Mỗi người chúng ta trong cuộc đời luôn gặp gỡ và chia ly rất nhiều người họ có thể tốt có thể xấu nhưng lại luôn để lại trong ta một ấn tượng trong lòng mỗi người. Dưới đây là một số mẫu đoạn văn về: Tả lại một người mà em có ấn tượng tốt và sâu sắc mời các bạn đón đọc.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý bài văn tả lại một người bạn em có ấn tượng tốt và sâu sắc:
1.1. Mở bài:
– Giới thiệu về người để lại ấn tượng sâu sắc: bà cụ bán hàng rong trên phố.
– Nêu cảm xúc ban đầu khi nhìn thấy bà và lý do khiến bà trở nên đáng nhớ đối với em.
1.2. Thân bài:
* Tả ngoại hình của bà cụ bán hàng rong:
– Dáng người nhỏ bé, gầy gò, lưng hơi còng, thể hiện dấu ấn của thời gian và lao động vất vả.
– Làn da sạm nắng, nhăn nheo, có những vết đồi mồi, minh chứng cho tuổi già và sự lam lũ.
– Khuôn mặt gầy gò, hai má hóp lại, toát lên sự khắc khổ nhưng ánh lên nét hiền từ.
– Đôi mắt trũng sâu, mờ đục nhưng vẫn lấp lánh tia nhìn trìu mến khi trò chuyện với mọi người.
– Miệng móm mém, đôi lúc nhai trầu, tạo cảm giác gần gũi, thân thuộc.
– Tóc bạc trắng hơn phân nửa, thưa thớt và được búi gọn gàng bằng chiếc khăn màu đen đã cũ.
– Đôi tay gầy guộc, khô ráp, nổi rõ các khớp xương, chứng minh sự tảo tần qua năm tháng.
– Bà mặc bộ đồ bà ba xanh nhạt đã bạc màu, đi đôi dép nhựa cũ kỹ màu trắng đục.
– Chiếc túi đen nhỏ đeo trước bụng, đựng vài đồng tiền lẻ, luôn sẵn sàng trả lại tiền thừa cho khách.
– Chiếc xe đạp cũ kỹ chở hộp xốp đầy những bó hoa hướng dương rực rỡ, đối lập với hình ảnh bà.
* Tả hoạt động của bà cụ bán hàng rong:
– Bà ngồi bên vệ đường trên chiếc ghế nhỏ, chiếc quạt mo trên tay phe phẩy nhẹ nhàng để xua đi cái nóng.
– Ánh mắt đăm chiêu nhìn dòng xe cộ ngược xuôi, đôi lúc như chờ đợi ai đó ghé lại hỏi mua.
– Khi có khách dừng chân, ánh mắt bà trở nên rạng rỡ, niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt khắc khổ.
– Nếu khách rời đi mà không mua hoa, bà chỉ lặng lẽ ngồi lại, ánh mắt dõi theo phố phường không chút oán trách.
– Khi có người mua, bà nhanh nhẹn đứng lên, gói hoa cẩn thận, đôi tay gầy gò run run khi đếm tiền thối lại.
– Dù có những bạn học sinh chỉ đứng ngắm hoa mà không mua, bà vẫn nở nụ cười hiền hậu, mời họ đến gần xem kỹ hơn.
1.3. Kết bài:
– Bày tỏ suy nghĩ về hình ảnh bà cụ bán hàng rong: tuy giản dị, lam lũ nhưng toát lên vẻ đẹp của sự chịu thương, chịu khó.
– Cảm xúc kính trọng và thương mến, đồng thời em nhận ra giá trị của lao động và sự trân trọng cuộc sống từ những điều nhỏ bé.
– Lời hứa sẽ nhớ mãi hình ảnh của bà và xem đó như một bài học ý nghĩa về sự kiên trì và lòng nhân ái.
2. Bài văn tả lại chú công an mà em có ấn tượng tốt và sâu sắc hay:
Mỗi ngày trên đường đến trường, em đều đi ngang qua ngã tư gần nhà, nơi xe cộ luôn đông đúc, tấp nập cả ngày lẫn đêm. Tại đó, em thường thấy một chú công an giao thông đang chăm chỉ làm nhiệm vụ điều tiết phương tiện. Nhưng hôm nay, khi đứng chờ một người bạn, em mới có dịp quan sát chú thật gần. Chỉ một lần gặp gỡ như vậy, hình ảnh chú đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc khó phai.
Chú công an là một thanh niên có vóc dáng cao ráo, khỏe khoắn, nước da rám nắng khỏe mạnh, khuôn mặt vuông vức, đầy đặn thể hiện sự quyết đoán. Đôi mắt chú sáng, toát lên vẻ tinh anh và nhanh nhẹn, luôn tập trung cao độ vào công việc. Trên người chú là bộ đồng phục cảnh sát giao thông màu vàng sậm, chiếc áo ngắn tay có đeo cầu vai phù hiệu, bên ngực là bảng tên bằng mê-ka nền trắng chữ xanh, thể hiện đầy đủ phẩm chất của người làm nhiệm vụ giữ gìn trật tự đường phố.
Quần tây dài gọn gàng, đôi giày đen bóng loáng, cùng chiếc thắt lưng da to bản mang theo khẩu súng bên hông càng làm tăng thêm vẻ uy nghiêm và đĩnh đạc. Chiếc mũ kết có đính huy hiệu cảnh sát trên đầu, cùng với dáng đứng thẳng tắp, khiến chú trông như một người chỉ huy đầy quyền uy nhưng không kém phần gần gũi.
Dưới cái nắng chói chang của buổi sáng, chú vẫn làm việc không ngơi nghỉ. Miệng chú ngậm còi, hai cánh tay uyển chuyển đưa lên, hạ xuống, ra hiệu cho dòng xe cộ di chuyển một cách nhịp nhàng. Dòng người và xe cứ thế tuân theo mệnh lệnh của chú, đi lại trật tự và không xảy ra bất kỳ sự xô bồ nào. Nếu có ai vượt quá vạch sơn trắng, chú thổi còi nhắc nhở nhẹ nhàng, và ngay lập tức, họ lùi lại một cách nghiêm chỉnh.
Có một lần, ba cô gái trẻ chở nhau trên một chiếc xe máy, vượt qua ngã tư với tốc độ cao và bấm còi inh ỏi, làm người đi đường giật mình dạt vào lề. Chú công an ngay lập tức thổi còi, yêu cầu chiếc xe dừng lại. Các cô gái tuy đã chân thành xin lỗi nhưng vẫn bị chú xử lý nghiêm minh. Chú không nặng lời, chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở: “Lần sau các cô nhớ không được chở ba và phải đi đúng luật giao thông nhé!” Sau đó, chú viết biên lai xử phạt và tiếp tục công việc của mình.
Chú làm việc rất nghiêm túc nhưng không kém phần mềm mỏng, thể hiện sự kết hợp hài hòa giữa lý trí và tình cảm. Nhờ sự tận tụy và trách nhiệm của chú, giao lộ luôn thông suốt, không xảy ra bất kỳ tai nạn nào.
Hình ảnh người công an giao thông ấy khiến em vô cùng ngưỡng mộ. Em thầm nghĩ, sau này lớn lên, mình cũng muốn trở thành một cảnh sát giao thông, vừa bảo vệ an toàn cho đường phố, vừa mang lại sự bình yên cho mọi người.
3. Bài văn tả cô giáo mà em có ấn tượng tốt và sâu sắc có chọn lọc:
Trên hành trình chinh phục tri thức, mỗi người thầy, người cô đều là những người lái đò tận tụy, đưa bao thế hệ học trò cập bến thành công. Trong quãng thời gian tiểu học của mình, em may mắn được học dưới sự dẫn dắt của cô Hoàn – một người giáo viên tuyệt vời đã để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc. Nhờ cô, năm cuối cấp của em trở nên ý nghĩa và tràn ngập niềm vui, giúp em không chỉ học tập tốt mà còn có những kỷ niệm đẹp đẽ khó quên.
Cô Hoàn đã ngoài năm mươi tuổi, nhưng trông cô vẫn rất trẻ trung và rạng rỡ. Ngay từ ngày đầu tiên gặp cô, em đã ngỡ rằng cô chỉ mới ở tuổi bốn mươi bởi dáng vẻ nhanh nhẹn, phong thái nhẹ nhàng và khuôn mặt luôn tươi cười. Cô có vóc dáng cân đối, thanh thoát, mái tóc cắt ngắn uốn cụp ôm gọn khuôn mặt đầy đặn, làm tôn lên nước da trắng hồng khỏe khoắn. Đôi mắt cô dịu dàng, ánh lên sự quan tâm và trìu mến như biết cười mỗi khi cô nhìn học trò của mình. Đặc biệt, nụ cười của cô rạng rỡ như ánh ban mai, mang lại cảm giác ấm áp và gần gũi cho tất cả học sinh trong lớp. Giọng nói của cô trầm bổng, nhẹ nhàng, mỗi khi cất lên đều khiến cả lớp chăm chú lắng nghe, đặc biệt là trong những tiết học cô giảng. Đôi tay cô mềm mại, thỉnh thoảng còn vương chút bụi phấn sau mỗi giờ lên lớp, như một minh chứng cho sự tận tụy và tình yêu nghề của cô.
Cô Hoàn không chỉ là một người giáo viên xuất sắc mà còn là một người mẹ thứ hai của chúng em. Cô luôn nhẹ nhàng chỉ dạy, tận tình hướng dẫn những bạn chưa hiểu bài, giúp tất cả học sinh đều có cơ hội tiếp thu kiến thức một cách tốt nhất. Nhờ có cô, những tiết học trong lớp không còn khô khan mà trở nên thú vị và đầy ắp tiếng cười. Dù em từng rất sợ môn Toán, nhưng cách giảng dạy của cô khiến em cảm thấy môn học này dễ hiểu và gần gũi hơn, từ đó em dần yêu thích và tự tin hơn mỗi khi đến tiết Toán. Không chỉ trong giờ học, cô cũng luôn quan tâm đến học sinh của mình trong cuộc sống thường ngày, nhắc nhở chúng em biết quan tâm, yêu thương lẫn nhau, rèn luyện đạo đức và cách đối nhân xử thế.
Đối với em, cô Hoàn không chỉ là một giáo viên mà còn là một người truyền cảm hứng, giúp em nhận ra rằng học tập không chỉ là tiếp thu kiến thức mà còn là một hành trình khám phá đầy thú vị. Em luôn biết ơn cô vì những gì cô đã dạy dỗ và yêu thương chúng em như chính con của mình. Dù mai này có rời xa mái trường tiểu học, em vẫn sẽ mãi nhớ về cô với tất cả sự kính trọng và biết ơn.