Quan hệ nhân thân và tài sản giữa vợ chồng thời phong kiến Theo quan niệm của lễ giáo phong kiến, chồng được coi là người chủ gia đình, còn người vợ thì phải có đủ tứ đức: công (chăm chỉ, cần cù), dung (duyên dáng), ngôn (ăn nói dịu dàng), hạnh (nết na), đồng thời, phải tuân theo nguyên tắc tam tòng.