Phân tích bi kịch của nhân vật Hồn Trương Ba hay chọn lọc

Phân tích tấn bi kịch của Hồn Trương Ba da hàng thịt có thể là một phân môn khó đối với nhiều học sinh. Vì vậy, việc triển khai, sắp xếp nội dung phải hợp lý, mạch lạc. Bài viết dưới đây sẽ giúp các em hiểu thêm về điều đó.

1. Dàn ý phân tích bi kịch Hồn Trương Ba da hàng thịt ngắn gọn nhất:

1.1. Mở bài:

Đôi nét về tác phẩm: “Hồn Trương Ba, da hàng thịt” là vở kịch nổi tiếng nhất của Lưu Quang Vũ khi nói về tấn bi kịch của những con người sống phía sau và phía ngoài một phương trời.

1.2. Thân bài:

- Trước hết, bi kịch của Trương Ba là bi kịch của sự xa lánh.

- Trương Ba vốn là một người làm vườn hiền lành, tốt bụng, biết sống trong sạch, nhưng từ khi sống trong xác anh hàng thịt Trương Ba dần thay đổi:

Dần dần trở nên bạo lực

chức năng vật liệu

Có những cảm giác sai lầm khi ở với vợ của người bán thịt

- Trương Ba cảm thấy đau khổ hơn khi tự ý thức được sự thay đổi của bản thân và cảm thấy hổ thẹn với chính mình.

- Trong đoạn đối thoại với xác anh hàng thịt, Trương Ba vô cùng đau khổ khi phải sống cuộc đời không phải của mình.

- Bi kịch của con người bị phủ nhận:

Vợ anh vô cùng bực bội và muốn bỏ đi để lại Trương Ba với mối quan hệ không rõ ràng với vợ anh hàng thịt.

Cái Gái, đứa cháu luôn yêu thương Trương Ba, không kiên quyết từ chối

Người chị dâu hiểu và kính trọng Trương Ba nhất cũng không tránh khỏi những thất vọng

- Bi kịch của Trương Ba cũng là bi kịch của những con người không được sống là chính mình, phải sống bên này, bên kia.

1.3. Kết bài:

Qua cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và xác anh hàng thịt Lưu Quang Vũ nêu lên những trăn trở về mối quan hệ giữa thể xác và linh hồn, giữa nhu cầu vật chất và tinh thần bên trong con người.

2. Dàn bài chi tiết phân tích bi kịch Hồn Trương Ba da hàng thịt:

2.1. Mở bài:

- Giới thiệu vài nét lớn về tác giả, tác phẩm;

- Giới thiệu bi kịch của nhân vật Trương Ba trong vở kịch Hồn Trương Ba

Lưu Quang Vũ (1948 - 1988) là biểu tượng đặc biệt của sân khấu Việt Nam những năm tám mươi của thế kỷ XX. Ông được coi là nhà viết kịch tài hoa nhất của nền văn học nghệ thuật Việt Nam hiện đại. Tác phẩm của ông tỏa ra ý nghĩa tinh thần, nhân văn về nhân sinh, nhân sinh. Ông có nhiều tác phẩm kịch gây chấn động dư luận, trong đó có vở kịch “Hồn Trương Ba, da hàng thịt”. Trong đoạn trích (cảnh 7) của vở kịch, tác giả đã diễn sâu bi kịch của nhân vật Hồn Trương Ba phải sống cảnh “trong đồng, ngoài địa ngục”.

2.2. Thân bài:

a. Mục tiêu của tác phẩm: Giới thiệu hoàn cảnh ra đời của tác phẩm, xuất xứ của tác phẩm, tóm tắt cốt truyện.

“Hồn Trương Ba, da hàng thịt” là vở kịch đặc sắc nhất của Lưu Quang Vũ, được sáng tác năm 1981, nhưng ba năm sau (1984) mới được ra mắt khán giả. Từ cốt truyện dân gian, Lưu Quang Vũ đã dựng lại thành vở kịch truyền khẩu hiện đại, lồng vào đó nhiều câu chuyện triết lý nhân văn về cuộc đời, con người. Trong tác phẩm, Trương Ba là một ông lão ngoài sáu mươi, thích trồng vườn, yêu cái đẹp, tâm hồn thanh tao, đánh cờ giỏi. Chỉ vì sơ xuất của Nam Tào, gọi nhầm tên Trương Ba mà chết oan. Theo lời khuyên của “tiên cờ” Đế Thích, Nam Tào, Bắc Đẩu đã “sửa sai” bằng cách cho hồn Trương Ba tiếp tục sống trong xác anh hàng thịt vừa mới chết gần nhà. Nhưng điều đó đã đặt Trương Ba vào một tình huống nghịch lý khi linh hồn của ông phải lệ thuộc vào người khác. Phải sống tạm bợ, lệ thuộc, Trương Ba dần bị xác thịt đánh mất bản tính trong sáng, ngay thẳng. Ý thức được điều đó, Trương Ba đã lầm lũi, đau khổ và quyết kháng cự bằng cách tách khỏi hàng thịt. Thông qua những lời đối thoại của Trương Ba, tác giả tạo nên mạch truyện dẫn dắt người xem hiểu sâu sắc hơn về Trương Ba.

Đoạn trích là cảnh lớn VII. Đây cũng là lúc kết thúc vở kịch, đúng vào lúc mâu thuẫn trung tâm của vở kịch lên đến đỉnh điểm. Sau vài tháng sống trong tình trạng “trong một nẻo, ngoài một nẻo”, nhân vật Hồn Trương Ba ngày càng xa lạ với bạn bè, người thân trong gia đình và chán ghét bản thân, muốn ra khỏi nhà. Cảnh báo không xác định.

b. Phân tích bi kịch của nhân vật Hồn Trương Ba:

*Bi kịch tha hóa của nhân vật Trương Ba trong đoạn trích bắt đầu từ lớp thứ nhất của cảnh 7, là cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và anh hàng thịt.

- Trước cuộc đối thoại giữa hồn và xác, nhà viết kịch đã cho Hồn Trương Ba “ngồi ôm đầu hồi lâu rồi tỉnh” bằng một đoạn độc thoại bức xúc: “- Không. Tôi không muốn sống như thế này mãi! Tôi mệt mỏi với nơi không phải của tôi! . Hồn Trương Ba có tâm trạng vô cùng bức bối, đau khổ được thể hiện qua những câu cảm thán ngắn gọn đầy tự hào với mong muốn được phỏng vấn. Linh hồn thất vọng vì nó không thể thoát ra khỏi cơ thể mà linh hồn ghê tởm. Tâm hồn đau khổ vì tôi không còn là chính mình. Trương Ba giờ nhớ lại, thô lỗ, cay nghiệt. Hồn Trương Ba cũng có lúc rơi vào trạng thái tuyệt vọng.

- Trong đoạn đối thoại với xác anh hàng thịt, hồn Trương Ba ở thế yếu, liếc ngang vì đã kiểm chứng được điều mình nói, dù muốn hay không muốn hồn phải thừa nhận: Cái đêm anh đứng cạnh xác anh hàng thịt. vợ với vợ anh hàng thịt. “Sống tay chân điên cuồng”, “thở nóng”, “ngủ cổ” và “thở lại…”. Đó chính là cảm giác “rung rinh” trước những món ăn mà trước đây Hồn cho là “pàm”. Đó là lần ông đánh con “đổ máu mũi”,... Xác anh hàng thịt nhớ lại tất cả những sự thật đó khiến Hồn càng thêm xấu hổ, cảm thấy mình thật thấp kém. Anh hàng thịt cũng bật cười trước lý lẽ mà anh ta đưa ra để ngụy biện: “Chúng ta vẫn có một cuộc sống riêng: nguyên trạng, trong sáng, thẳng thắn, hoang dã,…”. Trong cuộc đối thoại này, sự cương quyết chiếm ưu thế nên ông hả hê tuôn ra những câu dài với âm thanh chất lừ, có khi đầy ắp tiếng cười, có khi ra mặt dạy bảo, ngăn cản, mỉa mai. Linh hồn chỉ buông những dòng ngắn ngủi với những giọng mê sảng kèm theo những tiếng rên rỉ, khóc lóc.

- Cuộc đối thoại giữa xác hàng thịt và hồn Trương Ba là cuộc đối thoại giữa xác và hồn cùng tồn tại trong một con người. Thể xác và tâm hồn có mối quan hệ hữu cơ với nhau, cả hai gắn bó với nhau để cùng sống và cùng tồn tại. Thể xác có tính độc lập tương đối, có tiếng nói riêng, có khả năng tác động đến linh hồn, vì nó là nơi ở của linh hồn. Khi xác định bị tiêu diệt, linh hồn cũng bị mất. Khi linh hồn “bay đi” cũng có thể xác định trở về với cát bụi. Nhờ linh hồn biết đấu tranh và chế ngự dục vọng, linh hồn thấy trước được thể xác mà nhân cách được hoàn thiện, tâm hồn trong sáng. Câu nói của anh hàng thịt: “Ta là cái bình đựng mắm hồn” đã thể hiện mối quan hệ hữu cơ giữa xác và hồn, làm nên ý nghĩa ẩn dụ của cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và xác. cụ hàng nhiều thịt, sâu.

* Bi kịch của hồn Trương Ba được đẩy lên cao trào mà đỉnh điểm là cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba với những người thân của mình. Điều đó bị từ chối một cách bi thảm.

- Người vợ anh hết mực yêu thương giờ buồn bã, đòi ra đi. Đối với cô ấy, “bất cứ nơi nào bạn đi… đều tốt hơn thế này”. Nàng đã nói lên điều mà chính anh cảm nhận: “anh không còn là anh, anh không còn là Trương Ba người làm vườn ngày xưa”.

- Cô nương, cháu của cô bây giờ không cần giữ ý nữa. Nó khăng khăng thân mật: Cháu không phải cháu bà… Ông cháu mất rồi. Cô gái yêu ông nội bao nhiêu thì giờ cô càng không thể chấp nhận được người đàn ông có “tay đồ tể”, đôi chân “vì bạn bè như xẻng” đã “đốt non”, “dẫm lên đạp nát”. cả cây mới quý" trong vườn ông nội. Nó ghét ông vì ông sửa diều cho Cu Tí mà lại bẻ cong khiến Cu Tí khóc, cứ khóc, cứ than thở. Nó nói với nó "Ông nội chưa bao giờ lỗ mãng và độc ác như vậy". Sự tức giận của cô gái biến thành sự chống trả quyết liệt: “Anh xấu quá, ác quá! Ra khỏi! Lão tử, cút ra ngoài!".

- Chị dâu là người sâu sắc, chín chắn, hiểu chuyện. Cô cảm thấy có lỗi với bố chồng ngoài đời. Cô biết anh đau khổ, “khôn ngoan hơn xưa” rất nhiều. Nhưng nỗi xót xa, đau đớn trước hoàn cảnh gia đình “như sắp đổ” khiến chị không nén được bụng đau, chị đã thốt lên nỗi đau ấy: “Thầy bảo: Bề ngoài chẳng đáng là bao, chỉ có điều là bên trong, nhưng thầy ơi, em sợ, vì em cảm nhận được, đau lắm... Thầy mỗi ngày một khác, sự mất mát cứ lớn dần, mọi thứ rối bời, mịt mờ, đi đến hồi kết khi con không còn nhận ra thầy nữa ..."

- Tất cả những người thân yêu của Hồn Trương Ba đều nhận ra nghịch cảnh nghiệt ngã. Sau tất cả những cuộc đối thoại đó, mỗi nhân vật, bằng chính giọng nói của mình, đã khiến hồn Trương Ba day dứt khôn nguôi. Nỗi cay đắng với bản thân cứ lớn dần… lớn dần,  muốn đứt tung, muốn vọt trào.

- Các nhà viết kịch đã để hồn Trương Ba trơ trọi với đỉnh điểm của đau khổ và tuyệt vọng, cô độc với những đoạn độc thoại cay đắng nhưng quyết liệt: “Mày đoạt thiên hạ rồi, xác không phải của tao… Nhưng có lẽ tao chịu thua mày, đầu hàng mày và đánh mất chính mình? "Không còn cách nào khác"! Ngươi nói như vậy sao? Nhưng thật sự không còn cách nào khác sao? Thực sự không còn cách nào khác sao? Không cần tính mạng ngươi mang theo! Không cần!" Đây là lời độc thoại có tính chất quyết định dẫn đến hành động thắp hương gọi Đế Thích một cách khép kín. Sự kiện được tiến hành đầu tiên, nó đã bị xua tan. Hồn Trương Ba thức tỉnh, tuy phiêu bạt Con đường tự giải thoát, hồn đã nhìn thấy ánh sáng.

*Bi kịch của nhân vật Hồn Trương Ba kết thúc trong cuộc đối thoại với Đế Thích- Bi kịch “ngoài một nẻo, trong một nẻo”

- Cuộc đối thoại giữa Hồn Trương Ba và Đế Thích trở thành nơi tác giả gửi gắm những quan niệm về hạnh phúc, về lẽ sống và cái chết. Hai dòng Tâm hồn trong cảnh này có ý nghĩa đặc biệt quan trọng: Không thể ở lại, ở ngoài một cõi. Tôi muốn là chính mình… Sống nhờ những kẻ ngu ngốc và sự giàu có của người khác là điều không cần bàn cãi, sau cùng thì ngay cả cơ thể tôi cũng phải sống nhờ vào đồ tể. Anh chỉ nghĩ đơn giản là để em sống, nhưng sống thế nào thì anh phải biết!

- Người đọc và người xem có thể nhận ra những ý nghĩa sâu sắc và thể nghiệm thông qua hai dòng này. Thứ nhất, con người là một thể thống nhất, tâm hồn và quyết tâm phải hài hòa. Không thể có một tâm hồn cao thượng trong một thân xác phàm trần, tội lỗi. Khi con người bị những nhu cầu bản năng của thể xác chi phối thì đừng chỉ đổ lỗi cho thể xác, không thể tự cảm thấy tủi thân trước vẻ đẹp siêu hình của tâm hồn. Thứ hai, cuộc sống thực sự không dễ dàng và đơn giản. Khi bạn sống tắt, sống nhờ, sống bon chen, khi bạn không được là chính mình thì cuộc sống đó thật vô nghĩa.

- Những đoạn đối thoại của Hồn Trương Ba với Đế Thích chứng tỏ nhân vật ý thức rõ hoàn cảnh bi đát và rực rỡ của mình, lí giải nỗi đau trước tình thế ngày càng kì quái giữa hồn và xác, đồng thời thể hiện quyết tâm tự giải thoát của nhân vật trước khi Đế Thích xuất hiện.

Quyết định tìm kiếm trái tim của Đế Thích bất tử để Cu Tí được sống lại, để mình chết đi. Quyết định không nhập hồn vào xác ai nữa của hồn nhân vật Trương Ba là kết quả của một quá trình hợp lý. Hơn nữa, quyết định này cần phải được thực hiện đúng thời hạn vì cu Tí vừa mới mất. Hồn Trương Ba cố tưởng tượng cảnh hồn mình nhập lại xác Tí để sống và biết bao nhiêu “sự cố rắc rối” ngớ ngẩn cứ thế diễn ra. Nhận thức tỉnh táo đó và tình yêu thương của mẹ con chị Tí đã khiến Hồn Trương Ba đi đến quyết định kết liễu. Qua quyết định này, ta càng thấy Trương Ba là một người con nhân hậu, khôn ngoan và đầy tự trọng. Đặc biệt, đó là con người ý thức được ý nghĩa của cuộc sống.

*Cách ứng xử của Trương Ba trước trạng thái bi đát ấy:

- Trương Ba không bỏ cuộc: khi không thể đánh đổi thân xác anh hàng thịt để khẳng định mình có thể đồng điệu với linh hồn, Trương Ba đã quyết định từ bỏ mối quan hệ với xác chết đó: “Không biết có cho không. tùy anh nữa..." , "không cần cuộc sống mà anh mang theo".

- Quyết định mạnh mẽ đòi được sống là chính mình: “không thể ngoài hậu phương, trong địa ngục”. Đối với Trương Ba, cây cầu cuối cùng của cuộc đời còn đáng quý hơn cây cầu của sự tồn tại. Đặt câu hỏi “sống như thế nào” là thể hiện ý thức sống cao đẹp và cách sống hạnh phúc, có ý nghĩa.

- Đoạn kết, Trương Ba thoát khỏi bi kịch. Cái kết của vở kịch “Đảo Trương Ba, da hàng thịt” gợi nhiều xót xa cho người đọc, người xem. Hồn Trương Ba không theo Đế Thích lên trời đánh cờ mà hóa thành màu xanh của cây vườn, của trái mãng cầu thơm ngon, chiều chuộng người thương, gần thềm cửa, trong ánh lửa, trong ao, trong thân. cau, dao… của vợ con yêu quý. Dù cho thân cát bụi có trở về với cát bụi thì hồn Trương Ba cao cả vẫn bất tử giữa cõi đời. Cái kết đầy chất thơ ấy đã làm sáng ngời tác phẩm đậm chất nhân văn.

2.3. Nhận xét về nghệ thuật thể hiện bi kịch Hồn Trương Ba:

- Hành động của nhân vật phù hợp với hoàn cảnh, tính cách, thể hiện diễn biến của tình huống gay cấn;

- Những đoạn đối thoại nội tâm của Hồn Trương Ba góp phần thể hiện rõ tính cách nhân vật và quan niệm về lối sống đúng đắn.

- Đặc biệt, đoạn trích rất thành công ở khâu xây dựng đối thoại. Các đoạn hội thoại chính đầy kịch tính, giàu tính triết lý tạo nên chiều sâu cho vở kịch.

2.4. Ý nghĩa tư tưởng:

a. Cảm nghĩ của Lưu Quang Vũ:

- Được sống làm người đã quý lắm rồi, nhưng được sống đúng với con người mình, được sống trọn vẹn giá trị mà mình đang có và đang theo đuổi lại càng quý hơn. Cuộc sống chỉ có ý nghĩa khi con người sống tự nhiên với sự hài hòa giữa thể xác và tâm hồn.

Con người phải luôn biết đấu tranh với nghịch cảnh, với chính mình, dũng cảm đấu tranh để hoàn thiện nhân cách, vươn tới những giá trị tinh thần cao quý.

b. Đánh giá ý nghĩa của tư tưởng đó:

- Nó có ý nghĩa thực tiễn rất cao vì đây không chỉ là vấn đề của nhân vật Trương Ba mà còn là vấn đề của con người hiện đại.

2.5. Kết bài:

Tóm lại, trong đoạn trích, tác giả Lưu Quang Vũ đã thể hiện một cách sâu sắc và sinh động bi kịch của nhân vật Hồn Trương Ba, bi kịch của một con người không được sống trọn vẹn mà phải sống “trong rọ, ngoài đìa”.

Qua vở bi kịch Hồn Trương Ba, nhà viết kịch tài hoa đã gửi đến độc giả nhiều thế hệ những triết lý nhân sinh sâu sắc về hạnh phúc, lẽ sống và cái chết, đồng thời phê phán một số biểu hiện tiêu cực trong lối sống. thoát Sống ở thời điểm tê tái, góp phần chống lại sự tha hóa trong mỗi con người trong cuộc sống hôm nay.

3. Bài Phân tích bi kịch Hồn Trương Ba hay nhất:

Lưu Quang Vũ là "ngôi sao sáng" của sân khấu Việt Nam. Tác phẩm của anh không chỉ phản ánh những vấn đề thời sự nóng hổi mà qua đó anh còn gửi gắm những quan niệm, triết lý sâu sắc về cuộc đời, con người. Hồn Trương Ba, da hàng thịt là một trong những vở kịch thành công nhất của Lưu Quang Vũ, qua việc tái hiện bi kịch của nhân vật Trương Ba khi phải sống “dựa dẫm” trong thân xác anh hàng thịt, Lưu Quang Vũ đã gợi ra những suy ngẫm sâu sắc. về mối quan hệ giữa bên trong và bên ngoài con người, giữa nhu cầu vật chất và tinh thần.

Trương Ba vốn là một người làm vườn khỏe mạnh, chăm chỉ và có tài đánh cờ giỏi nên được mọi người yêu mến, kính trọng. Cũng nhờ tài đánh cờ mà ông kết thân với Đế Thích - một vị tiên trên trời. Tuy nhiên, vì sơ xuất của Nam Tào mà Trương Ba đã bị xóa tên trong sổ tử thần. Để sống lại, Trương Ba buộc phải sống nhờ thân xác anh hàng thịt. Từ khi sống lại, Trương Ba dần thay đổi trong mắt mọi người bởi anh hàng thịt chỉ là một người âm u, mù quáng nhưng có cá tính và nhu cầu riêng. Trương Ba bị cái xác định chi phối và dần dần trở nên tham lam, thô tục và có những ham muốn sai lầm. Sự thay đổi của Trương Ba không chỉ khiến người thân, bạn bè thất vọng mà bản thân Trương Ba cũng vô cùng đau khổ trước bi kịch của chính mình.

Trước hết, bi kịch của Trương Ba là bi kịch không được sống là chính mình. Để sửa chữa lỗi lầm, Nam Tào và Bắc Đẩu đã nghe theo lời khuyên của Đế Thích, đó là làm cho hồn Trương Ba sống lại trong xác anh hàng thịt. Sự kết hợp này thoạt đầu là một sự chắp vá khập khiễng, bởi Trương Ba và anh hàng thịt là hai con người khác nhau về cuộc sống, tư tưởng và tính cách. Sống sót trong bất ngờ là cơ hội nhưng thực chất lại là sân bóng cho mọi bi kịch của Trương Ba sau này.

Trương Ba sống lại nhưng phải sống trong thân xác người khác, ngoài cuộc sống làm vườn và đánh cờ, Trương Ba còn phải sống cuộc đời đầy rẫy ở chợ hàng thịt. Con người là một tổng thể hài hòa giữa hồn và xác, nhưng Trương Ba không thể sống trọn đời.

Trong những ngày sống trong thân xác anh hàng thịt, bị sự chi phối của xác quyết, Trương Ba dần thay đổi. Từ đó, Trương Ba lại phải đối diện với một bi kịch khác đau đớn hơn, đó là sự tha hóa về nhân cách. Trước đây, Trương Ba là một người làm vườn chăm chỉ, khéo léo, một người chồng mẫu mực, một người ông thương cháu và một kỳ tài đánh cờ, có lý của chú Trương Hoạt. Tuy nhiên, từ khi sống trong thân xác anh hàng thịt, Trương Ba dần trở nên thô lỗ và vụng về, bị bạn bè “đập nát cả miếng chêm mới nhặt được”, anh cũng dần quen với cuộc sống. sự hối hả và nhộn nhịp của thị trường bán thịt. Trước sự thống trị của xác sống, tính cách trong sạch, trong sáng của Trương Ba dần thay đổi, trở nên tham lam, ăn uống thô tục, có tình cảm không đứng đắn với vợ anh hàng thịt. Hơn nữa, Trương Ba dần mất đi sự điềm tĩnh, nhã nhặn vốn có mà trở nên hung bạo, nóng nảy. Tức giận vì con không nghe lời, Trương Ba đã mượn sức của anh hàng thịt đánh con cho đến “máu chảy cả mũi”. Trương Ba cũng đau đớn vô cùng, bất lực khi cảm nhận được sự thay đổi của chính mình và kêu lên: “Mày đã làm thế rồi, cái thân không mảnh vải che thân của tao, mày tìm đủ mọi cách để lấn át tao”. .

Sự thay đổi của Trương Ba khiến người thân thất vọng, xa xỉ vì không còn là ông nội của người trước. Sự hắt hủi, xa xỉ của người thân đã dẫn Trương Ba vào bi kịch bị cự tuyệt. Người vợ thất vọng và ghen tuông đến mức muốn bỏ nhà ra đi. Cái Gái - đứa cháu mà Trương Ba thương yêu nhất, cũng kiên quyết không thừa nhận, thậm chí còn đuổi đi và gọi ông là bác già. Ngay cả người chị dâu yêu và hiểu Trương Ba nhất cũng không khỏi thất vọng: “Thầy nói con ngoài không đáng kể, chỉ có con bên trong thôi mà thầy, con sợ lắm, vì con cảm thấy rằng, Thật đau lòng khi thấy... mỗi ngày bạn đang tạo ra sự khác biệt, tiến bộ, mất mát, tiến bộ, mọi thứ như tiến bộ, tiến bộ mờ nhạt, đến nỗi đôi khi tôi thậm chí không nhận ra bạn nữa." Bác Trương Hoạt không muốn đánh cờ với Trương Ba vì nước cờ rồng rắn trở nên nhỏ mọn, nhỏ mọn như bản chất của anh hàng thịt.

Nhận thức được tất cả những bi kịch của mình, Trương Ba có ý thức sâu sắc rằng “không thể sống ngoài âm phủ, trong âm phủ”. Trải qua bao đau thương, cuối cùng Trương Ba đã chọn cái chết như một cách để giải tỏa mọi đau đớn, chàng trả xác anh hàng thịt về cho hồn anh hàng thịt, trả lại nguyên vẹn cho xác anh hàng thịt. vợ của anh ấy. Trương Ba từ chối cơ hội được sống tiếp, vì anh hiểu rằng sống trong thân xác của chú Tí chỉ là thay bi kịch này bằng bi kịch khác. Anh xin Đế Thích cho cu Tí cơ hội sống, còn bản thân anh sẽ ra đi.

Toàn bộ bi kịch Trương Ba phản ánh ngoại cảnh giữa con người bên trong và con người bên ngoài, giữa những giá trị tinh thần cao cả và những nhu cầu vật chất chính đáng. Mâu thuẫn này tồn tại trong mỗi con người, nếu không giải quyết được thứ vật chất đó, con người sẽ rơi vào những bi kịch éo le. Để hạnh phúc, con người cần cân bằng giữa nhu cầu vật chất và khát vọng tinh thần.

Thông qua tấn bi kịch của nhân vật Trương Ba, nhà viết kịch Lưu Quang Vũ đã đem đến cho người đọc những cái nhìn sâu sắc về cuộc sống và con người. Để sống có ý nghĩa, con người cần coi trọng những nhu cầu vật chất chính đáng nhưng không để nó lấn át mà cần hướng đến những giá trị tinh thần tốt đẹp. Biết cách cân bằng cuộc sống và hoàn thiện bản thân là thông điệp sống giá trị mà vở diễn mang lại.

    5 / 5 ( 1 bình chọn )