Đoạn trích là khái niệm chúng ta thường gặp trong văn học. Đoạn trích không nhất thiết phải là một văn bản được phát triển đầy đủ, nó chỉ đơn giản được trích ra từ một tác phẩm và có nội dung chính của mình. Vậy nội dung chính của các đoạn trích sau là gì? Hãy xem bài viết sau.
Mục lục bài viết
1. Đoạn trích là gì?
Đoạn trích là một phần được trích ra từ một văn bản lớn hơn, như một cuốn sách, một bài báo, một bài thơ, hoặc thậm chí là một đoạn hội thoại. Đoạn trích có thể dài hoặc ngắn, tùy thuộc vào mục đích sử dụng của người trích dẫn.
2. Nội dung chính của đoạn trích trên là gì?
Nội dung chính của đoạn trích trên là gì? Câu hỏi này nằm trong bộ câu hỏi ôn tập Ngữ văn lớp 6 giúp Giáo viên có thêm tài liệu giảng dạy và giúp học sinh học tốt môn Ngữ văn 6.
Nội dung chính của đoạn trích trước đó nói về việc sử dụng đoạn trích để miêu tả loài dế như con người. Trong bối cảnh này, chúng ta có thể thêm một đoạn văn để mở rộng ý tưởng về cách miêu tả động vật và nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thể hiện tương đồng và đa dạng trong văn viết:
Việc miêu tả loài dế như con người qua đoạn trích không chỉ là một ví dụ tiêu biểu về cách chúng ta có thể sáng tạo trong văn viết mà còn thể hiện sự đa dạng trong cách tiếp cận với thế giới tự nhiên. Không giống nhau về hình thức và chức năng, các loài động vật có sự đa dạng đáng kinh ngạc về cách chúng tương tác với môi trường và nhau.
Thông qua việc áp dụng góc nhìn con người đối với dế, chúng ta có thể tạo ra sự kỳ diệu trong việc thể hiện tương đồng và những đặc điểm riêng biệt của mọi sinh vật trên hành tinh này. Điều này đặt ra câu hỏi về cách chúng ta hiểu về thế giới xung quanh chúng ta và cách chúng ta có thể tạo ra sự kết nối giữa mình và tự nhiên.
3. Ví dụ một số nội dung chính của một số đoạn trích:
3.1. Nội dung chính của đoạn trích “Mặc kệ thiên hạ – Sống như người Nhật”:
Quan niệm của bản thân vẫn có xu hướng bị những ý kiến của người khác tác động đến. Bản thân không thể tự dưng trở nên kiên cường được.
Vì vậy, điều mình thực sự muốn hướng tới là gì. Muốn trở thành người như thế nào và cả việc ban đầu bạn có cảm giác với điều gì chưa,… Chưa chắc bạn đã hiểu được.
Tuy nhiên, nếu dừng lại tại đó, quan niệm của bạn sẽ yếu ớt. Thế nên, sau khi đến được điểm bạn đặt bước đầu tiên, trước hết hãy bắt đầu bằng việc “đưa tay ra một cách ngẫu nhiên”.
Hãy “đưa tay ra một cách ngẫu nhiên” để nắm lấy thứ bản thân yêu thích.
“Tôi muốn thấy cái này, muốn chạm vào cái này” – thử đưa tay ra và thực hiện các phép thử. Sau đó chọn lựa điều gì tốt, điều gì không. Hãy biết từ bỏ những điều mà bạn cảm thấy vô nghĩa, chấp nhận những điều bạn cho rằng có ý nghĩa. Cứ lặp đi lặp lại việc lựa chọn, càng ngày bạn sẽ càng trở nên có chính kiến cá nhân.
Sự lựa chọn phải của chính bạn chứ không phải chọn lấy thứ đã bị người khác ảnh hưởng. Giống như một đứa trẻ mới bắt đầu tập bò, tôi luyện các giác quan bằng việc sờ soạng một cách ngẫu nhiên, trước tiên bạn nên thử tự mình đưa tay ra, sau đó lựa chọn thứ bạn “thích” và “ghét”. Điều này bước đầu sẽ khiến quan điểm cá nhân của bạn trở nên mạnh mẽ hơn.
Hiểu rõ trong thế giới xung quanh, bạn sẽ nhận ra được điều gì khiến bạn thoải mái và điều gì không. Bạn không cần miễn cưỡng chấp nhận những điều kiện bạn không thoải mái. Đã mất công thay đổi suy nghĩ theo chiều hướng của bản thân thì nhất định phải từ bỏ những điều không thuộc về bạn!
Hãy vui vẻ, thoải mái để dễ dàng lựa chọn cho mình những điều tốt đẹp.
(Mặc kệ thiên hạ – Sống như người Nhật, Mari Tamagawa, NXB Hà Nội, tái bản 2020)
– Câu hỏi: Nội dung chính của đoạn trích trên là gì?
– Trả lời: Nội dun chính của đoạn trích trên là hãy mạnh dạn thực hiện những điều mới mẻ đối với bản thân mà không cần để tâm đến ánh mắt của người khác miễn không trái với luân thường đạo lí và không vi phạm pháp luật. Hãy có chính kiến và dũng cảm thực hiện điều mình muốn để luôn vui vẻ và tận hưởng những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
3.2. Nội dung chính của đoạn trích trong tác phẩm “Muối của rừng”:
Sau Tết Nguyên Đán một tháng là thời gian thích nhất ở rừng. Cây cối đều nhú lộc non. Rừng xanh ngắt và ẩm ướt. Thiên nhiên vừa trang trọng vừa tình cảm. Điều ấy là một phần do mưa xuân.
Khoảng thời gian này mà đi trong rừng, chân giẫm lên lớp lá ải mục, hít thở không khí trong lánh, thỉnh thoảng lại được thót mình bởi một giọt nước trên cây rỏ xuống vai trần thì thật tuyệt thú. Tất cả những trò nhố nhăng đê tiện vấp phải hằng ngày hoàn toàn có thể rũ sạch bởi một cú nhảy của con sóc nhỏ trên cành dâu da.
Chính dịp đó Ông Diểu đi săn.
Ý nghĩ đi săn này nảy sinh khi thằng con học ở nước ngoài gửi về biếu ông khẩu súng hai nòng. Khẩu súng tuyệt vời, nhẹ bỗng, hệt như một thứ đồ chơi, thật nằm mơ cũng không thấy được. Ở tuổi sáu mươi, đi săn trong rừng vào một ngày xuân kể cũng đáng sống.
…
Ông Diểu thấy buồn tê tái đến tận đáy lòng. Ông nhìn cả hai con khỉ và thấy cay cay sống mũi. Hóa ra ở đời, trách nhiệm đè lên lưng mỗi sinh vật quả thật nặng nề. “Thôi tao phóng sanh cho mày!” – Ông Diểu ngồi yên một lát rồi bỗng dưng đứng dậy nhổ bãi nước bọt dưới chân mình. Lưỡng lự giây phút rồi ông vội vã bước đi. Hình như chỉ chờ có thể, con khỉ cái nhảy vọt ngay ra khỏi chỗ nấp, chạy vội đến con khỉ đực nằm.
Ông Diểu rẽ sang một lối đi khác. Ông muốn tránh sẽ gặp người. Lối này đầy những bụi gai ngáng đường nhưng hao tử huyền nhiều không kể xiết. Ông Diểu dừng lại sững sờ. Loài hoa tử huyền cứ ba chục năm mới nở một lần. Người nào gặp hoa tử huyền sẽ gặp may mắn. Hoa này màu trắng, vị mặn, bé bằng đầu tăm, người ta vẫn gọi hoa này là muối của rừng. Khi rừng kết đầy muối, đấy là điềm báo đất nước thanh bình, mùa màng phong túc.
(Muối của rừng, Nguyễn Huy Thiệp. Tập truyện Tình yêu, tội ác và trừng phạt, NXB Trẻ, 2012)
– Câu hỏi: Nội dung chính của đoạn trích trên là gì?
– Trả lời: Nội dung chính của đoạn trích trên là vẻ đẹp của rừng, hành động ông Diểu phóng sinh cho con khỉ đực và hình ảnh hoa tử huyền đại diện cho sự hòa bình của đất nước, mùa màng bội thu. Qua đó, đoạn văn trên muốn nhắn gửi thông điệp về cách con người nên ứng xử với thiên nhiên. Con người cần phải trân quý, quý trọng cũng như bảo vệ để thiên nhiên đất nước ngày càng tươi đẹp hơn.
3.3. Nội dung chính của đoạn trích trong tác phẩm “Ngân hoa”:
Những đóa cúc vừa hái về từ cánh đồng mùa xuân rộng lớn
Tỏa sáng trên chiếc bình gốm sẫm màu
Chạm vào em một chiếc lá già nua, một nụ hoa bé bỏng, một hơi thở run run, một làn sương ẩm ướt
Chạm vào em một lảnh lót trong veo, một vang rền trầm đục, một nức nở âm u, một lặng câm rực rỡ…
Em chạy về với cánh đồng rộng lớn mùa xuân
Chân ngập trong đất mềm tơi xốp
Em gọi tên những loài hoa chưa kịp mọc
Em gọi tên những trái cây chưa kịp ra đời
Những trái cây đang ngủ trong hạt mầm vừa nứt
Đang ngủ trong đóa hoa nấp dưới đất cày
Dưới lớp đất cày có những chiếc bình gốm
Chưa kịp thành hình chờ đợi các loài hoa
Tháng 02/1995
(Ngân Hoa, Cánh đồng, NXB Văn học, Hà Nội, 1996, tr.49-50)
– Câu hỏi: Nội dung chính của đoạn trích trên là gì?
– Trả lời: Đoạn trích trên nói về niềm khao khát giao cảm của nhân vật “em” với thiên nhiên và sức sống của vạn vật thiên nhiên đang được nuôi dưỡng chờ ngày đơm bông ra trái. Nhân vật “em” hiện lên là người có tâm hồn tinh tế, yêu thiên nhiên, cuộc sống. Đó là tâm hồn cao đẹp, đáng quý, xứng đáng được ngợi ca và học tập.
3.4. Nội dung chính của đoạn trích trong tác phẩm “Người lái đò Sông Đà”:
Thuyền tôi trôi trên Sông Đà. Cảnh ven sông ở đây lặng tờ. Hinh như từ đời nhà Lí đời Trần đời Lê, quãng sông này cũng lặng tờ đến thế mà thôi. Thuyền tôi trôi qua một nương ngô nhú lên mấy lá ngô non đầu mùa. Mà tịnh không một bóng người. Có gianh đồi núi đang ra những nõn búp. Một đàn hươu cúi đầu ngốn búp cỏ gianh đẫm sương đêm. Bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử. Bờ sông hồn nhiên như một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa. Chao ôi, thấy thèm được giật mình vì một tiếng còi xúp lê của một chuyến xe lửa đầu tiên đường sắt Phú Thọ – Yên Bái – Lai Châu. Con hươu thơ ngộ ngẩng đầu nhung khỏi áng cỏ sương, chăm chăm nhìn tôi lừ lừ trôi trên một mũi đò. Hươu vểnh tai, nhìn tôi không chớp mắt mà như hỏi tôi bằng cái tiếng nói riêng của con vật lành: “Hỡi ông khách Sông Đà, có phải ông cũng vừa nghe thấy một tiếng còi sương?”. Đàn cá dầm xanh quẫy vọt lên mặt sông bụng trắng như bạc rơi thoi. “Dải Sông Đà bọt nước lênh bênh – Bao nhiêu cảnh bấy nhiêu tình” của “một người tình nhân chưa quen biết” (Tản Đà). Dòng sông quãng này như nhớ thương những hòn đá thác xa xôi để lại trên thượng nguồn Tây Bắc. Và con sông như đang lắng nghe những giọng nói êm êm của người xuôi, và con sông đang trôi những con đò mình nở chạy buồm vải nó khác hẳn những con đò đuôi én thắt mình dây cổ điển trên dòng trên.
(trích Người lái đò Sông Đà, Nguyễn Tuân, Ngữ Văn 12, Tập một, tr.191-192)
– Câu hỏi: Nội dung chính của đoạn trích trên là gì?
– Trả lời: Nội dung chính của đoạn trích trên là vẻ hoang sơ cổ xưa cùng vẻ tươi mới trẻ trung, đầy sức sống của tạo vật lúc xuân về cùng vẻ thơ mộng hữu tình ấm áp của cảnh vật Sông Đà.