Múa rối nước thật sự là một hình thức nghệ thuật độc đáo và phức tạp. Để điều khiển các con rối trên mặt nước, người nghệ nhân phải có kỹ năng và kinh nghiệm đặc biệt. Nó như một khía cạnh thú vị của nghệ thuật và văn hóa dân gian.
Mục lục bài viết
- 1 1.Trước khi đọc bài Múa rối nước hiện đại soi bóng tiền nhân:
- 2 2. Trong khi đọc bài Múa rối nước hiện đại soi bóng tiền nhân:
- 2.1 2.1. Đoạn chữ in đậm này là sa-pô của văn bản. Hãy nhớ lại các chức năng thông thường của một sa-pô:
- 2.2 2.2. Trò rối nước ở Việt Nam ra đời từ bao giờ?
- 2.3 2.3. Không gian biểu diễn đặc trưng của múa rối nước:
- 2.4 2.4. Trong trò rối nước, con rối đã được chế tác và điều khiển như thế nào?
- 2.5 2.5. Việc bảo tồn, phát triển rối nước có điểm gì chung với bảo tồn, phát triển các loại hình nghệ thuật cổ truyền khác của dân tộc?
- 3 3. Trả lời câu hỏi của bài:
- 3.1 3.1. Tóm tắt những thông tin chính của văn bản:
- 3.2 3.2. Tìm trong văn bản những thông tin cho phép khẳng định múa rối nước là “môn nghệ thuật thấm đẫm tinh thần Việt”:
- 3.3 3.3. Nêu đặc điểm của cách triển khai thông tin trong văn bản. Hãy phân tích mức độ thuyết phục của cách triển khai ấy:
- 3.4 3.4. Nêu nhận xét về phần sa-pô của văn bản, từ đó rút ra cách viết sa-pô cho một văn bản thông tin nói chung:
- 3.5 3.5. Nếu được phép bổ sung vào văn bản những thông tin về các câu chuyện được kể trên sân khấu rối nước, bạn có thể nói điều gì?
- 3.6 3.6. Từ văn bản được học, hãy nêu cảm xúc, suy nghĩ của bạn về rối nước nói riêng và nghệ thuật cổ truyền của dân tộc nói chung:
1.Trước khi đọc bài Múa rối nước hiện đại soi bóng tiền nhân:
1.1. Khi nghe cụm từ “con rối”, điều đầu tiên bạn nghĩ tới là gì? Vì sao như vậy?
Cụm từ “con rối” thường khiến tôi liên tưởng đến hình ảnh một người hoặc một đối tượng bị người khác điều khiển hoàn toàn, không có ý thức, quyền lựa chọn, hay khả năng tự quyết định. Tôi nghĩ như vậy vì cụm từ này thường được sử dụng để ám chỉ sự kiểm soát hoặc thống trị của người khác đối với một cá nhân hoặc một tình huống nào đó.
Thường thì khi người ta nói đến “con rối,” họ muốn diễn đạt rằng người đó không tự do, bị chi phối hoặc kiểm soát mà không có khả năng tự quyết định. Cụm từ này thường được dùng để ám chỉ sự thiếu độc lập và quyền tự quyết của người đó trong một tình huống cụ thể.
1.2. Bạn đã có những hiểu biết gì về rối nước? Hãy nêu những điều bạn còn thắc mắc và muốn tìm hiểu sâu thêm về loại hình nghệ thuật này:
Múa rối nước thật sự là một hình thức nghệ thuật độc đáo và phức tạp. Để điều khiển các con rối trên mặt nước, người nghệ nhân phải có kỹ năng và kinh nghiệm đặc biệt. Dưới đây là một số điểm mà bạn có thể tìm hiểu sâu hơn về múa rối nước:
Cơ cấu của con rối: Múa rối nước thường được làm từ gỗ và được thiết kế sao cho có thể nổi trên mặt nước. Hệ thống dây và que gỗ phía sau cánh gà được sử dụng để điều khiển các phần của con rối, chẳng hạn như đầu, cánh tay và chân.
Kỹ thuật điều khiển: Để biết cách điều khiển con rối, người nghệ nhân phải tập trung vào việc tạo ra các chuyển động mượt mà và tự nhiên. Họ sử dụng dây và que gỗ để thay đổi góc độ và vị trí của con rối dưới nước. Kỹ thuật này yêu cầu sự tập trung và khả năng tinh tế.
Kịch bản và diễn xuất: Múa rối nước thường đi kèm với một câu chuyện hoặc kịch bản. Người nghệ nhân phải biết cách diễn xuất bằng cách sử dụng chuyển động của con rối để truyền đạt cảm xúc và tạo nên sự hấp dẫn cho khán giả.
Lịch sử và văn hóa: Múa rối nước là một phần quan trọng của văn hóa dân gian của nhiều quốc gia, chẳng hạn như Việt Nam, Trung Quốc và Indonesia. Tìm hiểu về lịch sử và ý nghĩa của nó trong các nền văn hóa khác nhau có thể giúp bạn hiểu sâu hơn về nó.
Xem trình diễn trực tiếp: Nếu có cơ hội, bạn nên thử xem một buổi trình diễn múa rối nước trực tiếp. Điều này sẽ giúp bạn thấy rõ cách mà người nghệ nhân tạo ra những phép màu trên mặt nước.
Bằng cách tìm hiểu sâu hơn về múa rối nước, bạn có thể khám phá một khía cạnh thú vị của nghệ thuật và văn hóa dân gian
2. Trong khi đọc bài Múa rối nước hiện đại soi bóng tiền nhân:
2.1. Đoạn chữ in đậm này là sa-pô của văn bản. Hãy nhớ lại các chức năng thông thường của một sa-pô:
Phần sa-pô (hay tít) trong một văn bản thường có các chức năng sau:
Hoàn thiện tít (title): Chức năng này giúp xác định chủ đề và góc độ của bài viết. Sa-pô phải thể hiện một cách ngắn gọn, nhưng đầy đủ thông tin cốt lõi của bài, để độc giả có cái nhìn tổng quan về nội dung.
Tóm tắt thông tin: Nói đến các điểm quan trọng trong bài viết. Điều này giúp độc giả biết được những điều chính yếu mà họ sẽ tìm hiểu khi đọc bài viết.
Giải thích bài viết: Cho biết lý do tại sao bài viết này lại xuất hiện. Người viết thông qua sa-pô có thể giải thích lý do họ viết về chủ đề hoặc vấn đề cụ thể nào đó.
Nêu rõ hoàn cảnh: Trong trường hợp bài viết liên quan đến một sự kiện cụ thể, sa-pô có thể cung cấp thông tin về thời gian, địa điểm, và ngữ cảnh của sự kiện đó.
Thông báo bố cục: Một số sa-pô còn có vai trò thông báo về cấu trúc tổ chức bài viết. Điều này giúp độc giả biết được cách thông tin sẽ được trình bày trong bài.
Tóm lại, sa-pô là một phần quan trọng của một văn bản viết, nó hướng dẫn độc giả vào nội dung của bài viết và giúp họ quyết định liệu họ có muốn đọc tiếp hay không
2.2. Trò rối nước ở Việt Nam ra đời từ bao giờ?
Múa rối nước (trò rối nước) ở Việt Nam xuất hiện từ thế kỷ XI – XII. Tuy không có ngày chính xác về sự ra đời của nghệ thuật này, nhưng nó đã tồn tại và phát triển từ xa xưa trong văn hóa dân gian Việt Nam
2.3. Không gian biểu diễn đặc trưng của múa rối nước:
Không gian biểu diễn của múa rối nước có đặc điểm như sau:
– Trước đây, múa rối nước thường được biểu diễn trên thủy đình, được xây dựng trên mặt ao làng. Thủy đình thường có kiến trúc mái chùa cong, cùng với mành tre, cờ phướn, võng lọng, cổng hàng mã, và các phụ kiện trang trí khác.
– Ngày nay, không gian biểu diễn của múa rối nước đã thay đổi. Thay vì biểu diễn trên thủy đình truyền thống, nó được diễn trên các sân khấu hiện đại, nhà hát, và các khu du lịch sinh thái. Thường, các sân khấu này được trang bị hồ nước nhân tạo để tạo điều kiện cho múa rối nước biểu diễn.
Sự thay đổi trong không gian biểu diễn này đã giúp múa rối nước tiếp cận với đông đảo khán giả hơn và trở thành một nghệ thuật biểu diễn đa dạng và phong phú hơn
2.4. Trong trò rối nước, con rối đã được chế tác và điều khiển như thế nào?
Trong trò múa rối nước, con rối là một phần quan trọng của biểu diễn và phải được chế tác và điều khiển một cách khéo léo. Dưới đây là một số chi tiết cụ thể về cách chế tác và điều khiển con rối trong trò múa rối nước:
Chế tác con rối:
Chất liệu gỗ: Con rối thường được chế tác từ gỗ sung với tính năng nhẹ và dễ dàng tạo hình. Gỗ cứng được ưa chuộng như gỗ bách, gỗ dầu, hoặc gỗ cẩm lai.
Tạo hình: Người thợ điêu khắc sẽ tạo hình con rối bằng cách chạm, khắc và tôi chỉnh. Các chi tiết như khuôn mặt, áo quần, và phụ kiện như đầu mũi, mắt, miệng, và tóc cũng được chế tác một cách tỉ mỉ.
Sơn và trang điểm: Sau khi chế tác xong, con rối sẽ được sơn và trang điểm để tạo nên các đặc điểm khuôn mặt và trang phục của nhân vật một cách rõ ràng và sắc nét.
Điều khiển con rối:
Hệ thống sào và dây: Để điều khiển con rối, người nghệ nhân sử dụng một hệ thống sào và dây. Con rối sẽ được gắn vào sào ở phần thân dưới. Dây sẽ được kết nối từ các điểm cố định trên con rối đến sào.
Ngón tay và cán sào: Người điều khiển sử dụng ngón tay và cán sào để thao tác con rối. Bằng cách nâng, hạ, xoay, và đẩy sào, họ có thể làm cho con rối thực hiện các chuyển động phức tạp như đứng, đi, nhảy, quay đầu, và thậm chí biểu cảm khuôn mặt.
Kỹ năng điều khiển: Điều khiển con rối trong múa rối nước đòi hỏi kỹ năng và sự tập trung cao độ. Người điều khiển phải biết cách đồng bộ hóa chuyển động của con rối với câu chuyện hoặc kịch bản, đảm bảo rằng mọi biểu cảm và hành động đều truyền đạt một cách chính xác.
Sự phức tạp của trò múa rối nước: Trò múa rối nước không chỉ đòi hỏi sự khéo léo trong việc chế tác và điều khiển con rối mà còn yêu cầu sự kỹ năng và hiểu biết sâu rộng về nghệ thuật biểu diễn. Người điều khiển phải có kiến thức về kịch bản, âm nhạc, và diễn xuất để thể hiện câu chuyện một cách hoàn hảo. Điều này tạo nên một hình ảnh hài hòa và sống động của trò múa rối nước, đồng thời giữ vững truyền thống nghệ thuật này trong văn hóa Việt Nam
2.5. Việc bảo tồn, phát triển rối nước có điểm gì chung với bảo tồn, phát triển các loại hình nghệ thuật cổ truyền khác của dân tộc?
Việc bảo tồn và phát triển múa rối nước có điểm chung với việc bảo tồn và phát triển các loại hình nghệ thuật cổ truyền khác của dân tộc trong nhiều khía cạnh:
Sự đối mặt với thách thức của thời đại: Cả múa rối nước và nhiều loại hình nghệ thuật cổ truyền đang đối mặt với thách thức của sự phát triển công nghiệp, công nghệ và văn hóa hiện đại. Các nghệ thuật truyền thống đang phải cạnh tranh với những hình thức giải trí mới, đòi hỏi khả năng thích nghi để không bị lãng quên.
Khó khăn trong việc thu hút khán giả trẻ: Đối với nhiều loại hình nghệ thuật cổ truyền, khán giả trẻ đang dần mất đi sự quan tâm, và việc truyền đạt giá trị của nghệ thuật này cho thế hệ trẻ trở nên khó khăn. Điều này đặc biệt đúng trong trường hợp của múa rối nước khi thế hệ trẻ thường có xu hướng tiếp xúc với các hình thức giải trí hiện đại.
Nỗ lực bảo tồn và phát triển: Cả múa rối nước và các loại hình nghệ thuật khác đều cần nỗ lực bảo tồn và phát triển để không bị biến mất. Các hoạt động như lập các trường học nghệ thuật, tổ chức sự kiện truyền thống, và tạo sự nhận diện trong cộng đồng có thể giúp duy trì và phát triển các loại hình nghệ thuật này.
Giá trị văn hóa: Múa rối nước và các nghệ thuật cổ truyền khác đóng vai trò quan trọng trong việc bảo tồn và truyền tải giá trị văn hóa, truyền thống, và lịch sử của dân tộc. Việc duy trì và phát triển chúng giúp thế hệ sau hiểu và trân trọng nguồn gốc và bản sắc văn hóa của mình.
Tóm lại, việc bảo tồn và phát triển múa rối nước chia sẻ nhiều điểm chung với việc bảo tồn và phát triển các loại hình nghệ thuật cổ truyền khác, đòi hỏi sự nỗ lực và sáng tạo để duy trì và đưa chúng vào cuộc sống và tâm hồn của thế hệ hiện đại
3. Trả lời câu hỏi của bài:
3.1. Tóm tắt những thông tin chính của văn bản:
Múa rối nước có nguồn gốc từ thế kỷ XI – XII. Điều này cho thấy múa rối nước là một hình thức nghệ thuật cổ truyền có lịch sử lâu đời ở Việt Nam.
Múa rối nước truyền thống thường biểu diễn trong các sự kiện văn hóa và tôn giáo như lễ hội làng, các lễ kỷ niệm, và ngày Tết. Điều này cho thấy múa rối nước từng đóng vai trò quan trọng trong việc gắn kết cộng đồng và tạo dấu ấn trong văn hóa dân gian.
Sự thay đổi trong không gian biểu diễn: Trong quá khứ, múa rối nước thường biểu diễn trên mặt ao làng, nhưng hiện nay, nó có thể được biểu diễn trong các nhà hát và sân khấu là hồ nhân tạo.
Tạo hình và kĩ thuật biểu diễn cần sự tôn trọng và duy trì nét truyền thống. Múa rối nước đã trải qua sự thay đổi và phát triển, nhưng vẫn giữ vững giá trị văn hóa và truyền thống của nó.
Sự khác biệt giữa rối nước và rối cạn: Hai loại rối này có sự khác biệt về không gian biểu diễn, kỹ thuật, và cách thức biểu diễn.
Múa rối nước trong bối cảnh xã hội hiện đại 4.0: Nghệ thuật múa rối nước đang đối mặt với thách thức của xã hội hiện đại, với sự nổi lên của các hình thức giải trí mới. Việc bảo tồn và phát triển múa rối nước trong thời đại này đòi hỏi sự sáng tạo và nỗ lực đặc biệt để duy trì giá trị văn hóa của nó.
Tóm lại, múa rối nước là một phần quan trọng của văn hóa và truyền thống Việt Nam, và nó đang cố gắng thích nghi và tồn tại trong bối cảnh xã hội hiện đại.
3.2. Tìm trong văn bản những thông tin cho phép khẳng định múa rối nước là “môn nghệ thuật thấm đẫm tinh thần Việt”:
Thông tin trong văn bản cho thấy múa rối nước là “môn nghệ thuật thấm đẫm tinh thần Việt” bao gồm:
Xuất phát từ làng chiêm trũng: Múa rối nước bắt đầu từ các làng chiêm trũng và sau đó lan tỏa ra nhiều nơi khác. Điều này thể hiện tính gốc rễ của nó trong cộng đồng dân làng, tạo nên một phần không thể tách rời với văn hóa dân gian Việt Nam.
Phát triển qua nhiều thế hệ: Múa rối nước đã tồn tại và phát triển qua nhiều thế hệ, thể hiện sự bền vững và kế thừa giá trị văn hóa qua thời gian.
Phương tiện biểu diễn đặc trưng: Múa rối nước được biểu diễn trong nhà rối (thủy đình) với kiến trúc đặc biệt, mang tính chất dân gian. Sân khấu thủy đình thường được trang trí bằng mái chùa cong cong, mành tre, cờ phướn, võng lọng, và cổng hàng mã, tất cả đều có nét truyền thống rất Việt Nam.
Tạo hình và màu sắc: Những con rối được chế tạo từ gỗ sung, có hình dáng ngộ nghĩnh, và sử dụng màu sắc rực rỡ, tươi vui. Những đặc điểm này thể hiện sự gần gũi và dân dã của nghệ thuật này.
Âm thanh: Múa rối nước không chỉ dựa vào hình ảnh mà còn sử dụng âm thanh đa dạng như tiếng đàn, tiếng hát, tiếng trống mõ, tiếng kèn sáo, và tiếng pháo. Âm thanh này cũng có sự gắn kết sâu sắc với văn hóa và tín ngưỡng của người Việt.
Tất cả những đặc điểm này làm cho múa rối nước trở thành một môn nghệ thuật thể hiện tinh thần, văn hóa, và truyền thống của Việt Nam
3.3. Nêu đặc điểm của cách triển khai thông tin trong văn bản. Hãy phân tích mức độ thuyết phục của cách triển khai ấy:
Cách triển khai thông tin trong văn bản có các đặc điểm sau:
Phân đoạn và cụm từ: Thông tin được chia thành các đoạn và cụm từ rõ ràng, giúp người đọc dễ dàng theo dõi và nắm bắt thông tin.
Tổ chức logic: Thông tin được tổ chức theo một trình tự logic, từ việc giới thiệu nguồn gốc của múa rối nước, miêu tả không gian biểu diễn và kĩ thuật biểu diễn, rồi đến sự phân biệt giữa hai loại hình múa rối, và cuối cùng đến việc nói về thách thức trong bối cảnh xã hội 4.0.
Sử dụng màu sắc: Các đặc điểm và thông tin được tô màu, giúp nổi bật và dễ nhận biết.
Sử dụng hình ảnh: Văn bản kèm theo các hình ảnh minh họa, giúp hình dung hơn về loại hình nghệ thuật này.
Ngôn ngữ sáng tạo: Tác giả sử dụng ngôn ngữ màu mỡ và tươi sáng để mô tả, giúp độc giả dễ tiếp cận và hứng thú.
Cách triển khai này rất thuyết phục vì nó giúp độc giả dễ dàng nắm bắt và hiểu thông tin, hình dung được về múa rối nước một cách sâu sắc và sinh động.
3.4. Nêu nhận xét về phần sa-pô của văn bản, từ đó rút ra cách viết sa-pô cho một văn bản thông tin nói chung:
Phần sa-pô trong văn bản đóng vai trò quan trọng trong việc giới thiệu và tóm tắt nội dung của văn bản. Điều này giúp độc giả có cái nhìn tổng quan và hiểu được về chủ đề và nội dung chính của văn bản trước khi họ quyết định đọc toàn bộ.
Để viết một phần sa-pô cho một văn bản thông tin nói chung, bạn có thể thực hiện các bước sau:
Tóm tắt chủ đề và nội dung chính: Xác định chủ đề và nội dung quan trọng nhất của văn bản. Điều này giúp bạn hiểu được điểm trọng yếu mà bạn muốn đưa vào phần sa-pô.
Sử dụng ngôn ngữ súc tích: Viết sa-pô bằng cách sử dụng ngôn ngữ súc tích và tránh sự rườm rà. Trình bày thông tin một cách rõ ràng và đầy đủ trong một đoạn văn ngắn.
Trình bày ở đầu văn bản: Đặt phần sa-pô ở đầu văn bản, trước khi bắt đầu với nội dung chi tiết. Điều này giúp độc giả có cái nhìn tổng quan và quyết định liệu họ nên đọc tiếp hay không.
Tóm tắt các điểm chính: Trong phần sa-pô, tóm tắt các điểm chính và thông tin quan trọng nhất mà bạn muốn độc giả nắm bắt được.
Tránh tiết lộ quá nhiều: Trong phần sa-pô, bạn nên tóm tắt một cách súc tích mà không tiết lộ quá nhiều chi tiết hay giải quyết hết mọi vấn đề. Mục tiêu là làm cho độc giả tò mò và muốn đọc tiếp.
Kiểm tra lại: Trước khi hoàn thành phần sa-pô, hãy kiểm tra lại để đảm bảo rằng nó cung cấp thông tin quan trọng và hấp dẫn cho độc giả.
Việc viết một phần sa-pô hiệu quả giúp tạo sự hấp dẫn và thu hút độc giả, giúp họ quyết định xem liệu họ nên đọc tiếp văn bản hay không
3.5. Nếu được phép bổ sung vào văn bản những thông tin về các câu chuyện được kể trên sân khấu rối nước, bạn có thể nói điều gì?
Nếu được phép bổ sung thông tin về các câu chuyện được kể trên sân khấu rối nước, bạn có thể nói rằng nghệ thuật múa rối nước ở Việt Nam đa dạng và phong phú với nhiều câu chuyện và vở biểu diễn thú vị. Dưới đây là một số câu chuyện và vở biểu diễn nổi tiếng trong nghệ thuật múa rối nước:
Bật cờ: Một câu chuyện thể hiện lòng yêu nước và lòng dũng cảm của người lính trong việc giữ vững quyền tự do của dân tộc.
Múa rồng: Vở biểu diễn này thường được trình diễn trong các lễ hội truyền thống và tượng trưng cho sức mạnh và phú quý.
Em bé chăn trâu: Một câu chuyện đáng yêu về cuộc sống đồng quê và tình bạn động vật.
Cày cấy: Một vở biểu diễn thể hiện công việc nông nghiệp và cuộc sống của người nông dân.
Cậu ếch: Câu chuyện kể về cuộc phiêu lưu của một chú ếch và các nhân vật khác.
Bắt vịt: Một câu chuyện vui nhộn về việc bắt vịt trong lịch sử làng quê.
Đánh cá: Vở biểu diễn thể hiện cuộc đời của ngư dân và những khó khăn mà họ phải đối mặt khi ra khơi đánh cá.
Vinh quy bái tổ: Tượng trưng cho lòng tôn kính đối với tổ tiên và nguồn gốc của dân tộc.
Múa sư tử: Một biểu diễn về sự dũng cảm của sư tử và cuộc chiến với rồng.
Múa phượng: Một vở biểu diễn về vẻ đẹp của hoa phượng.
Lê Lợi trả gươm: Câu chuyện về vị vua Lê Lợi và cây gươm quý báu quốc gia.
Nhi đồng vui chơi: Câu chuyện về cuộc sống hạnh phúc của trẻ em trong làng quê.
Đua thuyền: Một biểu diễn về cuộc đua thuyền trên sông, thể hiện tinh thần đoàn kết và cạnh tranh.
Những câu chuyện và vở biểu diễn này thường mang trong mình giá trị văn hóa và truyền thống sâu sắc của Việt Nam và thể hiện qua nghệ thuật múa rối nước một cách sáng tạo và độc đáo
3.6. Từ văn bản được học, hãy nêu cảm xúc, suy nghĩ của bạn về rối nước nói riêng và nghệ thuật cổ truyền của dân tộc nói chung:
Văn bản cho em những cảm nhận tốt đẹp và mới mẻ về múa rối nước. Em cảm nhận được múa rối nước là loại hình nghệ thuật cổ truyền và lâu đời của dân tộc ta, mang nhiều những nét đặc trưng và thể hiện văn hóa của người Việt. Tuy nhiên, em cũng cảm thấy hơi buồn vì bộ môn này hiện nay không còn được chào đón như trước và đang gặp những khó khăn khi tiếp cận khán giả hiện đại, em mong mọi người và những nghệ nhân múa rối nước sẽ cố gắng bảo tồn và duy trì loại hình nghệ thuật đậm đà bản sắc này của Việt Nam.