Trên đây là những bài tóm tắt mẫu về truyện ngắn Bến Quê của Nguyễn Minh Châu, hi vọng với những bài mẫu mà chúng tôi cung cấp có thể giúp các bạn dễ nắm bắt hơn nội dung của văn bản cũng như dễ dàng học bài hơn.
Mục lục bài viết
1. Khái quát về cuộc đời của Nguyễn Minh Châu:
1.1. Tiểu sử cuộc đời của Nguyễn Minh Châu:
Nguyễn Minh Châu (1930 – 1989) quê ở làng Thơi, xã Quỳnh Hải (nay là xã Sơn Hải) huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An.
Đầu năm 1950, ông nhập ngũ và học Trường Sĩ quan Lục quân Trần Quốc Tuấn. Từ năm 1952 đến năm 1958, ông công tác và chiến đấu ở Sư đoàn 320. Năm 1962, ông vào Cục Văn nghệ Quân đội, sau đó chuyển sang tạp chí Văn nghệ Quân đội.
Năm 2000, ông được Nhà nước truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật.
1.2. Sự nghiệp văn chương của tác giả Nguyễn Minh Châu:
Tiểu thuyết và truyện ngắn trước 1975 của Nguyễn Minh Châu là thành tựu, đặc điểm và hạn chế khá tiêu biểu của văn học sử thi thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
Nguyễn Minh Châu là nhà văn tiêu biểu của văn học Việt Nam thời chống Mỹ, đồng thời là người “mở đường tinh hoa và tài năng” (Nguyên Ngọc) cho sự đổi mới văn học từ sau 1975. Ông được coi là một trong những những nhà văn tiên phong của Việt Nam văn học thời kỳ đổi mới.
Ở Nguyễn Minh Châu, sự đổi mới mạnh mẽ trong ý thức nghệ thuật luôn song hành với những tìm tòi sáng tạo trong tác phẩm của nhà văn.
Quan niệm của Nguyễn Minh Châu về mối quan hệ giữa văn và đời dựa trên tinh thần nhân văn: “Văn và đời là hai vòng tròn đồng tâm mà tâm điểm là con người”.
2. Bài mẫu tóm tắt Bến Quê ngắn gọn nhất:
2.1. Mẫu 1 – Bài mẫu tóm tắt Bến Quê ngắn gọn nhất:
Nhĩ đã đi khắp thế giới, hầu như không bỏ sót ngóc ngách nào. Nhưng phải đến khi về già, mắc bệnh hiểm nghèo nằm một chỗ, ông mới biết mình chưa từng đặt chân lên bãi bồi bên kia sông Hồng, nơi có thể nhìn thấy từ cửa sổ nhà mình. Đó cũng là lúc anh khám phá ra vùng đất có vẻ đẹp yên bình, thơ mộng nhưng rất đỗi mộc mạc, hoang sơ. Và cũng chính lúc này Nhĩ mới cảm nhận hết sự vất vả, tình yêu thương, sự hy sinh thầm lặng của vợ. Anh ao ước được một lần đặt chân đến bãi bên kia sông. Những vùng đất rất gần, nhưng rất xa.
Ước nguyện ấy không thực hiện được, ông đành nhờ Tuấn, con trai mình sang bên kia sông. Nhưng nó còn non nớt, ngây thơ, chưa hiểu được ý nghĩa sâu xa trong lời nói của anh, nên đành miễn cưỡng bỏ đi. Và sau đó anh ấy bị cuốn vào những trò chơi bên đường đến nỗi anh ấy đã bỏ lỡ chuyến phà duy nhất vào bờ trong ngày. Chính vì vậy, Nhĩ chiêm nghiệm về quy luật nghịch lý của cuộc sống: “Con người khó tránh khỏi vòng luẩn quẩn, phải bứt phá ra khỏi nó để hướng tới những giá trị đích thực của cuộc sống”.
Ông Khuyến, hàng xóm cũ lại sang thăm Nhĩ. Ông lão giật mình khi thấy mặt Nhĩ đỏ lên một cách khác thường. Đúng lúc đó, phà vừa cập bến.
2.2. Mẫu 2 – Bài mẫu tóm tắt Bến Quê ngắn gọn nhất:
Truyện kể về nhân vật Nhĩ trong một lần đi du lịch khắp thế giới. Nhưng về cuối đời, ông bị căn bệnh hiểm nghèo trói chặt vào giường bệnh đến nỗi không thể nhúc nhích dù chỉ một inch trên cửa sổ. Hãy nhìn bãi bồi bên kia sông Hồng.
Đó là lúc Nhĩ phát hiện ra vùng đất bên kia sông có một bến đò quen thuộc với vẻ đẹp bình dị mà hữu tình. Cũng chính lúc nằm liệt giường, ông mới cảm nhận hết sự vất vả, tình yêu thương, sự hy sinh thầm lặng của vợ. Nhĩ ao ước được một lần đặt chân đến bãi bên kia sông. Những vùng đất rất gần, nhưng rất xa.
Tôi không thể làm những gì tôi muốn. Nhĩ bảo con trai thay quần áo và đặt chân sang bên kia sông. Nhưng người con miễn cưỡng hiểu được tâm nguyện của cha và bị cuốn vào trò chơi hấp dẫn dọc đường, để rồi lỡ mất chuyến phà duy nhất trong ngày.
Từ đó Nhĩ rút ra được quy luật nghịch lý của cuộc sống: “Con người khó tránh khỏi vòng luẩn quẩn, phải bứt phá nó để hướng tới những giá trị đích thực của cuộc sống”.
2.3. Mẫu 3 – Bài mẫu tóm tắt Bến Quê ngắn gọn nhất:
Nhĩ – nhân vật chính của câu chuyện – từng đi du lịch khắp thế giới, cuối đời bị bệnh nặng đến nỗi không thể nhúc nhích dù chỉ một inch trên chiếc ghế gỗ cạnh cửa sổ. Nhưng lúc này Nhĩ mới phát hiện ra bãi bồi bên kia sông quê mình thật đẹp và hữu tình. Và chính lúc này Nhĩ mới cảm nhận hết sự vất vả, tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng của vợ chồng chị Liên. Trong lòng anh bỗng trào dâng một niềm khao khát: được một lần đặt chân sang bên kia sông. Ông nhờ con trai thực hiện ước mơ đó cho mình. Người con không hiểu lời cha nên miễn cưỡng nhận lời. Trên đường đi, anh rơi vào một nhóm người phá cờ trên vỉa hè và lỡ mất chuyến phà duy nhất trong ngày. Từ hoàn cảnh ấy, Nhĩ hiểu ra quy luật chung của đời người: “Con người ở đời khó tránh khỏi những khúc quanh co của cuộc đời…”
Cuối truyện, khi nhìn thấy con vật ngang mũi bên này, Nhĩ dùng hết sức cuối cùng cũng đu người ra khỏi cửa sổ, vươn cánh tay gầy guộc vẫy vẫy như van xin.
3. Bài mẫu tóm tắt Bến Quê ấn tượng nhất:
3.1. Mẫu 1 – Bài mẫu tóm tắt Bến Quê ấn tượng nhất:
Cả đời Nhĩ đi khắp năm châu nhưng chưa bao giờ qua sông Hồng ngay trước cửa nhà.
Nhưng giờ đây, Nhĩ đang ốm liệt giường. Tấm lưng có nhiều mảng thịt vừa cứng vừa lở loét. Chớm thu, hoa bằng lăng lưa thưa, nhạt nhòa, bên bờ sông Hồng khoe sắc xanh vàng trước khung cửa sổ áp mái nhà Nhĩ. Anh nằm dưới giường cho Liên, vợ anh bón cho, còn Tuấn, cậu con trai, cầm chiếc khăn bông nhúng nước ấm lau nhẹ miệng cho Liên. Liên mặc chiếc áo vá, anh xót xa nhìn. Rồi nhẹ nhàng bảo: “Cả đời tao chỉ làm khổ mày… mà mày vẫn cố chịu. Liên đổ thuốc vào bát, dặn dò con cháu vài câu rồi rón rén xuống lầu. Gần một năm nay đi học ở một thành phố phía nam, tối qua mới về, đang ngồi nhặt rau đọc sách nghe tiếng Nhĩ gọi vội chạy đến. Nhĩ chợt hỏi con trai: “Con đã … sang bên kia bao giờ chưa?” Người con trai mặc quần áo, đội mũ rộng vành, thắt vài nén bạc đồng xu trên cơ thể của mình và đi sang bên bờ dòng sông.
Mệt mỏi, đau tai…, anh gọi yếu ớt: “Huệ! Một cô gái rất xinh đẹp chạy đến. Cô lễ phép hỏi Ơ, rồi gọi to. Cả đám trẻ dưới lầu lần lượt xúm lại nhẹ nhàng rúc vào nhau từ rìa tấm nệm đến mép tấm phản dài năm mươi phân mà tôi tưởng chừng nửa vòng trái đất. Tôi lại càng thương lũ trẻ trong nhà hơn.
Ngồi trên bậu cửa, sau bờ kè cao, Nhĩ có thể nhìn thấy cánh buồm. Đò và khách qua sông. Anh nghĩ về vợ, về những đứa con của mình. Anh đã tìm được nơi nương tựa trong gia đình mình trong thời gian bị bệnh.
Ông Khuyến, hàng xóm cũ lại sang thăm Nhĩ. Ông lão giật mình khi thấy mặt Nhĩ đỏ lên một cách khác thường. Đúng lúc đó, phà vừa cập bến.
3.2. Mẫu 2 – Bài mẫu tóm tắt Bến Quê ấn tượng nhất:
Câu chuyện kể về nhân vật Nhĩ khi còn trẻ đã đi nhiều nơi trên thế giới, xa gia đình nhưng khi về già lại mắc một căn bệnh hiểm nghèo không thể tự mình ra khỏi giường. Anh được chăm sóc bởi Liên – người vợ chịu thương chịu khó, hy sinh cả đời vì chồng con. Anh nằm trên giường bệnh nhìn cảnh vật bên kia sông và chợt nhận ra rằng cả đời mình đã đi khắp nơi nhưng mãi đến bây giờ anh vẫn chưa thể đến được bến đò quê hương. Ông sai cậu con trai Tuấn để thực hiện sứ mệnh cuối cùng trong đời, đó là đi đò sang bên kia sông. Nhưng vì ván cờ, Tuấn hôm đó đã lỡ chuyến phà và không thực hiện được tâm nguyện của cha. Nhĩ chợt nhận ra rằng con chị có thể lỡ chuyến phà hôm nay, nhưng có thể bắt chuyến khác vào ngày mai, và nó sẽ mãi mãi không thể tự mình ra khỏi giường. Vì vậy, anh nhận ra những
Nhĩ đã từng đi du lịch khắp nơi trên thế giới, hầu như không bỏ sót ngóc ngách nào. Nhưng phải đến khi về già, mắc bệnh hiểm nghèo, nằm một chỗ, ông mới biết mình chưa từng đặt chân đến bãi bồi bên kia sông Hồng có thể nhìn thấy từ ô cửa sổ nhà mình. Đó cũng là lúc anh phát hiện ra vùng đất có vẻ đẹp thanh bình, thơ mộng mà rất đỗi mộc mạc, hoang sơ. Và cũng chính lúc này Nhĩ mới cảm nhận hết sự vất vả, tình yêu thương, sự hy sinh thầm lặng của vợ. Anh ao ước được một lần đặt chân đến bãi bên kia sông. Những vùng đất rất gần, nhưng rất xa.
Ước nguyện ấy không thực hiện được, ông sai Tuấn, con trai ông sang bên kia sông. Nhưng nó còn trẻ và ngây thơ, không hiểu ý nghĩa sâu xa trong lời nói của anh, nên nó đã bỏ đi một cách miễn cưỡng. Và rồi nó bị cuốn hút vào những trò chơi phá cờ ven đường mà bỏ lỡ chuyến phà duy nhất vào bờ trong ngày. Chính vì vậy, Nhĩ chiêm nghiệm về quy luật nghịch lý của cuộc sống: “Con người khó tránh khỏi cái vòng luẩn quẩn, phải bứt ra khỏi nó để hướng tới những giá trị đích thực của cuộc sống”.