Hãy miêu tả một người lao động đang làm việc trong lớp 5. Học sinh đang tập viết, tập làm văn. Dưới đây là một số mẫu tham khảo để giúp bạn hiểu rõ hơn về cách học trong lớp 5 những gợi ý để bạn có thể mở rộng ý tưởng và viết nhiều hơn về chủ đề này.
Mục lục bài viết
1. Bài văn tả ông ngoại tôi khi làm việc:
Căn nhà nhỏ bé của ông tôi là nơi tràn đầy hương vị và khát vọng của nghề mộc. Mỗi khi bước vào căn nhà đó, tôi không chỉ cảm nhận được mùi thơm đặc trưng của gỗ mà còn hiểu rõ hơn về tình yêu và đam mê mà ông dành cho nghề mộc.
Tôi thường ngồi bên cạnh ông để nhìn ông làm việc. Đôi mắt của tôi luôn chăm chú theo dõi từng động tác tài tình của ông. Hai bàn tay ông cầm cái bào, và đám vỏ bào mùn lên như những sợi bánh đa cua, có đường cong mềm mại, xoắn xoẹo và màu sắc đa dạng. Mỗi khi ông sử dụng cái cưa, tiếng lưỡi cưa kêu vang, mang lại niềm vui và sự thích thú cho tai nghe. Mùn cưa rơi nhẹ nhàng từng đống, giống như những cánh hoa sữa mùa thu rơi xuống đất. Bàn tay ông thật tài hoa, biến những mảnh gỗ xù xì thành những thanh gỗ vuông vắn, mịn màng. Ông nhíu mày, đưa thanh gỗ gần mắt, ngắm nghía và tiếp tục đẽo, gọt một cách tỉ mỉ và tinh tế.
Không chỉ là một người thợ mộc tài ba, ông còn là người sửa chữa bàn, ghế, chuồng gà, chuồng lợn và cánh cửa hỏng cho bà con trong xóm. Ông luôn sẵn lòng giúp đỡ và chăm sóc cho mọi người xung quanh. Dù là bàn, ghế hay chuồng, ông đều tận tâm và kỹ lưỡng trong từng công đoạn. Thậm chí, khi rảnh rỗi, ông dạy tôi cách sửa chữa những chiếc bàn ghế bị hỏng. Tôi đã học được cách sử dụng miếng gỗ mỏng để vá lại chân ghế lỏng chất chứa bên lớp học. Nhờ ông, tôi đã có thêm kiến thức và kỹ năng về nghề mộc.
Ngày nay, việc tìm thấy người làm thợ mộc trong quê hương tôi trở nên hiếm hoi. Tuy nhiên, ông vẫn kiên nhẫn và đam mê đẽo, gọt và sửa chữa đồ dùng cho mọi người. Ông là một nguồn cảm hứng và một người hùng trong lòng tôi. Tôi tự hào và vui mừng khi nghe hàng xóm gọi ông một cách thân thiện là “ông phó mộc”, một danh xưng thể hiện sự kính trọng và tôn vinh công việc của ông.
Căn nhà nhỏ bé của ông tôi không chỉ thơm mùi gỗ, mà còn chứa đựng những giá trị văn hóa và tình cảm gia đình mà tôi luôn trân trọng. Đó là nơi tôi tìm thấy niềm hạnh phúc và cảm nhận sâu sắc về tình yêu và sự đam mê của người ông dành cho nghề mộc.
2. Bài văn tả cô thợ may:
Chiều nay, sau một hồi suy nghĩ, mẹ đã đồng ý dẫn em đi ra nhà bác Hoa để chỉnh sửa chiếc lưng quần mới mua vừa bị rộng. Điều này đã tạo cho em một cơ hội tuyệt vời để không chỉ nhìn thấy quá trình làm việc của bà Hoa mà còn có thể tương tác và hòa mình vào không khí làm việc sôi nổi của cửa hàng.
Ngay khi nghe mẹ nói về việc cần chỉnh sửa lưng quần, bác Hoa đã tức khắc mở tủ đồ và lấy ra một sợi dây đo, sau đó đeo kính vào. Với sự tỉ mỉ và cẩn thận, bác Hoa đã đo đạc chiều dài và bề rộng của lưng quần, đảm bảo rằng việc chỉnh sửa sẽ hoàn hảo và phù hợp với cơ thể em. Để kiểm tra kỹ càng, bác Hoa đã yêu cầu em mặc thử quần lên để đảm bảo sự thoải mái và vừa vặn. Tay bác Hoa cầm lấy lưng quần, rồi từ từ lùi vào trong, trong khi đó bác còn hỏi em liệu em đã cảm thấy thoải mái chưa, và liệu em có thoải mái khi ăn nhiều không. Điều này chứng tỏ sự quan tâm và tận tâm của bác Hoa đối với khách hàng, và em cảm thấy rất ấm lòng vì điều đó.
Sau khi hoàn thành việc kiểm tra, bác Hoa ngồi vào bàn để bắt đầu quá trình sửa chữa. Bằng chiếc kéo nhỏ và tay nghề điêu luyện, bác đã cắt đứt các sợi chỉ bên phần lưng quần, nhằm tháo sợi dây chun bên trong. Rồi bác ướm thước đo và tính toán độ dài cần thiết, để lấy kéo cắt bỏ phần dư thừa. Đồng thời, bác Hoa cẩn thận may sợi dây lại thành vòng tròn, như cách ban đầu, và lồng vào lưng quần, đảm bảo sự chắc chắn và bền bỉ. Vì sợi dây chun đã ngắn hơn, bác Hoa đã cẩn thận cắt bỏ hai góc vải ở hai bên để hạn chế việc vải quần co lại quá nhiều, gây khó chịu khi mặc. Bác Hoa không chỉ là một người thợ may tài năng, mà còn là một nghệ nhân thực thụ, biết cách tạo ra những chiếc quần vừa vặn và thoải mái.
Cuối cùng, bác Hoa đã đưa lưng quần vào máy để may lại. Với đôi tay điều khiển nhanh nhẹn và chính xác, bác Hoa di chuyển nhanh thoăn thoắt, chân đạp liên tục, và hai mắt tập trung nhìn vào vết kim. Thoắt cái, bác Hoa đã hoàn thành việc may và đưa quần cho em mặc thử. Khi thấy em rất hài lòng với kết quả, bác Hoa mới nở nụ cười và cởi kính ra cất đi. Sự hài lòng và vui mừng của em đã làm cho bác Hoa thấy công việc của mình được đánh giá cao và mang lại niềm vui cho người khác.
Em thực sự rất thích xem bác Hoa làm việc. Bởi vì bác Hoa không chỉ làm việc nhanh chóng và hiệu quả, mà còn làm việc gọn gàng và tỉ mỉ, tạo ra một cảm giác thật tuyệt vời. Bác Hoa là một người thợ may tuyệt vời và là một người nghệ nhân với tình yêu và đam mê với nghề. Nhìn thấy bác Hoa làm việc đã truyền cảm hứng cho em, và em mong muốn có thể học hỏi và trở thành một người thợ may giỏi như bác Hoa sau này.
3. Bài văn tả bác công nhân xây dựng:
Trong cuộc sống hàng ngày, em đã có rất nhiều cơ hội được chứng kiến những khoảnh khắc đáng nhớ của những người công nhân đang làm việc. Từ bác thợ hàn tài ba, cô công nhân bảo vệ môi trường trên đường phố, đến bác thợ dệt và thợ may tài năng làm việc trong nhà máy, xưởng sản xuất… Nhưng trong đó, em ấn tượng nhất với người thợ xây đang làm việc. Và rất may mắn, một lần hàng xóm nhà em xây nhà và em đã có cơ hội được ngắm nhìn cảnh một người thợ xây đang làm việc. Hình ảnh người thợ xây đang làm việc thực sự rất đẹp và để lại cho em nhiều ấn tượng khó phai mờ.
Dịp đó, hàng xóm nhà em đang thi công xây dựng ngôi nhà cao tầng, và vào buổi sáng khi em được nghỉ học, em đã có cơ hội chiêm ngưỡng và ngắm nhìn hình ảnh một chú thợ xây đang làm công việc của mình. Đó là quá trình thi công, xây dựng và hoàn thiện một ngôi nhà cao tầng. Chú thợ xây đó trông chừng bằng tuổi bố em, hơn ba mươi tuổi. Thân hình chú to cao, vạm vỡ, tạo nên sự ấn tượng mạnh mẽ. Những cánh tay của chú thợ xây to và trông vô cùng rắn chắc, cho thấy sức mạnh và sự khỏe mạnh. Chân chú thợ xây cũng dài và trông rất lực lưỡng. Với vóc dáng như vậy, chú thợ xây làm việc rất nhanh và vô cùng chăm chỉ.
Đối với em, hình ảnh chú thợ xây hiện ra đẹp nhất là khi chú đang xây nhà từ những viên gạch đầu tiên. Chú mặc đồ bảo hộ vô cùng chu đáo và kỹ lưỡng. Chú đội mũ, đeo khẩu trang che kín mặt nên em không thể nhìn rõ khuôn mặt của chú. Chú còn đeo găng tay, chân đi giày vô cùng kín đáo để tránh mọi trường hợp bất trắc có thể xảy ra trong quá trình thi công. Dưới đôi bàn tay khéo léo của chú thợ xây, từng viên gạch một được xếp lại ngay ngắn cùng nhau, tạo nên một khối tường vững chắc. Đôi bàn tay của chú làm việc nhanh nhẹn và khéo léo. Chẳng mấy chốc, một bức tường cao được xây dựng hoàn chỉnh bởi những viên gạch đã được chú xếp xong. Mặc dù thời gian xây dựng rất ngắn, nhưng hàng gạch được xếp rất chắc chắn, đều đặn và đẹp mắt. Nhìn vào những hàng gạch nối đuôi nhau, chồng lên nhau thẳng tắp, ta có cảm giác như chú thợ xây đang sử dụng bút chì và thước kẻ để vẽ lên một tác phẩm nghệ thuật độc đáo. Thật sự, chú thợ xây không khác gì một nghệ sĩ tài hoa đang xây dựng một tòa lâu đài nghệ thuật, một tác phẩm nghệ thuật mang dấu ấn riêng của mình.
Hình ảnh chú thợ xây đang làm việc thật đẹp và bình dị biết bao. Ngoài kia, còn biết bao nhiêu người công nhân chăm chỉ như vậy. Dù làm những công việc khác nhau, tất cả họ đều cống hiến để làm đẹp cho cuộc sống và góp phần phát triển cho xã hội và đất nước. Em rất trân trọng chú thợ xây cũng như tất cả những người lao động. Bởi vì lao động là một điều vinh quang!