Phân tích quá trình hồi sinh của Chí Phèo từ khi gặp Thị Nở

Nhà văn Nam Cao là một nhà văn nhân đạo lớn của nền văn học Việt Nam, điều này được thể hiện rõ qua quá trình hồi sinh của Chí Phèo từ khi gặp Thị Nở. 

1. Dàn ý phân tích quá trình hồi sinh của Chí Phèo từ khi gặp Thị Nở chi tiết nhất:

1.1. Mở bài:

- Về tác giả Nam Cao. Một tác giả luôn nhìn đời bằng con mắt chan chứa yêu thương

- Giới thiệu tác phẩm Chí Phèo

Với cái nhìn đầy yêu thương, Nam Cao đã để cho sự lương thiện của mình một lần nữa trở lại với Chí sau khi gặp Thị Nở.

1.2. Thân bài:

- Nêu ngắn gọn hoàn cảnh của Chí trước khi gặp Thị

Chí đã từng là một nông dân lương thiện như bao người dân làng Vũ Đại khác.

Khi bị hiểu lầm là có tư tình với bà của Bá Kiến, hắn bị Bá Kiến hãm hại và bỏ tù

Nhà tù thực dân lúc bấy giờ đã biến Chí từ một người lương thiện thành một con người thay đổi cả về con người lẫn bản chất con người.

Bảy năm sau Chí trở về làng, anh vô cùng căm phẫn. Hắn đến nhà Bá Kiến rạch mặt ăn vạ, bị Bá Kiến xử tử và trở thành tay sai của Bá Kiến.

Trước khi gặp Thị Nở, Chí Phèo được coi là ác quỷ của làng Vũ Đại

- Cuộc gặp gỡ giữa Chí Phèo và Thị Nở

Trong cơn say, hắn chửi rủa, nguyền rủa cả làng Vũ Đại, nguyền rủa kẻ đã sinh ra hắn để hắn phải khổ sở như bây giờ. Từ nhà Tử Lăng trở về, chàng gặp một người đàn bà ngủ quên bên bờ sông gần nhà, đó là Thị Nở.

Trong cơn say, anh ngủ với Thị Nở.

Cuộc gặp gỡ định mệnh này đã khiến Chí Phèo có những chuyển biến rõ rệt về tâm lý

- Chí Phèo sau khi gặp Thị Nở

Sau khi ngủ với Thi, Chí tỉnh dậy, lần đầu tiên, lần đầu tiên Chí tỉnh dậy.

Cảm nhận âm thanh của cuộc sống: tiếng chim hót, tiếng cười...

Cảm giác “sợ rượu”, dấu hiệu thức tỉnh rõ ràng nhất

Tôi đủ tỉnh táo để nhận ra hoàn cảnh của mình, để thấy mình cô đơn

⇒ Cuộc gặp gỡ với Thị đã khiến Chí Phèo thực sự tỉnh táo sau những cơn say triền miên

Niềm vui và hy vọng của tuổi trẻ đã trở lại. Tôi muốn có một gia đình nhỏ

Nhìn bát cháo Thị Nở nấu cho tôi, tôi xúc động vì lần đầu tiên có người chăm sóc tôi

Chí Phèo khao khát lương thiện.

Gặp Thị Nở, Chí Phèo đã trải qua những cảm xúc chưa từng có trong đời, mang theo niềm vui, hy vọng và khát khao được trở lại làm người lương thiện.

Nhưng niềm vui ấy chẳng được bao lâu, Thị đã bị cô mắng té tát. Và Thị đã bỏ rơi Chí ngay khi sự lương thiện trong Chí được đánh thức.

1.3. Kết bài:

Khái quát về nhân vật Chí Phèo và quá trình hồi sinh của Chí Phèo.

Bày tỏ suy nghĩ của bạn

2. Phân tích quá trình hồi sinh của Chí Phèo từ khi gặp Thị Nở hay nhất:

Nam Cao là cây bút vàng trong làng truyện ngắn của nền văn học Việt Nam hiện đại. Một trong hai đề tài quen thuộc và nổi tiếng của ông là hình ảnh những người nông dân bị bần cùng hóa và bị lưu đày. Chí Phèo của Nam Cao là một kiệt tác của văn xuôi hiện đại được viết năm 1941. Truyện là một chuỗi bi kịch của cuộc đời Chí Phèo như sự thức tỉnh, hồi sinh, chối bỏ lẽ sống của Chí Phèo. Chí Phèo trong tác phẩm là một trong những đoạn văn thể hiện sâu sắc ý nghĩa nhân văn, giá trị nhân đạo của tác phẩm, điều đáng nói.

Chí Phèo là một đứa trẻ mồ côi không cha không mẹ, được người làng nuôi dưỡng bằng ống lươn trong cái lò gạch. Lớn lên, Chí vốn là một người nông dân hiền lành, lương thiện nhưng bị xã hội phong kiến bóc lột, áp bức trở thành “con quỷ dữ của làng Vũ Đại”.

Chính Bá Kiến vì ghen tuông mù quáng đã đẩy Chí ngây thơ vào tù, biến Chí từ một nông dân hiền lành thành một tên côn đồ, thành tay sai đắc lực cho hắn. Khi đó, anh bị xã hội ruồng bỏ, bị tước đoạt quyền làm người, mất cả nhân hình và nhân tính. Và thế là Chí Phèo say triền miên. Anh không bao giờ tỉnh táo, và có lẽ không bao giờ tỉnh táo, để nhớ đến anh trên đời.

Tưởng chừng Chí Phèo sẽ sống mãi trong men say, rồi sẽ kết thúc bằng việc vùi xác vào một bờ bụi nào đó. Nhưng với tấm lòng nhân đạo của một nhà văn lớn, Nam Cao đã cho Chí Phèo một cơ hội làm lại cuộc đời, làm người lương thiện một lần nữa. Anh mang tình yêu của mình đến tận đáy lòng cô đơn, khao khát tình yêu mà người ta vẫn gọi là “con quỷ làng Vũ Đại”.

Trong một đêm say, anh tình cờ gặp Thị Nở – một người phụ nữ xấu xí và chưa chồng. Đêm đó, họ ngủ với nhau như vợ chồng. Sự chăm sóc mà Thị Nở dành cho anh sau ngày hôm ấy dường như đã đánh thức lương tâm anh, đánh thức bản chất lương thiện bấy lâu ngủ quên trong con người Chí. Chính nhờ cuộc gặp gỡ đó mà Chí khao khát được hoàn lương để được sống làm người.

Quá trình sống lại con người ở Chí Phèo sau đêm gặp Thị Nở thể hiện tài phân tích tâm lí nhân vật rất xuất sắc của Nam Cao. Khi tỉnh táo, Chí thấy lòng mình bỗng “buồn man mác”. Lần trước anh ta tỉnh rượu, anh ta lại uống, vì vậy lần sau anh ta lại say. Và lần này, Chí Phèo tỉnh rượu với một trạng thái khác hẳn “người gầy gò, gầy yếu, chân tay không nhấc nổi, thèm rượu.

Ruột gan anh lại cảm thấy hơi buồn nôn. Anh sợ rượu như người ốm sợ cơm.” Anh chợt thấy ngoài lều nắng ẩm ướt làm sao, anh nghe thấy mọi âm thanh của cuộc sống: ngoài kia tiếng chim hót líu lo, tiếng ghe chài đuổi cá dưới sông tiếng mái chèo, tiếng người ra khơi, chợ vải…

Những âm thanh quen thuộc đó không bao giờ có mặt, nhưng hôm nay chỉ có Chi mới cảm nhận được và nghe thấy chúng. Âm thanh ấy như một tiếng gọi tha thiết, thúc giục sự sống vang lên trong tâm hồn mới bừng tỉnh của Chí. Chí nhìn lại cuộc đời mình trong quá khứ, hiện tại và tương lai. Ước mơ một thời giản dị “có một gia đình nhỏ, chồng cày, vợ dệt…” bỗng trở về với Chí.

Chí thấy hiện tại thật buồn vì “đã đi về phía bên kia cuộc đời”. Tương lai đối với anh còn buồn hơn, anh cũng sợ vì anh thấy trước “tuổi già, đói lạnh, bệnh tật” và nhất là “cô đơn”, anh sợ một mình. Cứ như vậy Chí dần có lý trí và nhận thức được bản thân và cuộc sống của mình. Chí bừng tỉnh hoàn toàn cả về nhận thức lẫn ý thức và bắt đầu hồi sinh để trở lại kiếp người.

Khi Chí đang đắm chìm trong những dòng suy nghĩ miên man khi nghĩ về cuộc đời mình thì đúng lúc đó, Thị Nở bưng cho Chí Phèo bát cháo hành bốc khói nghi ngút. Và nếu Thị Nở không đi tới, có lẽ anh đã khóc. Hành động này của nàng khiến chàng đi từ “bất ngờ vô cùng” đến xúc động “cảm thấy ươn ướt mắt” chỉ vì một lý do rất đơn giản “lần đầu tiên chàng được tặng một thứ…”, “trong đời chàng chưa từng có người phụ nữ chăm sóc bao giờ”. Anh còn cảm nhận được mùi vị của cháo hành, rất thơm và ngon.

Còn với Thị Nở, Thị thấy Chí rất hiền. Bát cháo hành của Thị Nở khiến ông suy nghĩ rất nhiều. Phần con người tưởng như ngủ quên trong anh dần hồi sinh. Hành động quan tâm, yêu thương ấy khiến tâm trạng Chí đi từ xúc động đến ăn năn, bồi hồi. Tình yêu của Thị Nở đã mở đường cho Chí Phèo: "Trời ơi! Bà muốn sống lương thiện, muốn làm hòa với mọi người. Sống được với mình thì người khác sao không được?"

Cùng với khát vọng làm người lương thiện, Chí khao khát hạnh phúc, mái ấm gia đình. Và anh ấy nói, "Giá như nó được như thế này, phải không?". Lúc này, nội tâm của Chí như được đánh thức, lương tâm của anh được đánh thức. Anh rất muốn muốn được ăn cháo hành, muốn được sống cạnh Thị Nở, được cô quan tâm, chăm sóc, yêu thương chiều chuộng" một mái ấm gia đình hạnh phúc, vui vẻ. câu nói như một lời cầu hôn của Chí với Thị Nở.

Chí muốn được sống như một con người chân chính, khao khát được trở lại cuộc sống bình thường, hòa đồng với mọi người. Thị Nở chính là người mở ra cánh cửa cứu chuộc cho cuộc đời anh. Chính tấm lòng nhân đạo của Thị Nở đã đánh thức và hồi sinh phần tình yêu trong Chí Phèo, sức mạnh của tình yêu mới kì diệu biết bao. Phát hiện và miêu tả quá trình tỉnh ngộ của Chí Phèo là một thành công trong nghệ thuật của Nam Cao. Tác giả đã khéo léo lựa chọn những chi tiết rất chân thực, miêu tả sắc nét tâm lí nhân vật nên ý nghĩa của sự hồi sinh chính là sự khẳng định sức sống của lòng nhân ái, sự lương thiện.

Nhưng trớ trêu thay, cánh cửa cuộc đời vừa mở ra đã lập tức đóng lại trước mắt Chí Phèo. Những định kiến của bà Nở cũng như những định kiến mà xã hội này dành cho hắn như một gáo nước lạnh tạt vào mặt Chí Phèo dập tắt ngọn lửa chuộc tội vừa nhen nhóm trong Chí. Rồi Thị Nở, người phụ nữ mà anh đã đặt trọn niềm hy vọng, nghe dì “bĩu môi chửi anh nhiều”. Một bi kịch nối tiếp nhưng lại là bi kịch của cuộc đời ông Chí.

Đó là bi kịch của một con người chết trước ngưỡng cửa trở về với cuộc sống lương thiện, bị từ chối quyền làm người, bị gạt ra ngoài xã hội loài người. Chí Phèo hiểu rằng mình không thể lương thiện trở lại. Định kiến xã hội qua cô Thị Nở đã không cho anh hoàn lương. Chí Phèo uống rượu trong tuyệt vọng, đau đớn tột cùng “khóc cạn nước mắt với mụ”.

Chí Phèo uống thật say, nhưng lần này không như mọi khi, càng say, càng tỉnh, càng tỉnh càng nhận ra bi kịch của đời mình. Quá uất ức và tuyệt vọng, Chí cầm dao tìm đến nhà Thị Nở. Trong thâm tâm, Chí định xông vào nhà để đâm chết bà cô Thị Nở, nhưng trong vô thức, sự thức tỉnh về thân phận Chí đã lao thẳng đến nhà Bá Kiến. Anh đã nhận ra ai là thủ phạm, ai đã đẩy anh vào bước đường này. Không ai khác, đó chính là Bá Kiến.

Chí Phèo đến nhà Bá Kiến như một tên nô lệ thức tỉnh, đòi quyền làm người, đòi lương thiện. "Tôi muốn lương thiện!... Ai cho tôi lương thiện? Làm thế nào để loại bỏ vết chai trên mặt? Đó là những câu hỏi sâu sắc và không có câu trả lời. Những câu hỏi chất chứa nỗi đau phẫn uất của một người thấu hiểu nỗi đau vô cùng trước bi kịch cá nhân.

Câu hỏi đập thẳng vào mặt một xã hội bất lương. Câu hỏi như đốn tim người đọc về một thân phận con người cay đắng trong xã hội cũ. Chí Phèo giết Bá Kiến rồi tự sát, lấy sự hủy diệt của cuộc đời mình để giải quyết bế tắc của số phận. Đó là sự thức tỉnh về quyền sống, không chấp nhận cuộc sống của một con quỷ nữa, anh muốn hoàn lương nhưng xã hội này không cho phép. Cái chết bi thảm của Chí Phèo là lời tố cáo mạnh mẽ một xã hội vô nhân đạo, một xã hội thuộc địa nửa phong kiến. Cái chết ấy là cái chết của một con người trong bi kịch đau đớn trước ngưỡng cửa làm lại cuộc đời.

Với hình tượng nhân vật Chí Phèo, Nam Cao đã đặt ra bi kịch của người nông dân trước cách mạng, đó là bi kịch bị người nông dân đàn áp, bức hại. Điều này thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của Nam Cao với khát vọng lương thiện ở con người và sự bế tắc của những khát vọng ấy trong hiện thực xã hội ấy. Tác phẩm mang nhiều ý nghĩa triết lí sâu sắc được thể hiện bằng một hình thức nghệ thuật hết sức độc đáo.

Trong tác phẩm Chí Phèo, qua quá trình thức tỉnh, hồi sinh và bi kịch bị nhân vật chính cự tuyệt quyền làm người, nhà văn đã tạo nên những giá trị nhân văn cao đẹp. Bên cạnh đó, tác phẩm còn lên án, tố cáo tội ác của chế độ thực dân nửa phong kiến áp bức, bóc lột nhân dân lao động. Qua đó, nhà văn đồng cảm với nỗi đau khổ, dằn vặt, bế tắc trước khát vọng vươn lên của người nông dân. Đồng thời, nhà văn đã kịp thời phát hiện, đánh giá cao vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật và khao khát thay đổi hiện thực để mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn.

3. Phân tích quá trình hồi sinh của Chí Phèo từ khi gặp Thị Nở đạt điểm cao nhất:

Truyện ngắn Chí Phèo là một kiệt tác của văn xuôi Việt Nam hiện đại của nhà văn hiện thực và nhân đạo Nam Cao. Qua tác phẩm, tác giả vẽ nên một bức tranh bi đát, bi thương về những mảnh đời lương thiện nhưng nghèo khổ, bị tha hóa cả về vật chất lẫn tinh thần. Điển hình cho những mảnh đời đó là nhân vật Chí Phèo và những bi kịch mà anh ta phải chịu đựng, trải qua trong hành trình sống của mình.

Xuyên suốt toàn bộ tác phẩm, người đọc dõi theo từng bước chân của Chí từ một người dân lương thiện bình thường đến “con quỷ dữ” của làng Vũ Đại và cuối cùng là cái chết bi thảm nhưng đầy bi kịch của anh ấy. Cách tốt nhất để thoát khỏi bi kịch mà Chí đang gánh chịu. Người đọc không bao giờ quên được hình ảnh Chí khi ra tù với “đầu trọc, răng trắng, mặt đen”. Từ đó, cuộc đời Chí Phèo chìm trong men rượu, trong cơn say ông đã phạm nhiều tội ác, làm tan vỡ hạnh phúc bao gia đình, gây bao máu và nước mắt của những người dân lương thiện.

Tưởng chừng cuộc đời hắn sẽ trượt dài trong tội lỗi nhưng đến cuối tác phẩm, Chí Phèo đã có ý thức nuôi khát vọng làm người lương thiện, mà đỉnh điểm là hành động vác dao đến nhà chị ruột. Thị Nở nhưng đến thẳng nhà Bá Kiến để đòi lương thiện. Khi nhận ra sự thật đau đớn rằng mình không còn được làm người lương thiện, Chí đã giết Bá Kiến - nguyên nhân chính dẫn đến mọi bi kịch của cuộc đời Chí và tự kết liễu đời mình. thoát khỏi đau khổ hiện tại. 

Bát cháo hành của Thị Nở tuy giản dị, mộc mạc, chỉ có ít cháo trắng với hành nhưng lại có ý nghĩa to lớn đối với sự hồi sinh của Chí. Bát cháo hành được nấu bằng tình yêu chân thành, sự cảm thông và thấu hiểu của Thị Nở dành cho Chí, chính vì thế mà nó có sức lay động bản chất nhân hậu chôn sâu trong tâm hồn Chí. Nếu ngày xưa anh chỉ biết uống rượu, rạch mặt ăn vạ và phạm nhiều tội ác thì nay sau khi ăn bát cháo hành của Thị Nở, anh cảm thấy mình như một đứa trẻ. Khi nhận bát cháo hành từ tay Thị, Chí ngỡ ngàng, đến khi thôi ngỡ ngàng thì mắt lại ươn ướt. Thế là Chí khóc, một người đã lấy đi bao nhiêu nước mắt của người khác, vậy mà bây giờ chính nó lại khóc. Anh đã khóc và khóc vì đây là lần đầu tiên anh được tặng, được tặng bởi một người phụ nữ. Trước đây anh chỉ cướp của người khác. Hắn nhìn bát cháo bốc khói mà lòng bùi ngùi, vui buồn và một chút gì đó như ăn năn, hối hận nhiều hơn. Thị trông thật duyên dáng. Nhìn Thị, anh nghĩ lại ngày xưa phải chăm sóc bà ngoại, phải làm những điều tồi tệ, anh thấy nhục hơn là thích. 

Đồng thời, bát cháo đó đã hồi phục sức khỏe cho ông vì càng ăn, ông càng ra nhiều mồ hôi. Và tất nhiên, điều này rất tốt cho những người hay bị lạnh như bạn. Dù chỉ là một bát cháo hành bình thường nhưng Chí đã khỏi bệnh và thấy cháo hành ngon biết bao. Ai chưa ăn cháo hành cả đời sẽ không biết cháo hành ngon như thế nào. ..nhưng sao đến giờ Chí chưa nếm thử bát cháo, tự hỏi rồi tự trả lời. Đó là bởi vì cuộc sống của anh ấy chưa bao giờ được chăm sóc bởi một người phụ nữ. Cuộc gặp gỡ với Thị Nở như một phép màu đối với Chí, hình ảnh Thị như một vị cứu tinh trong cuộc đời u ám, triền miên say với chuỗi bi kịch dài của Chí Phèo. Điều đặc biệt hơn, đây là tình cảm đáng trân trọng giữa những người có hoàn cảnh khó khăn.

5 / 5 ( 1 bình chọn )