mất đi hình bóng người bà, cô bé vội quẹt hết tất cả những que diêm còn lại, mong níu kéo chút hơi ấm và sự hiện diện của bà. Trong ánh sáng chập chờn cuối cùng, em thấy mình cùng bà bay lên một thế giới khác – nơi không còn đói khát hay giá lạnh. Sáng hôm sau, giữa con phố phủ đầy tuyết trắng, người ta tìm thấy than xác nhỏ bé của em. Em đã ra đi mãi mãi, với nụ cười nhẹ trên môi, như thể em đã tìm thấy một hạnh phúc mà cuộc đời khắc nghiệt không thể ban tặng. Câu chuyện khép lại bằng nỗi đau lặng thầm, nhưng cũng ánh lên giá trị của sự đồng cảm và tình yêu thương.
2. Tóm tắt Cô bé bán diêm của An-đéc-xen hay nhất:
Cô bé bán diêm là nhân vật chính trong câu chuyện đầy cảm động, phản ánh sự khắc nghiệt của cuộc sống và vẻ đẹp trong những giấc mơ giản dị. Em sống trong một gia đình nghèo khó, phải mưu sinh bằng cách bán diêm trên đường phố. Vào ngày cuối năm, dù lang thang cả ngày giữa tiết trời giá rét, em vẫn không bán được que diêm nào. Lo sợ bị người cha nghiêm khắc trách mắng, em không dám về nhà, mà ngồi thu mình vào một góc tường giữa hai ngôi nhà để tránh gió lạnh. Đêm giao thừa buốt giá mỗi lúc một khắc nghiệt hơn. Để chống chọi với cái lạnh cắt da cắt thịt, cô bé run rẩy quẹt một que diêm nhỏ nhoi để sưởi ấm. Từng lần quẹt diêm, ánh sáng le lói không chỉ xua tan giá lạnh mà còn mở ra những mộng tưởng đẹp đẽ trong tâm trí em. Ở lần quẹt diêm đầu tiên, em thấy một lò sưởi ấm áp, ánh lửa bập bùng xua tan đi cái rét buốt quanh mình. Lần thứ hai, trong ánh sáng bập bùng, hiện ra một bàn ăn thịnh soạn với con ngỗng quay ngon lành – thứ xa xỉ mà em chưa từng được chạm tới. Khi quẹt que diêm thứ ba, em thấy một cây thông Nô-en rực rỡ với những ngọn nến lung linh, mang đến bầu không khí của một lễ hội ấm cúng, an lành. Đến lần quẹt thứ tư, hình ảnh người bà yêu dấu hiện ra, người đã từng chăm sóc và yêu thương em nhất. Sự xuất hiện của bà mang đến cho cô bé niềm an ủi lớn lao. Nhưng ánh sáng của những que diêm chỉ tồn tại trong khoảnh khắc ngắn ngủi rồi vụt tắt, trả em về thực tại lạnh lẽo. Quá mong muốn giữ lấy hình ảnh của người bà, cô bé quẹt hết tất cả những que diêm còn lại. Trong ánh sáng cuối cùng, em thấy mình cùng bà bay lên một nơi khác, nơi không còn đói khát, rét buốt và đau khổ. Sáng hôm sau, khi ánh bình minh chiếu sáng khắp các con phố, người ta phát hiện ra cô bé ngồi yên giữa những bao diêm đã cháy hết. Đôi má em ửng hồng, đôi môi khẽ mỉm cười, như thể em vừa tìm được hạnh phúc ở một thế giới tốt đẹp hơn. Câu chuyện khép lại trong nỗi xót xa, đồng thời làm lay động trái tim người đọc bằng thông điệp sâu sắc về sự đồng cảm, tình yêu thương và ước mơ giản dị của những kiếp người khốn khó.
3. Tóm tắt Cô bé bán diêm của An-đéc-xen hay chọn lọc:
Truyện kể về số phận đáng thương của cô bé bán diêm, một cuộc đời nhỏ bé kết thúc trong bi kịch giữa đêm giao thừa giá rét. Trước đây, cô từng sống trong một gia đình hạnh phúc, nhưng những ngày tháng êm đềm đó không kéo dài. Mẹ em mất sớm, rồi người bà, chỗ dựa tinh thần duy nhất cũng rời xa. Gia đình sa sút, em phải sống cùng người cha nghiện ngập và tàn nhẫn. Ông thường xuyên đánh đập em, lấy hết số tiền ít ỏi em kiếm được để thỏa mãn cơn nghiện rượu. Nơi em ở chỉ là một căn gác xép tồi tàn, ẩm thấp, dơ bẩn, không khác gì sự phản ánh cuộc đời đầy khốn khổ của em. Hằng ngày, cô bé cầm những bao diêm rong ruổi trên các con phố để mưu sinh. Nhưng nếu không bán được, em sẽ phải đối mặt với trận đòn roi từ người cha. Chính nỗi sợ đó khiến em nhiều lần không dám trở về nhà. Đêm giao thừa năm ấy, trong khi mọi người quây quần bên gia đình đón năm mới, em vẫn lang thang giữa phố xá lạnh giá, mong có ai đó mua giúp mình một bao diêm. Nhưng suốt cả ngày, không một ai ngó ngàng. Trong cái rét cắt da cắt thịt, cô bé đơn độc nép mình vào một góc khuất, cố gắng chống chọi với cái lạnh đang xâm chiếm cơ thể nhỏ bé. Không thể chịu nổi nữa, em run rẩy quẹt que diêm đầu tiên để sưởi ấm. Ánh sáng của que diêm bừng lên, chói lòa, đưa em vào những mộng tưởng ngọt ngào. Que diêm đầu tiên hiện ra hình ảnh một lò sưởi ấm áp, xua tan cái rét buốt. Tiếp đến, em thấy một bàn ăn thịnh soạn với những món ăn ngon lành. Lần quẹt thứ ba, cây thông Nô-en rực rỡ hiện lên trước mắt em. Và ở lần thứ tư, hình bóng người bà yêu dấu, người đã từng yêu thương em nhất đã xuất hiện, mang đến hơi ấm của tình yêu và niềm an ủi. Không muốn mất đi hình ảnh đẹp đẽ ấy, cô bé vội quẹt hết những que diêm còn lại. Trong ánh sáng rực rỡ cuối cùng, em thấy mình cùng bà bay lên trời, đến một nơi không còn đói khát, rét buốt hay nỗi đau nào nữa. Sáng hôm sau, giữa phố xá phủ đầy tuyết trắng, người ta tìm thấy em. Cơ thể nhỏ bé ấy đã lạnh cứng, nhưng đôi má vẫn ửng hồng, khuôn mặt em vẫn rạng rỡ với đôi môi khẽ mỉm cười. Xung quanh em, những bao diêm đã cháy hết nằm vương vãi. Câu chuyện kết thúc trong nỗi xót xa, là lời nhắc nhở sâu sắc về sự cảm thông và sẻ chia dành cho những số phận bất hạnh, đặc biệt là những đứa trẻ vô tội đang chịu đựng cuộc sống đầy đau khổ.
4. Tóm tắt Cô bé bán diêm của An-đéc-xen điểm cao:
Cô bé bán diêm từng có một gia đình hạnh phúc và ấm áp, nơi em được sống trong tình yêu thương của người bà hiền hậu. Nhưng khi bà mất, gia sản gia đình cũng tiêu tan. Cuộc sống đổi thay, em phải chuyển đến sống trong khu ổ chuột chật chội, dơ bẩn và phải đi bán diêm mỗi ngày để kiếm sống. Vào đêm giao thừa, khi mọi nhà đều ngập tràn ánh sáng và tiếng cười, cô bé vẫn lang thang trên đường phố giá rét, mong bán được vài bao diêm. Nhưng chẳng ai đoái hoài đến em. Lạnh và đói, em co ro ngồi nép mình vào một góc tường nhỏ hẹp để tránh gió. Không thể chịu đựng được cái rét buốt nữa, em run rẩy quẹt que diêm đầu tiên. Trong ánh sáng bừng lên, trước mắt em hiện ra một lò sưởi ấm áp, rực rỡ. Em vội đưa tay ra sưởi, nhưng khi ánh sáng tắt, hình ảnh lò sưởi cũng biến mất, trả lại em với hiện thực lạnh giá. Em tiếp tục quẹt que diêm thứ hai. Lần này, một bàn ăn thịnh soạn hiện ra, với món ngỗng quay thơm lừng đặt giữa bàn. Em thấy con ngỗng như đang di chuyển về phía mình, nhưng khi que diêm tắt, tất cả chỉ còn lại màn đêm lạnh lẽo. Ở que diêm thứ ba, một cây thông Nô-en khổng lồ và lộng lẫy xuất hiện, được trang trí bằng những ngọn nến lung linh. Em ngắm nhìn nó trong sự ngỡ ngàng, nhưng một cơn gió lạnh buốt thổi qua làm ánh sáng vụt tắt, cây thông cũng biến mất. Lần thứ tư, khi que diêm cháy sáng, hình ảnh bà hiện lên trước mắt em. Bà vẫn dịu dàng và ấm áp như ngày nào. Bà là chỗ dựa duy nhất em có, là người mà em khao khát được gặp lại nhất. Vì không muốn mất bà, cô bé đã quẹt hết tất cả những que diêm còn lại. Ánh sáng bừng lên rực rỡ, và em thấy mình cùng bà tay trong tay, bay lên bầu trời cao xanh, đến một nơi không còn đau khổ, lạnh lẽo hay đói khát. Sáng hôm sau, người ta tìm thấy cô bé nằm yên lặng bên góc tường. Gương mặt em vẫn hồng hào, đôi môi hé nở nụ cười, bên cạnh là những bao diêm đã cháy hết. Mọi người thầm nghĩ: “Chắc em chỉ muốn sưởi ấm cơ thể nhỏ bé.” Nhưng không ai biết rằng, trong cái đêm giá lạnh ấy, cô bé đã tìm thấy những điều kỳ diệu, mang theo em đến một thế giới tốt đẹp hơn.
5. Tóm tắt Cô bé bán diêm của An-đéc-xen ngắn và hay nhất:
Đêm giao thừa lạnh giá, cô bé bán diêm lang thang trên phố, đầu trần, chân đất, không ai mua diêm hay bố thí cho em. Em mồ côi mẹ, mất bà, và sống với người cha tàn nhẫn, nên không dám về nhà. Em chỉ có thể ngồi nép vào góc tường, liều mình quẹt những que diêm để sưởi ấm. Mỗi lần diêm sáng, một giấc mơ đẹp hiện ra: lò sưởi ấm áp, bàn ăn thịnh soạn, cây thông Nô-en rực rỡ, và cuối cùng là hình ảnh bà nội dịu hiền. Sợ mất bà, em quẹt hết những que diêm còn lại, cảm nhận mình cùng bà bay lên thiên đường, rời xa đói rét. Sáng hôm sau, người ta thấy cô bé đã chết trong nụ cười mãn nguyện, đôi má hồng ửng giữa những bao diêm đã cháy. Nhưng không ai biết những điều kỳ diệu em đã thấy trong đêm cuối đời.