Trong truyện, nhà văn đã tạo nên những nhân vật rất đời thường, với những tình cảm chân thật, họ cùng nhau trải qua những khó khăn, vui buồn trong cuộc sống. Các nhân vật đều có đặc điểm riêng, mời bạn đọc tham khảo.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý phân tích các nhân vật trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa hay nhất
1.1. Mở bài:
Giới thiệu tác giả tác phẩm , khái quát ại từng nhân vật trong truyện
1.2. Thân bài:
– Tình huống họ gặp nhau
– Cuộc sống của từng nhân vật
– Vẻ đẹp của từng nhân vật
– Đặc sắc nghệ thuật
1.3. Kết bài:
Cảm nhân của bản thân dành cho các nhân vật được nhắc đến trong truyện ngắn.
2. Phân tích các nhân vật trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa hay nhất:
Mỗi tác phẩm văn học đều có số phận riêng. Có những tác phẩm chỉ mới ra đời đã đánh mất hoàn toàn. Có tác phẩm gây chấn động dư luận trong một thời gian nhưng rồi sau đó bị quên lãng. Nhưng cũng có những bài thơ, truyện ngắn có một sức sống mãnh liệt trong lòng độc giả, có một sức hút đặc biệt. Trong số đó, truyện ngắn Lặng Lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long là một tác phẩm đặc sắc, để lại trong lòng độc giả nhiều cảm xúc đẹp.
Truyện không có những tính cách phi thường, những cuộc chiến nổi tiếng… như ta thường thấy trong nhiều tác phẩm viết về cuộc chiến tranh chống Mỹ.
Nguyễn Thành Long có một lối viết nhẹ nhàng, đầy chất thơ. Thiên nhiên hiện hữu trong một màu sắc tình cảm ấm áp đến lạ lùng. Những nhân vật trong truyện là những người lao động bình thường, đáng yêu và rất vĩ đại.
Trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long, bốn nhân vật chính được miêu tả vô cùng chi tiết và sống động. Trong số đó, bác lái xe được miêu tả là người tốt bụng và vui chuyện như một nhân vật dẫn chuyện, nhưng lại làm cho độc giả khó quên. Ông họa sĩ già lại là một nhân vật rất đặc biệt, với nhiều trải nghiệm đáng nhớ trong cuộc đời. Nhưng điều đặc biệt nhất của ông chính là nghệ thuật. Ngòi bút của ông như một quả tim nữa, suốt đời ông sáng tác và vẽ tranh, khao khát nghệ thuật. Tuy nhiên, ông không chỉ yêu nghệ thuật mà còn yêu cuộc sống và yêu con người. Ông luôn trò chuyện và truyền cảm hứng cho những người trẻ. Thái độ chân tình của ông đối với cô kỹ sư trẻ như tình “cha con”, làm cho độc giả cảm phục và yêu kính ông, vì ông là một nghệ sĩ chân chính, một trí thức lịch thiệp, một nhân cách đẹp có đời sống nội tâm phong phú.
Bác lái xe không chỉ tốt bụng và vui chuyện, mà còn đóng vai trò như một nhân vật dẫn chuyện, giúp cho câu chuyện trở nên thú vị và đáng nhớ. Ông họa sĩ già đã từng trải qua nhiều năm tháng trên con đường nghệ thuật và sự nghiệp của ông làm cho ông trở thành một người có tâm hồn phong phú, giàu nghị lực và đầy sức sống. Ông “đi” và “vẽ” suốt đời, không chỉ để lại những tác phẩm nghệ thuật đẹp mắt mà còn để lại những giá trị văn hóa, tinh thần và tri thức cho thế hệ sau.
Những cuộc trao đổi giữa ông và những nhân vật khác như anh thanh niên và cô kỹ sư trẻ mang lại cho độc giả sự chân thành và yêu thương của ông đối với con người. Những câu chuyện về cuộc đời, về nghệ thuật, về sự sống đều được ông kể với tâm huyết và sự chân thành, khiến cho những người nghe cảm thấy như được truyền cảm hứng và năng lượng tích cực.
Ông là một nghệ sĩ chân chính, một trí thức lịch sự và có đời sống nội tâm phong phú. Những giá trị mà ông mang lại cho xã hội và cho thế giới nghệ thuật là không thể đo lường bằng tiền bạc. Bác lái xe, ông họa sĩ già, anh thanh niên và cô kỹ sư trẻ, tất cả đều là những tâm hồn trong trẻo, bình dị, hồn hậu và đầy tình thương.
Anh thanh niên là nhân vật được tác giả yêu thích và miêu tả sâu sắc, để lại nhiều ấn tượng đẹp. Về ngoại hình, anh có “tầm vóc bé nhỏ, nét mặt rạng rỡ”. Anh sống và làm việc một mình trên đỉnh núi Yên Sơn cao 2600m, quanh năm sương mù lạnh lẽo. Lao động và hiệu quả của công việc là thước đo phẩm giá con người. Anh làm công tác khí tượng để “đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất, tham gia vào dự báo thời tiết trước hàng ngày, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu”. Anh lấy số liệu và báo cáo về “nhà” một cách chính xác. Những đêm mưa tuyết, lạnh cóng, anh vẫn cầm đèn bão ra vườn lúc một giờ sáng. Anh đã có công trong việc phát hiện ra một đám mây xốp trên bầu trời Hàm Rồng để không quân ta có thể hạ được nhiều máy bay Mĩ. Anh được mệnh danh là “Người cô độc nhất thế gian” nhưng lại sở hữu một lẽ sống đẹp. Giá trị đích thực của anh nằm trong việc sống một cuộc đời đẹp. Anh khao khát sự kết nối với con người, nhưng không phải là sự hời hợt của cuộc sống đô thị. Anh luôn tự đặt câu hỏi cho bản thân: “Tại sao mình sinh ra? Mình đã đi đến đâu? Mình làm việc vì ai?” Một tinh thần trách nhiệm đáng ngưỡng mộ. Anh biết cách sử dụng sách để “trò chuyện”, học hỏi và nâng cao kiến thức của mình. Anh nói về bản thân mình với sự trong trẻo và khiêm tốn. Anh không muốn họa sĩ vẽ chân dung của mình. Anh ca ngợi kĩ sư đang làm việc tại vườn rau Sa Pa, các nhà khoa học vẽ bản đồ sét và theo anh, đó là “những người làm việc và suy nghĩ… cho đất nước”.
Anh cũng có một trái tim nhân hậu và cao đẹp. Anh tặng quà cho vợ của tài xế vừa ốm dậy, anh tặng một bó hoa to và đẹp cho kĩ sư trẻ đến thăm “nhà” của anh. Anh cũng gửi các khách một đĩa trứng để ăn trưa. Tất cả đều là những cây trồng trong vườn nhà anh, nhưng đằng sau những món quà ấy là tấm lòng cao đẹp, đầy tình yêu của anh. Anh là một nhà trí thức có cách cư xử lịch sự và tình yêu thương ấm áp.
Tác giả chỉ miêu tả về cô kỹ sư trẻ bằng vài nét nhưng rất duyên dáng. Cách cô ôm bó hoa vào ngực, lắng nghe kỹ câu chuyện của chàng trai rồi suy ngẫm và cảm động khi nhìn thấy cuốn sách chàng trai để trên bàn, cho thấy cô là một người rất tinh tế và biết cảm nhận. Dù mới bắt đầu bước vào cuộc đời, cô đã gặp chàng trai, như một người bạn để cô suy nghĩ về chính mình và những mối tình đã từng trải qua. Cô rất xinh đẹp như những bông hoa cô đang cầm trong tay.
Nhân vật trong câu chuyện này đều đơn giản, khiêm tốn, rộng lượng và đầy tình yêu. Nguyễn Thành Long không phô trương, nhưng gợi lên “một trang đời, một mảng, một nét của cuộc sống chắt ra… những nhận xét nho nhỏ như nhắc khẽ người đọc” (Tô Hoài) mà cảm động tận đáy lòng. Người thanh niên trong truyện đã tâm sự với họa sĩ rằng: “Cháu thấy cuộc đời đẹp quá”. Thật vậy, truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” đã giúp chúng ta yêu đời hơn, yêu con người hơn. Và câu thơ của Thanh Hải vang vọng trong lòng, làm ta xúc động về một mùa xuân nho nhỏ – Lặng lẽ dâng cho đời…
3. Phân tích các nhân vật trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa chọn lọc:
Nguyễn Thành Long là một trong những nhà văn Việt Nam nổi tiếng chuyên viết truyện ngắn và kí. Trong số các tác phẩm của ông, “Lặng lẽ Sa Pa” là một trong những tác phẩm được đánh giá cao nhất. Đây là kết quả của chuyến đi thực tế của tác giả tại Lào Cai vào mùa hè năm 1970.
Truyện ngắn này gửi gắm chủ đề “Trong cái lặng im của Sa Pa, đất nước”. Tác giả đã khéo léo kết hợp những chi tiết về cuộc sống của người dân tại nơi này, cùng với những tầm nhìn đầy triết lý, tạo ra một tác phẩm đầy cảm xúc và ý nghĩa.
Các nhân vật phụ trong truyện cũng đóng góp không nhỏ vào sự thành công của tác phẩm. Trong đó, nhân vật ông họa sĩ được đặc biệt chú ý. Dù chỉ xuất hiện dưới hình thức của nhân vật phụ, ông đã mang lại nhiều giá trị cho tác phẩm. Nhân vật này đẹp và đầy cảm hứng sáng tác, đồng thời đem lại chất thơ đậm đà cho truyện. Một trong những đặc điểm nổi bật của ông họa sĩ là sự tận tụy và đam mê với nghệ thuật. Ông muốn bắt gặp một điều thật, một nét thân ái để khơi gợi cảm hứng sáng tác. Với ông, một nét mới đủ để tạo nên giá trị cho một chuyến đi dài.
Ngoài ông họa sĩ, các nhân vật phụ khác trong truyện cũng có vai trò quan trọng. Bác lái xe là người đã đóng vai trò cầu nối giữa anh thanh niên và cuộc đời, giúp anh có thể gặp gỡ những người bạn mới và tìm kiếm những cái nhìn mới đối với cuộc sống. Cô kỹ sư trẻ cũng là một nhân vật đáng chú ý, người đã bàng hoàng trước cuộc sống dũng cảm của anh thanh niên và hiểu được giá trị của tình yêu và sự đam mê.
Cô kĩ sư là một hình ảnh đẹp của tuổi trẻ. Sau khi tốt nghiệp đại học, cô đã tự nguyện đi đến miền núi Lai Châu để làm việc. Gặp ngẫu nhiên anh thanh niên, cô đã bàng hoàng và hiểu thêm về cuộc sống dũng cảm của người thanh niên, về thế giới của những người nghề ngư. Cảm giác bàng hoàng này đã giúp cô đánh giá đúng hơn mối tình nhạt nhẽo mà cô từ chối và an tâm hơn với quyết định của mình. Cùng với sự bàng hoàng ấy là một tình cảm biết ơn với người thanh niên. Không phải vì bó hoa to mà anh tặng cô một cách vô tư mà còn vì “một bó hoa nào khác nữa, bó hoa của những người háo hức và mơ mộng ngẫu nhiên anh cho cô”. Cô gái cũng như các nhân vật khác trong truyện góp phần làm hoàn chỉnh góc nhìn về anh thanh niên.
Bác lái xe là một trong những nhân vật chính trong truyện và đóng một vai trò quan trọng trong việc xây dựng câu chuyện. Tính cách của bác lái xe được miêu tả rất chi tiết và đầy đủ. Ông ta là một người rất yêu nghề, đam mê công việc của mình và đã làm nghề lái xe suốt 30 năm. Mặc dù đã trải qua nhiều năm tháng trong nghề, bác lái xe vẫn giữ được tính cởi mở, niềm nở và có trách nhiệm đối với công việc của mình.
Bác lái xe là cầu nối giữa anh thanh niên và cuộc đời. Ông ta đã giúp đỡ anh thanh niên trong nhiều tình huống khác nhau, ví dụ như khi mua sách cho anh, dừng xe dưới chân đồi để anh trò chuyện hay giới thiệu những người bạn mới cho anh. Quan hệ giữa bác lái xe và anh thanh niên trở nên gần gũi hơn qua các hoạt động như vậy.
Bác lái xe cũng đóng vai trò là người dẫn dắt câu chuyện. Ông ta đã kích thích sự tò mò của ông họa sĩ và cô kĩ sư về anh thanh niên, người cô đơn nhất thế giới, người rất “thèm người”. Bác lái xe cũng giúp cho câu chuyện trở nên sinh động và thú vị hơn.
Với cái nhìn của một người lao động, bác lái xe đã thể hiện rõ nét những tố chất đẹp trong tính cách của mình. Bác lái xe có trách nhiệm với công việc và cảm thấy niềm vui khi làm việc. Ngoài ra, anh ta còn nhạy cảm với vẻ đẹp của thiên nhiên và con người. Tất cả những đặc điểm này khiến cho bác lái xe trở thành một nhân vật đáng yêu và đáng quý trong truyện.
Tóm lại, bác lái xe là một trong những nhân vật quan trọng trong truyện, với tính cách đầy đủ và chi tiết. Ông ta có vai trò quan trọng trong việc xây dựng và phát triển câu chuyện. Câu chuyện đã trở nên sinh động và thú vị hơn nhờ vào sự hiện diện của bác lái xe và các hành động của ông ta trong câu chuyện.
Trong tác phẩm, các nhân vật ông kĩ sư vườn rau và anh cán bộ nghiên cứu sét không xuất hiện trực tiếp mà chỉ xuất hiện gián tiếp qua câu kể của anh thanh niên, song họ hiện lên với những nét tuyệt đẹp trong tâm hồn và cách sống. Họ là những người say mê công việc và sẵn sàng hi sinh tuổi thanh xuân, hạnh phúc và tình cảm gia đình vì công việc làm giàu cho đất nước. Cuộc sống của họ lặng lẽ và nhân ái biết bao. Các nhân vật phụ trong truyện đều góp phần khắc họa nhân vật chính và làm nổi bật chủ đề của tác phẩm. Các nhân vật ở đây kể cả chính cả phụ đều không có tên riêng, đây có thể là dụng ý của tác giả muốn nói về những con người vô danh lặng lẽ, dâng cho đời tình yêu và sức vóc của mình. Hình ảnh họ mang vẻ đẹp trong sáng, lý tưởng. Đó cũng là vẻ đẹp của con người Việt Nam trong những năm tháng gian lao và hào hùng, chống giặc ngoại xâm và xây dựng đất nước.
Tất cả các nhân vật trong truyện đều được miêu tả một cách đẹp đẽ, đặc biệt là nhân vật chính. Các nhân vật phụ như tài xế xe buýt, kỹ sư trẻ và họa sĩ đều có những đặc điểm riêng biệt đóng góp cho thành công của câu chuyện. Họa sĩ đóng vai trò quan trọng trong việc đưa ra sự sâu sắc của tư tưởng và cảm xúc của nhân vật chính. Kỹ sư trẻ là một biểu tượng cao đẹp của tuổi trẻ, trong khi tài xế xe là một người tốt bụng và có trách nhiệm, đồng thời có một sự đánh giá cao về thiên nhiên và con người. Qua những nhân vật này, tác giả tiết lộ chủ đề của câu chuyện, đó chính là vẻ đẹp của những người vô tư và hiến dâng tình yêu của họ cho xã hội, tổ quốc.