Nhằm giúp các bạn học sinh có nhiều kiến thức và nắm vững nội dung bài học, bài viết dưới đây chúng minh gửi đến bạn đọc bài Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang: Tác giả và tác phẩm?. Cùng tham khảo nhé.
Mục lục bài viết
1. Nội dung tác phẩm Robinson ngoài đảo hoang:
Robinson là một chàng trai trẻ khỏe mạnh, dũng cảm trước nguy hiểm, háo hức đến những vùng đất xa lạ, thích du lịch. Anh xuống tàu buôn, theo người bạn đến London. Robinson làm quen với một thuyền trưởng tàu buôn đi Guinea. Chuyến đi đầu tiên diễn ra tốt đẹp, chuyến thứ hai gặp cướp biển, bị bắt và phải làm nô lệ ở Xa-lê. Hai năm sau anh trốn thoát, lang thang đến Brazil để lập đồn điền. Có một ít vốn liếng, 4 năm sau anh xuống tàu buôn cùng người bạn đến Ghi-nê. Tàu gặp bão, bị chìm. Hầu hết đã chết, chỉ có Robinson may mắn sống sót. Con tàu bị chìm gần một hòn đảo hoang. Anh tìm cách lên đảo, dựng trại để chứa mọi thứ còn sót lại trên con tàu đắm, từ súng, đạn đến thức ăn đều được anh đưa hết lên đảo. Anh săn bắn, kiếm ăn, cày ruộng, chăn dê, làm đủ mọi nghề như dệt vải, làm đồ gốm… để duy trì cuộc sống đơn độc trên hòn đảo hoang.
“Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang” là một trích đoạn được viết dưới dạng tự truyện, trong đó nhân vật “tôi” kể lại câu chuyện của chính mình. Năm 27 tuổi, Robinson bị đắm tàu do bão, sống một mình trên một hòn đảo hoang vắng không có dấu chân người. Sau hơn 28 năm (lúc đó ông đã 55 tuổi), Robinson trở về nước Anh. Trích đoạn kể lại câu chuyện về cuộc sống của Robinson trên đảo hoang trong khoảng 15 năm. Qua đó, chúng ta đã thấy được những gian khổ của cuộc sống và sự lạc quan qua bức chân dung tự họa của ông.
2.Tác giả và tác phẩm:
* Tác giả của tác phẩm Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang:
Đe-ni-ơn Đi-phô sinh năm 1660 mất năm 1731
Ông là nhà văn lớn của nước anh thế kỉ XVIII
Ông bắt đầu viết tiểu thuyết khá muộn, khi ông đã gần sáu mươi tuổi.
* Tác phẩm Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang:
– Giá trị nội dung của tác phẩm Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang:
Tác phẩm tái hiện những gian khổ, khó khăn, những thử thách mà nhân vật Robinson phải đối mặt.
Qua hoàn cảnh sống đó, tinh thần lạc quan của Robinson được bộc lộ và anh tự tin trước những thách thức đó.
– Giá trị nghệ thuật của tác phẩm:
Cách kể chuyện bằng yếu tố miêu tả kết hợp với biểu cảm.
Chuyện được kể theo ngôi thứ nhất tự sự chân thực. Giọng kể nhẹ nhàng, hài hước.
* Những phẩm chất của Rô-bin-xơn trong tác phẩm Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang:
+ Trang phục tự may bằng da dê để giải quyết tình trạng thiếu quần áo cho thấy ý chí và sự sáng tạo của Robinson. Nó cũng chứng minh rằng anh có ý thức tạo ra một đích đến thực sự cho cuộc sống con người, mặc dù anh chỉ có một mình trên một hòn đảo hoang. Mặt khác, những bộ trang phục có vẻ kỳ lạ và trang bị lỉnh kỉnh lại tạo cho Robinson có vẻ ngoài của một vị trí “chúa đảo” trên lãnh thổ của mình. Con người tuy nhỏ bé và cô đơn trước thiên nhiên bao la, đầy hoang dã, nhưng luôn kiên cường, không khuất phục trước thiên nhiên mà vẫn thể hiện sự làm chủ của mình đối với thiên nhiên.
+ Tinh thần lạc quan của Robinson được thể hiện qua cách anh miêu tả chân dung của mình, với nụ cười hài hước về trang phục kì quặc mà anh tưởng tượng “nếu có ai đó ở nước Anh gặp một kẻ như tôi lúc bấy giờ, chắc tôi sẽ làm họ hoảng sợ hoặc phá lên cười sằng sặc”.
+ Ý chí sống và sự lạc quan của nhân vật cũng được thể hiện qua chi tiết bộ ria mép của anh. Robinson đã tỉa ria mép cẩn thận và tạo cho nó một phong cách độc đáo. Giọng điệu đùa cợt của anh khi mô tả bộ ria mép của mình cũng cho thấy sự lạc quan của Robinson.
+ Rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn và cô đơn, Robinson không nản lòng hay tuyệt vọng mà vẫn bám víu vào cuộc sống. Không những thế, anh còn cố gắng làm cho cuộc sống của mình ngày một tốt đẹp hơn, biết tận dụng mọi thứ trong thiên nhiên để phục vụ cho bản thân, vẫn sống một cuộc sống con người ngay trên hoang đảo và không bao giờ từ bỏ hy vọng trở về với xã hội loài người. Chính ý chí và quyết tâm to lớn đó đã giúp nhân vật vượt qua mọi khó khăn, sống trên hoang đảo hơn 28 năm và cuối cùng trở về với đất nước của mình.
=> Thông qua hình ảnh Robinson, người viết muốn gửi gắm thông điệp đến bạn đọc: Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta sẽ rơi vào những hoàn cảnh vô cùng khó khăn, nghèo đói và gian khổ. Để vượt qua những khó khăn đó, chúng ta cần có một ý chí, nghị lực phi thường để tranh đấu với những khó khăn, gian khổ, đồng thời phát huy sức mạnh và trí tuệ của bản thân để cải thiện, thay đổi hoàn cảnh, sống lạc quan trước những khó khăn, thử thách. Hãy lấy những khó khăn, thử thách làm động lực để cố gắng hơn nữa. Điều quan trọng là không bao giờ bỏ cuộc trong cuộc sống.
3. Trả lời một số câu hỏi trong sách giáo khoa:
Câu 1 (trang 129 sgk ngữ văn 9 tập 2):
Bố cục của văn bản Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang: gồm 4 phần
– Phần 1 (đoạn 1): giới thiệu
– Phần 2 (đoạn 2 và 3): miêu tả trang phục của Rô-bin-xơn
– Phần 3 ( tiếp… bên khẩu súng của tôi): Vũ khí tự vệ của Rô-bin-xơn
– Phần 4 (còn lại): Ngoại hình của Rô-bin-xơn
Câu 2 (trang 137 sgk ngữ văn 9 tập 2)
Miêu tả chân dung chỉ được sử dụng ở mức độ ít. Vì Rô-bin-xon tự thuật, kể về bản thân
Điều này là do ngôi kể, nhân vật chính tự miêu tả bản thân nên chỉ có thể miêu tả những gì mình nhìn thấy
– Khi viết về các chi tiết vũ khí, trang bị, trang phục được miêu tả khá đầy đủ
– Dưới góc nhìn độc đáo của tác giả, tác giả miêu tả ngoại hình kỳ lạ, thu hút sự chú ý của người đọc
Câu 3 (trang 129 sgk ngữ văn 9 tập 2)
Rô-bin-xơn là người Anh, ông bị đắm tàu và trôi dạt đến một hòn đảo hoang nằm gần xích đạo trong một chuyến hải trình đi từ biển từ Brazil
– Robinson sống một mình trên một hoang đảo trong 15 năm với một chiếc mũ, quần áo và ủng được làm bằng da dê
– Thời gian và thời tiết khắc nghiệt đã làm giày dép, mũ nón, quần áo của ông bị rách nát và không sử dụng được
– Trang phục của Rô-bin-xơn đều được làm bằng da dê, trên đảo hoang có rất nhiều dê rừng. May mắn thay, Robinson vẫn giữ được khẩu súng, thuốc súng và đạn ghém
+ Robinson duy trì cuộc sống của mình bằng việc săn bắt và dùng da dê để may quần áo.
– Robinson đã tận dụng những thứ còn lại và những thứ vớt vát từ con tàu đắm: một ít hạt lúa mì còn sót lại, thậm chí cả đàn dê bị bẫy và ông nuôi chúng để chúng sinh sản
– Robinson không có kẻ thù để chống trả nhưng vẫn cần những dụng cụ để lao động như cái cưa, cái rìu cần thiết để vào rừng chặt cây.
→ Qua trang phục và đồ vật, Robinson cho ta thấy một quyết tâm phi thường, một ý chí sắt đá và một tinh thần sống bất khuất.
Câu 4 (trang 130 sgk ngữ văn 9 tập 2)
– Cuộc đời khó khăn, khốn khổ của Robinson được kể lại bằng giọng văn hài hước, dí dỏm.
– Robinson cho thấy tinh thần lạc quan (khi nói về bộ ria mép của mình).
→ Mặc dù rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn. Một người khác trong hoàn cảnh đó có thể sẽ chán nản, tuyệt vọng, bỏ cuộc và chết, nhưng Robinson luôn nỗ lực cải thiện cuộc sống của mình, anh không khuất phục trước số phận.
Ý nghĩa:
Qua bức chân dung tự họa và giọng văn của Robinson trong đoạn trích, chúng ta có thể hình dung ra cuộc sống vô cùng khó khăn, gian khổ, cũng như tinh thần lạc quan của nhân vật khi anh chỉ có thể sống ở một nơi duy nhất là một hòn đảo hoang trong hơn mười năm.