Chú lật đật là một trong những món đồ chơi quen thuộc của các bạn nhỏ. Do vậy, nó cũng là dạng bài văn tả thường xuyên xuất hiện trong bài văn lớp 4. Bài viết dưới đây sẽ hướng dẫn Tả con lật đật mà em yêu thích ngắn nhất - tập làm văn lớp 4.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý tả con lật đật mà em yêu thích chi tiết nhất:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu con lật đật? Vì sao em có?
1.2. Thân bài:
a) Tả bao quát: Một cái gì đó cao khoảng cùng chiều dài của một cánh tay, tròn trịa, mập mạp và có vẻ béo phì. Nó luôn lắc qua lại khi bị chạm đến và có màu đỏ nổi bật trên toàn thân.
b) Mô tả chi tiết: Đó là một con lật đật, với chiếc đầu tròn trùm bởi một cái khăn đỏ. Khuôn mặt của nó bầu bĩnh, xinh xắn. Thân hình tròn như con quay, được giữ vững bởi một chiếc thắt lưng trông đĩnh đạc. Hai tay của nó ngắn và ép sát vào thân. Đặc biệt, nó không có chân nhưng vẫn đứng vững. Dù nghiêng ngả như thế nào, nó cũng đứng thẳng sau một hồi lắc lư. Với vẻ ngoài ngộ nghĩnh và bận rộn, nó thực sự xứng đáng với cái tên “lật đật”.
1.3. Kết bài:
– Nêu cảm nghĩ em về chú lật đật.
2. Tả con lật đật mà em yêu thích hay nhất:
Mỗi người đều có một món đồ chơi yêu thích đầy kỷ niệm của mình. Tôi cũng vậy. Với tôi, món đồ chơi ý nghĩa nhất chính là cô lật đật đã theo tôi từ ngày tôi còn học mẫu giáo – món quà của bà nội tôi.
Ngày còn bé, tôi hay khóc lắm, ai dỗ cũng không nghe. Bởi vậy bà đã tặng cho tôi cô lật đật này. Tôi còn nhớ, khi lần đầu trông thấy cô nàng, trông thấy một cô búp bê kì lạ khác hẳn với những cô búp bê tôi từng có, tiếng khóc lóc lúc nào đã dừng lại. Tôi vội vã muốn xuống khỏi lòng mẹ mà đến gần sờ thử cô nàng một chút. Lớp sơn mềm mịn màu xanh lam bắt mắt giống như màu của bầu trời xanh khiến tôi yêu thích không ngơi tay.
Cô nàng này không có đôi chân dài như những cô búp bê khác, thân mình tròn xoe như trái bóng. Bởi vậy, cho dù tôi đẩy thế nào, khiến cô nàng nghiêng bên này, ngả sang bên kia thì cuối cùng cô vẫn cứ đứng vững vàng trên mặt đất được. Bà nội tôi nói, bà cũng mong tôi có thể được như thế. Sau này, dù có gặp khó khăn thế nào, đều phải tự mình biết đứng dậy vững vàng, giống như cô lật đật này vậy. Lời bà nói vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi, tôi còn nhớ mãi và vẫn luôn làm theo lời bà dạy.
Chẳng hiểu vì sao, nhìn cô nàng, tôi lại thấy có phần giống như những quả cầu đắp lên nhau, như người tuyết vẫn thường thấy trên ti vi vậy. Cái môi chúm chím, hai mắt to tròn luôn nhìn tôi, như bà nội luôn dõi theo tôi vậy.
Với em, cô lật đật không chỉ đơn thuần là một món đồ chơi mà còn mang trong mình một giá trị tinh thần. Nó nhắc nhở em về sự kiên trì, sự vững vàng trong mọi tình huống, và sự quan tâm, yêu thương của bà nội. Bà nội đã tặng cho em một thứ quà đặc biệt, không chỉ để em chơi đùa mà còn để truyền đạt cho em một bài học quan trọng trong cuộc sống.
Mỗi khi nhìn thấy cô lật đật, em lại cảm thấy một sự ấm áp trong lòng, như đang được bà nội ôm trọn trong vòng tay yêu thương. Em sẽ luôn giữ gìn và trân trọng món quà này, và nhớ mãi những lời dạy của bà nội. Nó không chỉ là một món đồ chơi, mà là một kỉ niệm đáng trân quý và một ký ức đẹp trong cuộc đời em.
3. Tả con lật đật mà em yêu thích ấn tượng nhất:
Hôm nay là Chủ nhật và tôi đang dọn dẹp căn phòng của mình. Trong khi tôi thò tay vào phía trong tủ, tôi nghe thấy âm thanh “long bong! long bong!” và nhận ra đó là tiếng của một con lật đật – món đồ chơi đầu tiên của tôi. Những ký ức về quá khứ trở lại trong tôi. Gia đình tôi rất nghèo, từ nhỏ tôi chưa bao giờ có một món đồ chơi nào. Tôi luôn thèm thuồng khi nhìn thấy bạn bè có đồ chơi. Một ngày đẹp trời, mẹ đưa tôi đến một cửa hàng bách hóa tổng hợp chuyên bán đồ chơi cho trẻ em. Tôi không thể tin được mình đang đứng trước một gian hàng đồ chơi dành cho trẻ em với những món đồ đẹp và đáng yêu. Tôi thích tất cả các món đồ chơi xung quanh. Tuy nhiên, mẹ chỉ cho tôi chọn một món đồ chơi. Sau khi suy nghĩ một lúc, tôi quyết định chọn con lật đật được đặt ở giữa gian hàng. Con lật đật của tôi vô cùng đáng yêu. Với hình dáng tròn xoay như hai trái bóng nhựa ghép lại với nhau, nó khoác trên mình một chiếc áo màu đỏ thẫm. Trên đầu, lật đật đội chiếc khăn màu vàng có viền đăng ten trắng ôm sát khuôn mặt bầu bĩnh. Đôi mắt to, tròn, xanh như hai hòn bi ve, lúc nào cũng mở to trông thật ngây thơ và đáng yêu. Cái mũi tẹt nhưng lại hơi hênh hếch, nhìn rất ngộ nghĩnh. Miệng cười rất xinh xắn. Bụng lật đật thắt một cái đai màu vàng nổi bật trên chiếc áo màu đỏ sẫm. Hai cánh tay lật đật chìa ra hai bên, tròn mũm mĩm dễ thương. Lật đật không biết đi, chỉ ngồi yên một chỗ, nhưng nếu đụng vào lật đật sẽ nghiêng qua nghiêng lại và phát ra âm thanh “long bong! long bong!” nghe thật vui tai.
Khi còn nhỏ, món đồ chơi này là niềm tự hào của tôi. Tôi dành cả ngày ở nhà để đùa nghịch với nó. Tôi cũng tự hào khoe với bạn bè: “Mình cũng có món đồ chơi đây! Một con lật đật mới nguyên.” Nhìn lại bây giờ, món đồ chơi này vẫn mang lại cho tôi những kỷ niệm đáng nhớ của tuổi thơ. Tôi lấy khăn lau sạch lật đật và để nó vào tủ kính để lưu giữ một kỷ niệm khó quên.
4. Tả con lật đật mà em yêu thích ngắn gọn nhất:
Mỗi đứa trẻ đều có những đồ chơi riêng của mình, và em cũng không ngoại lệ. Nhà em có một tủ đồ chơi đầy đủ và đáng yêu, nhưng em lại yêu thích con lật đật mà bà nội tặng em nhất. Con lật đật có hình dáng giống như số 8, với vòng trên nhỏ hơn vòng dưới, và có đầu nhỏ hơn thân một chút để tạo sự cân đối. Nó khoác trên mình chiếc áo đỏ thẫm và đội chiếc khăn màu vàng trên đầu, có viền trắng ôm sát khuôn mặt bầu bĩnh. Con mắt tròn to trên khuôn mặt của lật đật long lanh và đáng yêu, và cái miệng nhỏ luôn nhoẻn một nụ cười tươi tắn. Bụng lật đật thắt một chiếc đai màu vàng trên chiếc áo đỏ, và một búi vải nhỏ dưới cằm. Mặc dù không có chân, nhưng lật đật vẫn đứng rất vững và có thể tự đứng lên khi bị đẩy ngã.
Em thường xuyên mang con lật đật ra chơi khi buồn, và cứ thích xô nó ngã để nghe âm thanh “long bong, long bong” đầy vui tai. Lúc đó, mọi nỗi buồn trong em đều tan biến và em cảm thấy rất vui vẻ vì có người bạn đồ chơi thân thiết này bên cạnh. Em cũng để con lật đật trên nóc tủ để khi ngồi học, em có thể ngắm nhìn nó để lấy cảm hứng. Thậm chí, khi đi ngủ, em cũng thường ôm lật đật vào lòng và ngủ ngon lành.
Em yêu quý con lật đật mà bà nội tặng em rất nhiều. Mỗi khi chơi xong, em luôn cất nó vào tủ kính để giữ gìn và làm một món quà kỉ niệm cho tuổi thơ của mình.
5. Tả con lật đật mà em yêu thích ngắn nhất:
Tôi vui mừng reo lên khi thấy một chú lật đật xinh xắn được đặt trong hộp quà sinh nhật lần thứ chín của tôi. Chú mới như một cậu bé đang tập đi và nói, thân hình tròn trịa như quả trứng gà to. Chú không có chân, chỉ có đôi tay gắn liền với thân hình và mặc bộ quần áo gắn liền. Một chiếc mũ vải nhỏ phủ lên đầu chú, giống như mũ trùm đầu của áo len ấm áp vào mùa đông. Tôi thích khuôn mặt của chú nhất, đôi mắt xanh nước biển rực rỡ được đính bằng hai viên bi màu xanh lá cây. Cái miệng nhỏ nhắn của chú luôn nở nụ cười tươi đẹp. Bộ quần áo của chú bao gồm một chiếc áo khoác bên ngoài và một chiếc áo dây có hình sắc nét, khiến cho chú trông thật xinh đẹp.
Ban đầu, tôi không biết nhiều về con lật đật mà mẹ tặng cho sinh nhật lần thứ chín của tôi. Lúc đầu khi tôi chạm vào nó, con lật đật lắc lư và phát ra tiếng “loang boang, loang boang” làm tôi cảm thấy ngạc nhiên. Một lần, tôi đánh rơi nó xuống từ trên tủ kính và tưởng rằng nó sẽ bị hỏng. Tuy nhiên, thật bất ngờ, con lật đật đã xoay một vài vòng trên không rồi đứng yên trên mặt đất một cách êm ái và nhẹ nhàng. Tôi thích ngắm nghía con lật đật của mình. Mỗi khi chơi xong, tôi luôn sắp xếp nó vào chiếc tủ kính một cách cẩn thận và sắp xếp gọn gàng. Tôi quyết định sẽ giữ gìn con lật đật của mình thật tốt vì nó là món quà đầy tình yêu mà mẹ dành tặng cho tôi.