Chí Phèo là nhân vật tượng trưng cho số phận của người nông dân trước cách mạng, hãy cùng chúng tôi tìm hiểu những bài viết phân tích hình tượng nhân vật Chí Phèo để hiểu rõ hơn về hoàn cảnh người nông dân trước cách mạng.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý phân tích nhân vật Chí Phèo sau khi ra tù đến khi gặp Thị Nở:
Mở bài: giới thiệu về tác giả Nam Cao và tác phẩm Chí Phèo – vị trí của tác phẩm trong nền văn học Việt Nam.
Thân bài:
– Sự kiện Chí Phèo bị bắt vào tù:
+ Nguyên nhân: Bởi vì Bá Kiến nổi cơn ghen với Chí phèo.
+ Chế độ nhà tù thuộc địa biến Chí thành “con quỷ dữ làng Vũ Đại”
– Hậu quả của những ngày ở tù:
+ Ngoại hình: “Cái đầu trọc lốc, hàm răng cạo trắng hớn, cái mặt thì câng câng đầy những vết sứt sẹo, hai con mắt gườm gườm”⇒ Chí Phèo mất đi hình dáng con người.
+ Nhân tính: côn đồ, liên tục say khướt, tự đập đầu, chửi bới, phá hoại và trở thành công cụ cho Bá Kiến ⇒ Chí Phèo đã mất nhân tính.
– Quá trình tha hóa của Chí Phèo: Đến nhà Bá Kiến trả thù ⇒ Chí mắc bẫy và trở thành tay sai của Bá Kiến
⇒ Chí bị cướp đi cả hình người lẫn nhân tính, điển hình cho hình ảnh người nông dân bị áp bức đến cùng cực
– Cuộc gặp gỡ giữa Chí Phèo và Thị Nở:
– Tình yêu giản dị, chân thành của Thị Nở – đánh thức bản chất lương thiện của Chí Phèo:
+ Về nhận thức: Nhận biết mọi âm thanh trong cuộc sống.
+ Nhận ra bi kịch trong cuộc đời và nỗi sợ hãi cô đơn
+ Về ý thức: Chí Phèo khao khát sự trung thực và muốn làm hòa với mọi người.
– Hình ảnh bát cháo hành độc đáo, chân thực và giàu ý nghĩa:
Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng Chí ăn trong tình yêu và hạnh phúc.
⇒ Chí Phèo đã thức tỉnh hoàn toàn
Kết bài: đánh giá giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật của tác phẩm, tính nhân đạo của Nam Cao.
2. Phân tích nhân vật Chí Phèo sau khi ra tù hay nhất:
Chí Phèo là một trong những tác phẩm nổi tiếng, được nhiều người yêu thích. Tác phẩm này có giá trị hiện thực và nhân văn rất lớn, đặc biệt qua cách miêu tả nhân vật Chí Phèo, sự biến đổi tâm lý và con người của Chí sau khi ra tù, mang lại nhiều điều cho chúng ta phải suy ngẫm.
Sự chuyển biến về tâm lý và con người của Chí sau khi ra tù là bản cáo trạng sắc bén đối với chế độ phong kiến đầy đọa con người một cách nhẫn tâm, tàn ác, tham lam, vô nhân đạo. Sau đó, giờ tình yêu thương, sự chân thành của con người đã chuyển hóa Chí thành người có đạo đức. Chí Phèo bị lợi dụng, bị dày vò, bị những thế lực tàn bạo chà đạp. Đến khi anh nhận ra thì đã quá muộn.
Chí Phèo sống một cuộc đời không biết trước tương lai. Anh trở thành công cụ cho Bá Kiến đàn áp nhân dân, chuyên đòi nợ dân. Tất cả những gì Chí Phèo cần chỉ là tiền mua rượu. Anh ấy không có tiền để mua rượu là có thể sẵn sàng tự đập đầu mình.
Cuộc đời của Chí lại đảo lộn khi anh gặp Thị Nở. Đằng sau vẻ ngoài xấu xí và tính tình “dở hơi” còn có một trái tim nhân hậu, một người phụ nữ rất giàu tình yêu. Khi Chí Phèo ốm, Thị Nở đã hết lòng chăm sóc. Cô mang cho Chí bát cháo hành ấm áp với tình người, giúp đánh thức “con người” của Chí Phèo, thay đổi cuộc đời Chí Phèo. Cuộc gặp gỡ của hai con người khốn khổ đã tạo nên sự đồng cảm và Chí Phèo nhận ra rằng anh có thể thực hiện giấc mơ của mình.
Trong tâm hồn Chí bây giờ có chút dịu dàng bình yên, thiên đường đã trở về đâu đó, Chí muốn trở về cuộc sống lương thiện. Anh muốn sống cuộc sống của một người lương thiện và là một cặp vợ chồng hạnh phúc với Thị Nở. Nam Cao bày tỏ sự cảm thông sâu sắc trước nỗi đau khổ đó, Chí Phèo xứng đáng có một tấm vé để trở lại đời sống xã hội cùng mọi người. Nam Cao đã lên tiếng gay gắt phê phán những thế lực tàn bạo đã gây ra bi kịch đau thương cho những người nông dân lương thiện cũng như ở thái độ tôn trọng, đánh giá cao vẻ đẹp của người nông dân.
Chí Phèo đã trải qua rất nhiều thời gian nhưng tinh thần và những giá trị mà nó mang lại vẫn khiến người ta cảm nhận sâu sắc. Những giá trị nhân văn, hiện thực của tác phẩm chưa bao giờ xa rời thực tế. Nhà văn Nam Cao đã góp phần phản ánh chân thực và sâu sắc số phận của nhân vật Chí Phèo, một đại diện tiêu biểu cho số phận người nông dân trong xã hội cũ. Tác phẩm khiến người ta vô cùng xúc động và cũng có giá trị tố cáo mạnh mẽ.
3. Bài văn phân tích nhân vật Chí Phèo đạt điểm cao nhất:
Nam Cao bắt đầu sáng tác từ những năm 30 của thế kỷ XX, nhưng phải đến năm 1941, ông mới khẳng định được vị thế của mình trong văn học nước nhà, đánh dấu điều đó với truyện ngắn Chí Phèo. Ông là một nhà văn hiện thực xuất sắc, đầy tinh thần nhân đạo, chuyên viết về hai chủ đề: trí thức nghèo khổ, bế tắc trong xã hội cũ và những nông dân bần cùng bị tha hóa trước Cách mạng Tháng 8. Chí Phèo là kiệt tác của Nam Cao, lấy đề tài nông dân nghèo. Tác phẩm viết về bi kịch của nhân vật Chí Phèo. Bi kịch của Chí Phèo gồm hai bi kịch liên tiếp nhau. Trước hết là bi kịch tha hóa từ người lương thiện đến kẻ bất lương. Tiếp theo là bi kịch bị từ chối trở thành người lương thiện.
Dưới ngòi bút sắc bén của chủ nghĩa hiện thực, quá trình thức tỉnh lương tâm, nhân tính của một con người bị xa lánh, lầm lạc không phải đơn giản, phiến diện hay dễ dàng mà do những hoàn cảnh khá đặc biệt. Trong một lần say rượu, Chí Phèo vô tình gặp Thị Nở – một người phụ nữ xấu xí và quá tuổi. Thị Nở đã chăm sóc và nấu cháo cho Chí Phèo. Chính tình yêu, chân thành và những cử chỉ giản dị của Thị Nở đã thắp lên ngọn lửa lương tâm còn sót lại sâu trong tâm hồn Chí.
Đã lâu rồi anh mới cảm nhận được cuộc sống đời thường với những hình ảnh và âm thanh giản dị: tiếng cười nói của người đi chợ, tiếng thuyền đánh cá, tiếng chim hót. Những âm thanh quen thuộc ấy ngày nào cũng tồn tại. Nhưng mãi đến hôm nay anh mới nghe thấy, vì chỉ hôm nay anh mới hoàn toàn tỉnh táo và các giác quan mới hoạt động bình thường.
Khi tỉnh dậy, Chí Phèo nhìn lại cuộc sống của mình trong suốt chiều dài thời gian của cuộc đời. Trước hết, anh nhớ lại những ngày tháng khi anh mơ ước có một gia đình nhỏ. Ước mơ của anh thật nhỏ bé và giản dị nhưng nó vẫn chưa thành hiện thực. Hóa ra những giấc mơ đẹp của Chí Phèo không hề mất đi mà chỉ chìm sâu vào một góc tối nào đó trong tâm hồn Chí. Hoàn cảnh hiện tại của anh thật đáng buồn.
Đúng lúc Chí đang lơ đãng suy nghĩ thì Thị Nở bưng nồi cháo hành nóng hổi vào. Hành động này của Thị Nở khiến Chí vô cùng bất ngờ và rơi nước mắt vì đây là lần đầu tiên trong đời được một người phụ nữ chăm sóc mình. Anh thấy món cháo hành của Thị Nở không giống như một bát cháo hành thông thường mà còn chứa đựng tình yêu chân thành của Thị dành cho anh.
Với nhân vật Chí Phèo, Nam Cao đặt ra bi kịch của người nông dân trước cách mạng: bi kịch của những con người sinh ra là con người nhưng không trở thành người. Đồng thời, thông qua nhân vật Chí Phèo, Nam Cao đã hai lần tố cáo xã hội phong kiến thực dân: xã hội đó cướp đi những gì Chí Phèo có và cướp đi những gì Chí Phèo mong muốn. Điều này thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của Nam Cao đối với khát vọng lương thiện ở con người. Ngoài ra, tác phẩm còn nêu lên một vấn đề nhân văn mang tính triết học sâu sắc: làm thế nào để sống, làm người trong xã hội tàn ác và vô nhân đạo. Với thành công của truyện ngắn này, Nam Cao trở thành nhà văn hàng đầu của văn học hiện thực giai đoạn 1930 – 1945.