Thạch Lam là một nhà văn nổi tiếng trong nền văn học Việt Nam thời kỳ 1930-1945. Dưới đây là bài phân tích phong cách nghệ thuật của Thạch Lam qua Hai đứa trẻ hay nhất, mời bạn đọc cùng đón xem.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý phân tích phong cách nghệ thuật của Thạch Lam qua Hai đứa trẻ:
1.1. Mở bài:
– Giới thiệu sơ lược về tác giả và tác phẩm.
– Dẫn dắt vấn đề phân tích: phong cách nghệ thuật của Thạch Lam qua Hai đứa trẻ
1.2. Thân bài:
– Trong thế giới văn học, truyện ngắn “Hai đứa trẻ” của Thạch Lam được đánh giá là một tác phẩm đặc biệt và ấn tượng. Truyện không có cốt truyện rõ ràng như các tác phẩm truyền thống khác, thay vào đó, tác giả tập trung khai thác những cảm xúc mơ hồ, mong manh của nhân vật và đưa người đọc vào một thế giới tâm lý đầy cảm xúc và tinh tế.
– Việc đặt điểm nhìn trần thuật vào nhân vật Hai đứa trẻ là điểm nhấn độc đáo của truyện. Các nhân vật trong truyện được xây dựng rất chi tiết, tạo ra một sự khác biệt trong cách tác giả xây dựng nhân vật. Điều này cho phép tác giả khai thác sâu tâm trạng và cảm xúc của nhân vật, tạo nên những sự biến đổi tinh tế trong suy nghĩ của họ. Người đọc có thể đồng cảm với nhân vật và hiểu rõ hơn về con người của họ.
– Sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối được thể hiện rõ ràng trong truyện. Tác giả đã xây dựng những tình tiết gây cấn, đầy kịch tính để thu hút và giữ chân người đọc. Tuy nhiên, truyện vẫn giữ được sự nhẹ nhàng, không có diễn biến rõ ràng hay cao trào nhưng lại lôi cuốn độc giả bởi nội tâm sâu sắc và tinh tế của những nhân vật.
– Ngôn ngữ của tác giả cũng là một điểm đáng chú ý của truyện. Ngôn ngữ nhẹ nhàng, giàu chất thơ, tinh tế mang đậm phong cách của Thạch Lam. Tác giả sử dụng ngôn ngữ tinh tế để mô tả những tình huống, tâm trạng của nhân vật và tạo nên một thế giới tâm lý chân thật, đầy cảm xúc. Việc sử dụng ngôn ngữ chất thơ càng làm cho truyện trở nên độc đáo và thu hút hơn.
– Trong tổng thể, truyện ngắn “Hai đứa trẻ” của Thạch Lam là một tác phẩm đặc biệt, tạo nên một thế giới tâm lý đầy cảm xúc và tinh tế. Tác giả đã thành công trong việc khai thác và xây dựng những nhân vật đầy tính cách và biến đổi tâm trạng, đồng thời cũng thể hiện được sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối trong cuộc sống.
1.3. Kết bài:
– Đánh giá tổng kết lại vấn đề phân tích.
– Liên hệ bản thân.
2. Phân tích phong cách nghệ thuật của Thạch Lam qua Hai đứa trẻ hay nhất:
Thạch Lam là một nhà văn nổi tiếng trong nền văn học Việt Nam thời kỳ 1930-1945. Ông được biết đến với tài năng sáng tạo nghệ thuật độc đáo và phong cách viết văn đặc trưng. Truyện ngắn của Thạch Lam không chỉ đơn thuần là những câu chuyện đầy xung đột và gay cấn, mà còn gây xúc động cho độc giả bởi lối kể chuyện tâm tình, tâm sự về những cảnh đời, cảnh sống tối tăm, tù túng, tội nghiệp. Điều này chính là nét nổi bật trong phong cách của ông, và tác phẩm Hai đứa trẻ là một ví dụ điển hình cho nét phong cách này.
Bức tranh phố huyện được miêu tả theo trình tự thời gian, bắt đầu khi trời chiều xuống, đến khi đêm về, và cuối cùng là khi đêm khuya có một chuyến tàu chạy qua phố huyện. Thông qua từng thời khắc khác nhau, bức tranh này thể hiện sâu sắc cái không khí, nhịp điệu, và biến thái của thiên nhiên ngoại cảnh trong sự hòa hợp với tâm trạng và cảm xúc sâu kín trong thế giới nội tâm của nhân vật.
Cảnh phố huyện được gợi lên từ những âm thanh và hình ảnh, tạo nên một cảm giác sống động và chân thực cho độc giả. Tiếng trống thu không, tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng, tiếng muỗi vo ve trong cửa hàng của chị em Liên… Cảnh phương tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn, các nhà đã lên đèn, chợ đã tan mọi người về hết chỉ còn mấy đứa trẻ nhặt rác… Liên là một cô gái có đời sống tâm hồn phong phú, nhạy bén với cuộc sống xung quanh, giàu tình thương, và có những phát hiện tinh tế về cuộc sống con người nơi phố huyện.
Bức tranh phố huyện có sự trộn lẫn giữa hai loại chi tiết và hình ảnh: hình ảnh êm đềm, thi vị và hình ảnh gợi cái nghèo khó, lam lũ… Tất cả tác động thật sâu sắc vào tâm hồn ngây thơ của hai đứa trẻ. Ngoài ra, việc miêu tả một cách chi tiết về những sự kiện, hình ảnh, và cảm xúc trong truyện đã tạo ra một bức tranh hoàn chỉnh và sâu sắc hơn, giúp độc giả hiểu rõ hơn về thế giới trong truyện, và cảm nhận sâu sắc hơn về nhân vật và câu chuyện.
Ngoài ra, tác giả còn mô tả rất tinh tế cảm giác của nhân vật Liên đối với cảnh phố huyện. Liên thấy buồn thấm thía và sâu xa về cuộc sống quẩn quanh, không thể thay đổi và mọi cái tươi sáng tốt đẹp chỉ là kỳ vọng, mơ hồ, xa xôi. Liên “thấy mình sống giữa bao nhiêu sự xa xôi không biết như chiếc đèn con của chị Tý chỉ chiếu sáng một vùng đất nhỏ”. Chi tiết này mang lại cảm giác buồn thương, tội nghiệp cho những cuộc đời nhạt nhòa, vô nghĩa. Những mảng ánh sáng trong cảnh phố huyện vốn là điểm nhấn, nhưng chúng lại trở thành tác nhân khiến cho nhân vật Liên càng cảm thấy tương phản và buồn bã hơn. Điều này thật sự là một kỹ thuật viết văn tuyệt vời, khiến cho độc giả cảm nhận được tâm trạng của nhân vật đáng thương, đồng thời hiểu rõ hơn cảnh phố huyện với những mảng sáng và bóng tối đan xen nhau tạo nên một thế giới vô cùng đa dạng và phức tạp.
Truyện không chỉ miêu tả về cảnh sắc mà còn đi sâu vào miêu tả tâm lý, tâm trạng nhân vật với những biểu hiện cảm xúc vi tế, mơ hồ mà có sức lay động tâm hồn sâu sắc. Giọng điệu trữ tình, nhẹ nhàng, câu văn mang đậm chất thơ, diễn tả được nhiều sắc thái tâm trạng nhân vật. Từ những câu văn như “Trời đã bắt đầu đêm, một đêm mùa hạ êm như nhung và thoảng qua gió mát…” hay “Tối hết cả, con đường thăm thẳm ra sông, con đường qua chợ về nhà, các ngõ vào làng lại càng Sẫm đen hơn nữa…” chúng ta có thể cảm nhận được những tâm trạng khác nhau của nhân vật Liên. Từ sự yếu đuối, cô đơn, buồn bã đến những giấc mơ xa xôi, mong uớc và hy vọng.
Tóm lại, cảnh phố huyện trong truyện thật sự là một bức tranh cảm xúc đa dạng, phong phú và sâu sắc. Nhờ vào những chi tiết tinh tế và những câu văn mang đậm chất thơ, tác giả đã tạo ra một cảnh sắc đầy màu sắc và đầy ý nghĩa. Nhân vật Liên cũng được miêu tả rất tinh tế với những biểu hiện cảm xúc vi tế, mơ hồ và sâu xa. Tác giả đã thành công trong việc kết hợp cảnh sắc và tâm lý nhân vật để tạo nên một tác phẩm văn học đầy sức hút và cảm động.
3. Phân tích phong cách nghệ thuật của Thạch Lam qua Hai đứa trẻ chọn lọc:
Thạch Lam là thành viên của Tự Lực Văn Đoàn, sinh vào năm 1910 và mất vào năm 1942. Ông là một nhà văn nổi tiếng Việt Nam có nhiều tác phẩm truyện ngắn và bút ký đáng chú ý. Các tác phẩm của ông được đánh giá cao về cốt cách và phẩm chất văn học, để lại những cái dư vị và sự nhã thú cho người đọc. Có thể kể đến một số tác phẩm tiêu biểu của ông như “Gió đầu mùa”, “Nắng trong vườn” và “Hà Nội 36 phố phường”.
Trong đó, truyện ngắn “Hai đứa trẻ” đã in trong tập truyện “Nắng trong vườn” (1938) là một tác phẩm đặc sắc về mặt nghệ thuật, tiêu biểu cho phong cách của Thạch Lam. Truyện này kể về hai chị em Liên và An sống ở một phố huyện nghèo. Họ cảm thấy khắc khoải và thao thức đợi chờ một chuyến tàu đêm đi qua. Tiếng còi tàu và hình ảnh đoàn tàu đã trở thành một thói quen của cảm xúc và ước vọng của hai chị em. Mặc dù không có cốt truyện rõ ràng, nhưng “Hai đứa trẻ” lại có một hương vị thơ mộng đầy sức lôi cuốn.
Thạch Lam đã sử dụng rất nhiều chi tiết nghệ thuật để tạo ra một bức tranh sống động về cuộc sống nghèo khó của hai chị em Liên và An. Cảnh phố huyện tối dần với tiếng ếch nhái kêu và tiếng muỗi vo ve, Liên ngồi yên lặng với đôi mắt bóng tối ngập đầy, bà cụ Thi hơi điên với tiếng cười “khanh khách”, tiếng đàn bầu của bác xẩm “bần bật” và mẹ con chị Tí bán nước chè, thằng cu “khiêng hai cái ghế trên lưng” và mẹ nó “đội cái chõng trên đầu”. Tất cả những chi tiết đó rất sống động và hiện thực, tạo nên một bức tranh đầy sắc màu về cuộc sống nghèo khó của những người dân nơi đây.
Nhìn chung, tác phẩm của Thạch Lam không chỉ đơn thuần là những câu chuyện đầy cảm xúc mà còn là những tác phẩm văn học tuyệt vời với nhiều ý nghĩa đặc biệt. Truyện “Hai đứa trẻ” của ông cũng không ngoại lệ. Tác phẩm đã tạo nên một bức tranh đầy sắc màu về cuộc sống nghèo khó của những người dân nơi đây và mang lại cảm giác đầy xúc động cho người đọc.
Chỉ với vài câu văn, ông đã mô tả rất chân thật về phố huyện đầy bóng tối, chỉ có vài ngọn đèn le lói. Tuy nhiên, khi có đoàn tàu chạy qua, ông đã mô tả một cách rất tinh tế và sống động về sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối, ồn ào náo động và tịch mịch. Điều này đã làm nổi bật những cảnh ngộ nghịch trái, đồng thời đi sâu vào những tâm tình, tâm trạng, những cảm xúc, cảm giác đầy ám ảnh của nhân vật, tạo nên một tác phẩm văn học đầy tính cảm xúc.
Điều đáng nói ở đây là, các đặc trưng nghệ thuật của Thạch Lam đã tạo nên một trường phái văn học khá đặc biệt, được gọi là “trường phái thực tế”. Trong trường phái này, các tác giả thường tập trung vào việc phân tích, miêu tả và tái hiện một cách chân thật và sâu sắc những vấn đề xã hội, con người và tâm lý nhân vật. Các tác phẩm của trường phái này thường mang tính chất xã hội, phê phán những vấn đề của xã hội, đồng thời cũng tôn vinh những giá trị con người, những tình cảm gia đình và tình bạn.
Những chi tiết nhỏ trong câu chuyện, như chiếc dây xà tích bằng bạc của Liên, hay mùi thơm của phở bác Siêu, là những thứ tạo nên bức tranh hoàn chỉnh và đa chiều về cuộc sống ở nông thôn Việt Nam. Những cảnh vật trong truyện cũng được miêu tả rất tinh tế và chi tiết, đặc biệt là cảnh phố huyện lúc chiều tàn và đầu đêm. Tất cả các chi tiết này giúp cho câu chuyện trở nên sống động và chân thực hơn, đồng thời cũng cho phép người đọc suy ngẫm về cuộc sống và những giá trị đích thực của nó.