Soạn bài Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ Cánh Diều trang 45 là lời giải phần Nói và nghe được sưu tầm và tổng hợp cho các bạn học sinh tham khảo. Soạn Văn 6 Cánh Diều bao gồm đáp án chi tiết cho các câu hỏi trong SGK Ngữ văn 6 Cánh diều, sẽ giúp các bạn học tốt môn Ngữ văn lớp 6 và chuẩn bị cho bài học trên lớp sắp tới đây của mình.
Mục lục bài viết
1. Định hướng trước khi viết:
– Kể về một trải nghiệm khó quên về gia đình em (ông, bà, cha, mẹ…), kể về những sự việc, hành động, sự vật, tình huống… của người này mà em đã trải qua, chứng kiến, … và có ấn tượng cũng như bài học sâu sắc. Trong bài kể, người kể chuyện sử dụng ngôi thứ nhất và thường xuyên xưng “Tôi”.
– Để kể lại một trải nghiệm khó quên của gia đình, cần:
+ Nêu những sự việc, hành động, tình huống… mà bản thân chứng kiến trong gia đình (ông, bà, cha, mẹ…) để lại ấn tượng sâu sắc trong mình.
+ Xác định đối tượng và thời gian thích hợp để phân bổ cho bài thuyết trình.
+ Tìm ý tưởng và tạo dàn ý cho bài phát biểu của bạn.
+ Chuẩn bị tài liệu, hình ảnh liên quan đến trải nghiệm được kể lại (nếu có).
+ Hãy mô tả cảm xúc, suy nghĩ hoặc bài học rút ra từ trải nghiệm khó quên này.
+ Gây ảnh hưởng đến khán giả bằng cách sử dụng nét mặt, ánh mắt, chuyển động, v.v. để phù hợp với câu chuyện của bạn.
2. Luyện tập:
Bài tập: Kể cho bạn bè một câu chuyện để lại ấn tượng sâu sắc về gia đình bạn.
2.1. Các bước chuẩn bị:
– Đọc và quyết định các yêu cầu của bài thi và chọn kinh nghiệm của bạn.
– Ghi nhớ chi tiết và suy nghĩ về trải nghiệm.
2.2. Tìm ý tưởng của bạn và tạo dàn ý:
Tìm ý tưởng:
– Kể tên một sự việc, hành động, hoàn cảnh của người thân (cha, mẹ, ông, bà…) để lại ấn tượng sâu sắc cho em. Ví dụ: Tôi ốm, mẹ tôi chăm sóc tôi.
– Phát triển ý tưởng của bạn:
+ Khi đi học về, tôi bị sốt.
+ Mẹ hỏi han và thuyết phục tôi ăn cháo và uống thuốc. Mẹ tôi đã trông chừng tôi suốt đêm.
+ Sau khi được cảm nhận tình yêu thương và sự săn sóc của mẹ, tôi cảm thấy vô cùng yêu mẹ và cảm động trước những gì mà mẹ đã làm cho tôi.
+ Từ đó, tôi chú ý giữ gìn sức khỏe và giúp đỡ mẹ việc nhà thay vì cãi vã với mẹ.
Tạo đề cương.
– Phần mở đầu:
Chào hỏi, giới thiệu với mọi người về mẹ bạn và giải thích việc bạn bị ốm.
Tôi thường tự hỏi: “Bố mẹ có yêu mình không?” Câu hỏi này có lẽ sẽ làm bạn ngạc nhiên rất nhiều, tôi luôn nghĩ rằng mẹ không quan tâm đến tôi nhưng tôi đã nhầm.
Mẹ là người luôn yêu thương và quan tâm đến chúng ta dù trong hoàn cảnh nào, là người luôn ở bên cạnh chúng ta ngay cả trong những lúc yếu đuối. Tôi đặc biệt hiểu rõ điều này hơn khi nhìn thấy mẹ chăm sóc tôi khi tôi ốm đau.
– Phần nội dung:
Miêu tả lý do trải nghiệm: Đêm hôm trước, tôi thức đến sáng và đọc truyện trước khi đi ngủ. Tôi đi học mệt mỏi và đau đầu dữ dội…
Giới thiệu sự phát triển của trải nghiệm.
Chiều tối về đến nhà, tôi lập tức lên phòng, bỏ bữa tối, nằm trên giường thì phát hiện tai mình ù đi.
Đột nhiên có một bàn tay lạnh ngắt đặt lên trán tôi, khi tôi mở mắt ra, mẹ tôi đang ngồi ở đầu giường và bảo tôi ăn cháo.
Mẹ bảo tôi uống thuốc. Đó là điều tôi ghét nhất.
Có vẻ như mẹ đã già hơn trước. Tóc mẹ đã vài mảng bạc và không còn đen bóng nữa. Khuôn mặt trái xoan của mẹ đã có vài nếp nhăn…
Tôi ngủ thiếp đi vì mệt.
Ngày hôm sau tôi thức dậy vào buổi trưa và cảm thấy dễ chịu hơn.
Tôi phát hiện ra mẹ luôn ở bên cạnh tôi mỗi sáng và tối, kiểm tra xem cơn sốt của tôi đã hạ chưa…
Tôi chợt nhận ra rằng, trong cảm xúc, điều duy nhất không thay đổi chính là hơi ấm của bàn tay tôi và tình yêu thương của mẹ.
– Kết luận:
Mẹ là người đã che chở, nuôi dưỡng, yêu thương và nuôi dưỡng tôi. Tình mẹ bao la, mênh mang và không bao giờ kết thúc. Nhờ tình yêu thương và sự hi sinh của mẹ mà tôi có thể trưởng thành hơn nữa. Càng lớn tôi càng nhận ra khi tôi trưởng thành thì mẹ tôi càng có tuổi. Vì vậy, tôi mong mẹ luôn có sức khỏe và bình an.
Mẹ là một phần thiết yếu trong cuộc sống của chúng ta. Nếu bạn không có mẹ trong cuộc sống hoặc không trân trọng sự hy sinh của mẹ thì đó sẽ là thiệt thòi lớn nhất của bạn. Thời gian không chờ đợi ai cả nên bạn cần yêu thương mẹ nhiều hơn, quan tâm và giúp đỡ mẹ nhiều hơn.
3. Bài viết kể lại một trải nghiệm đáng nhớ:
3.1. Bài viết kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – mẫu 1:
Xin chào các thầy cô và các bạn. Hôm nay tôi rất vui khi được đứng đây kể cho mọi người một câu chuyện đáng nhớ của mình. Hôm đó trời mưa rất to và tôi thì lại không có áo mưa nên đành ngồi trong lớp đợi mưa tạnh rồi mới về nhà. Khi đang ngồi cùng các bạn ngắm mưa, tôi chợt nhớ đến kỷ niệm dưới mưa ba năm trước của mình.
Lúc này tôi mới là học sinh lớp hai, đã quen lớp. Trong giờ ra chơi, tôi và các bạn chạy quanh sân trường. Hôm đó, chúng tôi tan học sớm mà không báo trước nên bố mẹ không đến đón đúng giờ. Vì vậy chúng tôi phải ngồi ở hành lang lớp học và đợi bố mẹ đến đón. Đột nhiên trời lại bắt đầu mưa. Kết quả là những vũng nước lớn và nhỏ hình thành đầy khắp trong sân trường. Thế là tôi và các bạn rủ nhau mặc áo mưa đi ra sân chơi. Chúng tôi đã rất vui vẻ hò reo và rượt đuổi nhau dưới cơn mưa. Một lúc sau, chúng tôi rủ nhau thi nhảy qua các vũng nước đọng để xem ai có thể nhảy qua vũng nước lớn hơn và giành chiến thắng. Trong khi chơi, tôi là người hiếu thắng nên quyết định thử sức với vũng nước lớn. Và tất nhiên là tôi không thể nhảy qua nó. Tôi ngã xuống giữa vũng nước, nước bắn tung tóe khắp nơi và người tôi ướt sũng. Mẹ tôi cũng đến đón tôi cùng lúc đó. Mẹ tôi rất tức giận khi thấy tôi ướt như vậy. Về đến nhà, mẹ lập tức đưa tôi đi tắm, thay quần áo khô rồi mới mắng tôi một trận nên thân. Kể từ hôm đó, tôi bị cảm và phải mất gần một tuần mới khỏi. Mẹ tôi phải nghỉ làm để chăm sóc tôi. Tôi biết dù mẹ rất giận nhưng vẫn yêu tôi và quan tâm đến tôi rất nhiều.
Sau câu chuyện lầm đó, tôi trở nên ngoan ngoãn hơn và bắt đầu nghe lời mẹ. Và mỗi khi trời mưa tôi lại nhớ về kỷ niệm ngốc nghếch này. Đây là một câu chuyện mà tôi sẽ luôn ghi nhớ trong tấm lòng. Cảm ơn thầy cô và các bạn đã lắng câu chuyện của tôi. Rất mong được nghe ý kiến và các lời góp ý từ mọi người.
3.2. Bài viết kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – mẫu 2:
Vào ngày 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu quyết định tặng mẹ tôi một món quà đặc biệt. Đó là một bữa tối thịnh soạn mà ba bố con tôi đã chuẩn bị cho mẹ. Tôi lên kế hoạch và nhờ đồng nghiệp của mẹ là cô Hòa giúp đỡ. Cô ấy định đưa mẹ tôi đi mua sắm sau giờ làm để bố tôi và tôi có thời gian chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.
Chiều hôm đó, sau giờ học, tôi cố gắng về nhà sớm. Bố tôi cũng xin phép công ty cho về nhà sớm. Khi về đến nhà, tôi thấy trên bàn có một bó hoa hồng nhung đỏ rất đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này, mẹ sẽ rất vui.
Sau khi dọn xong sách vở, tôi liền vào bếp phụ giúp bố. Công việc của tôi là rửa rau, thái thịt, cắm cơm. Bố phụ trách việc chuẩn bị bữa ăn. Em Thu phụ trách dọn dẹp bàn và chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, bố con tôi đã hoàn thành được những món mà em yêu thích. Sườn xào chua ngọt, thịt hầm đậu, canh cá chua… Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt được bày ra trên bàn. Giữa bàn còn có một bình hoa hồng do chính tay tôi cắm. Sau khi hoàn thành xong mọi công việc, bố và tôi đều đồng ý rằng làm nội trợ thực sự rất vất vả.
Đến 7 giờ tối, tôi nhắn tin cho cô Hòa để báo rằng mọi việc chuẩn bị đã được hoàn tất. Khoảng 15 phút sau mẹ tôi về đến nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ vào bếp, bố đưa cho mẹ một bó hoa hồng. Lúc đó mẹ tôi có vẻ rất ngạc nhiên nhưng rồi mẹ lại mỉm cười hạnh phúc. Cả nhà ngồi vào bàn ăn tối. Mẹ càng ngạc nhiên hơn nữa khi nghe tôi kể về quá trình nấu ăn của mình với bố. Chúng tôi cùng nhau ăn rất vui vẻ , mẹ tôi còn khen rất ngon nữa. Tối hôm đón gia đình tôi tràn ngập niềm vui và tiếng cười hạnh phúc.
Đó là kinh nghiệm nấu ăn đầu tiên của tôi. Nhờ vậy mà tôi biết được mẹ tôi đã làm việc vất vả như thế nào để chuẩn bị cho chúng tôi những bữa ăn ngon. Chính vì vậy mà tôi cảm thấy có lỗi với mẹ, thương mẹ. Từ hôm đó tôi luôn cố gắng phụ giúp nấu ăn cùng mẹ để mẹ đỡ vất vả.