Sông Hương – Núi Ngự từ lâu đã là biểu tượng của Thành phố Huế mộng mơ. Là ngọn núi hội tụ linh khí của đất trời, núi Ngự Bình là nơi cực kỳ quan trọng đối với Huế. Bài viết dưới đây sẽ cung cấp cho các bạn bài Thuyết minh về Núi Ngự Bình (Huế) chọn lọc siêu hay.
Mục lục bài viết
1. Thuyết minh về Núi Ngự Bình (Huế) chọn lọc siêu hay:
Cùng với dòng sông Hương, núi Ngự Bình được xem như một món quà quý từ thiên nhiên dành cho xứ Huế thơ mộng. Ngự Bình như một bức tranh thiên nhiên. Các bậc tiền bối đi trước của chúng ta đã thông minh khi kết hợp tự nhiên với kiến trúc, tạo nên một cảnh đẹp ấn tượng với bức tường ngự trị uy nghi trên trục chính của thành phố cổ Huế. Vị trí của núi Ngự được xác định theo lý thuyết phong thủy và âm dương ngũ hành.
Nhìn từ xa, núi Ngự giống như một con chim đại bàng vươn cánh bay. Ban đầu được gọi là Bình Sơn (hoặc Bằng Sơn), nhưng khi vua Gia Long lên ngôi và chọn Phú Xuân làm kinh đô, tên núi Bình Sơn đã được đổi thành Ngự Bình, thường được gọi là núi Ngự. Mặc dù được gọi là núi, thực tế nó chỉ là một ngọn đồi hình thang, cao khoảng 105 mét, nằm bên bờ sông Hương, cách trung tâm Huế 4 km về phía Nam. Ở hai bên là hai ngọn núi Hữu Bật Sơn và Tả Phù Sơn. Cảnh quan của núi Ngự Bình cùng với hai ngọn núi khác tạo nên hình ảnh như con phượng hoàng mở cánh bay.
Núi Ngự Bình có hình dạng phía trước và phía sau không giống nhau mà thơ ca Việt Nam đã mô tả:
“Núi Ngự Bình trước tròn sau méo
Sông An Cựu nắng đục mưa trong”
Nơi cách Núi Ngự Bình một vài kilômét là Đồi Vọng Cảnh – một trong những điểm du lịch nổi tiếng khác của thành phố Huế. Đồi Vọng Cảnh tạo nên một bức tranh đẹp tuyệt vời bên bờ sông Hương. Liền kề là Núi Bân, nơi hơn hai trăm năm trước, Vua Quang Trung đã tổ chức lễ tế và đăng cơ lên ngôi hoàng đế, đồng thời đánh đuổi quân Mãn Thanh xâm lược đất nước. Từ chân đến đỉnh, Núi Ngự được phủ bởi màu xanh tươi của rừng thông, một phần trong số đó được vua Nguyễn trồng. Núi Ngự mang đậm tinh thần của Huế. Dù thời gian trôi qua và có nhiều triều đại thay đổi, rừng thông vẫn sống và luôn tươi mới. Nghe tiếng nhạc tự nhiên của rừng thông, mọi lo âu trong cuộc sống đều tan biến, thay vào đó là cảm giác thư thái và thanh thản.
Từ đỉnh Núi Ngự, hướng tầm mắt ra xa, ta có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp mênh mông của các huyện Hương Thủy, Hương Trà, Phú Vang. Từ đỉnh núi, cũng có thể nhìn thấy làng mạc, ruộng đồng, cửa Thuận trắng, biển Đông xanh và dãy Trường Sơn tím thẫm. Sự kết hợp hài hòa giữa Núi Ngự và Sông Hương là một biểu tượng thiên nhiên tuyệt vời, làm cho mỗi người khi ngắm nhìn đều cảm thấy biết ơn.
Núi Ngự không phải là nơi cao và gò cheo leo, nhưng nó mang đậm dấu ấn của sự trầm tư, lãng mạn. Vẻ đẹp của Núi Ngự không chỉ nằm ở vẻ ngoài mà còn ẩn chứa trong sự gần gũi, giản dị với người dân địa phương. Đối với họ, Núi Ngự là biểu tượng của sự yên bình, là nơi tưởng nhớ và cảm nhận toàn bộ vẻ đẹp của thành phố Huế.
Chẳng phải tự nhiên mà thi sĩ Bùi Giáng đã ít nhất một lần rung động cảm tác:
“Dạ thưa xứ Huế bây giờ
Vẫn còn núi Ngự bên bờ sông Hương”
Nếu du khách đến Huế mà không ghé thăm núi Ngự Bình, thật là một điều đáng tiếc. Chỉ khi đến vào lúc bình minh hoặc hoàng hôn, du khách mới cảm nhận được sự thơ mộng của ngọn núi, dòng sông và bầu trời Huế. Không ai có thể khước từ vẻ đẹp tuyệt vời ấy. Núi Ngự là một món quà thiên nhiên quý báu mà đất trời đã ban tặng cho Huế. Vì vậy, mỗi người đến đây, cũng như những du khách từ khắp nơi, đều phải biết trân trọng và bảo vệ ngọn núi này.
Người ta không gọi Huế là “miền Hương Ngự” một cách ngẫu nhiên. Bên cạnh dòng sông Hương, núi Ngự Bình là một món quà vô giá khác mà thiên nhiên đã ban tặng cho thành phố này. Liệu có ai biết được bao nhiêu câu chuyện tình yêu dưới gò núi vững chãi ấy không? Núi Ngự không chỉ đẹp bởi vẻ đẹp bên ngoài, mà còn bởi vẻ đẹp của tâm hồn. Hãy giới thiệu ngọn núi này với du khách quốc tế để họ có cơ hội khám phá vẻ đẹp lãng mạn này. Nếu bạn chưa từng đặt chân đến núi Ngự, hãy đến và trải nghiệm nhé!
2. Thuyết minh về Núi Ngự Bình (Huế) chọn lọc ấn tượng:
Núi Ngự Bình nằm sát bên con đường cùng tên, thuộc phường An Cựu, Thành phố Huế. Núi này cách trung tâm thành phố Huế khoảng 4km về phía Nam, cao khoảng 103m, đặt giữa hai cồn Hến và Dã Viên.
Nhìn từ xa, núi Ngự Bình có hình dạng thang, đỉnh phẳng khá đồng đều. Phía sau là hai ngọn núi nhỏ, Tả Bật Sơn (còn gọi là Tả Phù Sơn) và Hữu Bật Sơn. Do đó, núi Ngự Bình có vị trí chiến lược trong phong thủy. Khu vực này mát mẻ, từ chân núi đến đỉnh được phủ bởi màu xanh tươi của rất nhiều cây thông.
Trong thời kỳ của chúa Nguyễn Phúc Thái, núi được gọi là Bằng Sơn, trước đó còn có tên là Hòn Mô. Một lần chúa đi qua đây, thấy vị trí đẹp nên đã chọn đây là nơi xây dựng đền đài. Năm 1687, chúa đã dời thủ phủ Đàng Trong từ làng Kim Long về làng Phú Xuân, và chọn núi Ngự Bình làm tiền án. Sau khi chọn địa điểm xây dựng Kinh thành, vua Gia Long vẫn giữ núi này làm án ngữ. Núi linh thiêng này sau đó được vua Gia Long đổi tên thành núi Ngự Bình. Người dân Huế thường gọi nó là núi Ngự.
Để tôn vinh cảnh quan, vua Gia Long đã trồng thông trên núi. Theo nhà nghiên cứu Nguyễn Đắc Xuân, tất cả các quan lại đều phải trồng thông trên núi Ngự Bình. Sau đó, vua Minh Mạng còn trồng nhiều loại hoa cỏ và tổ chức lễ hội ở đây. Núi Ngự Bình được vua Thiệu Trị xem là một trong 12 điểm tham quan nổi tiếng của “đất Thần Kinh”. Trong tháng 11 năm 1897, vua Thành Thái ban hành lệnh bảo vệ cây thông trên núi Ngự Bình, vì nơi này được coi là vô cùng linh thiêng. Có quan niệm rằng, gió từ núi Ngự Bình sẽ mang lại sự an lành cho đất đai của Kinh thành này.
Vào thời vua Khải Định, để tạo ra cảnh quan đẹp, vua đã cho trồng thêm cây thông để bảo vệ bức bình phong của Kinh thành luôn xanh tươi, đầy sức sống. Đến năm 1939, nơi này được bảo vệ nghiêm ngặt theo sự chỉ đạo của vua Bảo Đại, không ai được phép khai thác đất, đá, đốt lửa hoặc chặt cây thông. Núi Ngự Bình trở thành một vùng cấm địa được bảo vệ chặt chẽ. Ngày nay nhờ vào cảnh quan tuyệt đẹp mà nó mang lại mà núi này đã trở thành điểm đến cho việc dã ngoại và tham quan của cả người dân địa phương và du khách.
Nếu bạn đi xe đến núi Ngự Bình, hãy đậu xe dưới chân núi và khởi đầu hành trình bằng cách đi bộ lên đỉnh để thưởng ngoạn cảnh đẹp, hít thở không khí trong lành. Đừng quên mang theo một chai nước vì dù đường lên núi không quá dốc nhưng cũng khá dài. Từ chân đến đỉnh núi, mọi nơi đều phủ đầy màu xanh của cây thông. Trên con đường mòn lên núi, bạn sẽ nhìn thấy sắc tím của hoa mua và hoa sim nằm xen kẽ trong rừng thông xanh mát. Nếu leo núi đã mỏi, bạn hãy dừng lại và thư giãn bên gốc cây, để tận hưởng không khí trong lành và cảm giác thư thái khó tả. Núi Ngự Bình là một điểm đến quen thuộc với người dân Huế. Đây là nơi lý tưởng để dã ngoại vào cuối tuần hoặc chỉ đơn giản là để thưởng thức cảm giác yên bình và ngắm nhìn vẻ đẹp của thành phố Huế.
Từ đỉnh núi Ngự Bình, bạn có thể nhìn thấy cả một vùng đất miền Trung. Phía Bắc là toàn bộ thành phố Huế sôi động, với lá cờ kỳ đài của Kinh thành Huế hiên ngang bên dòng sông Hương thơ mộng. Phía Đông là cánh đồng lúa rộng lớn của Hương Thủy kéo dài đến tận chân trời. Phía Tây và Tây Nam là dãy Trường Sơn hùng vĩ. Khung cảnh của núi và sông tạo nên một bức tranh thiên nhiên hoàn hảo, tạo nên một vẻ đẹp quyến rũ không thể cưỡng lại.
Cùng với sông Hương, núi Ngự Bình là một món quà từ tạo hóa dành cho vùng đất Cố đô. Núi Ngự Bình mang trong mình vẻ đẹp trầm mặc, như là linh hồn của đất Huế. Từ lâu, vẻ đẹp mê lòng người này đã xuất hiện trong thơ ca. Trong đó có bài thơ nay đã được xem như là ca dao xứ Huế: “Núi Ngự Bình trước tròn sau méo/Sông An Cựu nắng đục mưa trong/Dẫu ai ăn ở hai lòng/ Em đây vẫn một dạ thủy chung với chàng”.
3. Thuyết minh về Núi Ngự Bình (Huế) chọn lọc đặc sắc:
Núi Ngự Bình, tọa lạc tại thành phố Huế, thuộc tỉnh Thừa Thiên – Huế, cách kinh thành Huế khoảng 3km. Núi Ngự Bình có hình dạng thang thưa, đỉnh phẳng bằng, trông như một bức bình phong che chắn cho kinh thành Huế. Trong sách “Đại Nam Nhất Thống Chí” của Quốc Sử Quán Triều Nguyễn viết “Phía Đông bắc Hương Thuỷ, nổi vọt lên ở quãng đất bằng” như hình bức bình phong làm lớp án thứ nhất trước kinh thành Huế, tục gọi là núi Bằng, đời Gia Long đặt cho tên hiện nay (Ngự Bình), đỉnh núi bằng phẳng, khắp nơi trồng thông”
Núi Ngự Bình có độ cao 105m, hình dáng cân đối, uy nghiêm. Hai bên của núi Bằng Sơn có hai ngọn núi nhỏ chầu vào gọi là Tả Bật Sơn và Hữu Bật Sơn. Khi triều đại Nguyễn thành lập và quyết định xây dựng kinh thành Huế, thấy Bằng Sơn như một bức bình phong đứng trước mặt, Gia Long đã chấp nhận ý kiến của các nhà địa lý và chọn núi này làm tiền án cho hệ thống phòng thủ đồ sộ và kiên cố. Từ đó, núi này được đổi tên thành Ngự Bình.
Cùng với sông Hương, núi Ngự Bình là món quà thiên nhiên quý giá thứ hai của tạo hóa, tạo nên một bức tranh sơn thuỷ hữu tình cho Huế. Từ lâu, núi xinh đẹp này cùng với dòng sông Hương trong xanh đã trở thành biểu tượng của thiên nhiên Huế. Huế thường được gọi là xứ sở của sông Hương và núi Ngự, cũng chính vì lẽ đó.
Suốt nhiều thế hệ, các tầng lớp hiền tri mỗi khi đến đây đều coi đây như là nơi tận hưởng vẻ đẹp thiên nhiên đầy kỳ thú. Trong những ngày thời tiết đẹp, đứng trên đỉnh của Ngự Bình, có thể chiêm ngưỡng toàn bộ cảnh đẹp của thành phố với các công trình hoành tráng, những ngôi chùa cổ kính và dòng sông Hương quanh co xanh mát. Ngay phía trước mắt là các đồi xanh mướt, những rặng thông phủ kín, và sau đó là một vùng đồng bằng rộng lớn của các huyện: Hương Thuỷ, Phú Vang, Hương Trà, với cỏ cây mọc um tùm… xa xa là dãy Trường Sơn mênh mông, màu tím thẫm ẩn hiện sau lớp mây trắng. Nhìn về phía đông, có thể thấy dải cát trắng mịn ở xa xa Thuận An với màu xanh sâu của biển Đông…
Không xa núi Ngự Bình là đồi Vọng Cảnh, một danh thắng khác của Huế, nằm bên dòng sông Hương, nhìn qua núi Ngọc Trản. Từ đồi Vọng Cảnh, có thể nhìn thấy những vườn cây ăn quả xanh tươi của cau, nhãn, cam, quýt, thanh trà, xen kẽ với rừng thông, những mái nhà ngói xám của các đền chùa, lăng tẩm cổ kính, yên bình… Sông Hương như một dải lụa mềm mại uốn quanh chân đồi… Du khách nếu có dịp đến vào buổi sáng sương mù hay chiều hoàng hôn, mới thực sự cảm nhận và thấm thía được vẻ đẹp thơ mộng, nên họa của một ngọn đồi, một khúc sông, một góc trời của xứ Huế.
Từ lâu, ngọn núi tuyệt đẹp này cùng với dòng sông Hương đã trở thành biểu tượng của thiên nhiên Huế. Vì vậy, người ta thường gọi Huế là xứ sở của sông Hương và núi Ngự.