Nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường với tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông đã dựng lên bức tranh sông Hương hoang dại phóng khoáng mà lại đầy mộng mơ lãng mạn. Để hiểu rõ hơn về tác phẩm, chúng ta cùng tham khảo một số mẫu tóm tắt tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông ngắn gọn và đầy đủ dưới đây.
Mục lục bài viết
1. Tóm tắt Ai đã đặt tên cho dòng sông đầy đủ hay nhất:
Ai đã đặt tên cho dòng sông – Một bản tình ca về Huế
Hoàng Phủ Ngọc Tường, với ngòi bút tinh tế đã vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp về sông Hương trong tác phẩm “Ai đã đặt tên cho dòng sông”. Qua những trang viết của ông, người đọc không chỉ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiên nhiên kỳ vĩ mà còn cảm nhận được chiều sâu văn hóa, lịch sử của xứ Huế.
Sông Hương hiện lên qua ngòi bút của tác giả như một sinh thể sống, một người bạn đồng hành cùng đất và người Huế. Ở thượng nguồn, sông Hương mang vẻ đẹp hoang dã, mạnh mẽ, như một cô gái Di-gan phóng khoáng. Dòng sông cuộn chảy giữa rừng già, vượt qua những ghềnh thác, mang trong mình sức sống mãnh liệt. Rừng già đã hun đúc cho sông Hương một bản lĩnh gan dạ, một tâm hồn tự do và trong sáng.
Khi rời khỏi rừng già, sông Hương trở nên dịu dàng, trữ tình hơn. Dòng sông uốn lượn mềm mại, ôm lấy những chân đồi, tạo nên những khúc quanh tuyệt đẹp. Hai bên bờ sông là những làng quê yên bình, những ngôi chùa cổ kính. Sông Hương ở đoạn giữa như một người mẹ hiền hòa, nuôi dưỡng và chở che cho những con người nơi đây.
Đến với đoạn hạ lưu, sông Hương hòa mình vào cuộc sống của thành phố Huế. Dòng sông trở nên đông đúc hơn, nhộn nhịp hơn. Tuy nhiên, sông Hương vẫn giữ được vẻ đẹp riêng của mình. Dòng sông là nơi sinh hoạt của người dân, là nơi diễn ra các lễ hội truyền thống. Sông Hương cũng là nguồn cảm hứng bất tận cho các nghệ sĩ, nhà thơ.
Hoàng Phủ Ngọc Tường đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật để miêu tả vẻ đẹp của sông Hương. Ông sử dụng phép so sánh, nhân hóa, ẩn dụ để làm cho dòng sông trở nên sinh động, gần gũi hơn. Ngôn ngữ của ông giàu hình ảnh, giàu cảm xúc, tạo nên một bức tranh sông Hương sống động, đa chiều.
Câu hỏi “Ai đã đặt tên cho dòng sông” không chỉ là một câu hỏi tu từ mà còn là một lời khẳng định về sự gắn bó mật thiết giữa con người và thiên nhiên. Việc đặt tên cho sông là một hành động thể hiện sự yêu quý, trân trọng và muốn gắn kết với thiên nhiên. Đồng thời, nó cũng thể hiện sự sáng tạo của con người trong việc tạo ra những cái tên đẹp để gọi tên những sự vật xung quanh.
“Ai đã đặt tên cho dòng sông” không chỉ là một bài bút ký hay mà còn là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, có giá trị nhân văn sâu sắc. Tác phẩm đã góp phần quảng bá hình ảnh đẹp của Huế đến với bạn bè trong và ngoài nước. Đồng thời, tác phẩm cũng khơi gợi trong lòng mỗi người đọc tình yêu quê hương, đất nước.
Qua tác phẩm “Ai đã đặt tên cho dòng sông”, chúng ta hiểu hơn về vẻ đẹp của sông Hương, về văn hóa của Huế và về mối quan hệ giữa con người với thiên nhiên. Tác phẩm đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng sâu sắc và khó quên.
2. Tóm tắt Ai đã đặt tên cho dòng sông ngắn gọn:
Mẫu 1:
Bài bút ký của Hoàng Phủ Ngọc Tường kể về một dòng sông thơ mộng mà thiên nhiên dành tặng riêng cho xứ huế mộng mơ. Hình ảnh dòng sông Hương hiện lên lúc hoang dại như một cô gái Digan, lúc lại rất trữ tình và thơ mộng. Đó cũng chính là tính cách như một cô gái ngang tàng, mạnh mẽ nhưng cũng không kém phần mềm mại và thơ mộng. Con sông ấy không hừng hực mà ẩn mình trong những cảm hứng của nghệ sĩ nghệ sĩ cho dù từ hiện đại hay ngược dòng thời gian về phong kiến xa xưa. Sự thật chứng minh là vẻ đẹp của cảnh quan và sự gắn bó của sông Hương với tiến trình lịch sử, văn hóa của dân tộc mà nó tương xứng là “dòng sông huyền nhiệm, nơi sinh ra vẻ đẹp tâm hồn của đất nước”.
Mẫu 2:
Sông Hương là dòng sông kỳ ảo với vẻ đẹp đa dạng được liên kết mật thiết với thành phố Huế mộng mơ. Tại thượng nguồn, sông Hương hiện thân như cô gái Digan với những bước nhảy nóng bỏng hoang dại, cũng như “người mẹ phù sa” với vẻ đẹp tinh tế và cuốn hút lòng người. Khi chảy về thành phố, sông Hương trở nên tươi tắn với sắc đỏ rực rỡ của hoa đỗ ven bờ. Đây là thời điểm sông Hương giống như cô gái thức giấc, đầy biến hóa với những chuyển động tạo thành hình cung, ôm lấy chân cảnh quan Thiên Mụ và có sắc đổi từ sớm xanh, vàng đến tím, gây ấn tượng tượng đẹp cho người xem.
Khi xuôi về phương Bắc, sông Hương ôm lấy đảo Cồn Hến trong sương mờ, giữa những hàng tre trúc xanh biếc và vườn cau của làng Vỹ Dạ. Khi đột ngột thay đổi hướng Đông Tây, sông Hương quay trở lại thành phố thị trấn Bảo Vinh, tạo nên nỗi lòng vương vấn giống như chuyện tình giữa nàng Kiều và Kim Trọng. Ngoài ra, sông Hương còn chất chứa những ký ức lịch sử và thơ ca, khi chứng kiến những cuộc tranh đấu quan trọng của dân tộc. Do đó, sông Hương xứng đáng là biểu tượng bất diệt của thành phố Huế, là nguồn cảm hứng vô tận cho những tác phẩm thi ca của các thế hệ sau.
Mẫu 3:
Sông Hương dưới ngòi bút của Hoàng Phủ Ngọc Tường đã hiện lên với nhiều vẻ đẹp khác nhau gắn với thành phố Huế. Sông Hương vùng thượng lưu mang một vẻ đẹp, sức sống mãnh liệt, bí ẩn, sâu thẳm, hoang dại mà còn dịu dàng, say đắm qua bốn hình ảnh so sánh. Một dòng sông mang trong nó những vẻ huyền bí vẫn còn hoang sơ, vẻ đẹp của thiên nhiên không thể cưỡng nổi.
Đoạn tả sông Hương chảy xuôi về đồng bằng và ngoại vi thành phố hiện lên với vẻ đẹp lãng mạn. Sông Hương đến đây uốn mình theo đường cong thật mềm, như một cuộc tìm kiếm ý thức để đi tới nơi gặp thành phố tương lai của nó. Dòng sông đã được gán cho có linh hồn, biết ý thức và đi tìm một thứ gì đó với nó. Bằng cách vận dụng kiến thức văn hóa, văn học tác giả đã khiến người đọc ấn tượng về vẻ đẹp trầm mặc, như triết lí, như cổ thi gắn với những thành quách, lăng tẩm của vua chúa thời trước. Sông Hương khi chảy vào thành phố Huế có nét đẹp rất riêng. Đến đây ta thấy một nét đẹp đặc biệt của dòng sông, nét đẹp như nói lên thay cho nét đẹp của những người con nơi đây.
Con sông được khám phá, phát hiện ở sắc thái tâm trạng, sông Hương gặp thành phố như điểm hẹn tình yêu, trở nên vui tươi, chậm rãi, êm dịu… Tạm rời xa thành phố sông Hương tiến thẳng về hướng Bắc. Rồi sông đột ngột rẽ sang hướng đông – tây quay lại thành phố ở thị trấn Bao Vinh. Con sông trước khi trở lại với biển còn vấn vương với kinh thành Huế. Không những vậy sông Hương còn là mang nhiều dấu ấn của lịch sử, thi ca. Từ góc độ văn hóa truyền thống lịch sử tác giả cũng đã khắc họa sông Hương với nét tính cách đăc biệt qua đó cũng tái hiện lại cho bạn đọc những hình ảnh trong lịch sử và gắn liền với những phẩm chất rất riêng của người Huế.
3. Các ý chính cần có khi tóm tắt Ai đã đặt tên cho dòng sông:
Mở bài:
Giới thiệu tác giả: Hoàng Phủ Ngọc Tường, một nhà văn tài hoa với phong cách bút ký giàu chất thơ, đặc biệt gắn bó với Huế.
Giới thiệu tác phẩm: “Ai đã đặt tên cho dòng sông” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông, miêu tả vẻ đẹp của sông Hương một cách sinh động và sâu sắc.
Đặt vấn đề: Nêu lên ý nghĩa của nhan đề và những điều mà tác phẩm muốn gửi gắm.
Thân bài:
Sông Hương ở thượng nguồn:
- Miêu tả vẻ đẹp hoang dã, mạnh mẽ của sông Hương khi còn ở giữa rừng già.
- So sánh sông Hương với cô gái Di-gan, thể hiện sự phóng khoáng, tự do của dòng sông.
- Nhấn mạnh vai trò của rừng già trong việc hun đúc nên bản lĩnh và tâm hồn của sông Hương.
Sông Hương ở đoạn giữa:
- Miêu tả sự chuyển biến của sông Hương khi ra khỏi rừng.
- Hình ảnh sông Hương mềm mại, uyển chuyển, như một người mẹ phù sa.
- Nêu bật vẻ đẹp trữ tình, lãng mạn của sông Hương đoạn giữa.
Sông Hương ở hạ lưu:
- Miêu tả sông Hương khi chảy qua thành phố Huế.
- Liên hệ sông Hương với lịch sử, văn hóa của Huế.
- Nhấn mạnh vai trò của sông Hương trong đời sống tinh thần của người dân Huế.
Nghệ thuật miêu tả của tác giả:
- Sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ.
- Ngôn ngữ giàu hình ảnh, giàu cảm xúc.
- Tạo nên một bức tranh sông Hương sinh động, đa chiều.
Ý nghĩa của nhan đề:
- Giải thích ý nghĩa của câu hỏi “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”.
- Nêu lên những suy ngẫm về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, về nguồn gốc của tên gọi.
Kết bài:
Tổng kết những ý chính: Khái quát lại vẻ đẹp của sông Hương và những giá trị mà tác phẩm mang lại.
Đánh giá chung: Nhận xét về giá trị nghệ thuật và nhân văn của tác phẩm.
Mở rộng: Liên hệ với thực tế cuộc sống, với những vấn đề bảo vệ môi trường.
THAM KHẢO THÊM: