Nhân vật Mị và Người đàn bà hàng chài là những con người yêu đời, luôn mang trong mình khát vọng sống mạnh mẽ để vun đắp hạnh phúc riêng. Dưới đây là bài viết về So sánh giữa hai nhân vật Mị và Người đàn bà hàng chài
Mục lục bài viết
1. Dàn ý So sánh giữa hai nhân vật Mị và Người đàn bà hàng chài chi tiết nhất:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu về hai tác phẩm: Vợ chồng A Phủ và Chiếc thuyền ngoài xa
Khái quát về hai nhân vật: nhân vật Mị và Người đàn bà hàng chài
1.2. Thân bài:
Nhân vật Mị:
Trước khi trở thành dâu nhà thống lí Pá Tra, Mị được biết đến là một cô gái xinh đẹp và tài hoa, có khả năng thổi sáo đẹp mê hồn, khiến biết bao chàng trai phải si mê và theo đuổi cô. Mị là một người chăm chỉ, cần cù, hiếu hạnh và có khát khao được sống tự do. Cô không thèm mơ ước cuộc sống sang giàu, mà luôn ý thức về nhân cách của mình.
Sau khi trở thành dâu nhà thống lí Pá Tra, Mị bị bao trùm bởi dây trói “con dâu gạt nợ” khiến cô rơi vào tình cảnh éo le và bất hạnh. Ban đầu, tâm trạng của Mị rất buồn tủi và đau khổ, cô cảm thấy rất đơn độc và thấm thía nỗi đau của một người con gái bị cướp đoạt đi tự do. Mị còn định tìm cái chết để giải thoát mình, nhưng vì lòng hiếu thảo nên cô đã cố gắng chịu đựng và tiếp tục sống ở nhà thống lí.
Tuy nhiên, sau một thời gian sống trong khổ đau, Mị đã trở nên lầm lũi và trầm lặng. Cô trở thành một người nô lệ cam chịu, và phó mặc cho hoàn cảnh. Dù vậy, trong một đêm tình mùa xuân, tiếng sáo đã thức tỉnh tâm hồn và sức sống của Mị, khiến cô trở nên tràn đầy năng lượng. Tuy nhiên, tâm trạng của cô cũng đau đớn và tuyệt vọng, và nghĩ đến cái chết để trốn thoát khỏi thực tại. Mị muốn đi chơi nhưng bị A Sử đánh đập.
Trạng thái cảm xúc của Mị khi giải thoát cho A Phủ: Chứng kiến những giọt nước mắt của A Phủ, Mị cảm thấy xúc động và đồng cảm với Mị, nhớ lại nỗi đau của chính mình. Sức mạnh và sự thức tỉnh của tâm hồn cùng với lòng trắc ẩn đối với những người cùng cảnh ngộ đã giúp Mị vượt qua nỗi sợ hãi. Mị quyết định cởi trói cho A Phủ và tự giải thoát cho mình.
→ Sức mạnh tiềm ẩn trong tâm hồn Mị đã dẫn đến sự phản kháng quyết liệt, táo bạo để giành lại tự do cho mình. Khi sức mạnh tiềm ẩn trong tâm hồn con người được hồi sinh, tất yếu nó chuyển hóa thành những hành động phản kháng táo bạo.
Nhân vật người phụ nữ hàng chài:
– Ngoại hình
Đã trên bốn mươi tuổi, với thân hình cao lớn và những đường nét khô khan, khuôn mặt đầy vết nám khiến cho cô nhìn mệt mỏi sau những đêm dài thức trắng, lưng cong và phải chịu đựng một nửa thân dưới ướt sũng. Cuộc sống của cô gian khổ hơn vì cô sinh nhiều con và chồng cũng trở nên hung ác, thường đánh đập cô để giải tỏa giận dữ.
– Tính cách, phẩm chất
Nhẫn nhịn, kiên cường: Bất chấp sự tàn bạo của chồng khi đánh cô bằng roi mây “ba ngày một trận nhẹ, năm ngày một trận nặng”, cô không khóc, van xin hay đối đầu. Khi đứng trước tòa án, chánh án khuyên cô bỏ chồng, nhưng cô vẫn khăng khăng van xin “xin tòa hãy tùy ý trừng phạt tôi, nhưng đừng bắt tôi rời xa con cái”. Cô chịu đựng và nhẫn nại vì con cái, với hy vọng tạo ra một gia đình hạnh phúc và nuôi dạy chúng lớn lên.
Tình yêu thương vô bờ bến của bà đã truyền cảm hứng cho sự cam chịu và nhẫn nhịn của bà. Chị không muốn con chứng kiến cảnh bạo hành, vì thế chị đã xin chồng đánh trên bờ và gửi thằng Phác lên rừng. Chị thấy có tội với nó khi vì thương chị mà nó hận bố nó. Bà không căm giận, oán trách hay muốn trả mối hận khi bị chồng đánh đập. Thậm chí bà còn biết ơn người đã cùng bà chèo chống con thuyền trách nhiệm để nuôi con. Bà nhận mọi lỗi lầm về mình và bà tin rằng sự hung bạo của chồng cũng vì bà mà ra. Bà thấu hiểu lẽ đời và ý thức được thiên chức của người phụ nữ: “Ông trời sinh ra người đàn bà là để đẻ con và nuôi con cho đến khi khôn lớn”. Nguyễn Minh Châu đã vẽ nên chân dung thành công của người đàn bà này, biểu tượng nghệ thuật đầy ám ảnh và truyền tải tư tưởng nhân đạo qua tác phẩm của ông.
1.3. Kết luận:
Nêu cảm nhận cá nhân về hai nhân vật
2. Mở bài So sánh giữa hai nhân vật Mị và Người đàn bà hàng chài:
Nhà văn Nga nổi tiếng Nga M. Gorki cho rằng “Văn học là chủ nghĩa nhân văn”. Tương tự, Nam Cao, nhà văn hiện thực xuất sắc của nước ta, cho rằng một tác phẩm văn học có giá trị phải vượt qua mọi biên giới, mọi giới hạn để ca ngợi tình yêu thương, lòng nhân ái, công lý, làm cho con người xích lại gần nhau hơn. Vì vậy, nhà văn chân chính cũng phải là nhà nhân đạo từ cốt lõi. Tiểu thuyết “Vợ chồng A Phủ” của Tô Hoài và “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu là những tác phẩm thành công thể hiện tinh thần phục vụ nhân loại, đặc biệt là phụ nữ. Tô Hoài là nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại. Vợ chồng A Phủ nằm trong tập “Truyện Tây Bắc” là kết quả của chuyến đi cùng bộ đội lên giải phóng Tây Bắc năm 1952 của Tô Hoài. Tác phẩm khắc họa cuộc sống tăm tối và khát vọng sống mãnh liệt của người dân miền núi dưới ách thống trị của thực dân phong kiến.
Nguyễn Minh Châu, nhà văn tiêu biểu trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, cũng là nhân vật tiên phong trong thời kỳ đổi mới. Trong thời kỳ kháng chiến, các tác phẩm của ông mang đậm cảm hứng sử thi và chủ nghĩa lãng mạn. Tuy nhiên, từ những năm 1980 trở lại đây, ông chuyển dần sang cảm hứng triết học về những giá trị nhân văn trong cuộc sống. “Chiếc thuyền ngoài xa” là truyện ngắn tiêu biểu nhất của ông trong giai đoạn sau này, khắc họa cuộc đối đầu của người nghệ sĩ với những mâu thuẫn của một gia đình làng chài, thể hiện sự đồng cảm, trăn trở với con người và những khó khăn của họ.
“Vợ chồng A Phủ”, “Chiếc thuyền ngoài xa” viết về đề tài, phong cách nghệ thuật khác nhau, ra đời cách nhau hàng chục năm trên văn đàn nhưng lại chung một mối quan tâm đến con người đặc biệt là vai trò, địa vị của phụ nữ.
3. Thân bài So sánh giữa hai nhân vật Mị và Người đàn bà hàng chài:
Phụ nữ luôn là một chủ đề quen thuộc trong văn học Việt Nam, đặc biệt là những người phụ nữ với số phận bất hạnh, phải trải qua nhiều đau đớn và tủi hờn. Từ năm 1945 đến cuối thế kỷ XX, chủ đề này được khai thác sâu sắc qua nhiều nhân vật nổi bật. Trong đó, đáng chú ý là nhân vật Mị trong “Vợ chồng A Phủ” của Tô Hoài và người phụ nữ hàng chài trong truyện “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu. Mỗi nhân vật đều mang một số phận đáng thương nhưng vẫn thể hiện những phẩm chất đáng quý của phụ nữ Việt Nam.
Trong “Vợ chồng A Phủ”, Mị – một cô gái dân tộc Mèo – hiện lên với sức sống mãnh liệt. Còn trong “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu, số phận người phụ nữ hàng chài, một người cam chịu và hy sinh, khiến ta không khỏi xúc động.
“Vợ chồng A Phủ” là một truyện ngắn được trích từ tập truyện Tây Bắc của Tô Hoài, viết năm 1953 sau chuyến đi thực tế của tác giả. Đây là một trong những tác phẩm tiêu biểu của Tô Hoài và văn xuôi Việt Nam, miêu tả sống động cuộc sống của người dân nghèo miền núi dưới sự áp bức của thế lực phong kiến thực dân. Tác phẩm cũng là lời ca ngợi sức mạnh và ý chí sống của con người miền núi, thể hiện qua nhân vật Mị, một người mang số phận bi thảm nhưng đáng quý.
Tô Hoài mở đầu tác phẩm với hình ảnh Mị ngồi quay sợi bên tảng đá trước cửa, gần chuồng ngựa. Dù làm việc gì, cô cũng cúi đầu buồn rười rượi, hình ảnh của một người nô lệ bị áp bức. Mị là con dâu nhà Pá Tra, phải chịu đựng một số phận bất hạnh.
Mị sinh ra trong một gia đình nghèo khó. Cô không chỉ xinh đẹp mà còn có tài năng và đức hạnh. Tiếng sáo của Mị đã từng thu hút nhiều chàng trai Mèo. Nhưng cuộc đời của Mị không may mắn, tuổi trẻ của cô không có hạnh phúc. Mị phải gánh chịu món nợ truyền kiếp của cha mẹ, sống như một nô lệ trong nhà thống lý Pá Tra, bị hành hạ cả về thể xác lẫn tinh thần. Mị đã suy sụp và mất đi ý thức về thời gian và cuộc sống.
Mị chịu đựng cảnh sống tăm tối, mất dần sức sống, tâm hồn trở nên lạnh lẽo và trống rỗng. Cuộc sống của Mị ngày càng tệ hơn, đến mức cô không còn nhận thức được cái chết.
Trong truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa”, người đọc tiếp xúc với một gia đình làm nghề chài lưới, nơi người đàn bà hàng chài dù không xinh đẹp vẫn để lại ấn tượng sâu sắc. Chị sống trong cảnh nghèo khó, chịu đựng nhiều đau đớn từ biển cả khắc nghiệt và người chồng thô bạo. Cuộc đời của chị là chuỗi ngày đầy đau khổ và thiếu thốn. Người phụ nữ ấy sống trong nỗi sợ hãi về đói khổ, về sự thiếu thốn hàng ngày. Những trận đòn roi từ người chồng cùng với sự khắc nghiệt của biển cả đã làm hủy hoại cơ thể và tinh thần của chị. Nhưng khác với những ánh nhìn xung quanh về người chồng đấy vũ phu ấy của mọi người. Người phụ nữ ấy thấy được chồng mình chỉ trở nên bạo lực do hoàn cảnh cảnh đưa đẩy mà thôi. Anh ta vẫn là trụ cột cho cả gia đình cô, nhất là trong những ngày biển động dữ dội.
Hình tượng người phụ nữ trong văn học Việt Nam từ 1945 đến cuối thế kỷ XX đã để lại ấn tượng sâu sắc, với những cuộc đời bất hạnh và đầy nước mắt. Tuy nhiên, bên cạnh việc khám phá những nỗi đau và bất công xã hội, các nhà văn còn tôn vinh những phẩm chất tốt đẹp của họ – ánh sáng trong tâm hồn người phụ nữ. Với tình yêu cuộc sống, khát vọng sống và những phẩm chất cao đẹp, họ đã vượt qua mọi thử thách và bất công để tìm kiếm hạnh phúc.
Như Nguyễn Khải đã viết: “Sự sống mọc lên từ cái chết, hạnh phúc sinh ra từ những nỗ lực gian khổ. Trong cuộc sống này, không có con đường nào hoàn hảo, chỉ có những ranh giới, điều quan trọng là có đủ sức mạnh để vượt qua những rào cản đó.” Đây có lẽ là cảm nhận sâu sắc nhất mà các tác phẩm này mang lại.
Một sức mạnh sống mãnh liệt, một niềm khao khát sống, niềm tin và sự hy sinh đã tạo nên bức tranh về vẻ đẹp tâm hồn và phẩm chất của người phụ nữ trong văn học Việt Nam từ 1945 đến cuối thế kỷ XX.