Bức tranh thiên nhiên trong bài "Chiều tối" được miêu tả rất chi tiết, từng chi tiết nhỏ nhất cũng được tác giả đề cập đến. Một số hình ảnh và cảm nhận của tác giả có thể được mô tả thêm để tăng thêm sự sống động cho bức tranh., mời bạn đọc tham khảo.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý phân tích bức tranh thiên nhiên và con người trong bài thơ Chiều tối ngắn gọn nhất:
1.1. Mở bài:
Trong phần này, chúng ta sẽ điểm qua một số thông tin cơ bản về tác giả và tác phẩm, đồng thời tóm tắt nội dung cốt lõi của bài thơ Chiều tối.
Tác giả của bài thơ này là Hồ Chí Minh, một trong những nhân vật lịch sử vĩ đại nhất của nước ta. Bài thơ Chiều tối được trích từ tác phẩm “Nhật ký trong tù”, một tác phẩm ghi lại những suy nghĩ, cảm xúc và trải nghiệm của ông trong những ngày tháng giam giữ tại nhà tù. Bài thơ thể hiện tình yêu thiên nhiên, cuộc sống và ý chí vươn lên của người tù cách mạng.
1.2. Thân bài:
Trong phần này, chúng ta sẽ đi sâu vào phân tích bức tranh thiên nhiên và con người trong bài thơ Chiều tối.
Bức tranh thiên nhiên vùng núi lúc chiều tối:
Bài thơ mang đến cho chúng ta những hình ảnh rất rõ nét về cảnh vật thiên nhiên vùng núi vào lúc chiều tối. Những cánh chim, chòm mây và không gian rộng lớn, hoang vắng đã được tác giả mô tả rất chi tiết. Trong đó, những hình ảnh này còn gợi lên cho chúng ta những cảm xúc về sự cô đơn, mỏi mệt và lạc lõng giữa bầu không khí của một vùng núi hoang sơ.
Bức tranh đời sống con người khi chiều tối:
Ngoài bức tranh thiên nhiên, bài thơ còn lồng ghép một số hình ảnh về đời sống con người vào lúc chiều tối. Cuộc sống lao động đời thường được mô tả rất sinh động, với dấu hiệu của sự sống và sức sống. Ánh sáng lò than còn mang lại hy vọng và niềm tin cho con người.
1.3. Kết bài:
Bài thơ Chiều tối thực sự là một bức tranh tuyệt đẹp, hài hòa giữa những mảng sáng và tối, giữa thiên nhiên và con người.Chúng ta cũng có thể thấy rõ giá trị của tác phẩm qua sự đa dạng và sâu sắc của nội dung được truyền tải trong bài thơ.
2. Bức tranh thiên nhiên và con người trong bài thơ Chiều tối chọn lọc:
Bài thơ “Chiều tối” là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất nằm trong tập “Nhật ký trong tù” của Hồ Chí Minh. Bài thơ được viết ra trong hoàn cảnh Người đang trên đường bị áp giải chuyển lao từ nhà lao Tĩnh Tây đến nhà lao Thiên Bảo, trong những ngày đau khổ của cuộc đời cách mạng của Người. Tuy nhiên, bài thơ lại trở thành một tác phẩm văn chương vô cùng đặc biệt với sự giao thoa giữa thiên nhiên và sự sống còn của con người, giữa hiện thực đời sống và tinh thần kiên cường của Người cộng sản kiên trung này.
Có lẽ, trong lúc trải qua những cảnh tượng đau đớn trong cuộc đời, không phải ai cũng có tinh thần và nguồn cảm hứng để viết những tác phẩm văn chương đẹp như thế. Hồ Chí Minh là một trong những nhân vật hiếm hoi được trời phú tặng cho sự thông minh, tài năng và lòng yêu đời vô bờ bến. Mặc dù trên đường đi bị chuyển lao cực khổ, Người vẫn dùng trái tim yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống của mình để ghi lại những khung cảnh thiên nhiên và con người, qua đó gửi gắm những nỗi niềm, tâm sự và cảm xúc thầm kín của mình.
Vì vậy, bài thơ “Chiều tối” của Hồ Chí Minh không chỉ là một bức tranh hài hòa, giao quyện giữa bức tranh thiên nhiên và cuộc sống của con người, mà còn là một tác phẩm văn chương đầy tính nhân văn và tình cảm. Mở đầu bài thơ là cảm xúc chân thực của người thi sĩ trước cảnh thiên nhiên vùng rừng núi khi chiều tà sẩm tối, và từ đó, câu chuyện của Người được kể tiếp với những chi tiết tinh tế và sự giao thoa giữa đời thường và tinh thần cao cả.
“Quyện điểu quy lâm tầm túc thụ
Cô vân mạn mạn độ thiên không”
(Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ
Chòm mây trôi nhẹ giữa tầng không)
Bỗng trong không gian thiên nhiên ấy hiện lên bóng dáng của con người, sự sống của con người đã làm sống dậy bức tranh, trở thành tâm điểm của cả bức tranh. Sự xuất hiện của cuộc sống con người đã xua tan đi nỗi cô đơn, lẻ loi của người tù cách mạng. Tại thời điểm đó, mọi sự vật đang dần chìm vào bóng tối của đêm đen, nhưng con người vẫn sáng tỏ, sống động như cánh chim vút lên trời. Con người, những vật thể sống, sống động đã làm cho không gian đó trở nên sôi động hơn, tràn đầy sức sống. Trong cảnh chiều tối vùng sơn cước, con người trở thành điểm nhấn, một điểm sáng trong màn đêm u ám. Những đường nét của bức tranh đã khắc họa được sự sống động, sự sáng tạo của con người, tạo nên một bức tranh hoàn hảo hơn, phong phú hơn. Tất cả những thứ đang trôi dạt, những thứ đang chìm vào bóng đêm, sự xuất hiện của con người đã mang lại sự sống động, sự tươi mới cho bức tranh. Chính con người đã làm thay đổi cả cảnh vật ban đầu, tạo nên một không gian mới, đầy màu sắc và sự sống động.
“Sơn thôn thiếu nữ ma bao túc,
Bao túc ma hoàn lô dĩ hồng”
(Cô em xóm núi xay ngô tối,
Xay hết lò than đã rực hồng)
Bài thơ “Chiều tối” của Hồ Chí Minh vẽ lên một bức tranh tuyệt đẹp về cuộc sống ở vùng nông thôn miền sơn cước. Tác giả thể hiện một hình ảnh đời thường, bình dị và dân dã của cô gái thôn nữ đang xay ngô chuẩn bị cho bữa tối, tuy nhiên chính bức tranh đời thường ấy lại mang đến cho người đọc những cảm xúc phi thường. Sự trẻ trung, nhiệt huyết và tình yêu đối với đất nước trong lao động của cô thôn nữ đã xua tan đi cái âm u, tĩnh mịch và hoang vắng của núi rừng khi đêm về. Những hoạt động sinh hoạt đời thường gợi lên trong lòng tác giả cảm giác ấm cúng hạnh phúc và no đủ, hơn thế hoạt động của con người chính là hơi ấm của sự sống, không chỉ xua tan đi nỗi cô đơn mà còn mang đến niềm vui trong lòng người tù trên miền đất xa lạ.
Bài thơ không chỉ tập trung vào hình ảnh của con người mà còn khắc họa rõ thời khắc chuyển giao từ ngày sang tối của thời gian, không gian. Màn đêm đã bao phủ toàn bộ cảnh vật, đến nỗi chỉ một lò than có thể rực hồng nổi bật trong đêm tối của rừng núi sơn cước. Từ điểm nhìn này, bức tranh đời sống con người trở nên ấm áp hơn, màu hồng của lò than là ánh sáng của hy vọng, của niềm tin và sức sống.
Cuối cùng, bài thơ “Chiều tối” thực sự là một bức tranh hài hòa giữa những mảng sáng và tối, thiên nhiên và con người, vẽ lên một hình ảnh đẹp và cuốn hút của cuộc sống ở vùng nông thôn Việt Nam.
3. Bức tranh thiên nhiên và con người trong bài thơ Chiều tối hay nhất:
Bài thơ Chiều tối là một tác phẩm văn học quý giá của Chủ tịch Hồ Chí Minh, được sáng tác trong hoàn cảnh khắc nghiệt khi ông đang bị giam giữ tại nhà tù Tưởng Giới Thạch. Trong bài thơ, ông đã ghi lại bức tranh thiên nhiên trên đường chuyển lao, nhưng đó không chỉ là một cảnh sắc đẹp mà còn là những tâm sự và cảm xúc thầm kín của một người chiến sĩ cộng sản kiên cường.
Dù đang trải qua vô vàn đọa đầy về thân xác, Chủ tịch Hồ Chí Minh không một lần thể hiện sự bi quan hay than thở về hoàn cảnh của mình. Ngược lại, ông đã hướng tâm hồn tự do của mình đến cảnh sắc của tự nhiên, sự sống của con người, và ghi lại khung cảnh thiên nhiên chiều tối rộng lớn nhưng tịch mịch của vùng sơn cước trên đường chuyển lao.
Ngoài ra, bài thơ còn thể hiện tình yêu thương của Chủ tịch Hồ Chí Minh dành cho đồng bào và gửi gắm thông điệp về sự quyết tâm và ý chí kiên cường của những chiến sĩ cộng sản Việt Nam, bất chấp mọi khó khăn và thử thách của cuộc đời. Những ý tưởng này đã trở thành nguồn cảm hứng cho những thế hệ sau của người Việt Nam trong cuộc đấu tranh giành độc lập và tự do cho đất nước.
“Quyện điểu quy lâm tầm túc thụ
Cô vân mạn mạn độ thiên không”
Dịch:
Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ
Chòm mây nhẹ trôi giữa tầng không
Trong thơ cổ điển, hình ảnh cánh chim mỏi mệt và đám mây cô đơn là những hình ảnh quen thuộc, nhưng vẫn giữ được giá trị nghệ thuật và thu hút người đọc đến ngày nay. Trong bài thơ “Chiều tối”, những hình ảnh này được sử dụng để thể hiện nỗi cô đơn và lạc lõng của một tù nhân sống trong đất nước người.
Tuy nhiên, chúng cũng truyền tải một cảm giác rộng lớn và yên tĩnh của vũ trụ trong lúc hoàng hôn, khi bóng tối bao trùm mọi thứ.
Cánh chim mỏi mệt trong thơ của Bác không chỉ là một hình ảnh đơn thuần, mà còn mang trong mình nhiều ý nghĩa sâu xa về tình yêu, sự lưu luyến với sự sống và tình cảm đối với đất nước. Hành trình bay về rừng cũng như sự mỏi mệt của cánh chim hò ứng với sự mỏi mệt của đôi chân người tù đang đi trên con đường chuyển lao đầy gian nan và vất vả.
Không gian mênh mông của vùng sơn cước còn được tô điểm bởi đám mây cô đơn lặng lẽ trôi vô định trên bầu trời. Nhưng đám mây này không chỉ đơn thuần là một hình ảnh, mà còn mang trong mình sự ung dung, tự tại nhưng lại đơn độc, cô đơn của người tù khi lưu lạc nơi đất khách, khi lý tưởng làm cách mạng, cứu dân cứu nước của người chiến sĩ bị gián đoạn. Như vậy, hình ảnh đám mây cô đơn đã giúp cho bức tranh thơ trở nên phong phú hơn, thể hiện được sự đa dạng và sâu sắc của cảm xúc con người.
Từ những hình ảnh đó, bức tranh thơ của Bác đã từng bước mở ra một thế giới mới, đưa chúng ta đến với những tầm nhìn mới về tình yêu, sự sống, tình cảm đối với đất nước và con người. Bài thơ “Chiều tối” không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là một thông điệp ý nghĩa về sự sống và hy vọng cho những người đang trải qua những khó khăn trong cuộc đời.
“Sơn thôn thiếu nữ ma bao túc
Bao túc ma hoàn lô dĩ hồng”
Dịch:
Cô em xóm núi xay ngô tối
Ngô vừa xay xong lò than đã rực hồng
Bài thơ “Chiều tối” miêu tả những hình ảnh giản dị của cuộc sống, từ cảnh tượng cô gái xay ngô đến ánh sáng từ bếp lửa rực hồng. Mặc dù đơn giản nhưng những hình ảnh này đã gợi lên trong tâm hồn người đọc những cảm xúc sâu sắc.
Bài thơ “Chiều tối” thể hiện sự sống, hy vọng và niềm tin trong cuộc sống thông qua những hình ảnh giản dị của đời thường. Những hình ảnh này đã thắp sáng nỗi cô đơn, nỗi buồn triền miên của người đọc bằng sự ấm áp và niềm tin.