"Nàng Ờm nhắn nhủ" là một truyện thơ đặc sắc thuộc thể loại văn học dân gian của dân tộc Mường. Tác phẩm này gửi gắm những thông điệp về tình yêu, gia đình, và truyền thống văn hóa của người Mường.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý phân tích “Nàng Ờm nhắn nhủ”:
I. Mở bài:
Dẫn dắt và giới thiệu về tác phẩm “Nàng Ờm nhắn nhủ”.
Truyện thơ “Nàng Ờm – chàng Bồng Hương”, một tác phẩm của dân tộc Mường, đã trở thành nguồn cảm hứng cho tác phẩm “Nàng Ờm nhắn nhủ”. Tác phẩm kể về một câu chuyện tình yêu đầy bi kịch giữa nàng Ờm và chàng Bồng Hương. Hai người đã cùng trưởng thành, yêu nhau và mong ước có thể chung sống như vợ chồng. Tuy nhiên, họ lại gặp phải sự cấm đoán từ gia đình. Để không bị chia cắt tình yêu đôi lứa, nàng Ờm và chàng Bồng Hương đã lựa chọn cái chết. Linh hồn của họ hiện vẫn quấn quanh trên núi Làn Ai, để kể lại câu chuyện của mình cho những người sau này.
II. Thân bài:
Tác giả, tác phẩm:
“Nàng Ờm nhắn nhủ” là một phần nhỏ trong bộ truyện thơ “Nàng Ờm – chàng Bồng Hương” của dân tộc Mường.
Tác phẩm xoay quanh câu chuyện tình yêu đầy bi kịch giữa nàng Ờm và chàng Bồng Hương.
Phân tích:
Nàng Ờm giới thiệu về cuộc sống và hoàn cảnh của mình, góp phần tạo nên bối cảnh cho câu chuyện.
Cô kể về cuộc sống trên núi Làn Ai, nơi mà tình yêu giữa nàng và chàng đã nảy nở và sự đau đớn khi phải chia xa.
Lời nhắn nhủ về tình yêu và quê hương, cùng với tình yêu vượt qua mọi rào cản, làm nên tâm hồn trong sáng và cao đẹp của nàng Ờm.
Tổng kết:
a. Nội dung:
Tác phẩm ca ngợi khát vọng hạnh phúc và tình yêu mãnh liệt, vượt lên trên mọi rào cản xã hội.
Tác giả lên án sự phân biệt đẳng cấp trong xã hội và đề ra cách ứng xử nhân văn, mang tính cao đẹp và nhân đạo.
b. Nghệ thuật:
Tác phẩm sử dụng lối nói giàu hình ảnh, tạo nên sự sống động và hấp dẫn cho câu chuyện.
Tác giả truyền tải những phép điệp sâu sắc thông qua từng câu chữ.
Ngôn ngữ của tác phẩm có nhịp điệu, giản dị và trong sáng, mang đến cảm nhận tinh tế.
Tác giả kết hợp hài hòa giữa việc kể chuyện tự sự và trữ tình, tạo nên sự đa chiều và sâu sắc cho tác phẩm.
III. Kết bài:
Sau khi đọc tác phẩm “Nàng Ờm nhắn nhủ”, ta không thể không suy nghĩ và cảm nhận về tình yêu và cuộc sống. Tác phẩm đã khắc sâu vào lòng người đọc, gửi gắm những thông điệp sâu sắc về tình yêu và lòng nhân ái.
2. Tóm tắt nội dung văn bản:
Nàng Ờm nhắn nhủ là về câu chuyện tình yêu đầy bi kịch và nhiều cảm xúc mạnh mẽ của Nàng Ờm và chàng Bồng Hương. Hai người đã phải trải qua rất nhiều khó khăn, gian khổ và thử thách để có thể đến với nhau, vượt qua sự phản đối mạnh mẽ từ gia đình và xã hội. Từ lúc đầu gặp gỡ, tình yêu giữa Nàng Ờm và chàng Bồng Hương đã cháy bùng mãnh liệt, nhưng đồng thời cũng đối mặt với nhiều trở ngại và rào cản. Mọi người xung quanh cố gắng ngăn cản tình yêu của hai người, cho rằng đó là một cuộc tình không đúng đắn và không xứng đáng. Nhưng hai trái tim luôn trăn trở với nhau, không thể chịu đựng được sự chia lìa. Tình yêu của Nàng Ờm và chàng Bồng Hương đã vượt qua mọi khó khăn, chứng minh rằng tình yêu thực sự mạnh mẽ và không thể bị ngăn cản. Câu chuyện của Nàng Ờm và chàng Bồng Hương đã để lại dấu ấn sâu đậm trong văn hóa dân gian của người Mường. Mỗi người dân trong làng đều biết và kể lại câu chuyện tình cảm đầy xúc động của hai người, như một minh chứng cho sự hy sinh và trung thành. Những lời nhắn nhủ và cảm xúc chân thành từ Nàng Ờm đã được truyền tai và truyền cảm hứng cho con cháu đời sau. Câu chuyện của họ không chỉ là một câu chuyện tình yêu, mà còn là một bài học về lòng kiên nhẫn, sự hy sinh và đồng lòng vượt qua mọi khó khăn. Nàng Ờm hy vọng rằng câu chuyện của mình sẽ truyền cảm hứng và giúp cho những người khác tránh được những bi kịch và gặp phải số phận bất hạnh. Từ câu chuyện đầy xót xa của Nàng Ờm và chàng Bồng Hương, chúng ta có thể rút ra bài học quý giá về tình yêu và tình người. Tình yêu không chỉ đơn giản là sự ngọt ngào và đơn giản, mà còn là sự hy sinh và trung thành vượt qua mọi khó khăn. Tình yêu thực sự là một khối ngọc quý, cần được trân trọng và bảo vệ. Tuy nhiên, như một giá trị đắt đỏ, tình yêu của Nàng Ờm và chàng Bồng Hương đã phải trả giá rất đắt. Nàng Ờm đã quyết định kết thúc cuộc đời mình bằng nắm lá ngón, để lại nỗi đau và tiếc nuối cho chàng Bồng Hương. Trái tim chàng cũng đã không thể chịu đựng nỗi đau và buồn bã, và anh đã qua đời. Tuy vậy, tình yêu chân thật và sâu đậm của hai người đã được thăng hoa và hưởng thụ hạnh phúc trọn vẹn tại chốn mường Ma. Câu chuyện của Nàng Ờm và chàng Bồng Hương mang lại bài học quý giá rằng tình yêu không chỉ đơn giản là sự ngọt ngào, mà còn là sự hy sinh và trung thành vượt qua mọi khó khăn.
3. Phân tích Nàng Ờm nhắn nhủ (Truyện thơ dân tộc Mường):
3.1. Mẫu số 1:
Nếu dân tộc Thái có truyện thơ “Tiễn dặn người yêu” với những lời đằm thắm như: “Không lấy nhau mùa hạ, ta lấy nhau mùa đông/Không lấy nhau thời trẻ, ta lấy nhau khi góa bụa về già”, thì dân tộc Mường cũng có truyện thơ “Nàng Ờm – chàng Bồng Hương” kể về câu chuyện hấp dẫn của ngọn núi Làn Ai, nơi được mệnh danh là “giàu nghĩa, giàu tình”. Đoạn trích “Nàng Ờm nhắn nhủ” trong truyện thơ là lời chia sẻ của người con gái về chuyện tình đầy cảm xúc của chính mình:
Các cố, các mẹ ơi!
Hôm nay trăng sáng đẹp trời
Em kể lại kiếp khốn cho các mẹ biết
Em kể lại kiếp khổ cho các mẹ hay
“Các cố, các mẹ ơi” là cách mở đầu quen thuộc trong truyện thơ dân gian, mang đậm nét văn hóa cộng đồng của các dân tộc thiểu số. Trong những gian nhà lớn giữa núi rừng tĩnh mịch, mọi người thường tụ tập bên bếp lửa hồng để lắng nghe những câu chuyện xa xưa về bản, về mường. Trong đêm trăng sáng, linh hồn nàng Ờm tự lên tiếng kể về số phận của mình, tạo nên một câu chuyện màu sắc huyền bí và thiêng liêng đầy cảm xúc. Câu chuyện của nàng chính là cuộc sống đầy khốn khổ và đau khổ – bi kịch tình yêu bị cách biệt bởi đẳng cấp xã hội và khoảng cách giàu nghèo:
Cái chuyện con Ờm
Trên núi Làn Ai
Quê nhà Ờm ở đất Cành Nành
Làng Ca Da, mường Kỳ Ống
Để các mẹ suy đi nghĩ lại
Mà thương cho cái kiếp con người
Các mẹ sống trên đời
Đừng chê người ăn ngón
Đoạn thơ là lời nàng Ờm tự giới thiệu về bản thân. Nàng sinh ra và lớn lên tại Cành Nành, một làng nhỏ thuộc xã Ca Da, huyện Kỳ Ống, tỉnh Thanh Hóa – một vùng núi phía Tây của tỉnh, nơi đông đúc cư trú của đồng bào dân tộc Mường. Cành Nanh, Ca Da và Kỳ Ống là những địa danh đặc trưng cho vùng miền núi này. Ngoài ra, truyện thơ còn chứa đựng nhiều chi tiết khác về gia đình và hoàn cảnh của nàng Ờm. Trái ngược với chàng Bồng Hương, người có hoàn cảnh nghèo khó, Ờm được sinh ra trong một gia đình giàu có, cha mẹ của nàng rất nghiêm khắc và đề cao khuôn phép:
Bố nhà em, bố có
Mẹ nhà em, mẹ giàu
Dưới sàn có trâu, có bò
Trên nhà cơm no, lúa xiềng.
Ờm và Bồng Hương đã quen biết nhau từ nhỏ:
Đi trâu cùng nhau bên ngõ
Đi bò cùng nhau trên nương.
Lớn lên thì họ yêu nhau và có chung ước mơ hạnh phúc giản dị, chân thành:
Ăn chung một gian
Uống nước chung một máng
Xỉa răng chung một ống
Chết hay sống cùng trọn một đời.
Bất hạnh đã đổ lên đôi tình nhân này như một cơn mưa không thể tránh khỏi. Tình yêu sâu đậm của họ đã bị xã hội và gia đình phản đối dữ dội. Nhưng không chấp nhận sự oan trái và hạn chế, Ờm và Bồng Hương đã quyết định chạy trốn khỏi mọi ràng buộc và bước lên núi Làn Ai – một miền đất vắng vẻ và yên bình. Tại đây, giữa cảnh sắc hùng vĩ và không khí trong lành, hai người tìm thấy niềm hạnh phúc và sự bình yên mà họ luôn khao khát.
Tuy nhiên, cuộc sống dường như không dễ dàng như họ tưởng. Bồng Hương đã bắt đầu nảy sinh ý định rời bỏ mọi thứ và cùng người yêu khác phương chạy trốn, tìm kiếm một cuộc sống mới. Nhưng nỗi sợ hãi về quyền lực của cha mẹ và sự áp bức tiềm ẩn đã khiến Ờm phải đối mặt với một quyết định vô cùng đau đớn – kết liễu cuộc đời mình bằng cách ăn lá ngón. Quyết định này không chỉ là một cách để Ờm giữ trọn lời thề tình yêu, mà còn là sự hy sinh để bảo vệ tình yêu và danh dự của cả hai.
Bồng Hương không thể chịu đựng mất mát và cô quyết định đi theo người yêu. Hành trình đau lòng này tạo nên một câu chuyện đầy bi kịch và cảm động. Và chính Ờm, trước khi ra đi, đã để lại một lời nhắn nhủ cho những người xung quanh: “Các mẹ sống trên đời/Đừng chê người ăn ngón”. Bởi hành động ăn lá ngón không chỉ đơn thuần là một cử chỉ bất cẩn, mà là một biểu tượng cảm xúc to lớn, là sự chứng minh và bảo vệ cho tình yêu và danh dự. Chỉ có Bồng Hương mới thấu hiểu được hoàn cảnh và nỗi đau thực sự của mình khi đó, và từ đó mới đưa ra quyết định đau lòng:
Các cố, các mẹ ơi!
Cửa nhà em bận lắm
Chàng Bồng Hương lắm việc nhiều công
Buổi sớm, đi đánh lưới sông cái
Buổi chiều, đi đánh chài sông con
Tối tăm săn hổ trên non một mình
Còn em, buổi sáng chặn con lợn, con gà
Buổi chiều, em đi cấy, đi hái
Giữa đêm, anh đan chài vóng cái
Về sáng, anh đan lưới vóng ngoài
Em thì vào ra củi canh may vá
Nàng Ờm kể lại kỉ niệm tình yêu của đôi trai gái trên núi Làn Ai. Bồng Hương và Ờm làm việc chăm chỉ để xây dựng cuộc sống hạnh phúc. Họ đánh cá, săn hổ và làm đồng cày. Lối nói giàu hình ảnh và các điệp ngữ thể hiện sự quấn quýt, gắn bó của hai người. Nhờ làm việc chăm chỉ, tình yêu của Bồng Hương và Ờm đã hoàn thiện. Nàng Ờm tự hào kể về mái ấm hạnh phúc của mình:
Giờ nhà em lắm cá
Giờ nhà em nhiều cơm
Tình chồng thắm thiết hơn
Nghĩa vợ như đêm trăng sáng
“nhiều cơm”, “lắm cá” là biểu hiện của một cuộc sống no ấm và hạnh phúc. Lối nói đối nhau, cân xứng giữa “tình” – “nghĩa”, “chồng – vợ” cho thấy tình cảm ngày càng mặn nồng và đẹp tựa ánh trăng sáng thanh thuần của hai người. Nàng Ờm không ngại đối mặt với sự quyền lực và những ràng buộc của cha mẹ, để đi theo tiếng gọi của tình yêu dẫu có khó khăn và gian khổ. Bồng Hương cũng dốc lòng chăm sóc và yêu thương Ờm, biết rằng tình yêu của hai người đang ngày càng lớn thêm:
Các mẹ ở lại sống lâu trăm năm
Các mẹ ở lại thêm trăm ngàn tuổi
Nên bố nên mẹ, trong bản trong làng
Mừng các mẹ giàu sang
Để em quay chân trở lại
Quay mặt về núi Làn Ai
Em muốn ăn chơi ở chơi
Nói cái kiếp khốn cho các mẹ đỡ thương
Nói cái kiếp khổ cho các mẹ đỡ tủi
Trong đoạn thơ trên, ta thấy sự hiện diện của phẩm chất đáng quý và lòng nhân văn cao cả của người con gái, người đã từng trải qua đau khổ trong tình yêu vì áp lực của xã hội. Nàng không chỉ dành trái tim mình để nuôi hận và ghét bỏ, mà còn đem lòng yêu thương và hy vọng cho những người ở lại. Nàng ước ao cho họ có một cuộc sống trường thọ, kéo dài hàng trăm năm, và những điều tốt đẹp như nên bố nên mẹ, giàu có và thịnh vượng. Nhìn vào cách nàng diễn đạt “Để em quay chân trở lại”, “Ở ăn ở chơi”, chúng ta cảm nhận được sự trân trọng và tình yêu thương mà nàng dành cho quê hương. Nàng khao khát được trở về, để có cơ hội chia sẻ những niềm vui và nỗi đau tình yêu của mình, để mọi người hiểu và đồng cảm. Nàng Ờm mong rằng không ai phải trải qua những khổ đau và đau khổ như nàng đã từng trải qua. Tuy nhiên, tình yêu của Làn Ai và chàng Bồng Hương đã níu chân nàng lại ở ngọn núi, không cho nàng trở về quê hương. Nhưng dù vậy, những cảm xúc và tình cảm của nàng vẫn còn đọng lại, và nàng tiếp tục hy vọng rằng không ai phải trải qua những đau khổ như nàng đã trải qua:
Nhưng em không về, con gà nó đợi
Nếu em không về, con lợn nó mong
Gà nó bới rẫy bông
Lợn ăn rỗng phá ha
Ngày nào trăng rằm sáng tỏ
Mời các mẹ lên thăm của thăm nhà
Để biết lối vào đường ra
Cho đỡ thương đỡ nhớ
Những chi tiết như “con gà nó đợi”, “con lợn nó mong” cho thấy rằng thiên nhiên và con vật cũng có khả năng nhớ và thương nhớ hình bóng con người. Điều này chứng tỏ rằng không có sự hiện diện của nàng, Làn Ai không còn là nơi ấm áp và tổ ấm: “Gà nó bới rẫy bông/Lợn ăn rỗng phá ha”. Nàng đã từ bỏ cuộc sống trong khuôn phép cũ và Ờm quyết một lòng trung thành với tình yêu của đời mình. Đoạn trích kết thúc bằng lời mời gọi mọi người đến thăm núi Làn Ai và khẳng định rằng tình yêu và lòng trung thành của con người là nhân tố quan trọng góp phần tạo nên tình yêu và lòng trung thành cho sông núi:
Núi Làn Ai nghèo tiền nghèo của
Nhưng Làn Ai giàu nghĩa giàu tình.
Truyện thơ kết hợp tự sự và trữ tình cùng lối nói giàu hình ảnh, phép điệp và ngôn ngữ có nhịp điệu, giản dị và trong sáng. Nhờ điều này, truyện thơ không chỉ ca ngợi khát vọng hạnh phúc và tình yêu mãnh liệt của con người mà còn lên án sự phân biệt đẳng cấp và đề ra cách ứng xử nhân văn, cao đẹp trong cuộc sống. Ngoài ra, truyện thơ còn mang đến cảm giác truyền cảm hứng và khích lệ cho người đọc, khám phá những khía cạnh mới trong cuộc sống và khám phá sự đa dạng và tuyệt vời của thế giới xung quanh chúng ta.
Truyện thơ không chỉ là một công cụ để thể hiện cảm xúc và tưởng tượng, mà còn là một cửa sổ tâm hồn đầy màu sắc và sự rộng lượng. Từng câu chữ và hình ảnh trong truyện thơ truyền tải thông điệp sâu sắc và ý nghĩa, giúp chúng ta hiểu và cảm nhận thêm về những mảng đời thường và những khía cạnh khác nhau của con người. Truyện thơ cũng là một phương tiện mạnh mẽ để truyền tải và chia sẻ những giá trị và ý niệm quan trọng trong cuộc sống.
3.2. Mẫu số 2:
Từ xưa, người Mường đã truyền tai nhau những câu truyện thơ đa dạng và hấp dẫn. Truyện thơ là loại đề tài được phổ biến rộng rãi trong văn hóa dân gian của người Mường. Một số truyện thơ tiêu biểu là: Út Lót – Hồ Liêu, Nàng con Côi, Nàng Nga – Hai Mối. Truyện Nàng Ờm – chàng Bồng Hương là tác phẩm nổi tiếng nhất, để lại ấn tượng sâu sắc.
Các câu chuyện này lấy cảm hứng từ môi trường tự nhiên và phong tục, tập quán lâu đời của người Mường. Cách giao tiếp và ứng xử của nhân vật trong truyện thường mang phong cách của người Mường. Huyện Bá Thước là nơi sinh sống của nhiều tập truyện thơ đặc sắc như: Nàng Nga – Hai Mối, Nàng con Côi, Út Lót – Hồ Liêu, Nàng Ờm – chàng Bồng Hương, được truyền bá rộng rãi trong cộng đồng Mường. Hiện nay, các truyện thơ đã được xuất bản và có nhiều phiên bản khác nhau ở miền Bá Thước. Truyện tình Nàng Ờm – chàng Bồng Hương cũng diễn ra ở vùng đất này.
Đoạn trích Nàng Ờm được lấy từ tập truyện thơ Nàng Ờm – chàng Bồng Hương của người Mường. Tựa đề Nàng Ờm nhắn nhủ là độc đáo và gây tò mò cho người đọc:
“Các cố, các mẹ ơi
Hôm nay trăng sáng đẹp ngời
Em kể lại kiếp khốn cho các mẹ biết
Em kể lại kiếp khốn cho các mẹ hay
Cái chuyện con Ờm
Trên núi Làn Ai
Quê nhà Ờm ở đất Cành Nành
Làng Ca Da, mường Kỳ Ống
Để các mẹ suy đi nghĩ lại
Mà thương cho cái kiếp con người”
Mở đầu bài thơ, lí lịch của Nàng Ờm đã được giới thiệu rất cụ thể. Quê nhà của Ờm ở Cành Nành (xã Lâm Xa, thuộc thị trấn Cành Nành). Các địa danh như Làn Ai, Cành Nành, Ca Da, Kỳ Ống, đều thuộc phía Tây tỉnh Thanh Hóa, nơi tập trung đồng bào dân tộc người Mường. Nàng Ờm đang kể câu chuyện tình yêu của mình để cho những người còn sống rút ra bài học và không phải chịu số phận bất hạnh như Ờm và Bồng Hương.
Nàng Ờm sinh ra trong một gia đình giàu có. Bố nàng Ờm quyền nhiều thế, mẹ nàng phép nhiều khuôn. Nhà Ờm có hai chị em gái, Nàng Ờm là chị cả. Hai chị em lớn lên trong khuôn phép gia đình.
Chàng Bồng Hương ngược lại, nhà nghèo, từ nhỏ đã trèo cây hái quýt cho mẹ Ờm. Chàng ghi nhớ lời hứa của bà là nếu bà đẻ con trai, chàng sẽ làm bạn chài lưới, đẻ con gái, chàng “nên cửa nên nhà”. Chàng Bồng Hương và Nàng Ờm quen biết nhau từ nhỏ. Từ khi Ờm mười lăm tuổi, chàng Bồng Hương đã để ý tới và ngỏ lời với nàng. Hai người yêu nhau bằng tình cảm chân thành, mong có hạnh phúc đơn giản và trọn vẹn.
Nàng Ờm và chàng Bồng Hương phải yêu nhau lén lút vì sợ gia đình. Bố mẹ Ờm chê nhà Bồng Hương nghèo, cấm đoán, ngăn cản và sử dụng nhiều biện pháp để chia rẽ tình yêu của hai người. Nhưng Ờm vẫn dành trọn trái tim cho Bồng Hương. Một đêm, bố mẹ đánh đập và nhốt Ờm vào buồng. Em gái Ờm đã mở cửa để Ờm chạy trốn. Sau đó, Ờm và Bồng Hương cùng nhau bỏ nhà và chạy lên núi Làn Ai:
“Các mẹ sống trên đời
Đừng chê người ăn ngón”
Kể từ ngày lên núi Làn Ai, chàng Bồng Hương đã dành cho nàng Ờm một tình yêu và sự chăm sóc vô cùng chu đáo. Chàng không ngại đi xin gạo, mượn nồi nấu cháo và chăm sóc những vết thương trên cơ thể nàng. Họ cùng nhau tính đến việc trốn đến một mường khác để tận hưởng cuộc sống êm đềm và hạnh phúc bên nhau. Tuy nhiên, nàng Ờm lại không dám thực hiện điều đó vì sợ bị người dân trong làng phê phán và chỉ trích vì “sợ quyền cha, phép mẹ”. Để giữ trọn lời thề hẹn về bên ma, nàng đã quyết định ăn lá ngón, một hành động đầy tự nguyện và hy sinh.
Sau những nhịp đau buồn và thương xót tràn đầy trong trái tim vì người yêu, ngay sau đó, chàng Bồng Hương cũng đã quyết định ăn lá ngón để cùng nàng Ờm hòa quyện và sống bên nhau trong kiếp sau, tại chốn mường Ma. Tuy bố mẹ nàng Ờm đã tìm thấy xác con gái mình trên núi Làn Ai và đầy ân hận và thương xót muốn đưa con về mường để chính thức an nghỉ, nhưng hồn vía của nàng đã từ chối điều đó và nàng đã xin ở lại núi Làn Ai, nơi đã trở thành một chốn tình yêu vĩnh cửu.
Dù không thể đến được với nhau trên cõi trần gian, nàng Ờm và chàng Bồng Hương đã quyết định cùng về chốn mường Ma để tìm thấy hạnh phúc trọn vẹn và không gian tình yêu không bị giới hạn bởi thế gian. Và vào những đêm trăng sáng, hồn của nàng lại hiện về để kể cho đời sau nghe một câu chuyện tình đẹp đẽ và đầy ý nghĩa, là biểu tượng cho tình yêu mãnh liệt và hy sinh vô điều kiện:
“Các cố các mẹ ơi
Cửa nhà em bận lắm
Chàng Bồng Hương lắm việc nhiều công
Buổi sớm, đi đánh lưới sông cái
Buổi chiều, đi đánh chài sông con
Tối tăm săn hổ trên non một mình
Còn em, buổi sáng chăm con lợn, con gà
Buổi chiều, em đi cấy, đi hái
Giữa đêm, anh đan chài vóng cái
Về sáng, anh đan lưới vóng ngoài
Em thì vào ra cửi canh may vá”
Chuyện tình của nàng Ờm và chàng Bồng Hương khép lại với hai câu thơ sâu nặng nghĩa tình:
Núi Làn Ai nghèo tiền, nghèo của
Nhưng Làn Ai giàu nghĩa, giàu tình.
Trên vùng núi Làn Ai này, truyện thơ Nàng Ờm và chàng Bồng Hương đã để lại một dấu ấn sâu sắc trong văn hóa dân gian của người Mường. Những câu chuyện đầy cảm xúc kể về tình yêu giữa đôi trai gái chưa thể thành vợ chồng trên vùng núi Làn Ai đã truyền miệng và truyền tai từ đời này sang đời khác. Nó trở thành một huyền thoại bất tử, một biểu tượng cho tình yêu đích thực.
Truyện thơ Nàng Ờm và chàng Bồng Hương sẽ luôn là một câu chuyện được người dân Mường truyền tai nhau vào đêm trăng tròn hay những buổi tối lạnh lẽo. Tình yêu trong câu chuyện này đã thắp sáng niềm hy vọng và tình người, để lại những điều kỳ diệu và đẹp đẽ trong lòng người nghe. Những cung đường đá cuội trên vùng núi Làn Ai đã chứng kiến những lời thơ ca ngợi tình yêu mãnh liệt, đẹp đẽ và sâu lắng của Nàng Ờm và chàng Bồng Hương.
Nàng Ờm, một cô gái xinh đẹp và tốt bụng, sống trong một ngôi làng nhỏ ven đường mòn giữa những ngọn núi hiểm trở. Chàng Bồng Hương, một chàng trai mạnh mẽ và nghịch ngợm, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người trong làng và bảo vệ Nàng Ờm khỏi mọi nguy hiểm. Tình yêu giữa họ được thiên nhiên và thần linh ban tặng, và họ đã trải qua nhiều thử thách và khó khăn để giữ vững tình yêu của mình.
Cùng với sự đam mê và tình yêu cháy bỏng, Nàng Ờm và chàng Bồng Hương đã vượt qua mọi rào cản và khắc phục mọi trở ngại để có thể ở bên nhau. Những cuộc phiêu lưu và những thử thách trên vùng núi Làn Ai đã làm cho tình yêu của họ trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết. Truyện thơ Nàng Ờm và chàng Bồng Hương không chỉ là một câu chuyện tình yêu, mà còn là một bài học về lòng kiên nhẫn, sự hy sinh và lòng trung thành.