Viết thơ là một quá trình sáng tạo, hãy tự do thể hiện bản thân và để tâm trí và trái tim của bạn dẫn đường. Bài viết dưới đây cung cấp thông tin về Tập làm một bài thơ bốn chữ hoặc năm chữ lớp 7 siêu hay.
Mục lục bài viết
1. Hướng dẫn quy trình viết một bài thơ:
Quy trình viết một bài thơ có thể được thực hiện theo các bước sau:
Bước 1: Trước khi viết
Lựa chọn đề tài: Chọn một đề tài hoặc sự vật, hiện tượng mà bạn muốn thể hiện trong bài thơ. Điều này có thể là một trải nghiệm cá nhân, một cảm xúc, hoặc bất cứ điều gì khiến bạn cảm thấy đáng để viết về.
Xác định cảm xúc: Hãy xác định cảm xúc chính bạn muốn thể hiện trong bài thơ. Bạn có thể cảm thấy hạnh phúc, buồn bã, lo lắng, yêu thương, hoặc bất kỳ cảm xúc nào khác. Cảm xúc này sẽ là nguồn cảm hứng cho bài thơ của bạn.
Bước 2: Tìm ý tưởng cho bài thơ
Tập trung vào đối tượng: Tập trung vào đối tượng hoặc sự vật bạn đã chọn và bắt đầu nghĩ về nó. Hãy tóm tắt những đặc điểm quan trọng về đối tượng này.
Liệt kê ý tưởng: Ghi lại tất cả những ý tưởng, hình ảnh, hoặc chi tiết liên quan đến đề tài bạn muốn thể hiện. Đừng ngại ghi chú bất kỳ điều gì xuất hiện trong tâm trí bạn.
Bước 3: Làm thơ
Thể hiện cảm xúc: Sử dụng từ ngữ thích hợp để thể hiện cảm xúc của bạn đối với đề tài. Sử dụng mô tả, biểu cảm và cảm giác để làm cho người đọc cảm nhận được những gì bạn đang cảm thấy.
Chọn từ ngữ hợp lý: Lựa chọn từ ngữ gợi tả âm thanh, mùi vị, màu sắc, hình ảnh của đối tượng hoặc sự vật. Điều này giúp tạo ra hình ảnh sắc nét và đầy hấp dẫn trong bài thơ.
Sử dụng các biện pháp tu từ: Áp dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, nhân hoá, điệp ngữ, điệp từ, và các phương tiện ngôn ngữ khác để tạo thêm sự phong phú và thú vị cho bài thơ.
Sắp xếp câu thơ: Sắp xếp câu thơ một cách hợp lý để tạo nên nhịp điệu và sự lôi cuốn cho bài thơ. Hãy thử sử dụng những câu thơ ngắn và dài xen kẽ nhau để tạo sự đa dạng.
Kiểm tra và chỉnh sửa: Sau khi viết xong, đọc lại bài thơ và chỉnh sửa những phần không cần thiết hoặc không phù hợp. Đảm bảo rằng bài thơ có ý nghĩa rõ ràng và mạch lạc.
Diễn cảm: Khi bạn đọc bài thơ của mình, diễn cảm theo cách mà bạn muốn người khác cảm nhận. Điều này giúp bạn xác định xem giọng điệu và nhịp điệu của bài thơ có phù hợp với cảm xúc mà bạn muốn truyền đạt hay không.
Cuối cùng, viết thơ là một quá trình sáng tạo, hãy tự do thể hiện bản thân và để tâm trí và trái tim của bạn dẫn đường
2. Làm một bài thơ bốn chữ:
2.1. Bài thơ tả mưa (Nguồn: Mưa – tác giả: Nguyễn Diệu)
Mưa rơi tý tách
Hạt trước hạt sau
Không xô đẩy nhau
Xếp hàng lần lượt
Mưa vẽ trên sân
Mưa dàn trên lá
Mưa rơi trắng xoá
Bong bóng phập phồng
Mưa nâng cánh hoa
Mưa gọi chổi biếc
Mưa rửa sạch bụi
Như em lau nhà.
Mưa rơi, mưa rơi
Mưa là bạn tôi
Mưa là nốt nhạc
Tôi hát thành lời…
2.2. Làm một bài thơ bốn chữ (Nguồn: Siêu tầm):
Năm tháng học trò
Qua đi thật nhanh
Từng kỉ niệm này
Ghi dấu trong tay.
Học tập hăng say
Lao động miệt mài
Bước vào tương lai
Hành trang tuyệt vời.
Hôm nay xa cách
Lòng luôn nhớ đến
Bạn bè thương mến
Thầy cô kính yêu.
2.3. Làm một bài thơ bốn chữ (Nguồn: Siêu tầm):
Ngày xửa, ngày xưa
Nhà nước Văn Lang
Hùng Vương thứ sáu
Giặc Ân xâm lược
Vua sai sứ giả
Tìm khắp mọi nơi
Người tài cứu nước
Khi đến Phù Đổng
Tiếng rao lan truyền
Gióng liền bật dậy
Nhờ mẹ mời vào
Cất tiếng đầu tiên
Một con ngựa sắt
Một chiếc roi sắt
Một con ngựa sắt
Ta sẽ đánh tan
Lũ cướp nước này
Sứ giả mừng rỡ
Vội về tâu vua
Sai người ngày đêm
Làm ra vũ khí
Kể từ hôm ấy
Gióng lớn như thổi
Cơm ăn chẳng no
Áo chẳng mặc vừa
Dân làng góp gạo
Nuôi lớn tráng sĩ
Áo, roi, ngựa đến
Vươn vai trưởng thành
Tráng sĩ dũng mãnh
Đánh tan quân giặc
Khi roi sắt gãy
Nhổ bụi tre ngà
Lũ giặc hoảng sợ
Chạy không kịp hàng
Đánh tan quân giặc
Thánh Gióng một mình
Lên đỉnh núi cao
Cởi bỏ áo giáp
Bay về trời xanh
Vua nhớ công ơn
Cho lập đền thờ
Phù Đổng Thiên Vương
Làng Gióng bấy giờ
Dấu vết còn lưu.
2.4.Làm một bài thơ bốn chữ (Nguồn: Siêu tầm):
Mùa thu đang đến gần
Bầu trời cao thăm thẳm
Tiếng chim hót trên cành
Nắng cũng thôi dần hanh.
Cánh đồng lúa chín vàng
Hương lúa thơm ngọt ngào
Gió thổi nghe rì rào
Trời cũng dần se lạnh.
Con đường trong phố xá
Hàng cây rụng lá vàng
Khóm hoa cúc điệu đà
Người thảnh thơi đón thu.
3. Bài thơ năm chữ:
3.1. Bài thơ tả mưa (Nguồn: Mưa – tác giả: Nguyễn Diệu):
Thửa cha tôi đi dạy
Đất Nghi Xuân, Đan trường
Lớp học ở trên cát
Bàn ghế đến là thương
Tôi thường ăn ở đó
Và ngủ ở đó luôn
Lớn lên, sờ sách vở
Cát nóng trong ngăn bàn…
Đến một ngày tóc bạc
Chẳng ai dạy dỗ mình
Thấy bàn ghế lớp học
Là rộn ràng trong tim.
Là muốn sà vào đó
Dại dội như cánh chim
Chẳng biết gi bão tố
Trong ngăn bàn lặng im…
Trong đoạn này, người viết kể về quá trình học tập và trưởng thành của họ. Thời thơ ấu, họ đã thường xuyên đi học tại Đất Nghi Xuân và trường Đan Trường, nơi có lớp học được đặt trên cát, với bàn ghế đơn sơ. Họ nhớ về những ngày thơ ấu, khi ăn và ngủ tại đó, và khi lớn lên, họ đã tiếp xúc với sách vở, với cát nóng trong ngăn bàn. Nhưng sau một thời gian, họ đã trưởng thành và tóc bạc, không còn ai dạy dỗ họ nữa. Tuy nhiên, họ vẫn cảm nhận được sự rộn ràng và kỷ niệm đối với những bàn ghế và lớp học kỳ diệu kia. Họ có mong muốn trở lại những ngày ấy, nhưng không biết là mọi thứ đã thay đổi và còn gì nguyên vẹn trong ngăn bàn lặng im của quá khứ
3.2. Bài thơ về tình yêu (Bài thơ đầu tiên – tác giả: Hoàng Mai – Nguồn: sưu tầm):
Anh âu yếm tặng em
Những bài thơ nho nhỏ
Kỷ niệm ngày mới quen
Chiều tàn thu lá đổ
Bên đèn đọc thơ anh
Đơn sơ lời mộc mạc
Nỗi lòng kẻ nhớ quê
Em nghe buồn man mác
“Mười năm thân du tử
Lạc lõng chốn quê người”
Ôm nỗi sầu viễn xứ
Giữa dòng đời ngược xuôi
Mắt người không bóng núi
Sao dâu biển chập chùng
Em nửa đời tĩnh lặng
San sẻ nỗi riêng chung
Mai về trong nắng ấm
Xin nhớ mùa hanh hao
Hoa tình yêu nở thắm
Dưới bóng chiều xôn xao.
Trong đoạn này, người viết đề cập đến một tình yêu đẹp và lãng mạn giữa hai người. Anh viết những bài thơ nhỏ để kỷ niệm những ngày họ mới quen nhau, và họ thường đọc thơ cùng nhau vào buổi chiều tàn thu khi lá rụng. Anh thể hiện tình cảm đơn sơ và chân thành qua những lời thơ mộc mạc. Ngoài ra, đoạn văn còn thể hiện sự luyến tiếc và nhớ về quê hương và người thân yêu xa xứ, trong khi họ sống trong môi trường khác biệt. Tình yêu của họ có sự tương tác giữa hai thế giới khác nhau, giữa người một nơi xa lạ và người thân quen, và điều này được thể hiện qua sự đối chiếu giữa môi trường không có núi và biển với quê hương và sự tĩnh lặng của em.
3.3. Bài thơ 5 chữ về thầy cô (Nguồn: Siêu tầm):
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?!
Đoạn trích này thể hiện tình cảm của người viết đối với một người giáo viên đáng quý và ấn tượng trong quá khứ. Cô giáo này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người viết và trong lòng các học sinh của cô. Đoạn văn thể hiện sự nhớ mong và hoài niệm về cô giáo, người đã từng dạy bảo và quan tâm đến tương lai của học sinh. Nó cũng thể hiện sự lo lắng và mong đợi về việc gặp lại cô giáo trong tương lai. Đoạn văn này thể hiện mối quan hệ đặc biệt giữa người học và người dạy, và sự ảnh hưởng lâu dài của giáo viên đối với cuộc sống của học sinh
3.4. Thơ 5 chữ hay về tình cha con 1 Nhớ cha (Nguồn: Siêu tầm):
Đất Nghi Xuân, Đan Trường
Lớp học ở trên cát
Bàn ghế đến là thương
Tôi thường ăn ở đó
Và ngủ ở đó luôn
Lớn lên, sờ sách vở
Cát nóng trong ngăn bàn…
Đến một ngày tóc bạc
Chẳng ai dạy dỗ mình
Thấy bàn ghế lớp học
Là rộn ràng trong tim.
Lại muốn sà vào đó
Dại dột như cánh chim
Chẳng biết gì bão tố
Trong ngăn bàn lặng im…
Ký ức ngày bé cùng cha ngày bé của mỗi người là khác nhau, nó có những kỷ niệm sẽ thành thói quen lưu giữ trong trí nhớ của ta mãi sau này .Trong bài thơ là một thầy giáo làm nghề ‘’gõ đầu trẻ’’ ở một làng quê ,hàng ngày cậu bé theo cha đi học cứ thế lớn lên trong tình yêu và những kiến thức của cha đến một ngày thành đạt bỗng muốn sống lại ngày bé nhưng mọi thứ trôi nhanh và thời gian có chờ đợi ai hay tìm lại được bao giờ.