Bài viết dưới đây là các mẫu Phân tích đoạn trích Uy-lít-xơ trở về của Hô-me-rơ hay nhất cho các bạn học sinh tham khảo, củng cố kỹ năng cần thiết cho bài kiểm tra viết sắp tới đây của mình. Mời các bạn học sinh cùng tham khảo.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Phân tích đoạn trích Uy-lít-xơ trở về của Hô-me-rơ:
* Mở bài:
– Giới thiệu khái quát về tác giả Hô-me-rơ và đoạn trích Uy-lít-xơ trở về
* Thân bài:
– Sự trở về của Uy-lít-xơ dưới hình dạng kẻ hành khất:
→ Niềm vui của người hầu trung thành khi thấy chủ nhân của mình đã trở về.
+ Pê-nê-lốp:
Nửa tin, nửa ngờ, nghĩ rằng đó là một vị thần đã đến để giết bọn cầu hôn, còn Uy-lít-xơ đã chết.
Tỏ ra hoài nghi: Dù có khôn ngoan đến đâu, người ta cũng không thể hiểu hết được ý định của thần linh bất tử.
→ Pê-nê-lốp cẩn thận trong mọi suy nghĩ.
– Uy-lít-xơ trong bộ dạng kẻ hành khất
→ Pê-nê-lốp cực kỳ cẩn thận trong khi lòng cực kì xúc động.
+ Uy-lít-xơ: Đang chờ xem người vợ cao quý của mình sẽ nói gì.
→ Phấn khích, mong chờ khoảnh khắc đoàn tụ.
+ Lời trách móc của Tê-lê-mác
→ Khao khát đoàn tụ gia đình, ngây thơ, trong sáng, chưa hiểu hết nỗi lòng sâu sắc của mẹ.
+ Pê-nê-lốp:
Cẩn thận đáp lại lời con trai, bày tỏ sự ngạc nhiên và do dự.
Tự tin về cuộc đoàn tụ gia đình với những dấu hiệu của riêng mình.
→ Nàng thận trọng và luôn tin vào hạnh phúc và sự đoàn tụ.
+ Uy-lít-xơ:
Tự ti về ngoại hình hiện tại: Hiện giờ cha còn bẩn thỉu, rách rưới nên mẹ con khinh thường. Có niềm tin mạnh mẽ rằng hai vợ chồng sẽ nhận ra nhau.
→ Uy-lít-xơ cao thượng, kiên nhẫn.
– Thử thách và đoàn tụ:
→ Sự tế nhị, khéo léo và thông minh của cả Uy-lít-xơ và Pê-nê-lốp.
+ Quá trình thử thách
→ Sự thông minh, khéo léo của Pê-nê-lốp và sự nhạy bén của Uy-lít-xơ.
– Cảnh sum họp:
→ Cảm sum họp cực kỳ xúc động, thể hiện tình yêu chân thành, chung thủy và sâu sắc của vợ chồng Uy-lít-xơ.
* Kết bài:
Nêu cảm nghĩ về đoạn trích
2. Phân tích đoạn trích Uy-lít-xơ trở về của Hô-me-rơ hay nhất:
Đoạn trích Uy-lít-xơ trở về là một trích đoạn trong sử thi Hy Lạp rất nổi tiếng của Hô-me-rơ. Đoạn trích kể về cuộc hội ngộ của vợ chồng Pê-nê-lốp và Uy-lít- xơ sau hai mươi năm cách biệt. Cuộc hội ngộ tràn ngập hạnh phúc, nhưng trước khi họ có thể thỏa mãn niềm vui và hạnh phúc của mình, họ đã phải trải qua nhiều thử thách khó khăn.
Uy-lít-xơ vừa trở về nhà thì nhiều biến cố đã xảy ra. Có thể thấy rằng khi đối mặt với người đàn ông mà nhũ mẫu ơ-ri-clê nghĩ là Uy-lít-xơ, trái tim nhạy cảm của Pê-nê-lốp không còn có thể bình thản được nữa. Mong muốn được gặp chồng và giờ đã gần như được gặp chồng mình, mặc dù đó chỉ là linh cảm, trái tim tưởng như băng giá của cô đã tan ra. Lần đầu tiên, cô run rẩy, thiếu tự tin và không thể kiểm soát bản thân. Trạng thái bất ổn đó không chỉ xảy ra trong sự bối rối “nàng không biết nên đứng xa xa hỏi chuyện người chồng yêu quý của mình hay nên lại gần, ôm lấy đầu, cầm lấy tay người mà hôn?”, mà ngay từ khoảnh khắc Pê-nê-lốp quyết định bước xuống cầu thang để đối mặt với “người ấy”. Kết hợp với độc thoại nội tâm và đối thoại lấp lửng với người nhũ mẫu, trái tim cứng rắn của Pê-nê-lốp đã gần như đã vượt qua ranh giới vô hình mà cô phân chia rạch ròi từ trước. Nhưng khi cô có thể vượt qua, cô đã do dự và dừng lại. Lý trí đã giúp cô tỉnh táo.
Trong đoạn trích, rõ ràng Uy-lít-xơ không phải là nhân vật chính, không đóng vai trò quyết định đối với các thành viên, nhân vật chính là Pê-nê-lốp. Mặc dù như Tê-lê-mác đã tự hào thừa nhận: “xưa nay cha vẫn là người nổi tiếng khôn ngoan, không một kẻ phàm trần nào sánh kịp”, nhưng trí tuệ của Uy-lít-xơ được thể hiện chủ yếu ở một không gian khác: không gian trận mạc và hành trình mười năm trở về quê hương.
Ý đồ nghệ thuật của Hô-me-rơ là xây dựng vẻ đẹp của nhân vật Uy-lít-xơ, từ ngoại hình đến tính cách bên trong. Nó làm nổi bật trí tuệ của chàng (trí tuệ ấy thể hiện ở một vùng không gian khác) đồng thời cũng tạo ra một nền tảng mà trí thông minh sắc sảo của Pê-nê-lốp nổi bật mạnh mẽ. Như vậy, sứ mệnh nghệ thuật của Uy-lít-xơ đã hoàn thành vượt quá mong đợi. Kết hợp các yếu tố nghệ thuật khác như xây dựng cốt truyện, ngôn ngữ sử thi giúp câu chuyện để lại ấn tượng sâu sắc đối với độc giả.
3. Phân tích đoạn trích Uy-lít-xơ trở về của Hô-me-rơ ấn tượng:
Đọc “Uy-lít-xơ trở về” giúp ta cảm nhận sâu sắc hơn cảnh đoàn tụ của hai vợ chồng Uy-lít-xơ sau hai mươi năm xa cách cũng như vẻ đẹp của trí tuệ và tài năng của chàng.
Uy-lít-xơ trở về ngôi nhà thân yêu của mình như một người ăn xin, đây là vị thế của Uy-lít-xơ thay đổi dưới góc nhìn của Pê-nê-lốp. Từ vai trò là người bạn của Uy-lít-xơ, người cùng chia sẻ niềm vui và nỗi buồn với Pê-nê-lốp, Uy-lít-xơ đã xuất hiện như một đại diện cho sức mạnh. Việc tiêu diệt 108 tên cướp biển đã đặt vị thế của một người bình thường lên vị thế một người khác thường. Sự nâng cấp này khiến Uy-lít-xơ gần gũi hơn với Pê-nê-lốp.
Nhưng ngay cả như vậy, khi người nhũ mẫu báo tin vui rằng Uy-lít-xơ đã trở về, lời nói của Pê-nê-lốp không phải là thái độ “đồng thanh tương ứng”. Trước sự phấn khích của người nhũ mẫu trung thành, tận tụy thì lời nói của nàng lúc này giống như gáo nước lạnh dội vào. Cuộc đối thoại của Pê-nê-lốp với người nhũ mẫu làm hiện lên một tâm trạng lo lắng. Đối với Pê-nê-lốp, sự trở về của Uy-lít-xơ là một giấc mơ, nhưng giấc mơ đó quá xa vời, xa xôi như hai mươi năm cách biệt. Ngọn lửa ấy chỉ chờ đợi đến lúc được bùng lên. Chỉ cần nhắc đến thôi cũng khiến người nói xao xuyến bồi hồi: “Già cũng biết, nếu chàng trở về thì mọi người trong nhà, nhất là tôi và con trai chúng tôi sinh ra kia sẽ sung sướng xiết bao!”. Nhưng giờ đây, do nhiều năm bị kìm nén, giấc mơ đã bị đẩy sang một bên và vẫn âm ỉ. Những dấu vết còn lại của nó chỉ còn là một nắm tro tàn bị thời gian sóng gió dập vùi. (Còn về phần Uy-lít-xơ ở một vùng đất xa lạ, anh cũng đã mất hy vọng trở về đất A-cai, chính anh cũng đã chết rồi). Sự mặc cảm tự ti dẫn đến sự không dễ dàng thừa nhận là hoàn toàn tự nhiên.
Pê-nê-lốp tranh luận với Uy-lít-xơ bằng một thái độ kiên quyết, Tê-lê-mác với mong muốn cháy bỏng rằng gia đình sớm được đoàn tụ đã trách móc mẹ của mình. Tê-lê-mác trách mẹ “tàn nhẫn và lòng mẹ độc ác quá chừng” và “lòng dạ cũng rắn hơn cả đá”. Trước những lời trách móc của con trai, Pê-lê-nốp vẫn trả lời thận trọng với con rằng: “Lòng mẹ kinh ngạc quá chừng, mẹ không sao nói được một lời, mẹ không thể hỏi han cũng không thể nhìn thẳng mặt người. Nếu quả thật đây chính là Uy-lít-xơ, bây giờ đã trở về, thì con có thể tin chắc rằng thế nào cha con và mẹ cũng sẽ nhận được ra nhau một cách dễ dàng”. Những lời Pê-lê-nốp nói với con trai chính xác là những gì Pê-lê-lốp muốn nói với Uy-lít-xơ, đồng thời, những lời đó cũng là lời mở đầu cho thử thách mà Pê-lê-lốp muốn Uy-lít-xơ thực hiện.
Khi nghe những lời từ người vợ Pê-nê-lốp thì Uy-lít-xơ cảm thấy có phần tự ti về bản thân, nhưng đồng thời, qua những lời nói với con trai, cho thấy chàng đã đồng ý chấp nhận thử thách của Pê-nê-lốp nhưng cũng trách móc nàng “các thần trên núi Ô-lem-pơ ban cho nàng một trái tim sắt đá hơn ai hết trong đám đàn bà yếu đuối”.
Qua đoạn trích “Uy-lít-xơ trở về”, người đọc có thể nhận thấy những thay đổi tâm trạng của Uy-lít-xơ vô cùng phức tạp, nhưng cuối cùng chàng vẫn vui vẻ đoàn tụ với gia đình. Uy-lít-xơ là nhân vật điển hình của một người đàn ông khao khát học hỏi và chinh phục thế giới, một người đàn ông có ý chí, lý trí, đồng thời quyết tâm xây dựng và bảo vệ gia đình mình.