Thơ của Xuân Diệu vô cùng tinh tế, gợi cảm, độc đáo trong chất liệu và bút pháp thi ca. Dưới đây là mẫu bài phân tích 4 câu đầu bài Vội vàng của Xuân Diệu hay nhất, mời bạn đọc cùng đón xem.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý phân tích 4 câu thơ đầu bài Vội Vàng của Xuân Diệu:
1.1. Mở bài phân tích 4 câu đầu Vội vàng:
– Giới thiệu tác giả, tác phẩm.
– Dẫn dắt vấn đề phân tích: 4 câu đầu bài Vội vàng của Xuân Diệu
1.2. Thân bài phân tích 4 câu đầu Vội vàng:
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
– Trong bài thơ, Xuân Diệu đã miêu tả không gian và thời gian trôi lặng lẽ qua. Ông đã mô tả mùa xuân của thiên nhiên, đất trời và xuân đương tới. Các yếu tố này có nghĩa là xuân sẽ đến và tuổi trẻ của con người cũng phải trải qua thời gian xuân sắc và tuổi già.
– Xuân Diệu đã sử dụng những câu thơ mang đậm tâm trạng và cảm xúc của con người khi đứng trước sự chuyển động của không gian và thời gian. Tác giả đã miêu tả những khoảng trống của thời gian tuổi trẻ, thời gian chảy trôi vĩnh hằng với tình yêu cuộc sống da diết và nỗi nhớ.
– Thời gian của tuổi trẻ cứ thế trôi đi, mùa xuân của đất trời cũng thể hiện rõ và mang những cảm xúc xót xa và mang cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi. Tác giả đã bộc lộ những cảm xúc chân thành và vô cùng da diết của mình.
– Khoảng không gian mênh mông cùng với thời gian trôi vĩnh hằng đã làm cho tác giả đang tiếc nuối và cảm xúc vội vã sống và yêu của tác giả cũng được thể hiện chi tiết. Tất cả những xúc động sâu sắc trong tâm hồn của người đọc đều được bộc lộ.
– Thời gian đã trôi đi, tuổi trẻ cũng vậy và mùa xuân của đất trời thì luôn tuần hoàn. Tuy nhiên, mùa xuân của con người lại không còn nữa. Cuộc đời của mỗi người chỉ trải qua một lần, vì vậy tất cả những khoảnh khắc đó rất đáng quý.
– Thời gian đó đã nhẹ nhàng trôi qua, nhưng lại làm cho con người có cảm giác tiếc nuối. Tác giả đã thể hiện cảm giác này bằng những câu thơ sâu sắc và tình cảm của mình.
1.3. Kết bài phân tích 4 câu đầu Vội vàng:
– Đánh giá khái quát lại vấn đề phân tích.
– Liên hệ cảm nhận của bản thân.
2. Phân tích 4 câu đầu bài Vội vàng của Xuân Diệu hay nhất:
Hoài Thanh đã đánh giá về hồn thơ của Xuân Diệu bằng ba từ: “thiết tha, rạo rực, băn khoăn”. Những từ ngữ này đầy tâm trạng và rất chính xác để miêu tả tác phẩm của một nhà thơ vĩ đại. Trong đó, hình dung ra sự băn khoăn của Xuân Diệu bởi cái buồn bàng bạc, bâng khuâng, miên man không dứt bởi cuộc đời chẳng đáp ứng được cách sống vội vàng của con người ông. Nhưng đó chỉ là một phần của hồn thơ Xuân Diệu, bởi thơ của ông còn mang trong mình rất nhiều cảm xúc khác.
Thơ của Xuân Diệu rất thiếu vắng và cô độc, nhưng lại vô cùng tha thiết và rạo rực bởi niềm say mê yêu đời, yêu cuộc sống, thèm sống đến mãnh liệt và thèm yêu đến điên cuồng với niềm khát khao được giao cảm với đời. Tác giả đã thể hiện điều này một cách điêu luyện qua tác phẩm Vội vàng, trong đó Xuân Diệu đã khéo léo tạo ra những tình huống và hình ảnh để thể hiện rõ ràng cảm xúc của mình. Trong tác phẩm này, ông đã tả lại những trạng thái tâm lý của con người một cách rất chân thực và sống động, từ những khoảnh khắc đầy nổi loạn đến những giây phút bình yên đầy tĩnh lặng.
“Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất,
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.”
Nói Xuân Diệu là một nhà thơ mới thật không sai, bởi những tác phẩm của ông luôn mang đến cho độc giả một cảm giác mới lạ, sâu sắc và đầy tình cảm. Nếu như trong thơ ca của những thi sĩ lãng mạn ngày xưa, thiên đường được miêu tả như chốn bồng lai tiên cảnh, nơi mây gió trăng hoa, thì trong quan niệm thơ của Xuân Diệu, cuộc sống trần gian mới thực sự là nơi hạnh phúc nhất, là nơi xinh đẹp và đầy sự sống!
Điều này cho thấy lòng yêu đời, yêu cuộc sống của ông đã trở nên quá táo bạo, đến mức lo âu trước sự thay đổi của đất trời, cảnh vật…muốn ôm tất cả, muốn giữ lại tất cả thiên nhiên với vẻ đẹp vốn có của nó. Ông cũng ước muốn níu giữ thời gian, chặn vòng quay của vũ trụ, đảo ngược quy luật tự nhiên, có lẽ ông đang muốn đoạt quyền tạo hóa. Tuy nhiên, trong tất cả sự phi lí đó, vẫn còn sự đáng yêu của một tâm hồn lãng mạn yêu cuộc sống. Cái thiên đường sắc hương đó hiện ra trong “Vội vàng” như một mảnh vườn tình ái, với vạn vật đương lúc lên hương, một mâm tiệc với một thực đơn quyến rũ, hay một người tình đầy khêu gợi.
Có ai đó đã nói rằng: “Xuân Diệu say đắm với tình yêu và hăng hái với mùa xuân, thả mình bơi trong ánh nắng, rung động với bướm chim, chất đầy trong tim mây trời thanh sắc”. Điều này cho thấy tình yêu của ông với cuộc sống, với thiên nhiên, với mùa xuân đầy rực rỡ sắc hoa, cùng với tâm hồn lãng mạn của mình đã tạo nên những tác phẩm thơ đầy cảm xúc, sâu sắc và đẹp đẽ.
Với bài thơ “Vội vàng”, Xuân Diệu đã mang đến cho nền thi ca Việt Nam một trào lưu mới lạ và táo bạo, với giọng điệu và cách dùng từ độc đáo, cách ngắt nhịp, đặc biệt là cách cảm nhận cuộc sống bằng tất cả các giác quan, với một trái tim đầy tình yêu. “Vội vàng” đã thể hiện một cảm quan nghệ thuật rất đẹp, mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Đó là lòng yêu con người, yêu cuộc đời. Đó là tình yêu cảnh vật, yêu mùa xuân và tuổi trẻ… Và là ham muốn mãnh liệt muốn níu giữ thời gian, muốn tận hưởng vị ngọt ngào của cảnh sắc đất trời “tươi non mơn mởn”. Phải chăng trời đất sinh ra thi sĩ Xuân Diệu trên xứ sở hữu tình này, để truyền tải về tình yêu, để nhảy múa trong những điệu nhạc tình si?! Thơ Xuân Diệu – vội vã với nhịp đập của thời gian, vẫn đọng lại trong lòng người đọc những cảm xúc sâu sắc và đẹp đẽ.
3. Phân tích 4 câu đầu bài Vội vàng của Xuân Diệu chọn lọc:
Thơ của Xuân Diệu vô cùng tinh tế, gợi cảm, độc đáo trong chất liệu và bút pháp thi ca. Những tác phẩm của ông không chỉ đơn thuần là những bản thơ đẹp mà còn mang trong mình những giá trị văn hóa sâu sắc về cuộc sống, tình yêu, con người và giá trị đích thực của cuộc đời.
Bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu là một trong những tác phẩm đặc sắc nhất trong tập thơ Thơ, cũng là bài thơ đầu tay của ông dành tặng cho thế gian. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật đầy ý nghĩa mà còn là một tuyên ngôn sống của một nhà thơ khao khát yêu đời. Bài thơ tràn đầy cảm xúc của Xuân Diệu về tình yêu, cuộc sống và giá trị đích thực của con người. Với đoạn thơ đầu tiên của bài thơ, Xuân Diệu đã thể hiện sự yêu đời của mình bằng cách miêu tả cuộc sống tươi đẹp và rực rỡ. Các câu thơ tiếp theo của bài thơ tiếp tục thể hiện tình yêu của Xuân Diệu đối với cuộc sống, với những giá trị đích thực của con người. Điều này thể hiện rõ ràng qua sự kết hợp giữa những từ ngữ tinh tế và những hình ảnh sâu sắc mà Xuân Diệu đã sáng tác ra.
Tác phẩm của Xuân Diệu không chỉ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn học Việt Nam mà còn có ảnh hưởng đến cả văn học quốc tế. Ông đã góp phần làm phong phú hơn cho văn học Việt Nam, đồng thời cũng làm tăng thêm sự đa dạng và sáng tạo trong thể loại thi ca. Các tác phẩm của Xuân Diệu được đánh giá cao về giá trị nghệ thuật và đóng góp không nhỏ cho sự phát triển của văn học Việt Nam.
“Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi”.
Ông muốn giữ lại vẻ đẹp của mùa xuân, với nắng và hương hoa cỏ thoảng đưa trong gió biếc. Nhưng ông lo lắng rằng nếu nắng tàn phai và gió cuốn hết hương hoa ngọt ngào, thì ông sẽ mất đi mùa xuân tươi đẹp, xinh xẻo mà ông luôn khao khát và níu giữ cả cuộc đời.
Xuân Diệu thể hiện khát khao muốn vượt lên trên tầm vóc của đất trời vũ trụ để lưu lại những điều tuyệt vời nhất. Ông miêu tả màu nắng nhàn nhạt, hương thơm diệu kỳ của hoa và trời xuân đang nở rộ. Xuân Diệu có lòng “ích kỷ” khi muốn tận hưởng những thứ này một mình. Trong bốn câu đầu, người ta cảm nhận được hai cái “tôi” rất thú vị: một cái ngông cuồng, mạnh mẽ và khao khát đạt được khát vọng cá nhân; và một cái ngây thơ, tràn trề sức sống. Tổng hòa hai cái “tôi” ấy lại tạo nên một chân dung riêng, một màu sắc riêng trong thế giới thi ca.
Tình yêu thiên nhiên một tình cảm muôn đời của người nghệ sĩ như sự cảm nhận của Xuân Diệu — thi sĩ “mới nhất trong các nhà thơ mới” (Hoài Thanh) thật lạ. Dường như mọi giác quan của Xuân Diệu đều run lên đón nhận mọi âm thanh, mọi sắc màu, đón nhận cái hữu hình và cả cái vô hình vấn vương của tạo hóa. Từ ý nguyện dẫn đến hành động, ý nguyện giữ mãi cuộc sống, để hưởng thụ cuộc sống. Điều đó thể hiện nhiệt tình sống của tác giả khi chợt đến mùa xuân. Thêm vào đó, trong bài thơ này, Xuân Diệu cũng muốn truyền tải ý nghĩa về sự đam mê và khát khao của con người. Nhưng đây không phải là những khát khao bình thường, mà là những khát khao có phần ngông cuồng và táo bạo, đúng với cái cá tính của chính Xuân Diệu. Qua đó, ông muốn khẳng định rằng, mỗi con người đều cần có những khát khao lớn lao, đầy tham vọng để có thể vượt qua mọi thử thách và đạt được thành công trong cuộc sống.